Linh La Giới

Chương 236

Trong tầm mắt của hắn, thân ảnh Hạ Ngôn đột nhiên trở nên mơ hồ, vốn bóng người rõ ràng ở phía trước, đột nhiên giống như trở nên vặn vẹo trong không khí vậy.
 
Tuy rằng ý niệm trong đầu còn chưa kịp chuyển động, nhưng thân thể Trương Tùng theo bản năng đã làm ra động tác phản ứng. Trường côn màu đen trong tay nháy mắt thi triển ra một loại đao kỹ tinh xảo.
 
"Vù vù"
 
Côn ảnh ở trong không khí phát ra những tiếng rít trầm trọng.
 
Dùng côn sử ra đao pháp đương nhiên hiệu quá không tốt bằng dùng đao, tuy nhiên côn ảnh trước người Trương Tùng vẫn kín kẽ đến mức nước mưa cũng không thể lọt. Tại trong mắt người bình thường, côn ảnh của Trương Tùng quá thực không có kẽ hở.
 
"Phốc"
 
Thân thể Hạ Ngôn ở trong không khí hơi dừng lại một chút, thân ảnh vốn mơ hồ lại trở nên rõ ràng trước mắt Trương Tùng.
 
Đồng thời trường côn trong tay cũng đâm ra, đúng là đánh về phía tầng côn ảnh phòng ngự của Trương Tùng. Mộc côn màu đen trong tay Hạ Ngôn khẽ điểm về phía trước, sau khi phát ra một tiếng vang trầm muộn, thân thể lập tức lui về sau hai bước.
 
"Tốc độ nhanh quá!"
 
"Lực lượng cùng mạnh!"
 
" Điều này sao có thể chứ? Hạ Ngôn này. "
 
Trương Tùng trong lòng hoảng sợ, vừa rồi hắn đã tiếp xúc với trường côn của Hạ Ngôn một lần. Tuy rằng chỉ là ngắn ngủi một lần tiếp xúc, nhưng Trương Tùng vẫn cảm nhận được lực lượng Hạ Ngôn cường đại, cỗ lực lượng đó khiến một cánh tay của hắn cũng có chút run lên.
 
Mà ngay sau đó, tốc độ hắn múa côn cũng nháy mắt trở nên chậm lại.
 
Có lẽ ở trong mắt người bình thường tốc độ hắn múa còn vẫn không giảm bớt, nhưng chính bản thân hắn lại rất rõ ràng, tay phải của hắn bởi vì va chạm vừa rồi sinh ra cảm giác tê dại, toàn bộ động tác nối liền liên tiếp cũng châm lại rất nhiều.
 
Lợi dụng khoảng cách hai mét khi Hạ Ngôn lui về phía sau, trong lòng Trương Tùng liền xuất hiện ý niệm, hung hăng cắn môi mình một cái. Máu tươi lập tức từ khóe miệng chảy ra.
 
"Thực lực Hạ Ngôn này thật đáng sợ! Vì Học Viện Vọng Long, xem ra ta bắt buộc phải mạo hiểm!"
 
Ánh mắt Trương Tùng nghiêm nghị, trong lòng ngầm hạ quyết định.
 
"Ta phải đánh cho hắn bị thương, như vậy hai trận kế tiếp Học Viện Vọng Long mới có cơ hội. Nếu không, cho dù ta thắng trận này, vậy đám người Cao Hải cùng không phải đối thủ của Hạ Ngôn. "
 
Trương Tùng trong mắt hung quang lóe lên, côn ảnh đột nhiên biến ảo, không ngờ chụp về phía toàn thân Hạ Ngôn.
 
Giao thủ với Hạ Ngôn ngắn ngủi một lần, Trương Tùng phán đoán ra thực lực Hạ Ngôn không phải không chịu nổi giống như trong tưởng tượng. Cho nên, hắn dự định đánh cho Hạ Ngôn bị thương, khiến cho Hạ Ngôn không còn lực tiếp tục so đấu hai trận còn lại. Hoặc là cho dù Hạ Ngôn còn có thể tiếp tục so đấu, thực lực cùng phải giảm lớn.
 
Làm như vậy quả thật chính là mạo hiểm.
 
Nhân viên tổ chức ở ngay bên cạnh, luôn luôn nhìn chằm chằm động tác của hai người, nếu Trương Tùng hạ sát thủ đánh Hạ Ngôn bị thương, rất có thể bị nhân viên tố chức phát hiện, như vậy Học Viện Tử Diệp sẽ trực tiếp giành thắng lợi.
 
Nhưng lúc này, Trương Tùng đã không còn quản nhiều như vậy.
 
Trên khán đài, Trương Đức Sơn lúc này đã ngồi không nổi, từ trên ghế đứng bật dậy, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm trận chiến phía dưới, vốn tưởng rằng Hạ Ngôn sẽ nháy mắt thua trong tay Trương Tùng. Nhưng hiện tại xem ra, tình cảnh đã ra ngoài dự liệu của lão.
 
Lưu tiên sinh, Khải tiên sinh, Mục Điện chủ, còn có Viện trưởng các học viện nữa, đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
 
"Hạ Ngôn này rốt cuộc tu luyện như thế nào?"
 
Những cường giả thấy rõ động tác của Hạ Ngôn, trong lòng đều không sai biệt lắm toát ra ý nghĩ như vậy.
 
Người tu luyện bình thường hoặc là cư dân bình thường xung quanh quảng trường, có lẽ vừa rồi cùng không có thấy rõ động tác của Hạ Ngôn. Nhưng đối với những cường giả Linh Tông trên khán đài đó, ánh mắt bọn họ sắc bén đến mức nào?
 
"Ầm!"
 

Trận đấu giữa Trương Tùng và Hạ Ngôn cùng không có bị kéo dài, sau thời gian mấy lần hô hấp đã phân ra thắng bại.
 
Khi Trương Tùng huy vũ côn ánh bao phủ Hạ Ngôn, Hạ Ngôn chỉ tùy ý cầm mộc còn trong tay đâm về phía trước. Thật giống như một đứa trẻ cầm cây gậy tùy tiện chọc vào một tổ ong vò vẽ rất lớn vậy.
 
Một côn này liền trực tiếp xuyên thẳng vào bên trong tầng phòng ngự của Trương Tùng, côn ảnh dày đặc kia cũng không có ngăn cản một côn tùy ý này của Hạ Ngôn.
 
Thân thể Trương Tùng cũng theo đó bay ra rất xa, rơi trên mặt đất cách đó mấy mét, lại trượt trên mặt đất một khoảng khá dài nữa mới dừng lại.
 
Trên mặt đất vang lên một trận tiếng "xoạt xoạt".
 
Mà Hạ Ngôn vẫn đứng thẳng tại chỗ, nhìn Trương Tùng bay ra thật xa, trên mặt vẫn giữ nguyên vẻ tươi cười vốn có.
 
- Vừa rồi là.
 
Vẻ mặt Hạ Ngôn tuy rằng không có biểu tình khác lạ gì, nhưng trong lòng tâm niệm rất nhanh chuyển động:
 
" Vừa rồi lúc ta công kích Trương Tùng, dường như đối với thân pháp lại lĩnh ngộ được một chút gì đó. Vừa rồi thân pháp của ta dường như tốc độ, thân hình nhanh hơn, linh hoạt hơn một chút. Cơ thể vận lực cùng linh mẫn hơn trước kia. Chỉ là thực lực Trương Tùng này không thể sinh ra đủ uy hiếp với ta bằng không ta hẳn là có thể nhân cơ hội này lĩnh ngộ thêm càng nhiều. "
 
Hạ Ngôn không khỏi có chút thất vọng thở dài.
 
Trong nháy mắt khi thân thể xông ra ngoài, trong đấu Hạ Ngôn linh quang chợt lóe, đối với Ảo Ảnh Thân Pháp dường như Hạ Ngôn nắm giữ được một vài thứ. Nhưng thực lực Trương Tùng quá yếu, không thể khiển Hạ Ngôn bức những điều phát hiện đó đi ra.
 
Nếu lúc này có một gã cường giả Đại Linh Sư hậu kỳ chiến đấu cùng Hạ Ngôn, vậy nói không chừng Hạ Ngôn lại có thể có đột phá mới.
 
" Mặc kệ thế nào, dường như có một chút tiến bộ, cùng không giống như trước đây không có đầu mối gì. "
 
Hạ Ngôn xoay người rời khỏi sân đấu.
 
Trương Tùng kia cũng được hai người Cao Hải đỡ dậy bước ra khỏi sân. "Hoan hô!"
 
Cho đến tận lúc này, người xem bốn phía quảng trường mới bộc phát ra tiếng hoan hô không ngừng.
 
Vừa rồi hai người chiến đấu thật sự quá nhanh, mọi người còn chưa kịp nói hết một câu. Chiến đấu liền nhanh chóng kết thúc, thật thoải mái! Khiến cho người ta không thể tin tưởng.
 
Những người ủng hộ Học Viện Tử Diệp đều hưng phấn đến mức đứng cả dậy, hướng về phía ba người Hạ Ngôn phát ra đủ loại tiếng hò hét chói tai.
 
Một số nữ khán giả tuổi trẻ, y phục rực rỡ, vung vẫy cánh tay quăng về phía Hạ Ngôn ngàn vạn nụ hôn gió. Một người không dám làm ra động tác nóng bỏng, nhưng nhân số nhiều, bọn họ cùng liền bạo dạn không sợ ai.
 
- Hạ Ngôn Học Viện Tử Diệp thắng!
 
Khi nhân viên tổ chức tuyên bố kết quả, trận so đấu giữa Học Viện Tử Diệp và Học Viện Vọng Long cũng coi như đã kết thúc.
 
- Hạ Ngôn! Ngươi có muốn tiếp tục so đấu cùng học viên Học Viện Vọng Long nữa không?
 
Nhân viên tổ chức thấy Hạ Ngôn xoay người rời đi, vội vàng lên tiếng hỏi.
 
Tuy rằng Học Viện Tử Diệp đã chắc chắn thắng lợi, nhưng trận đấu giữa học viên hai bên còn chưa hoàn toàn chấm dứt.
 
Dựa theo thứ tự bình thường, Hạ Ngôn còn có thể tiếp tục so đấu với hai người Cao Hải.
 
- Đúng vậy! Ta không muốn so đấu tiếp nữa. Hạ Ngôn nói với nhân viên tổ chức.
 
Thực lực hai người Cao Hải so với Trương Tùng còn kém hơn rất nhiều, đối với việc để tăng thực lực của Hạ Ngôn căn bản không có trợ giúp gì. Cho nên, Hạ Ngôn không định so đấu tiếp với hai người bọn họ, chuyện đó không có bất cứ ý nghĩa gì.
 
Sau khi trận đấu giữa Học Viện Tử Diệp cùng Học Viện Vọng Long kết thúc, trận đấu giữa Học Viện Hồng Hà và Học Viện Sơn Phong vẫn đang tiếp tục.
 
Hai học viện này thực lực đều phi thường mạnh.
 

Hiện tại, hai học viện đã hoàn thành bảy trận so đấu, Học Viện Hồng Hà thắng bốn trận, mà Học Viện Sơn Phong thắng ba trận.
 
Ba người Hạ Ngôn Học Viện Tử Diệp, cùng ba người Trương Tùng Học Viện Vọng Long đều trở lại trên khán đài.
 
Kế tiếp, hai học viện phải đợi trận so đấu giữa Học Viện Kim Phượng và Học Viện Hỏa Ly. Học Viện Tử Diệp sẽ tiếp tục so đấu cùng học viện thắng trong trận đấu này.
 
Cuối cùng, quyết định ra vị trí hạng năm. Mà Học Viện Vọng Long hiển nhiên chỉ có thể đi tranh đoạt hạng bảy. Khi sáu học viên trở lại khán đài, ánh mắt Viện trưởng các học viện nhìn về phía Hạ Ngôn hiển nhiên trở nên phức tạp hơn rất nhiều.
 
Hạ Ngôn này tuy rằng tuổi nhỏ nhất, nhưng thực lực cùng là mạnh đến mức khó tin.
 
- Liễu Vân à, đệ tử này của ngươi, là dạy như thế nào vậy? Một Viện trưởng cười hỏi.
 
Trong trận đấu vừa rồi, hiển nhiên Hạ Ngôn không có biểu hiện toàn bộ thực lực ra ngoài. Đám người Viện trưởng ánh mắt sắc bén, đều nhìn ra Hạ Ngôn đã bước vào cảnh giới Đại Linh Sư.
 
Đại Linh Sư mười lăm tuổi! Chuyện này.
 
Viện trưởng các học viện trong lòng khẳng định phi thường đỏ mắt.
 
- Ha ha! Thực ra từ khi Hạ Ngôn tiến vào Học Viện Tử Diệp, trên vấn đề tu luyện dường như ta mới chỉ điểm cho hắn một lần đó.
 
Liễu Vân vuốt râu cười nói.
 
Trương Đức Sơn ở bên cạnh Liễu Vân, thân hình khẽ run lên một chút, ánh mắt đảo qua ba người Trương Tùng.
 
- Sư phụ! Là đệ tử vô năng! Trương Tùng cúi đầu trầm giọng nói.
 
- Trương Đức Sơn Viện trưởng! Thực lực của Trương Tùng cũng phi thường mạnh, chúng ta đều thấy được. Chỉ là thực lực Hạ Ngôn mạnh hơn so với bọn hắn, ngài cũng không nên trách hắn.
 
Lưu tiên sinh nhìn về phía Trương Đức Sơn cười nói.
 
Trương Đức Sơn tuy rằng không cam lòng, nhưng cùng hiểu rõ kết quả này quả thật không thể trách ba người Trương Tùng. Thực lực Hạ Ngôn mạnh hơn nhiều so với ba người bọn hắn.
 
Trương Đức Sơn xoay chuyển ánh mắt, nhìn Liễu Vân một chút, trong lòng thầm nghĩ: "Lão già này! Khó trách bộ dáng vẫn luôn biểu hiện không thèm để ý, thì ra trong lòng sớm đã có dự liệu. "
 
- Nghỉ ngơi một lát đi, tiếp theo các ngươi còn có một trận so đấu nữa đó. Trương Đức Sơn ổn định lại tâm tình, nói với ba ngươi Trương Tùng.
 
- Vâng, Viện trưởng!
 
Ba người đồng thanh đáp, rồi sau đó xoay người nhìn xuống quảng trường, chờ đợi kết quả trận đấu giữa Học Viện Kim Phượng và Học Viện Hỏa Ly.
 
- Hạ Ngôn! Ngươi mới mười lăm tuổi sao?
 
Khải tiên sinh ngồi trên khán đài nhìn Hạ Ngôn hỏi.
 
Hạ Ngôn nhìn Khải tiên sinh một chút, hắn tuy rằng không biết Khải tiên sinh là ai, nhưng có thể ngồi cùng một chỗ với Lưu tiên sinh hiển nhiên thân phận cũng không đơn giản.
 
Hạ Ngôn hơi thi lễ rồi đáp:
 
- Đệ tử năm nay mười lăm tuổi, thêm một tháng nữa là tròn mười sáu tuổi. Khải tiên sinh vừa lòng gật đầu, chợt nói tiếp:
 
- Nhìn biểu hiện của ngươi ở trên quảng trường vừa rồi, dường như đã có thực lực Đại Linh Sư rồi phải không?
 
Bản thân Khải tiên sinh cũng là cường giả Linh Tông, nhãn lực so với đám người Liễu Vân cũng không kém hơn chút nào.
 
Hạ Ngôn biết dấu giếm không được những lão gia hỏa này, liền gật đầu nói:
 
- Đệ tử mới bước vào cảnh giới Đại Linh Sư.
 
Từ khi Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Đại Linh Sư đến hiện tại cũng đã được thời gian một tuần rồi, quả thật cũng xem như vừa mới bước vào. Tuy nhiên, thời gian Hạ Ngôn củng cố cảnh giới Đại Linh Sư lại quá ngắn.
 
Nghe Hạ Ngôn nói như vậy, mọi người trên khán đài đều gật đầu.
 
Bọn họ đều thập phần tin tưởng lời nói của Hạ Ngôn.
 
Bởi vì Hạ Ngôn dù sao cũng chỉ mới mười lăm tuổi, thời gian bước vào cảnh giới Đại Linh Sư không có khả năng đã rất lâu được.
 
- Hạ Ngôn! Sau khi Hội Giao Lưu lần này kết thúc, ngươi có dự định gì không? Khải tiên sinh lại cười hỏi.
 
Lão vừa nói những lời này ra, Lưu tiên sinh liền cười ha hả, quay sang nói với Hạ Ngôn:
 
- Hạ Ngôn! Khải tiên sinh là đặc biệt mời chào ngươi đó. Hắc hắc! Khải tiên sinh cũng không dễ dàng mời chào người khác đâu.
 
Hạ Ngôn trong lòng run lên, không khỏi nhìn về phía sư phụ Liễu Vân, thấy vẻ mặt Liễu Vân cũng không có bất cứ biểu hiện gì.
 
Lúc này, trong lòng Hạ Ngôn liền biết ứng đối như thế nào, thoáng trầm ngâm một lát. Hạ Ngôn hơi nhíu mày lại.