Linh La Giới

Chương 775: Tình cảnh nguy hiểm

Hạ Ngôn nếu muốn chạy trốn, căn bản không cần hai người này nhắc nhở. Sở dĩ hắn chậm rãi không có đánh chết hai gã cường giả Thiên Thần Đàm gia còn sống kia là bởi Hạ Ngôn cố ý chờ đợi. Nói thẳng ra là. mục đích của Hạ Ngôn là muốn để cho nhân vật cường đại nhất Đàm gia xuất hiện. Sau đó hoàn toàn giải quyết vấn đề bởi vì mâu thuẫn ban đầu giữa Hồng gia và Trương gia mà sinh ra.
 
Thoáng lướt nhìn ba kiện thần khí trong tay. Hạ Ngôn liền tùy ý thu ba kiện thần khí vào trong không gian nhẫn Linh La của mình. Trên người Đàm Khâm này không ngờ ngay cả một kiện thần khí cửu cấp cũng không có. còn không giàu có bằng lão tổ tông Hồng gia kia. Hạ Ngôn đa mắt nhìn trang viên Hồng gia đã trở thành một mành hồn Độn khẽ lắc đầu. có chút bắt đắc dĩ xoay người nhìn Trương Thiện đang trợn mắt há hốc miệng ở cách đó mấy vạn thước truyền, âm nói:
 
- Xem ra cho dù là dọn đến trạch viện Hồng gia này thì cũng cần phải xây dựng lại rồi!
 
Lúc này. trong trạch viện Hồng gia người nào có thể cử động đều đã sớm chạy trốn toàn bộ. Trong toàn trạch viện căn bản tìm không thấy một vật sống nào có thể cử động. Trước đó Hạ Ngôn nói muốn giết chết tất cả con cháu Hồng gia. đây chỉ là lời nói ngoài tai. sẽ không thật sự làm như vậy. Hạ Ngôn không phải ma đầu hiếu sát. Giết những người tu luyện thực lực thấp kém kia cũng không có bất cứ lạc thú gì.
 
Tuy nhiên đối với người cần giết Hạ Ngôn cũng sẽ không hạ thủ lưu tình. Trong thời gian vừa rồi một số người tu luyện của Hồng gia thực lực tương đối mạnh, còn có thể uy hiếp tới Trương gia gần như toàn bộ đều đã chết. Có thể nói Hạ Ngôn chân chính giết người đều có mục đích, cũng không phải xuất thủ lung tung.
 
- Có ý tứ!
 
- Thật sự có ý tứ. không ngờ tiểu gia hỏa này căn bản không để ý. Ta có ý tốt truyền âm nhắc nhở hắn. hắn cư nhiên không thèm để ý. còn ung dung thoải mái thu hồi mấy món thần khí trên người trưởng lão Đàm gia kia.
 
Ngư Phu tức giận sờ sờ cằm. Ánh mắt cũng tỏa sáng vô cùng.
 
- Ta thật muốn xem hắn làm như thế nào đê đối phó với Đám gia lão tổ Đàm Đông Lai kia.
 
- Ha ha! Ngư Phu. không thể tưởng được ngươi lại bị một tiểu tử không thèm để mắt tới nha! Hà hà. thật có ý tứ.
 
Người tu luyện mặc hồng bào cười ha hả nói.
 
Mà lúc này. những người tu luyện ở lân cận trang viên Hồng gia đã tập trung thành một mảnh đồng nghịt. Ước chừng có tới hơn một ngàn người, số lượng người tu luyện trong thành Tinh Đấu thực sự Phi thường lớn. Những người này nghe thấy động tĩnh lớn do chiến đấu kịch liệt phía trên khoảng không của trang viên Hồng gia. cảm giác linh lực dao động trong không gian cuông bạo. Tự nhiên sẽ đi ra tim tòi đến tột cùng xảy ra chuyện gì. Trong đó. không ít người tu luyện cảnh giới Thiên Thần, đương nhiên hầu hết người tu luyện nơi đây đều là cảnh giới Linh Hoàng mà thôi.
 
Mà hai gã trưởng lão Đàm gia còn sống, một người đang cành giác nhìn Hạ Ngôn, sợ Hạ Ngôn tiếp tục đánh tới. cũng xuyên thủng lồng ngực minh. Mà tên còn lại đang vội vàng phục dụng vô số Nguyên Đan cấp tốc chừa thương, đồng thời khôi phục linh lực.
 
Tuy nhiên hiện tại Hạ Ngôn cũng không có ý tứ xuất thủ đối với hai người bọn họ. vẫn đứng chờ ở nơi đó.
 
Bất quá trong lòng Hạ Ngôn cũng đang tính toán, lát nữa gặp phải nhân vật Đàm gia thực lực mạnh đến mức chính mình cũng không thể đối kháng, vậy phải làm thế nào? Cũng không biết Động chủ Chung Viễn Ly lúc nào sẽ chạy tới. Chung Viễn Ly là Động chủ Tiên Phong Động, thân phận trong Tinh Đấu Điện không phải nhỏ. Nếu Chung Viễn Ly đến đây. cho dù là Đàm gia lão tổ sợ rằng cũng không dám tùy ý đi ra ngoài chém giết đâu?
 
"Ba"
 
Ngay khi Hạ Ngôn trong đầu suy nghĩ như vậy. cảm ứng mẫn tuệ cảm nhận được một cỗ linh lực dao động. Lập tức. cảm giác một cỗ uy áp cường đại liền xuất hiện trong không gian. Ngay cả Hạ Ngôn cũng cảm giác có chút ngưng trọng khó thờ. Ánh mắt nhanh chóng đảo quanh, tìm kiếm nơi tản mát ra mục quang đáng sợ như thế. Hạ Ngôn lập tức nhìn thấy một lão già mặc trường bào màu xám đột nhiên xuất hiện bên cạnh hai gã trưởng lão Đàm gia kia. ánh mắt quét quạ một cỗ lệ quang dừng ở trên người Hạ Ngôn.
 
- Tổ gia gia!
 
Hai gă trưởng lão Đàm gia đều lập tức cúi người thi lễ với người vừa tới. dáng vẻ vô cùng cung kính.
 
"Vù vù vù"
 
Sau đó. từng đạo từng đạo nhân ành liên tục xuất hiện phía trên trang viên Hồng gia. Vượt qua mười tên cường giả cảnh giới thiên thần. Tất cả đều lơ lửng đối diện với Hạ Ngôn

 
"Cừ thật! Cường giả cảnh giới Thiên Thần đúng là không ít. Đàm gia không hổ là đại gia tộc đứng đầu khu Ngọc Long!"
 
Hạ Ngôn nhìn thấy những cường giả Thiên Thần này. trong lòng cũng không khỏi thầm nói. Lực lượng của Đàm gia này Chỉ sợ so với thực lực một Động thiên trong Tinh Đấu Điện còn mạnh hơn không ít. Nhất là Đàm gia lão tổ này. Hơi thở của hắn so với Động chủ ba mươi sáu động cũng trầm trọng hơn rất nhiều.
 
Hạ Ngôn cũng hiểu rõ. chính mình ở trước mặt nhân vật như vậy quả thật không có cách nào chân chính đối kháng. Nếu chiến đấu. sợ rằng mình muốn chạy cũng khó.
 
- Sao lại thế này?
 
Lão già xuất hiện trước nhất kia cũng chính là Đàm gia lão tổ Đàm Đông Lai. thanh âm từ trong yết hầu truyền ra. Hai hàng lông mi dài không ngừng tung bay. trong ánh mắt âm trầm nhìn không ra bất cứ tình cảm ba động nào.
 
- Đáng giận! Đàm Khâm là chết như thế nào? Người nào làm? Ta muốn cho hắn sống không bằng chết!
 
Mấy nhân vật Đàm gia mạnh mẽ vừa tới nhìn thấy thi thể nằm trên mặt đất đều không kìm nổi rít gào. cuối cùng ánh mắt đều dừng ở trên người Hạ Ngôn
 
- Tổ gia gia. là người kia!
 
Một gã vừa rồi đi cùng với trưởng lão Đàm Khâm hướng về phía Đàm gia lão tổ Đàm Đông Lai thuật lại chuyện vừa trải qua. Mà Hạ Ngôn vẫn đứng ở phía đối diện, cũng không trốn đi. cũng không Có lên tiếng nói gì.
 
Những người tu luyện ở xa xa nhìn thấy Đàm gia lão tổ cũng đã hiện thân. Cả đám sắc mặt đều trở nên cực kỳ khó coi. Có thể nói những người tu luyện như bọn họ ở trong khu Ngọc Long này đều núp dưới bóng ma Đàm gia. Những người bọn họ không dám đối địch với Đàm gia. Cho dù là một số cường giả Thiên Thần cũng không dám đánh chết con cháu Đàm gia.
 
- Đàm gia lão tổ xuất hiện rồi người tu luyện áo trắng kia hẳn phái chết không thể nghi ngờ. Cho dù hắn có thân phận là người tu luyện của Tinh Đấu Điện cũng không có khả năng sống sót.
 
Một gã Thiên Thần nhất cấp kiên định nói với những người khác.
 
- Nếu là ta giết chết người Đàm gia thì ta đã sớm trốn về Tinh Đấu Điện rồi. Đàm gia có cường thế hơn nữa cũng không dám tới Tinh Đấu Điện giết người được?
 
Một Thiên Thần khác lắc đầu lên tiếng nói tuy nhiên cũng không thèm để ý. thậm chí còn có chút vui sướng khi người gặp họa.
 
- Cứ chờ xem đi! Người trẻ tuổi bạch y kia bộ dáng căn bản không có e ngại. Ngươi nhìn xem hiện tại hắn chỉ cách Đàm gia lão tổ chỉ có cự ly mấy ngàn thước. Nhưng không ngờ hai tay vẫn chắp sau lưng, vẻ mặt lạnh nhạt. Ta hoài nghi hắn còn có lá bài tẩy nào đó chưa lật!
 
Lại có một người khác cân nhắc nói.
 
- Lực lượng người này thật mạnh. Ta cảm thấy được còn mạnh hơn so với Thiên Thần tứ cấp. Không biết nếu hắn giao thủ với Đàm gia lão tổ có thể ngăn cản được mấy chiêu? Nghe đồn Đàm gia lão tổ đã bước vào cảnh giới Thiên Thần thất cấp. không biết trong một cái phất tay có thể giết chết người tu luyện bạch y kia hay không?
 
Rất nhiều người tu luyện đều đang nghi luận suy đoán chờ đợi xem kết quả tiếp theo sẽ như thế nào. Đại đa số người đều đã quên nguyên nhân ban đầu mà chuyện này phát sinh. Thực ra tranh đấu giữa hai tiểu gia tộc sao có thể sánh bằng diền biến nơi này chứ.
 
- Không xong! Hạ Ngôn đại nhân có nguy hiểm. Đàm gia lão tồ không ngờ cũng đến rồi!
 
Trương Thiện cùng mấy tên con cháu Trương gia lúc này nghe được rất nhiều thanh âm

 
nghi luận, không khôi sắc mặt đều thay đổi. Vừa rồi bọn họ nghe được hai gã cường giả kia
 
hô lên "Tổ gia gia", còn chưa có phản ứng lại.
 
Đàm gia là gia tộc có lịch sử mấy chục vạn năm. trong gia tộc có rất nhiều người tu luyện bối phận thấp, cho nên tổ gia gia cũng vị tất chính là người đã thành lập nên Đàm gia. Mà hiện tại nghe được những người tu luyện nghi luận, đám người Trương Thiên mới khẳng định lão già mặc áo bào xám trong trận kia đúng là người thành lập nên Đàm gia. Đàm Đông Lai.
 
- Ngư Phu! Chúng ta cũng qua đó chào hỏi bằng hữu cái chứ?
 
Người tu luyện mặc hồng bào kia cười nói với người tu luyện mặc hoàng bào bên cạnh.
 
- Lão bằng hữu gặp mặt tự nhiên cần phải chào hỏi rồi! Tính ra dường như cũng đã hơn mười vạn năm rồi không có gặp hắn thì phải?
 
Người tu luyện mặc hoàng bào tên Ngư Phu lập tức gật gật đầu.
 
Lập tức thân hình hai người đồng thời biến mất tại phía trên tòa kiến trúc màu đên kia. ngay sau đó đã xuất hiện phía trên trang viên Hồng gia.
 
Hai luồng linh lực dao động bỗng nhiên xuất hiện. Đàm gia lão tổ kia lập tức ngưng mắt nhìn sang.
 
Đến khi hắn thấy rõ hai nhân ảnh kia. trên mặt không khỏi lộ ra thần sắc vô cùng ngoài ý muốn, ngay cả chòm râu cũng lay động.
 
- Ngư Phu. Chung Nam! Tại sao các ngươi lại ở nơi này?
 
Đàm Đông Lai hiển nhiên quen biết hai người này. sau khi gặp hai người này liền lập tức hít một hơi. trầm giọng lên tiếng hỏi.
 
- Đàm Đông Lai! Hai người chúng ta ở lân cận đây mười vạn năm. ngươi vẫn còn không biết được!
 
Chung Nam mặc hồng bào kia cười hắc hắc. âm trầm nói.
 
- Sao? ở lận cận đây sao? Hai người các ngươi Chẳng lẽ là nhằm vào ta sao?
 
Đàm Đông Lai có chút bất ngờ. Tuy nhiên lập tức khôi phục thái độ bình thường, lắc lắc ống tay áo nói:
 
- Tuy nhiên hôm nay ta cũng không rảnh nói chuyện cùng các ngươi. Tiểu tử này giết con cháu cảnh giới Thiên Thần Đàm gia ta. ta phái bằm thây hắn vạn đoạn.
 
Trong mắt Đàm Đông Lai một luồng sát ý như thực chất bắn về phía Hạ Ngôn đang ở ngoài mấy ngàn thước kia. Sau đó. hắn liền vận linh lực phong tỏa không gian lận cận.
 
- Ha ha. Đàm Đông Lai! Ngươi cũng quá cẩn thận rồi đó? Đối phó một người tu luyện cảnh giới Thiên Thần nhất cấp cư nhiên còn muốn phong tỏa không gian xung quanh. Nói cho ngươi một chuyện vừa rồi trước khi ngươi tới đây. ta đã nhắc nhở Tiểu tử bạch ý kia. Nói lát nữa có thể sẽ có một lão già như ngươi sẽ xuất hiện đối phó hắn bào hắn nhanh chóng chạy trốn Tuy nhiên tiểu tử bạch y này lại căn bản không thèm để ý tới lòng tốt của ta đó. Dường như hắn vẫn ở chỗ này chờ ngươi tới đó! Ta thấy, hiện tại cho dù người ta gặp ngươi rồi cũng căn bản không có ý chạy trốn đâu.
 
Ngư Phu mặc hoàng bào kia cười ha hả. Khẽ bĩu môi. trong mắt mang theo vẻ trào phúng, không chút khách khí nói.
 
- Thế nào. Chẳng lẽ các ngươi muốn nhúng tay vào việc này sao?
 
Đàm Đông Lai sắc mặt trầm xuống. Cơ thể nhanh chóng căng cứng, từ trong hàm răng phun ra mấy chữ này. Hơi thở toàn thân bỗng nhiên quanh quần tỏa ra.
 
- Hôm nay. bất cứ người nào cũng không thể ngăn cản ta giết tiêu hỗn đản này! Hừ. giết chết con cháu cảnh giới Thiên Thần của Đàm gia ta. ta thể sẽ bằm thây hắn làm vạn đoạn!
 
Đàm Đông Lai thực ra đã sớm giận Hạ Ngôn không thể át. chỉ là không có hoàn toàn thể hiện ra ngoài mà thôi.
 
- Ngươi đừng có tự đại! Cho dù chúng ta muốn tìm ngươi cũng sẽ không phải hôm nay! Tiểu tử này quá mức cuồng ngạo, chết ở trong tay ngươi cũng không trách được người khác. Chúng ta đương nhiên sẽ không ngăn cản ngươi giết hắn!
 
Chung Nam một thân hồng bào lúc này chậm rãi lắc đầu. vẻ mặt nghiêm túc nói với Đàm Đông Lai