Linh La Giới

Chương 369: Hạ Phi Long Kinh Ngạc

Ngoài Thánh điện.
 
Hai đội hộ vệ lần lượt thay nhau thỉnh thoáng tuần tra xung quanh.
 
- Đội trưởng! Ta cảm thấy thành Tử Diệp sắp tới có thể phát sinh đại sự!
 
Một gã hộ vệ cầm trường kiếm trong tay, quan hệ của hắn cùng đội trưởng không tệ, lúc này tranh thủ thời giờ tán gẫu.
 
- Có chuyện gì?
 
Đội trưởng nhướng mày nhìn hỏi.
 
- Mấy ngày trước đây, Điện chủ lại mời các vị Chấp sự tới tham gia hội nghị Thánh điện. Dường như bởi việc để Hạ Ngôn đại nhân trở thành Tân Chấp sự Thánh điện!
 
Hộ vệ này chớp chớp mắt một chút.
 
Mọi người hiếu kỳ, bọn họ là những hộ vệ làm việc tại Thánh điện, hiểu biết về những chuyện tình ở Thánh điện cũng có chút nhiều hơn. Tuy rằng bọn họ không thể tiếp xúc cùng với những đại nhân vật phía trên, nhưng bọn họ vẫn rất linh thông rất nhiều tin tức về Thánh điện.
 
Khi nào Thánh điện triệu tập hội nghị, có người nào bị thay đổi, những hộ vệ này đều có thể biết được trước tiên.
 
- Vị Hạ Ngôn đại nhân kia không lâu trước đã trở thành Đường chủ thành Ngọc Thủy, hiện tại lại trở thành Chấp sự Thánh điện. Nhiều năm qua như vậy, Đường chủ thành Ngọc Thủy vẫn chưa từng được giữ chức vụ Chấp sự Thánh điện đó.
 
Hộ vệ chậc chậc hai tiếng, vẻ mặt ửng hồng, có vẻ hơi phấn khích.
 
- Chủ yếu nhất cũng không phải việc này. Mà là vị Hạ Ngôn đại nhân đó còn quá trẻ tuổi. Hai ngày nay hắn ngẫu nhiên từ trong Thánh điện đi ra, bộ dáng dường như hiền hòa so với những Đường chủ Chấp sự khác cũng có vẻ dễ gần hơn.
 
Hộ vệ này nói đến nỗi nước miếng văng ra. Mới ngày hôm qua hắn còn chào hỏi cùng Hạ Ngôn.
 
Hai ngày này hắn đã truyền bá chuyện, này rất rộng rãi thân thích bằng hữu của hắn không một ai không biết Hạ Ngôn đại nhân chào hỏi cùng hắn.
 
- Chuyện Thánh điện chúng ta không được nghị luận nhiều.
 
Đội trưởng hộ vệ dừng lại, sau đó hơi nghiêng người nói. Những hộ vệ đi theo phía sau hắn cũng dừng lại.
 
- Đã nhiều ngày nay các ngươi cũng thấy rồi đó, Tộc trưởng Lục gia và Tống gia người nào người nấy mặt âm trầm, ra vào Thánh điện đều có vẻ hùng hùng hồ hồ. Trước kia khi Hạ Ngôn đại nhân tu luyện ở Học Viện Tử Diệp, quan hệ với bọn chúng cũng không được tốt.
 
Đội trưởng hộ vệ hạ giọng, ánh mắt thỉnh thoảng quan sát bốn phía xem có ai tới gần không.
 
- Đội trưởng! Ta thấy Điện chủ phi thường khách khí đối với Hạ Ngôn đại nhân, giống như là bằng hữu rất thân mật vậy. Ngươi nói xem, vì sao Điện chủ lại khách khí với Hạ Ngôn đại nhân như thế?
 
Một tên hộ vệ khác hiếu kỳ lên tiếng hỏi.
 
Điểm này chỉ cần không phải người mù, bất cứ ai ở Thánh điện đều có thể nhìn ra. Điện chủ Thánh điện Bàng Nguyên lúc ở cùng một chỗ với Hạ Ngôn, chưa bao giờ biểu hiện ra bộ dáng từ trên cao nhìn xuống.
 
- Ta cũng không rõ ảnh hưởng của người Trung Nguyên này có thể như thế, danh tiếng của Hạ Ngôn đại nhân ở Đại Lục Long Chi là rất lớn. Sau khi Hội giao lưu học viện kết thúc, thanh danh của hắn đã truyền bá tới mọi ngõ ngách trên Đại Lục Long Chi rồi.
 
Ta có một bằng hữu là một kẻ mạo hiểm, mấy ngày trước đây gặp được hắn, hắn còn hỏi ta Hạ Ngôn tiên sinh có phải ở thành Tử Diệp hay không. Hắn còn nói, một số thế lực lớn ở Thánh thành đều mời Hạ Ngôn tiên sinh đó.
 
Đội trưởng hộ vệ đẩy bội kiếm bên hông sang bên cạnh, thầm nói, tuy nhiên sắc mặt hắn rất nhanh liền trở nên nghiêm túc:
 
- Được rồi! Ở trong này không nên nói nhiều, chúng ta tiếp tục tuần tra.
 
"Lộc cộc lộc cộc"
 
Một chiếc xe ngựa màu đen dần dần tiến vào khu vực hộ vệ cảnh giới, chúng hộ vệ Thánh điện đều đưa mắt nhìn về phía chiếc xe ngựa này.
 
Xe ngựa dừng lại ở phía ngoài cách cửa Thánh điện hai trăm mét, từ trên xe liên tiếp bước xuống tám người.
 
Đúng là đám người Hạ Phi Long.
 
Hạ Phi Long sau khi xuống xe nhìn tình hình xung quanh một chút, thấy Thánh điện ở cách đó hai trăm mét, tinh thần khẽ rung lên. Hạ Trường Hà nhìn Thánh điện quy mô khí thế to lớn như thế, nâng tay vuốt vuốt chòm râu của mình.
 
- Tộc trưởng! Ta đã hơn mười năm rồi không tới nơi này! Thời gian mười năm qua dường như cũng không thay đổi gì lớn! Quảng trường này vẫn còn đây!
 
Hạ Trường Hà cười cười, ánh mắt nhìn về phía Hạ Phi Long. Quảng trường mà hắn nói chính là khu vực mà mọi người đang đứng.

 
- Ta cũng có mấy năm rồi không tới thành Tử Diệp. Lần này nếu không phải Hạ Ngôn bảo chúng ta đến, còn không biết phải đợi tới khi nào mới có cơ hội tới thăm lại chủ thành.
 
Hạ Phi Long gật đầu.
 
- Đi thôi! Chúng ta qua kia hỏi một chút, để xem những hộ vệ đó có thể giúp chúng ta thông báo một tiếng hay không.
 
-Đi!
 
Hạ Trường Hà gật đầu.
 
Bạch Hoa, Hạ Lưu cùng với bốn gã hộ vệ Hạ gia đi theo phía sau hai người, tiến về phía cửa chính Thánh điện.
 
- Dừng lại! Đây là Thánh, điện xin chớ đến gần!
 
Đội trưởng hộ vệ nhìn thấy những người từ trên xe ngựa xuống không ngờ đi về phía mình, vội vàng lên tiếng quát yêu cầu ngừng lại.
 
- Vị hộ vệ tiên sinh này, chào ngài!
 
Hạ Phi Long dừng bước:
 
- Chúng ta là người Hạ gia thành Ngọc Thủy, ta là Hạ Phi Long tộc trưởng Hạ gia, vị này là trưởng lão Hạ Trường Hà.
 
Hạ Ngôn Đường chủ thành Ngọc Thủy cũng là con cháu người Hạ gia chúng ta, hắn bảo chúng ta đến Thánh điện tìm hắn, không biết hiện tại hắn có ở trong Thánh điện hay không?
 
Hạ Phi Long cười nói giọng điệu cũng phi thường khách khí.
 
Hắn tuy rằng là Tộc trưởng một gia tộc, nhưng nơi này là chủ thành, cho dù nói chuyện với hộ vệ Thánh điện, Hạ Phi Long cũng cố gắng giữ thái độ không cao ngạo.
 
- Sao? Thì ra là người nhà Hạ Ngôn đại nhân!
 
Đội trưởng hộ vệ cùng đám hộ vệ đều kinh hãi trong lòng.
 
- Thì ra là Hạ tộc trưởng và trưởng lão. Hạ Ngôn đại nhân đang trong Thánh điện. Các vị chờ ở đây một chút, ta liền đi vào thông báo một tiếng.
 
Đội trưởng hộ vệ lập tức thay đổi vẻ mặt, ôm quyền cười nói.
 
- Đa ta hộ vệ tiên sinh.
 
Hai người liếc mắt nhìn nhau, Hạ Trường Hà thấp giọng nói:
 
- Không thể tưởng được hộ vệ Thánh điện lại dễ nói chuyện như vậy. Đối với chúng ta cũng rất khách khí.
 
Đội trưởng hộ vệ tiến vào Thánh điện thông báo. Hạ Ngôn nghe nói Tộc trưởng Hạ gia vừa đến đang chờ ở ngoài Thánh điện, liền rất nhanh, từ trong phong mình đi ra. Nhiều ngày nay những lúc hắn không có việc gì, cũng đều dành thời gian để luyện đan, năng lực luyện đan của hắn không ngừng tăng lên.
 
Có không gian giới chỉ Hạ Ngôn luyện đan dễ dàng hơn nhiều so với trước kia. Hiện tại tùy lúc tùy nơi đều có thể lấy ra đỉnh lô tiến hành luyện đan.
 
- Hạ Ngôn? Ngươi phải đi ra ngoài sao?
 
Hạ Ngôn vừa ra cửa, liền nhìn thấy Điện chủ cũng từ trong phòng đi ra. Bàng Nguyên Điện chủ nhìn thấy Hạ Ngôn liền cười hỏi.
 
- Phải, người Hạ gia đã tới phía ngoài, ta đi an bài một chút.
 
Hạ Ngôn gật đầu đáp.
 
- Ồ? Người Hạ gia đến đây? Ha ha, ta cùng ngươi đi ra ngoài vậy.
 
Bàng Nguyên vắt hai tay ra sau lưng, ánh mắt sáng ngời, sau chút thoáng kinh ngạc liền
 
nói.
 
- Dù sao Hạ gia cũng sắp tiến vào thành Tử Diệp, sớm hay muộn ta cũng phải tiếp xúc với vị tộc trưởng Hạ gia này. Hiện tại làm quen một chút, sau này gặp mặt cũng dễ nói chuyện.
 
Hạ Ngôn trầm ngâm một chút, thầm nghĩ:

 
" Hiện tại giới thiệu đám người Tộc trưởng cho Bàng Nguyên điện chủ nhận biết cũng không có gì không ổn. Đúng như lời Bàng Nguyên Điện chủ nói, sau này Hạ gia sẽ phát triển ở thành Tử Diệp, khẳng định phải thường xuyên giao tiếp với Bàng Nguyên Điện chủ."
 
Trong lòng nghĩ như vậy, Hạ Ngôn liền gật đầu:
 
- Vậy làm phiền Điện chủ đại nhân!
 
- Có gì mà phiền chứ?
 
Bàng Nguyên không để ý lắc đầu nói:
 
- Đi ra thôi, cũng đừng để cho Tộc trưởng phải chờ lâu. Hạ Ngôn! Kế hoạch lần này của ngươi thực khiến người khác ngạc nhiên và thán phục đó. Một lần diệt gọn hai gia tộc!
 
Bàng Nguyên cũng không có nói gì tiếp. Hạ Ngôn cũng không tiếp lời, chỉ khẽ cười hai tiếng. Hai người đi tới ngoài điện, Hạ Ngôn ngưng mắt liền nhìn thấy đám người Hạ Phi Long cách đó không xa.
 
- Điện chủ! Chính là mấy vị đó.
 
Hạ Ngôn chỉ mấy người Hạ Phi Long nói với Bàng Nguyên.
 
- Tộc trưởng, Tam gia gia! Các ngựời tới rất nhanh.
 
Hạ Ngôn và Bàng Nguyên đi tới gần đám người, Hạ Ngôn liền cười nói.
 
- Nhận được thư của ngươi, buổi chiều ngày hôm đó ta cùng Tam trưởng lão, còn có đám người Bạch Hoa nữa, liền lập tức tới đây.
 
Hạ Phi Long nhìn Bàng Nguyên, bên cạnh Hạ Ngôn một chút, nghi hoặc hỏi:
 
- Hạ Ngôn! Vi này là?
 
- Ồ, vị này chính là Điện chủ Thánh điện, Bàng Nguyên đại nhân!
 
Hạ Ngôn vội vàng nâng tay giới thiệu.
 
- Ha ha! Hạ tộc trưởng, tam trưởng lão!
 
Bàng Nguyên cũng ôm quyền hướng hai người chào hỏi.
 
- Điện chủ?
 
Hạ Phi Long và Hạ Trường Hà đột nhiên chấn động, kinh sợ nhìn hai người Bàng Nguyên, và Hạ Ngôn.
 
Bọn họ tuyệt đối không thể tưởng được Điện chủ Thánh điện đích thân đi ra nghênh đón bọn họ, hơn nữa nói chuyện khách khí như thế. Hạ Phi Long nhìn ra được quan hệ giữa Điện chủ Bàng Nguyên và Hạ Ngôn dường như rất tốt.
 
Bạch Hoa và Hạ Lưu ở phía sau Hạ Phi Long lại càng chấn động thân hình.
 
Bọn họ tuy rằng cảm thấy người bên cạnh Hạ Ngôn khí thế bất phàm, nhưng cũng không nghĩ tới chính là Điện chủ. Bọn họ nghĩ rằng có thể là một vị Chấp sự Thánh điện, hoặc là nhân viên quản sự Thánh điện.
 
Hiện tại nghe Hạ Ngôn nói người này dĩ nhiên là Điện chủ Thánh điện, nắm trong tay toàn bộ chủ thành cùng với hơn hai mươi quận thành quản hạt phía dưới, Điện chủ chủ thành, không muốn giật mình cũng khó.
 
Ước chừng qua một lúc lâu, Hạ Phi Long và Hạ Trường Hà mới cảm giác được mình có thể tiếp tục hô hấp, từ trong kinh ngạc tỉnh, lại:
 
- Ra mắt Điện chủ đại nhân!
 
Hai người vội vàng khom mình thi lễ.
 
Bạch Hoa và Hạ Lưu, còn có mấy tên hộ vệ, đều cúi đầu thi lễ.
 
- Hạ Ngôn! Ngươi nhìn xem người gia tộc người khách khí quá đó!
 
Bàng Nguyên nhìn Hạ Ngôn một chút, bộ dáng giả bộ rất không vui.
 
- Tộc trưởng, Tam gia gia! Các người không cần như thế, ừ.
 
Hạ Ngôn thoáng trầm ngâm một lát, lông mày nhíu vào lại giãn ra:
 
- Trước tiên ta tìm cho các người một nơi để ở lại, sau đó mới liên lạc lại với các ngươi. Buổi tối hôm nay chúng ta bắt đầu thương nghị chuyện ta đã nói ở trên thư.
 
- Tốt! Tốt!
 
Hạ Phi Long vội vàng gật đầu.
 
Lão quả thật không nghĩ tới Hạ Ngôn lại quen thân với Điện chủ như thế. Trước khi đến đây, lão còn lo lắng lực cản lớn nhất Hạ Ngôn gặp phải chính là đến từ Thánh điện, không thể tưởng được quan hệ giữa Hạ Ngôn với Điện chủ Thánh điện lại tốt đến mức này.
 
Vậy trợ lực từ Thánh điện kia tự nhiên sẽ không tồn tại nữa, tiếp theo chính là bốn đại gia tộc thành Tử Diệp. Nếu bốn đại gia tộc đáp ứng, vậy đối phó những gia tộc khác hẵn dễ dàng hơn nhiều.
 
Hiện tại đám người Hạ Phi Long còn không biết đến kế hoạch của Hạ Ngôn, càng không biết Hạ Ngôn chuẩn bị xử lý hai trong bốn đại gia tộc. Nếu bọn hắn biết dự định của Hạ Ngôn, có lẽ còn khiếp sợ hơn cả việc thấy Điện chủ Thánh điện đích thân ra nghênh đón mình ấy chứ.
 
Mỗi một gia tộc trong bốn đại gia tộc chủ thành đều có lịch sử hàng trăm năm ở thành Tử Diệp đã thâm căn cố đế, người bình thường đừng hòng lay động được bọn mảy may nào. Đám người Hạ Phi Long cho dù sức tưởng tượng phong phú hơn nữa, cũng sẽ không nghĩ đến phải xử lý đại gia tộc chủ thành, sau đó chiếm lấy làm của mình.
 
Trong tiềm thức, Hạ Phi Long cảm thấy Hạ Ngôn có thể đã khai thông quan hệ với các gia tộc chủ thành giúp Hạ Ngôn có thể có được một khu vực nhỏ tại thành Tử Diệp để phát triển sinh ý.
 
Hạ Ngôn! Cũng không cần phải phiền toái như vậy. Trong Thánh điện còn rất nhiều phòng, trước hết để mấy vị vào ở tạm trong Thánh điện. Lát nữa ta cho người mời đám người Tộc trưởng Tề gia, Đồng gia đến Thánh điện, sau đó cùng nhau thương nghị được chứ?
 
Bàng Nguyên mặt nhăn mày nhíu xen vào nói.