Linh La Giới

Chương 323: Bàng Nguyên Điện chủ

Vương Ngữ Yên cho Hạ Ngôn biết toàn bộ những gì mà Vương Nhạc đã nói cho nàng khi đến thành Tử Diệp.
 
Nàng hiểu rất rõ, cho dù không nói ra chuyện Vương gia và Tịch gia từng liên thủ thì sau này khi trở về Hạ Ngôn thế nào cũng biết. Đã như thế không bằng hiện tại nói cho Hạ Ngôn biết. Tuy nhiên, nàng cũng rất thông minh khi nhấn mạnh rõ ràng rằng hai nhà đã huỷ bỏ hợp tác, và Vương gia đã hoàn trả toàn bộ sản khiệp thôn tính được của Hạ gia.
 
- Vương Ngữ Yên, ngươi nói Tịch gia đang thôn tính sản nghiệp của Hạ gia?
 
Sắc mặt của Hạ Ngôn trở nên âm trầm.
 
Lúc trước, Hạ Ngôn đánh chết Tịch Thu Thuỷ, con trai của Tộc trưởngTịch gia Tịch Phá Thiên, lão vẫn âm thầm tìm thời cơ giết chết Hạ Ngôn, nhưng đang tiếc là không có cơ hội.
 
Vương Ngữ Yên gật gật đầu nói:
 
- Đúng thế, hiện tại Hạ gia vẫn đang gắng sức chèo chống. Tuy nhiên, theo lời cha ta nói thì với tình hình hiện nay, Hạ gia cũng không kiên trì được bao lâu nữa. Tiền bạc của Tịch gia nhiều lắm. Bọn họ không tiếc hết thảy, bằng mọi giá đuổi Hạ gia ra khỏi thành Ngọc Thuỷ.
 
Cha ta nói, sau lưng của Tịch gia có một thế lực khổng lồ chống lưng. Tuy nhiên, người cũng không biết thế lực này rốt cuộc là như thế nào?
 
Vương Ngữ Yên nói tiếp.
 
- Hạ Ngôn ca, ta cũng từng nghe trong nhà nói qua. Nói rằng Hạ gia gần đây dường như đụng phải một việc rất khó khăn nhưng ta cũng không ngờ nó lại nghiêm trọng như thế!
 
Lưu Khải nhíu mày cắn răng nói.
 
Lưu gia và Hạ gia có quan hệ hợp tác làm ăn với nhau.
 
- Ừm!
 
Hạ Ngôn gật đầu cười lạnh:
 
- Xem ra lần này trở về thành Ngọc Thủy phải thanh lọc thế lực thành Ngọc Thuỷ một lần mới được!
 
Trong ánh mắt Hạ Ngôn loé lên một đạo lệ quang!
 
- Hạ Ngôn, ngươi tính khi nào thì quay về thành Ngọc Thủy?
 
Lý Nguyên Xuân lên tiếng hỏi.
 
- Trước cũng chưa cần vội, ta còn phải ở lại thành Tử Diệp làm một việc. Sau khi hoàn thành ta sẽ quay về.
 
Sắc mặt Hạ Ngôn nhanh chóng khôi phục lại bình thường, nhìn về phía Lý Nguyên Xuân nói.
 
Vương Ngữ Yên cắn cắn môi, trong lòng nàng đang đấu tranh. Nàng không hy vọng lợi ích của gia tộc mình bị hao tổn nhưng Hạ Ngôn lại nói phải thanh trừ các thế lực thành Ngọc Thuỷ.
 
- Vương Ngữ Yên, rất cảm ơn ngươi đã nói cho ta biết chuyện này! Ngươi yên tâm đi, ta sẽ không để Vương gia biến mất khỏi thành Ngọc Thuỷ đâu!
 
Hạ Ngôn nhìn Vương Ngữ Yên.
 
- Tuy nhiên, về sau Vương gia phải phụ thuộc vào Hạ gia ta! Như thế mà nói thì đối với Vương gia ngươi cũng là chuyện tốt! Bởi vì sau này Hạ gia ta nhất định sẽ trở thành một gia tộc còn cường đại hơn nữa! Thậm chí, so với bốn đại gia tộc của thành Tử Diệp còn cường đại hơn!
 
Một tiểu gia tộc có thể phụ thuộc vào một gia tộc cường đại thì không hẳn là một chuyện xấu!
 
Tuy không ai tình nguyện phụ thuộc vào người khác nhưng nếu khi thực lực của mình chưa đủ, nhất định phải tìm kiếm một người có thể bảo hộ cho mình không bị thương tổn.
 
Vương Ngữ Yên cực kỳ thông minh. Nàng đương nhiên hiểu được đạo lý này!
 
- Hạ Ngôn, cảm ơn ngươi!
 
Vương Ngữ Yên muốn nói thêm nhưng cuối cùng lại thôi, chỉ nói mỗi câu đó. Ánh mắt nàng cũng hơi đỏ lên.
 
Một năm trước, Hạ Ngôn dù là trong Hạ gia cũng không có địa vị gì. Vương Ngữ Yên nàng cũng ngẫu nhiên nghe qua cái tên Hạ Ngôn là phế vật nhưng lúc đó nàng cũng chỉ cười cười, cho rằng là một chuyện cười tẻ nhạt mà thôi!
 
Nhưng một năm sau không ngờ lại xảy ra biến hoá lớn như thế! Một tên phế vật không ngờ trực tiếp đạt tới độ có thể nắm giữ được sinh tử của Vương gia!
 
- Vậy ta xin phép đi trước đây, Hạ Ngôn!
 
Vương Ngữ Yên nhìn nhìn mọi người. Những gì muốn nói nàng đã nói hết, tuy rằng trong lòng cũng muốn ở lại nhưng hiển nhiên, nàng cũng không thuộc vào số những người thân cận của Hạ Ngôn.

 
- Ừm!
 
Hạ Ngôn nhìn Vương Ngữ Yên một cái, khẽ gật đầu.
 
Vương Ngữ Yên đứng dậy rời đi.
 
- Hạ Ngôn, lão đệ vừa rồi nói phải ở lại thành Tử Diệp để làm gì?
 
Lý Nguyên Xuân tò mò hỏi.
 
- Đệ muốn trước trở thành Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thủy! Tuy nhiên, muốn khiêu chiến Đường chủ thì cần phải thỏa mãn một điều kiện đó là phải liên tiếp thắng được một trăm trận trên Đại sảnh Cực hạn khiêu chiến của thành Tử Diệp. Sau đó Thánh điện mới có thể cho đệ tư cách khiêu chiến với Đường chủ Thánh đường. Lý đại ca, Đại sảnh khiêu chiến có hạn chế số trận khiêu chiến mỗi ngày không?
 
Trước khi đi tìm Lý Nguyên Xuân, Hạ Ngôn đã nghĩ tới việc phải hỏi Lý Nguyên Xuân về chuyện này.
 
Tuy Lý Nguyên Xuân chỉ mới có thực lực Linh Sư trung kỳ nhưng hắn lại là người thân cận bên cạnh Liễu Vân, cho nên được rất nhiều nơi hoan nghênh.
 
- Hử, hình như mỗi ngày nhiều nhất chỉ có thể khiêu chiến năm trận mà thôi! Hạ Ngôn, thực lực của đệ mạnh như thế, ta nghĩ hẳn là có thể có ngoại lệ! Ừm, lát nữa chúng ta hãy tới Thánh điện một chuyến. Ha ha. Điện chủ Thánh điện Bàng Nguyên mà đệ đã gặp qua ấy, hắn có quyền cho đệ có tư cách trực tiếp khiêu chiến Đường chủ Thánh đường.
 
- Học viện Tử Diệp trở thành Học viện siêu cấp! Thứ tự của thành Tử Diệp chúng ta trong tất cả các chủ thành cũng đã tăng lên! Chỉ sợ Điện chủ cũng đang muốn cảm ơn đệ đó!
 
Lý Nguyên Xuân cười nói.
 
-Ừm!
 
Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ quả thật nên đi gặp Điện chủ Thánh điện thành Tử Diệp một chuyến!
 
Hơn nữa, thành Ngọc Thuỷ là quận thành do thành Tử Diệp quản hạt. Đường chủ của các quận thành cũng cần Thánh điện thành Tử Diệp thông qua mới có thể đảm nhiệm được chức vụ này!
 
- Lý đại ca. Trương gia của thành Kim Dương gần đây đang làm gì?
 
Hạ Ngôn lại nói tới Trương gia.
 
- Tộc trưởng Trương gia Trương Bảo đã tới thành Tử Diệp. Hình như hắn ở lại đây chừng một tuần rồi rời đi. Khi Viện trưởng Liễu Vân quay về đã gây áp lực cho Trương Bảo. Trong Học viện Tử Diệp, hắn cũng không sử dụng bất cứ thủ đoạn ép hỏi đối với bất kỳ học viên nào cả!
 
LÝ Nguyên Xuân nhíu mày, thở khí khi nói.
 
- Tên Trương Bảo kia cũng từng tốt nghiệp Học viện Tử Diệp. Hiện tại không ngờ lại muốn gây bất lợi cho Học viện ta. Nếu không có Viện trưởng ra mặt thì hắn có lẽ cũng đã xuống tay rồi!
 
- Lưu Khải, Chu Lan Đức, tên Trương Bảo kia có tìm các ngươi không?
 
Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía hai người.
 
- Trương Bảo không tới nhưng có một tên Trưởng lão của Trương gia tới tìm chúng ta. Hắn còn nói là trưởng lão của Hạ gia, bảo chúng ta đưa hắn đi tìm Tiểu Thanh. Ai, chó chết! Nếu không có Thổ Cẩu thì.
 
Nhớ tới chuyện đó, Lưu Khải lập tức trở nên tức giận.
 
- Tên trưởng lão của Trương gia kia rất đê tiện!
 
Chu Lan Đức cũng không kìm nổi tức giận nói.
 
Nếu không phải Thổ Cẩu đột nhiên biến thân, phát uy giết tên trưởng lão kia thì Tiểu Thanh đã nguy hiểm rồi! Tiểu Thanh nếu có bất trắc gì thì bọn họ làm gì còn mặt mũi nào mà gặp Hạ Ngôn nữa!?!
 
- Hạ Ngôn, Trương gia thủ đoạn vô cùng, có lẽ biết cái chết của Trương Phong là có liên quan đến đệ nhưng lại bởi vì thân phận của đệ cho nên mới tạm thời ẩn nhẫn! Nhưng đệ vẫn phải cẩn thận! Ta thấy chuyện tình ở thành Ngọc Thuỷ, có khả năng Trương gia cũng nhúng tay vào đó.
 
Lý Nguyên Xuân phỏng đoán.
 
Tuy rằng bình thường tính tình của Lý Nguyên Xuân rất phóng khoáng, nhưng đôi khi cũng cực kỳ thận trọng.
 
- Đệ biết rồi, sau khi trở về thành Ngọc Thuỷ là sẽ biết thế lực chống lưng Tịch gia rốt cuộc là ai!
 
Ánh mắt Hạ Ngôn nhíu lại, bắn ra một đạo tinh quang nói.
 
Cho dù là Trương gia, Hạ Ngôn cũng không hề sợ hãi!

 
- "Trương gia tuy rằng có quan hệ với Tuần gia ở Thánh thành nhưng chính minh lại có thân phận là người tu luyện Thiên Cung, Tuần gia cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ! Nếu Tuần gia cũng động tới thì.
 
Hạ Ngôn khẽ cau mày, khí tức đột nhiên trầm xuống.
 
Lý Nguyên Xuân lúc này cười lớn!
 
- Ha ha, được rồi, chúng ta hãy ăn cơm uống rượu trước, sau đó chúng ta đi Thánh điện một chuyến! Dù sao Hạ Ngôn cũng đã trở lại, mọi chuyện đều có thể giải quyết được!
 
- Được, uống rượu!
 
Hạ Ngôn cũng tạm thời xua đi các ý niệm trong đầu, vung tay áo lên nói.
 
Bữa Cơm này diễn ra tới gần một canh giờ. Sau đó Lưu Khải và Chu Lan Đức quay về Học viện Tử Diệp, Hạ Ngôn và Lý Nguyên Xuân lại đi về phía Thánh điện, cách Học viện Tử Diệp cũng không xa lắm.
 
- Lý đại ca, Lục gia và Tống gia của thành Tử Diệp gần đây có động tĩnh gì không?
 
Trên đường đi tới Thánh điện, Hạ Ngôn lại nói tới hai gia tộc của thành Tử Diệp.
 
Lục gia và Tống gia đều có thù hận với Hạ Ngôn. Con trai Tộc trưởng Tống gia Tống Lập bị Hạ Ngôn đánh chết! Một gã trưởng lão của Lục gia cũng chết trong tay hắn.
 
- Hai gia tộc này sao? Hừm, bọn họ có thể có động tĩnh gì?! Bọn họ cũng biết được ngươi tham gia Hội giao lưu Học viện, chỉ có thể thành thành thật thật mà đợi! Lấy thực lực của bọn họ, sau này lại càng không dám chỉ tay về phía đệ đâu!
 
Lý Nguyên Xuân cười cười, không chút e ngại nói.
 
Truớc kia, hai gia tộc này là vì sự uy nghiêm của Liễu Vân mà không dám xuống tay với Hạ Ngôn. Hiện tại lại càng không dám! Hai tên Tộc trưởng của hai gia tộc này cũng chỉ mới là Đại Linh Sư sơ kỳ mà thôi trong gia tộc cũng có rất ít cường giả Linh Sư.
 
- Tới rồi!
 
Không tới thời gian một nén nhang, hai người đã tới bên ngoài tòa nhà Thánh điện nguy nga rực rỡ.
 
Mấy tên hộ vệ trước cửa Thánh điện thấy hai người đi về phía đó vội vàng tiến lên ngăn cản. Lý Nguyên Xuân không phải là người của Thánh điện nên cũng không có quyền đi vào nơi này.
 
- Mời hai vị thông báo một tiếng, nói rằng Học viện Tử Diệp Lý Nguyên Xuân và Hạ Ngôn xin cầu kiến Điện chủ đại nhân!
 
Hạ Ngôn khách khí nói với mấy tên hộ vệ này.
 
Tên hộ vệ kia nhìn nhìn Hạ Ngôn, trong đó đôi mắt tên đội trưởng sáng lên nhìn Hạ Ngôn rồi nói:
 
- Mời hai vị chờ một chút!
 
Mấy tên hộ vệ còn lại cũng không có biểu tình gì nhiều, chỉ đứng xa xa nhìn hai người.
 
Những hộ vệ này cũng nhận ra được Lý Nguyên Xuân. Hắn là cường giả Linh Sư, lại là người bên cạnh Liễu Vân. Tuy bọn họ cung kính với Liễu Vân nhưng cũng không có kính ý với Lý Nguyên Xuân.
 
- Được, làm phiền ngươi rồi!
 
Hạ Ngôn cười gật đầu.
 
- Điện chủ đại nhân làm gì có thời gian mà ai muốn là có thể gặp được!
 
Một tên hộ vệ tháp giọng khinh thường nói một câu.
 
- Nhỏ giọng đi, đừng nói lung tung!
 
Một tên hộ vệ khác trừng mắt lên, quát lớn một câu.
 
Hạ Ngôn nghe mấy tên hộ vệ nói thế thì chỉ cười khẽ một cái.
 
Hai người cũng không phải chờ lâu. Chỉ thấy từ trong Thánh điện có hai nhân ảnh bước ra rất nhanh. Người đi phía trước chính là Bàng Nguyên Điện chủ mà Hạ Ngôn cũng từng gặp qua. Phía sau hắn là tên đội trưởng hộ vệ vừa vào thông báo.
 
Lúc này, trên mặt của tên đội trưởng này cũng mang theo vài phần ngạc nhiên. Khi hắn thấy Hạ Ngôn và Lý Nguyên Xuân thì cơ thể cũng hơi run lên một cái.
 
Vừa rồi, khi hắn vào thông báo thì Điện chủ đang xem một văn kiện, hắn còn ở ngoài chần chờ một chút. Khi hắn đi vào nói có Lý Nguyên Xuân và Hạ Ngôn cầu kiến thì không ngờ Điện chủ lại lập tức đứng lên, biểu tình trên mặt hắn lại khiến tên đội trưởng phải run run lên.
 
Hắn làm hộ vệ ở Thánh điện cũng đã hơn mười năm, còn chưa từng thấy biểu tình của Điện chủ lại có biến hoá lớn như thế!
 
- Ngươi nói là Hạ Ngôn? Bọn họ ở ngoài điện?
 
Bàng Nguyên ngẩng phắt đầu lên, trừng mắt nhìn về phía tên hộ vệ nói.
 
Tên đội trưởng hộ vệ này vội vàng gật đầu, trong đầu cũng rối tung lên.
 
Bàng Nguyên nghe thấy đội trưởng trả lời thì lập tức nhích người đi ra khỏi phòng, tên đội trưởng lúc này mới vội vàng đuổi theo.
 
- Ha ha, Hạ Ngôn!
 
Bàng Nguyên từ xa thấy được Hạ Ngôn đã lên tiếng hô lớn, trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười, sải chân bước nhanh tới.
 
Mà mấy tên hộ vệ kia gần như ngớ người, miệng há rộng ra, ngay cả cái cằm cũng muốn rớt xuống đất.
 
Bọn họ làm hộ vệ thời gian dài như thế nhưng đã từng thấy Điện chủ tự thân ra ngoài đón người bao giờ đâu! Hơn nữa còn làm ra động tác khoa trương như thế!
 
Còn tới hơn một trăm thước mà đã lên tiếng chào người ta rồi!