Linh La Giới

Chương 563: Không gian thông đạo

Trải qua hội nghị mười thế lực lớn, danh tiếng của Hạ gia và sáu kiện thần khí đã trở thành truyền thuyết, được vài trăm thế lực có mặt lưu truyền một thời gian rất dài sau đó. Trên Đại Lục Long Chi không chỗ nào không nghị luận về sáu kiện thần khí kia và Hạ gia.
 
Ba tháng sau, Hạ gia chính thức tiến vào Thánh thành, trở thành một trong bốn thế lực lớn nhất tại Thánh thành, phân ra là Thường gia, Lương gia, Hạ gia cùng với tổ chức Phong Ảnh. Phần đông gia tộc nhị tam lưu, tự nhiên đều phụ thuộc vào bốn thế lực này, bắt đầu một giai đoạn phát triển tương đối ổn định.
 
Bốn nữ tử cũng đã đi vào trong Thiên Cung tu luyện, trở thành thành viên của Thiên Cung.
 
"Linh La tâm pháp bộ thứ ba!"
 
Hạ Ngôn mặc trường bào màu trắng, lơ lửng trên Thánh sơn Điện Hoàng Giả. Cách hắn ngoài trăm mét là một cây lông chim đang xoay tròn trong gió.
 
- Trọng!
 
Vù.
 
Khi Hạ Ngôn vận chuyển bộ thứ ba của Linh La tâm pháp, Đại Trọng Lực Thuật, chiếc lông vũ kia như một tảng đá, rơi thẳng xuống đất.
 
Sau một cái hô hấp, "Ba" một tiếng, lông chim va mạnh lên một tảng đá. Tảng đá kia xuất hiện một vết nứt, sau đó vỡ thành hai nửa, một tảng đá không ngờ lại bị một cái lông chim chia thành hai nửa. Nếu trọng lực thuật này dùng trên người thì không biết thế nào.
 
Hạ Ngôn nhìn lông chim rơi xuống va chạm cùng tảng đá, khóe miệng nhếch lên, nở một nụ cười thỏa mãn.
 
"Ba tháng, ta lĩnh ngộ bộ Linh La tâm pháp thứ ba cũng có đột phá!" Hạ Ngôn suy nghĩ. "Đại Trọng Lực Thuật này có liên quan tới độ mạnh yếu của linh hồn. Thi triển Đại Trọng Lực Thuật, cường độ linh hồn của người tu luyện phải đủ mạnh, hiện giờ chỉ có thể miễn cưỡng thi triển. Chờ cảnh giới lực lượng pháp tắc không gian của ta đạt tới giai đoạn thứ năm thì có thể thoải mái thi triển Đại Trọng Lực Thuật."
 
Trong ba tháng này, việc mỗi ngày Hạ Ngôn làm, thứ nhất là vận chuyển Linh La tâm pháp đệ nhị trọng, cường hóa linh hồn. Chuyện thứ hai là tiến vào Tháp tu luyện để tăng cường thực lực. Chuyện thứ ba chính là tiếp tục luyện đan. Hiện tại, chỉ cần Hạ Ngôn cần là có thể luyện chế đan dược bát phẩm.
 
- Hả?
 
Hạ Ngôn ngưng trọng, ánh mắt bắn về phía chân trời, chăm chú nhìn về phía có dao động linh lực mỏng manh.
 
Sau một lúc, một bóng người hiện ra phía chân trời.
 
"Là Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ!" Hạ Ngôn rất nhanh liền nhận ra ra người tới, chính là Thánh Hoàng tiền nhiệm Phương Mộ Vũ.
 
Từ khi Phương Mộ Vũ giao vị trí người thống trị cao nhất đại lục, Thánh Hoàng, giao cho Hạ Ngôn, Hạ Ngôn liền không gặp được hắn nữa. Từ lần trước đã bốn tháng qua đi, Phương Mộ Vũ chưa từng xuất hiện.
 
Linh lực lưu chuyển, Phương Mộ Vũ tới chỗ trong vòng trăm mét gần Hạ Ngôn, thân hình dừng lại trên không. Ánh mắt hắn sáng ngời có thần nhìn Hạ Ngôn. Trường bào ở trong gió hơi lay động.
 
- Hạ Ngôn!
 
- Phương Mộ Vũ!
 
Hai người nhìn nhau cười, lên tiếng chào hỏi.
 
- Ha ha, Hạ Ngôn, lần này ta đến là cáo biệt cùng ngươi.
 
Phương Mộ Vũ thân thiện nói.
 
- Cáo biệt?

 
Hạ Ngôn hơi hơi sửng sốt
 
- Hay là, Phương Mộ Vũ người phải rời khỏi phân thế giới sao? Đi Chủ thế giới?
 
- Đúng vậy!
 
Phương Mộ Vũ gật đầu, sắc mặt nghiêm túc
 
- Ta đã chuẩn bị tốt, hôm nay liền thông qua không gian thông đạo đi Chủ thế giới, về sau chỉ sợ rất khó trở về.
 
Nói xong, Phương Mộ Vũ thở dài một tiếng. Ở Phân thế giới này, Phương Mộ Vũ đã đợi hơn hai trăm năm, tu luyện hơn hai trăm năm. Mặc kệ như thế nào, đối với thế giới này, trong lòng Phương Mộ Vũ vẫn có chút khó buông bỏ! Tuy nhiên, tu luyện giả theo đuổi cảnh giới cao và thực lực càng mạnh mới là tâm nguyện lớn nhất, cho nên mặc dù không thể từ bỏ, Phương Mộ Vũ vẫn phải rời khỏi đây.
 
- Ừ!
 
Hạ Ngôn khẽ gật đầu.
 
- Sao nào? Không tiễn đưa ta sao? Không gian thông đạo mở ra ngươi cũng có thể nhìn xem không gian kia rốt cuộc là có bộ dạng gì đó.
 
Phương Mộ Vũ thân thiện nói với Hạ Ngôn.
 
- Được, chúng ta đi. Khu vực Mê Loạn, Lạc Anh Cốc.
 
Hạ Ngôn hơi trầm ngâm một lát liền gật đầu đồng ý.
 
Hai người liền hóa thành bóng ảnh như tia chớp phóng đi Tội Ác Sâm Lâm.
 
Lạc Anh Cốc!
 
- Pháp tắc không gian chi chân!
 
Phương Mộ Vũ và Hạ Ngôn tới Lạc Anh Cốc liền vận chuyển pháp tắc không gian. Không gian trong cốc lập tức biến ảo. Đạo đạo quang hoa không ngừng loé sáng. Trong khoảnh khắc, một cái cổng lớn màu đen đột nhiên hiện ra phía trên Lạc Anh Cốc.
 
Hạ Ngôn nhìn cánh cổng lớn này, trong lòng vừa động. "Đây là cánh cửa không gian sao?"
 
Cảm thụ được cánh cổng màu đen truyền tới năng lượng kinh người, Hạ Ngôn thần sắc ngưng trọng. Đứng cách mấy trăm thước nhìn xem đã có cảm giác khiến cho linh hồn run sợ, nếu người tu luyện bình thường đứng xem cánh cổng này, chỉ sợ sẽ phải quỳ xuống đất. Lực lượng khó tưởng này có áp lực cực kỳ trực tiếp đối với linh hồn. Người tu luyện linh hồn hơi yếu một chút thì không thể chịu được lực lượng này, vẻ mặt Phương Mộ Vũ cũng trang nghiêm.
 
- Hạ Ngôn, hẹn gặp lại tại Chủ thế giới!
 
Phương Mộ Vũ xoay người nhìn Hạ Ngôn nói, rồi sau đó thân ảnh lóe lên, liền phi xuyên cánh cổng màu đen biến mất giữa không gian sâu thẳm. Sau đó, cánh cổng màu đen chậm rãi mờ dần, cuối cùng biến mất.
 
Hạ Ngôn cũng không lập tức rời đi, mà đứng tại chỗ, rất lâu sau vẫn không có động tĩnh. Trong lòng Hạ Ngôn không ngừng gợn sóng, liên tục tính toán đủ loại nhân quả.
 
"Không biết bao lâu nữa thì không gian thông đạo nối hai thế giới hồi phục. Khi đó, người tu luyện chủ thế giới có đến phân thế giới không đây?"
 
"Ta phải nắm chặt hết thảy thời gian tăng thực lực của mình. Như vậy cũng có thể đối phó với những chuyện không thể đoán trước." Hạ Ngôn ngưng trọng, thân ảnh màu trắng nhanh chóng biến mất khỏi Lạc Anh Cốc.

 
Ngoài Lạc Anh Cốc, vài Linh Tông đợi bảo vật hàng lâm lúc này mới hít sâu một hơi. Vừa rồi, bọn họ thấy được không gian thông đạo, cũng nhìn thấy hai vị Thánh Hoàng đại nhân.
 
- Vừa rồi là Thánh Hoàng đại nhân tiền nhiệm và Thánh Hoàng đại nhân đương nhiệm của Đại Lục Long Chi chúng ta
 
- Đúng vậy. Cái cổng đen mới rồi là gì vậy?
 
- Thánh Hoàng đại nhân sao lại biến mất. Cánh cổng kia là cái gì?
 
- Cảnh giới của chúng ta thấp, chờ đến khi chúng ta tiến vào cảnh giới Linh Hoàng liền biết được thôi!
 
Nghi hoặc mãnh liệt tràn ngập trong lòng họ. Tuy rằng bọn họ cũng không biết Phương Mộ Vũ đột nhiên biến mất trong cánh cửa lớn kia là đi nơi nào, nhưng lúc này, sau khi nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, long truy cầu cảnh giới cao trong lòng họ lại càng thêm mãnh liệt.
 
*****
 
Tất cả núi non, cây cỏ trong phạm vi trăm mét đều bị san bằng.
 
Một con linh thú thân hình cực lớn màu đen, bị đánh bay ra, đau đớn kịch liệt khiến nó nhe răng trợn mắt. Tuy nhiên, rất nhanh sau đó nó lại một lần nữa đứng thẳng. Nó trừng mắt nhìn một con Thiết Giáp linh thú to như một quả núi nhỏ đối diện.
 
Vù vù.
 
Thiết Giáp linh thú kia hơi thở khó nhọc, phát ra tiếng ồ ồ. Hai con linh thú đã giao đấu suốt một ngày, vẫn còn đang tiếp tục.
 
- Da thật là dày! Ta thật không ngờ răng nanh và vuốt của ta lại không thể cắn thủng lân giáp của ngươi!
 
Linh thú thân đen sừng vàng nhếch môi, thấp giọng quát
 
Thiết Giáp linh thú đạp mạnh bốn vó trên mặt đất, khiến cho mặt đất rung ầm ầm, sau đó, một vết nứt dần lan rộng.
 
- Ngao ô, muốn làm hòa? Không được đâu, ta còn chưa có đánh đủ.
 
Linh thú sừng đen nhìn thấy động tác phẫn nộ của đối phương lập tức híp mắt, phát ra tiếng đắc ý, da lông toàn thân đều dựng đứng.
 
Đôi mắt lớn của Thiết Giáp linh thú như phát ra lửa. Trong Tội Ác Sâm Lâm này, nó đã nhiều năm chưa đụng phải đối thủ như tiểu tử kia, không ngờ lại lợi hại thế. Bản thân nó cũng chưa từng nề hà đánh bay tiểu tử kia mấy lần. Giờ phát ra ý cầu hòa không ngờ lại dám cự tuyệt.
 
Thân hình như tòa núi nhỏ lập tức di động, va chạm với con linh thú màu đen kia
 
Ngao ô.
 
Linh thú màu đen nổi giận gầm lên, hóa thành một đạo lưu quang đen, hung hăng đánh móc vào gáy Thiết Giáp thú. Hai con linh thú va chạm dữ dội khiến trời rung đất chuyển. Lúc này linh thú màu đen lại bị đánh bay ra ngoài trăm thước, nó lúc lắc đầu một cái liền đúng dậy, tinh thần chấn hưng dùng ánh mắt màu xanh, âm u nhìn chằm chằm Thiết Giáp thú.
 
Linh thú màu đen này chính là Thổ cẩu đã lịch lãm tu luyện trong Tội Ác Sâm Lâm nửa năm nay. Trong nửa năm này, linh thú mà nó chém giết đã đạt tới vài trăm. Hôm nay mới đụng phải đối thủ mạnh nhất, đương nhiên là nó không dễ dàng buông tha như vậy.
 
- Hả? Bên kia dường như có chiến đấu kịch liệt.
 
Vài người tu luyện cách nơi giao chiến của Thổ cẩu và Thiết Giáp thú hơn mười dặm nghe thấy tiếng vang, ánh mắt sáng lên nói.
 
- Đúng vậy, dường như là hai đầu linh thú ở chém giết! Chúng ta qua xem, không chừng có thể chiếm được tiện nghi.
 
Một người tu luyện khác cũng vui mừng nói.
 
Linh thú, cũng không phải dễ dàng đụng tới, cũng rất khó đánh chết. Hiện tại gặp hai đầu linh thú chém giết đương nhiên họ sẽ không bỏ qua cơ hội, thầm nghĩ hai đầu linh thú đã bị thương, muốn đánh chết liền đơn giản hơn.
 
- Đi!
 
Một người tu luyện cao gầy vung vũ khí lên, phát lực phi hành về phía tiếng giao đấu.
 
Vù vù,
 
Mấy bóng đen chớp động, khoảng cách mười dặm đối với cường giả Linh Tông cũng không tính là xa, chỉ một lát là tới.