Linh La Giới

Chương 671: Nghĩ lại còn sợ hãi

Rung chuyển!
 
Không gian chung quanh đều không ngừng rung chuyển, thật giống như đang run rẩy. Trong không gian đám mây màu xám tản ra khí tức hủy diệt khủng bố, không ngừng mờ rộng, tốc độ cực nhanh. Đám mây này thật giống như có được sinh mệnh, muốn thôn phệ tất cả sinh linh trong không gian. Áp lực không gì sánh kịp, cách xa ngoài mấy trăm dặm, đều có thể cảm giác rõ ràng được.
 
- Đó là cái gì.
 
- Mau nhìn!
 
- Trời! Đó hình như là Hỗn Độn Phong Bạo trong truyền thuyết! Hỗn Độn Phong Bạo do Không gian Hỗn Độn sinh ra!
 
Một số người tu luyện cách một khoảng rất xa, cũng chú ý tới tình huống bên này, sau đó ánh mắt ngưng tụ, lập tức sắc mặt đại biến, nói với vẻ kinh hoảng.
 
Vù vù
 
Từng luồng lưu quang, đang nhanh chóng thoát khỏi sự truy đuổi của Hỗn Độn Phong Bạo.
 
- Có người trốn rồi. Một, hai ba. giống như có hơn mười người tu luyện đang tránh thoát truy đuổi của Hỗn Độn Phong Bạo! Không tốt! Có người bị đuổi theo kìa? Không ngờ trực tiếp bị thôn phệ Nhanh! Chúng ta tránh xa một chút, nếu bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ. đó hẳn là phải chết không thể nghi ngờ. Cảnh giới Thiên Thần cũng không thể may mắn tránh thoát!
 
Mấy người tu luyện Linh Hoàng, rất nhanh nhích thân hình bay về phía xa hơn để tránh thoát
 
- Phù
 
- An toàn rồi sao?
 
- Đáng sợ! Thật sự đáng sợ. Khí tức kia khiến tinh thần của ta muốn hư mất May mắn ta vẫn có thể duy trì một luồng tín niệm, thoát đi với tốc độ nhanh nhất!
 
Đám người tu luyện Phương Viên dần dần giảm chậm tốc độ của mình, cuối cùng đứng trên hư không, nhìn không gian phía sau đã tĩnh lặng, vẫn còn đang sợ hãi nhìn Hỗn Độn Phong Bạo biến mất không thấy bóng dáng.
 
Hỗn Động Phong Bạo này tới nhanh, mà đi cũng nhanh. Từ lúc Hỗn Độn Phong bạo xuất hiện và biến mất, cũng chỉ có thời gian mấy chục hơi thở. Lúc này, đám bụi màu xám dị thường kinh khủng vừa rồi, đã hoàn toàn biến mất không thấy, chỉ lưu lại từng tia khí tức hủy diệt khó phát hiện.
 
Sau khi Phương Viên dừng thân lại, ý thức rất nhanh tản ra, dò xét không gian chung quanh mấy trăm dặm, theo đó ánh mắt lại đảo qua trên người mọi người.
 
- Hình như đều bị thôn phệ hết. chỉ còn chúng ta!
 
Sau khi Phương Viên tra xét, giọng trầm thấp nói với mọi người. Khi bọn họ tiến vào Không gian Hỗn Độn, tổng cộng có mười ba người. Mà hiện tại, chỉ còn lại bảy người. Người tu luyện còn lại bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ Đám người tu luyện còn lại ngoại trừ Phương Viên, đều đối mặt nhìn nhau. Lúc này bọn họ không biết nên làm gì. Vừa rồi Hỗn Độn Phong Bạo đột nhiên xuất hiện, bọn họ căn bản không thể bận tâm đến người khác, trong đầu chỉ có một ý niệm, là nhanh chóng chạy trốn!
 
- Mà ngay cả Lữ Kỳ, đều bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ!
 
Hoàn Nguyên nhìn Phương Viên, rốt cục vẫn nói ra một câu, trong lòng mọi người đều vô cùng nặng nề.
 
Lữ Kỳ là một gả Linh Hoàng cấp chín trong bọn họ. Nếu như không bị thương, Lữ Kỳ hẵn là có thể chạy thoát, nhưng trên thân mọi người đều có thương thế, Lữ Kỳ kia có thương thế nghiêm trọng hơn, cường độ thân thể kém hơn một chút, cho nên tốc độ chạy trốn vẫn không bằng mấy người tu luyện có cảnh giới Linh Hoàng cấp tám, cuối cùng bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ
 
- Hạ Ngôn cũng.
 
Hoàng Ngọc Tử ở bên cạnh, đôi mắt đẹp chuyển động, nói ra một câu.
 
Bảy người, bốn gã Linh Hoàng cấp chín, ba gã Linh Hoàng cấp tám. vốn tổng cộng có tám gã Linh Hoàng cấp tám, nay chỉ còn ba người thành công thoát được. Những người khác đều bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ hết.
 
- Ừ!
 

Phương Viên vừa mới gật đầu, đột nhiên cảm ứng được một khí tức dao động, rất nhanh tới gần bên phía mình.
 
- Có người đang tới gần chúng ta!
 
- Không xong! Chẳng lẽ là người tu luyện Thiên Thần Liệt Phong? Chúng ta mau đi!
 
Sắc mặt Hoàn Nguyên chợt biến, lập tức lớn tiếng nói.
 
- Không phải! Tốc độ người này cũng không nhanh như vậy, hơi thở cũng yếu hơn nhiều! Phương Viên lắc đầu nói, chợt lại nghi hoặc nhíu mày.
 
- Liệt Phong kia có cảnh giới Thiên Thần, chẳng lẽ cũng bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ? Lúc ấy hắn ở vị trí trung tâm của Hỗn Độn Phong Bạo.
 
Nghe vậy, tất cả mọi người hơi hơi nhẹ thở ra.
 
- Chết là tốt!
 
Doãn Tú cắn răng nói, nếu không phải Hỗn Độn Phong Bạo này đột nhiên xuất hiện, mấy người bọn họ chỉ sợ đều bị tên ác ôn Liệt Phong kia giết chết. Hỗn Độn Phong Bạo này tuy rằng đáng sợ, nhưng lại tính là cứu được tánh mạng bọn họ.
 
- Không biết người này là ai, nếu không phải Hạ Ngôn thi chính là Bạt Hồ! Hạ Ngôn Phi hành với tốc độ cựe nhanh, thậm chí tốc độ so với ta còn nhanh hơn, hẳn là cũng có thể tránh thoát Hỗn Độn Phong Bạo mới đúng!
 
Phương Viên ngưng giọng, mày giật giật rất nhẹ, ánh mắt nhìn về phía khí tức truyền đến.
 
- Rốt cuộc là ai chứ?
 
Hoàn Nguyên nhếch môi nói.
 
Đám người Phương Viên lúc này đều nhanh chóng chữa trị kinh mạch bị hao tổn trong cơ thả
 
Nguyên Đan cũng có tác dụng chữa khỏi thương thế mấy người dung Nguyên Đan, vừa khôi phục linh lực, vừa chữa trị thương thế trong cơ thể.
 
Sau một lúc lâu, một bóng người dần dần hiện ra trong tầm mắt mọi người. Mọi người ngưng mắt nhìn, không ngờ chính là người tu luyện đáng ghét Bạt Hồ của Hắc Phong Động.
 
- Các ngươi cũng không chết sao?
 
Bạt Hồ nhìn thấy đám người Phương Viên, lên tiếng nói.
 
Hắn vẫn chưa dứt lời, đám người Phương Viên sắc mặt liền tối sẩm, lạnh lùng nhìn Bạt Hồ với vẻ u tối.
 
- Bạt Hồ! Hạ Ngôn sao rồi?
 
Phương Viên lên tiếng hỏi, Hạ Ngôn và Bạt Hồ chạy về một hướng. Đám người Phương Viên trong lòng cũng rõ ràng, Hạ Ngôn là vì dẫn người tu luyện Thiên Thần Liệt Phong tới Bạt Hồ, mới có thể chọn hướng kia Phi hành, Đối với Hạ Ngôn, trong lòng mọi người đều rất cảm kích.
 
- Hạ Ngôn? Ha ha! Đã chết! ôi! Thật đáng tiếc, Hạ Ngôn là môn nhân ưu tú như thế, không ngờ cũng bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ mất!
 
Bạt Hồ lắc đầu thở dài một tiếng, tuy nhiên bất cứ người nào đều nhìn ra được, biểu tình của hắn kỳ thật là vui mừng khi người gặp nạn, trong giọng nói cũng mang theo hương vị vui sướng.
 
- Mèo khóc chuột!
 
Doãn Tú thấp giọng nói.

 
Bạt Hồ cũng xem như không nghe thấy, ánh mắt tập trung, tiếp tục nói:
 
- Ta tận mắt nhìn thấy, gã Thiên Thần Liệt Phong kia lập tức bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ mất, kỳ thật Hỗn Độn Phong Bạo chính là từ vị trí của hắn lập tức trân tới. Mà sau đó, Hạ Ngôn cũng bị thôn phệ mất Hạ Ngôn kia tuy rằng cực lực chạy trốn, nhưng hắn cách chỗ phong bạo rất gần, không thể trốn thoát, thật sự rất đáng tiếc!
 
Cuối cùng, nếu không phải hắn đánh ra một chưởng kia, Hạ Ngôn khẳng định có thể thành công đào thoát khỏi sự truy đuổi của Hỗn Độn Phong Bạo. Đương nhiên, một chưởng này đối với Hạ Ngôn, chỉ có một mình hắn biết. Hiện tại ở trước mặt đám người Phương Viên, hắn cố ý chối bỏ chuyện này quan hệ với mình, chờ đám người Phương Viên trở về Tinh Đấu Điện báo lên trên thì rất có nhiều Phiền toái.
 
Đương nhiên, mặc dù Phương Viên báo lên chuyện này, hắn cũng có thể cãi xóa đi. Hỗn Độn Phong Bạo xuất hiện, ai có thể đoán trước được. Hạ Ngôn ở trung tâm phong bạo, bị thôn phệ cũng rất bình thường.
 
Đám người Phương Viên cũng có chút hoài nghi, tuy nhiên lúc này bọn họ cũng không nhìn thấy, trong lòng thầm oán, ngoài miệng cũng không nói nên lời gì.
 
- Phương Viên! Lần này tiến vào Không gian Hỗn Độn, đầu tiên là gặp phải liệp sát giả có cảnh giới Thiên Thần, sau lại đụng tới Hỗn Độn Phong Bạo, thật sự cực kỳ xui xẻo nha. Dù sao độ cống hiến của ta cũng đủ, sẽ không ở đây với các ngươi!
 
Hơi thở của Bạt Hồ chợt ngưng, hướng về đám người Phương Viên cười hắc hắc, thân ảnh chớp động một cái, rất nhanh bay vứt về Khu Tuần Tra.
 
Nhìn thấy thân ảnh Bạt Hồ biến mất, Hoàng Ngọc Tử còn cắn chặc rằng, nàng rất chán ghét Bạt Hồ này.
 
- Phương Viên tiên sinh! Người bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ, còn có thể sống sót sao?
 
Hoàng Ngọc Tử nhìn về phía Phương Viên, không kiềm nổi lên tiếng hỏi.
 
Nàng lần đầu tiên gặp phải Hỗn Độn Phong Bạo.
 
- Không có khả năng!
 
Phương Viên không chần chờ gì, lập tức lắc đầu nói.
 
- Kỳ thật, ta cũng chưa từng gặp qua Hỗn Độn Phong Bạo. Hỗn Độn Phong Bạo này rất ít xuất hiện ở bên ngoài Không gian Hỗn Độn. Bình thường, thời gian trăm năm có thể xuất hiện một lần. Tuy nhiên nghe một số đại năng nhắc qua, ở Không gian Hỗn Độn, có một loại Hỗn Độn Phong Bạo rất đáng sợ. Hỗn Độn Phong Bạo này đến không thấy đi cũng không biết, không ai biết chúng nó vì sao sinh ra Tuy nhiên, chỉ cần Hỗn Độn Phong Bạo xuất hiện, tất có người tu luyện bị thôn phệ
 
Phương Viên trầm giọng nói.
 
- Dựa theo quy mô mà xem, lúc này chúng ta đây gặp Hỗn Độn Phong Bạo, hẳn là rất nhỏ.
 
Nghe nói một số hình dạng của Hỗn Độn Phong Bạo, ngay cả người tu luyện Thiên Thần cũng không thể chạy thoát.
 
Tốc độ thôn phệ kia, ngay lập tức ngàn dặm thậm chí vạn dặm. Người tu luyện có cảnh giới Thiên Thần chỉ cần sử dụng thuấn di trước, ngay lập tức ra ngoài trăm dặm mấy trăm dặm, nhưng cũng không thể đào thoát vận mệnh bị thôn phệ Mà lúc này đây ta đụng tới Hỗn Độn Phong Bạo này, ngay cả mấy người chúng ta, cuối cùng đều. chạy thoát được, có thể thấy được, Hỗn Độn Phong Bạo này hẳn là nhỏ.
 
Phương Viên cũng đoán, dù sao hắn cũng khônggặp qua Hỗn Độn Phong Bạo.
 
- Mà người tu luyện bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ, mặc kệ cảnh giới Linh Hoàng hay là cảnh giới Thiên Thần, cho tới bây giờ cũng không ai có thể từ trong đó đi ra
 
Phương Viên ngưng trọng nói.
 
- Mấy người Hạ Ngôn kia đều phải chết sao?
 
HoàngNgọc Tử lại nhíu mày hỏi.
 
- Ừ! Khẳng định không sống được! ôi! Lần tiến vào Không gian Hỗn Độn này là một lần hung hiểm nhất trong mấy mươi lần ta tiến vào Không gian Hỗn Độn, thậm chí còn muốn hung hiềm hơn đụng phải linh thú cường đại mười lẩn.
 
- Kỳ thật, lúc này đây nếu không phải có Hạ Ngôn, chúng ta chỉ sợ đều phải chết!
 
- Sau khi trở về, ta cũng không biết nói thế nào với Tác Kỳ! Thật sự đáng tiếc, bằng không lấy thiên phú của Hạ Ngôn, thành tựu cảnh giới Thiên Thần sau này cũng không có vấn đề gì.
 
Phương Viên buồn rầu lắc đầu, rồi sau đó lại có chút đáng tiếc.
 
- Quên đi! Chúng ta vẫn tiếp tục tìm kiếm hỗn độn lực đi. Khảo hạch bí cảnh sắp tới, độ cống hiến của chúng ta vẫn còn kém chút ít, cẩn nắm chặc thời gian!
 
Phương Viên nhìn chân trời nơi xa, chuyển giọng nhắc nhở.
 
- Ừ! Tiếp tục tìm kiếm hỗn độn lực, rồi thu thập! Ta không tin, tiếp theo chúng ta còn có thể gặp loại hung hiểm như vậy! Chúng ta hiện tại có lẽ vẫn ở bên ngoài Không gian Hỗn Độn đi. Nếu như tiến vào trong ba vòng của Không gian Hỗn Độn, còn không biết gặp hung hiểm thế nào?
 
Tôn Nguyên gật đầu, ánh mắt chớp động, nói tiếp.
 
- Ba vòng trong cùng, trước khi chưa bước vào cảnh giới Thiên Thần, căn bản không thể tiến vào. Hỗn độn sấm sét rất dày đặc trong đó, nếu như không thể nháy mắt đi động, vậy chỉ có thể bị đánh trúng, bị thôn phệ.