Linh La Giới

Chương 231

- Vậy đa tạ ngài, Viện trưởng Trương Đức Sơn. Ha ha! Còn có người đệ tử xuất sắc này của ngài nữa.
 
Liễu Vân vẻ mặt vẫn tươi cười, không nhanh không chậm nói.
 
- Ha ha! Các vị Viện trưởng xin tạm thời yên lặng một chút.
 
Lúc này, Hội trường Trung tâm Giao Lưu Lưu tiên sinh mới ho nhẹ một tiếng nói.
 
- Học Viện Vọng Long, Học Viện Tử Diệp, Học Viện Kim Phượng, Học Viện Hỏa Ly, bốn học viện các người ở trên Hội giao lưu lần trước đạt được thành tích phân biệt là thứ năm, thứ sáu, thứ bảy cùng thứ tám. Hội giao lưu lần này các ngươi tự động được sếp ở tổ thứ hai. Trên Hội giao lưu ngày mai, Học Viện Vọng Long tiến hành so đấu cùng Học Viện Tử Diệp, Học Viện Kim Phượng tiến hành so đấu cùng Học Viện Hỏa Ly.
 
Lưu tiên sinh đảo mắt nhìn lướt qua mọi người từ từ nói.
 
Quy tắc giao lưu so đấu giữa những học viện này cũng đã được sử dụng từ rất lâu trước đó, và duy trì cho đến bây giờ.
 
Bắt đầu từ mấy trăm năm trước, tám Học viện nhất lưu đã được chia làm hai tổ, tổ thứ nhất là bốn học viện xếp phía trên, tổ thứ hai gồm bốn học viện còn lại xếp phía dưới.
 
Mà giao lưu giữa các học viện cũng là tiến hành so đấu dựa theo tổ. Ví dụ như trong tổ một, học viện hạng nhất tiến hành so đấu cùng học viện hạng hai, học viện hạng ba tiến hành so đấu cùng học viện hạng tư.
 
Học Viện Tử Diệp ở Hội giao lưu lần trước xếp thứ sáu, lần này tự nhiên sẽ so đấu cùng học viện xép thứ năm là Học Viện Vọng Long. Nếu Học Viện Tử Diệp giành thắng lợi, như vậy kế tiếp sẽ tiếp tục so đấu với học viện giành phần thắng trong cặp đấu Học Viện Kim Phượng cùng Học Viện Hỏa Ly. Mà hai học viện thất bại trận đầu sẽ so đấu với nhau, như vậy là có thể rõ ràng phân ra thứ tự của tám học viện.
 
Nghe Lưu tiên sinh nói như vậy, Hạ Ngôn mới biết được, nguyên lai hiện tại bốn học viện ở trong này là học viện hạng năm, hạng sáu, hạng bảy, hạng tám. Viện trưởng cùng học viên của bốn học viện nhóm trên hiện tại cùng không ở trong này.
 
Nói ra, đây cũng thật trùng hợp.
 
- Nếu có thể giành được vị trí đứng đầu tổ hai, như vậy sẽ có cơ hội tiếp tục tiến hành giao lưu cùng học viện tổ một, về phần quy tắc ta nghĩ các vị hẳn là đều rõ ràng rồi?
 
Lưu tiên sinh cười nói.
 
Bao gồm cả Liễu Vân, mấy vị Viện trưởng đều gật đầu hô "phải".
 
Quy tắc giao lưu học viện này tất cả mọi người đều nắm được. Lưu tiên sinh không nói nhiều, mọi người cũng đều biết làm như thế nào.
 
- Thời gian giao lưu là ngày mùng 9 tháng 11, cũng chính là buổi sáng ngày mai chính thức bắt đầu. Các vị, đến lúc đó cẩn phải tới Trung Tâm Giao Lưu đúng giờ đó. Nếu quá giờ chưa tới, vậy coi như là tự động hủy bỏ quyền tham gia Hội giao lưu lần này.
 
Lưu tiên sinh quét mắt nhìn mọi người nói.
 
- Nhất định sẽ không đến muộn. Trương Đức Sơn lớn tiếng nói.
 
- Đến muộn đó là chuyện do chính mình. Lão già đầu bạc cũng lên tiếng.
 
- Một khi đã như vậy, mọi người đều tự trở về chuẩn bị một chút. Hôm nay, Học Viện Tử Diệp cũng đã tới nơi này rồi, tám học viện chúng ta đều đã tới đông đủ, mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm để các học viên làm quen nhau đi.
 
Lưu tiên sinh tiếp tục nói.
 
- Cùng nhau ăn cơm?
 
Nghe được những lời này, không ít người ánh mắt tỏa sáng.
 
Nếu là tám học viện cùng nhau dùng cơm, vậy bốn học viện nhóm trên cũng sẽ cùng tới. Hạ Ngôn cũng có chút chờ mong, muốn nhìn thử xem trong bốn học viện nhóm trên có học viên nào đặc biệt hay không.
 
Sư phụ Liễu Vân từng nói ba học viện xếp phía trên, đã một thời gian rất lâu cũng không có thay đổi. Ba học viện này tuy rằng đều là Học viện nhất lưu. Tuy nhiên so với năm học viện phía dưới mạnh hơn không ít, bằng không cũng không có khả năng trải qua nhiều Hội giao lưu như vậy vẫn có thể chiếm giữ ba vị trí dẫn đầu.
 
- Tốt, vậy lát nữa chúng ta gặp nhau dưới lầu. Mấy vị Viện trưởng đều cười nói.
 
Rời khỏi Đông Lăng Uyển trở lại Địch Xuân Uyển Vương Thiên Hà rốt cục không kìm nổi tức giận chửi mắng. Mới vừa rồi khi hắn ở Đông Lăng Uyển, vẻ mặt vẩn không chút thay đổi, có thể thấy được Vương Thiên Hà quả thật là người rất biết ẩn nhẫn.
 
Trương Đức Sơn kia nói ra mấy câu nói đó, Vương Thiên Hà là học viên Học Viện Tử Diệp đương nhiên sẽ phẫn nộ. Tuy nhiên lúc đó hắn không có bất cứ biểu hiện gì ra ngoài.
 
- Không sao, chỉ là Trương Đức Sơn này thật kém độ lượng, ba năm trôi qua rồi mà dường như vẫn còn canh cánh trong lòng.
 
Liễu Vân nở nụ cười một chút, chợt nói ra một câu khiến cho người khác không hiểu được.
 
Thấy ba người Hạ Ngôn mê hoặc nhìn về phía mình, Liễu Vân vuốt chòm râu màu xám một cái rồi nói:
 
- Trên Hội giao lưu lần trước, Học Viện Tử Diệp chúng ta so đấu cùng Học Viện Vọng Long. Trong trận so đấu cuối cùng, tuy rằng Học Viện Tử Diệp thua nhưng Học Viện Vọng Long đã có một gã học viên bị thương. Mà học viên này còn là đệ tử tâm đắc của Trương Đức Sơn.
 
- Khi so đấu, thụ thương là không thể tránh được, Trương Đức Sơn này lại vẫn ghi nhớ trong lòng. Cuối cùng Học Viện Vọng Long thắng được, hắn ở trước mặt ta còn diễu võ dương oai một phen đó.
 
Liễu Vân hiển nhiên đối với tình huống ngày đó vẫn nhớ rất rõ ràng.
 
Bọn họ đều là Viện trưởng học viện, thân phận cực cao. ai cũng có tâm tranh đấu.
 
Học viện ai xếp cao hơn, người đó sẽ có cảm giác về sự ưu việt. Học Viện Tử Diệp thua Học Viện Vọng Long, Liễu Vân đương nhiên cũng muốn thắng lại. Vào lúc này, Liễu Vân cũng tin tưởng mười phần. Lúc trước khi chưa biết Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, Liễu Vân đã muốn bước vào bốn vị trí đầu. Hiện tại đã biết thực lực chân chính của Hạ Ngôn, Liễu Vân liền thay đổi ý tưởng, lão hiện tại muốn chính là Học Viện Tử Diệp phải chen vào ba vị trí đầu, để tên của ba học viện đừng đầu thay đổi một chút.
 
- Thì ra là như vậy. Hạ Ngôn giật mình.
 
Vừa rồi ở Đông Lăng Uyển, Hạ Ngôn cảm thấy đám người Đức Sơn đổi với bọn họ có thái độ thù địch. Hiện tại xem ra xác thật là như thế.
 
- Hạ Ngôn, Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết! Ba người các con cũng không cần để trong lòng, hơn nữa không nên biểu hiện địch ý ra ngoài đối với bọn họ. Ha ha! Việc thứ hạng này là chuyện nhỏ, tuyệt đối không thể thật sự biến thành địch nhân.
 
Liễu Vân dặn dò nói.
 
Kỳ thật đạo lý này, ba người Hạ Ngôn tự nhiên cùng hiểu được.
 
- Người mặt đen đó chính mình cùng là thân phận Viện trưởng, còn dùng lời lẽ như vậy lăng mạ Hạ Ngôn, thật sự đáng ghét!
 
Mễ Tuyết cắn răng nói.
 
Vừa rồi những lời Trương Đức Sơn nói với Hạ Ngôn, khiến cho Mễ Tuyết quả thật phẫn nộ, hiện tại nói ra vẫn còn không nguôi.
 
- Kỳ thật chuyện này chủ yếu cùng bởi vì ta.
 
Liễu Vân hít vào một hơi, khẽ cúi đầu, hai bàn tay đưa ra sau lưng:
 
- Trương Đức Sơn là cố ý chống đối ta, Hạ Ngôn lại là đệ tử đích thân ta thu nhận, hắn không thể lên tiếng đả kích ta, mới phát tiết lên trên người Hạ Ngôn.
 
Khi Liễu Vân nói chuyện, ánh mắt tự nhiên nhìn về phía Hạ Ngôn.

 
Hạ Ngôn liền nói:
 
- Sư phụ! Đệ tử bị lão cười nhạo mấy câu cũng không sao. Tuy nhiên, tên đệ tử kia của lão nói trong lúc so đấu sẽ nương tay cho chúng ta, vậy đến lúc đó chờ xem đi. Ha ha! Nếu đệ tử của lão ở trước mặt mọi người bại bởi tay con, người khác sẽ thấy thế nào chứ? Đến lúc đó, Trương Đức Sơn hẳn sẽ đẹp mặt lắm đây?
 
- Ừ! Hạ Ngôn! Đến lúc đó đệ nhất định phải giáo huấn tiểu tử đó cho tốt một chút, quá kiêu ngạo mà.
 
Vương Thiên Hà vung nắm tay lên nói.
 
Đúng lúc này Liễu Vân khoát tay nói:
 
- Trong Hội giao lưu học viện, mục đích là muốn đề thăng thực lực học viên ưu tú của các học viện. Học viên hai bên tiến hành giao lưu luận bàn, đối với phát triển thực lực của chính bản thân học viên có ích lợi rất lớn. Hai học viện so đấu, tổng cộng có chín trận tỷ thí. Nói cách khác, ba người các ngươi mỗi một người đều có thể cùng ba học viên đối phương lần lượt tiến hành luận bàn.
 
Liễu Vân cười nói.
 
- Trong chín trận tỷ thí, thắng năm trận liền giành thắng lợi, nếu tổng cộng chín trận tỷ thí còn chưa kết thúc, nhưng lại có một bên đã thắng năm trận, như vậy cũng có thể kết thúc so đấu.
 
Liễu Vân vừa bước đi bước lại trong phòng vừa nói.
 
- Lần này mục tiêu của ta cũng không phải thứ năm. Mà là ba vị trí đầu, cho nên, thời gian từ lúc bắt đầu đến lúc Hạ Ngôn bại lộ thực lực càng lâu, đối với chúng ta càng có lợi.
 
Liễu Vân lộ ra nụ cười khó lường.
 
Đám người Hạ Ngôn nghe vậy liền hiểu ý tứ của Liễu Vân.
 
- Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết! Chờ ngày mai khi Hội giao lưu bắt đầu, hai người các ngươi phái lên võ đài so đấu trước. Các ngươi cố gắng thắng lợi nhiều trận một chút. Nếu hai người các ngươi có thể thắng năm trận, như vậy Hạ Ngôn sẽ không cần xuất trướng nữa.
 
Liễu Vân nói ra suy nghĩ trong lòng.
 
- Viện trưởng! Người yên tâm, ta chắc chắn sẽ hết sức! Vương Thiên Hà hưng phấn nói.
 
Thực lực của Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết cũng rất mạnh. Nhất là một đoạn thời gian gần đây, thực lực lại tăng lên nhanh chóng. Bởi vì hai người cùng Hạ Ngôn thảo luận trao đổi về nội dung bí điển Thiên cấp, cho nên bất tri bất giác hiểu biết về bí điển Thiên cấp của hai người tăng lên rất nhiều. Cộng với thiên phú xuất chúng của hai người, thực lực tự nhiên phi thường mạnh.
 
Dựa theo tốc độ tu luyện của bọn họ, đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư cũng không còn bao lâu thời gian nữa.
 
Liễu Vân kỳ vọng ở Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết cũng không thấp.
 
- Được rồi, chúng ta cũng nên xuống ăn cơm thôi. Thuận tiện làm quen Viện trưởng cùng học viên bốn học viện đứng đầu. Ha ha! Đều là lão bằng hữu cả.
 
Liễu Vân cười đi về phía ngoài Địch Xuân Uyển.
 
Ba người Hạ Ngôn thì nhanh chóng đi theo phía sau Liễu Vân.
 
Bốn người tới dưới lầu, một chiếc bàn hình chữ nhật thật lớn đã sớm được chuẩn bị tốt.
 
Vốn thực khách dùng cơm ở trong tửu lâu toàn bộ đã không còn. Hiển nhiên, tửu lâu đã đóng cửa không buôn bán cho người ngoài nữa.
 
Ở cạnh chiếc bàn cỡ lớn, có không ít Viện trưởng học viện cùng học viên đều phân bố ở xung quanh.
 
Hạ Ngôn nhìn thoáng qua, đại khái có sáu học viện đã tới lầu một, cộng thêm cả những người mình chính là bảy. Còn Viện trưởng cùng học viên của một học viện nữa chưa có xuống.
 
Ánh mắt đảo qua, Hạ Ngôn phát hiện có ba người mình chưa gặp qua, hiển nhiên chính là người trong bốn học viện đứng đầu.
 
- Ha ha! Liễu Vân!
 
Một lão già vừa rồi cùng không xuất hiện tại Đông Lãng Uyển, nhìn thấy Liễu Vân liền cười đi tới tiếp đón.
 
Thoạt nhìn hết sức nhiệt tình.
 
Mà mấy học viên bên cạnh lão già cũng phi thường lễ phép gật đầu chào hỏi với ba người Hạ Ngôn.
 
"Xem ra đa số học viên đều có tu dưỡng rất tốt. "
 
Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, cũng khách khí gật đầu chào hỏi những người đó.
 
Khi nói chuyện, mấy Viện trưởng khác cùng đều đi tới chào hỏi cùng Liễu Vân vừa mới xuống. Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại sảnh tầng một trở nên huyên náo hơn.
 
Đúng lúc này, từ trên lầu truyền tới những tiếng bước chân, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lại.
 
Hạ Ngôn tự nhiên cũng không ngoại lệ, lúc này từ trên lầu đi xuống không chỉ có Lưu tiên sinh Hội trường Trung Tâm Giao Lưu, còn có một lão già áo xám cùng ba thanh niên tuổi hơn hai mươi nữa.
 
- Hạ Ngôn! Đây là Viện trưởng cùng học viên Học viện Hồng Hà, học viện xếp hạng nhất đó.
 
Liễu Vân khẽ nói với Hạ Ngôn.
 
- Xếp hạng nhất?
 
Hạ Ngôn chấn động thân hình, bất giác lại nhìn về phía đó.
 
Lão già này có cái mũi ưng rất dài. ánh mắt cùng sắc bén như chim ưng vậy. Tùy ý đảo qua cũng khiến cho người ta không kìm nổi sợ run.
 
"Ba người này hẳn là học viên của học viện hạng nhất, Học Viện Hồng Hà đây. " Hạ Ngôn cũng đưa ánh mắt nhìn mấy người từ trên lầu đi xuống, tuy nhiên trong đầu ý nghĩ rất nhanh chuyển động.
 
Trong Hội giao lưu học viện lần trước, Học Viện Hồng Hà này ưu thế áp đảo đối thủ, cuối cùng giành được hạng nhất.
 
Ba người Hạ Ngôn, Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết khi còn ở thành Tử Diệp cũng đã xem qua tư liệu về Học Viện Hồng Hà, thời gian học viện này thành lập cũng không phải là lâu dài nhất trong tám học viện Nhất lưu, nhưng trong khoảng một trăm năm gần đây, lại là học viện nhất lưu xuất hiện nhiều cường giả nhất. Thậm chí có thể đuổi kịp Học viện siêu cấp.
 
Ngay cả những người có chút hiểu biết tin tức một số học viện cũng đều cho rằng, không lâu sau, Học Viện Hồng Hà này cũng có thể được liệt vào hàng Học viện siêu cấp.
 
Nếu đúng như vậy, Học Viện Hồng Hà khẳng định sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
 
Phải biết rằng, lực lượng chủ yếu của Thánh địa đối phó với Tội Ác Sâm Lâm cùng Đại Lục Ám Dạ chính là Kim Long Điện. Mà nơi cung cấp máu thịt cho Kim Long Điện, chính là các học viện trên đại lục.
 
Đến nỗi những gia tộc cổ lâu đời cùng những thế lực lớn cùng không ngừng lôi kéo những cường giả trẻ tuổi trong các học viện giúp sức cho mình.
 
Học viện sở dĩ có uy vọng lớn trên Đại lục như vậy, nguyên nhân chủ yếu chính bởi những nhân tài từ trong những học viện đi ra. Những học viên này tuy rằng cuối cùng cũng sẽ rời học viện, nhưng những học viên này vẫn luôn tồn tại tình cảm với trưởng học cũ của mình.
 

Có thể tưởng tượng ra, nếu trưởng cũ của mình xuất hiện tình huống nguy cấp, những cường giả đã rời học viện chẳng lẽ lại khoanh tay đứng nhìn?
 
Cho nên, trên Đại Lục Long Chi, địa vị của ba Học viện siêu cấp, tám Học viện nhất lưu đều thâm căn cố đế. Cho dù là những gia tộc cổ lâu đời cũng sẽ không dễ dàng đi đắc tội với bất cứ học viện nào.
 
Hiện nay, cường giả Linh Hoàng trên đại lục cũng chỉ có Thánh Hoàng đương nhiệm, năm đó chính là từ Học Viện Long Đằng, học viện đứng đầu trong ba Học viện siêu cấp mà ra. Năm đó, Học Viện Long Đằng ở trong ba Học viện siêu cấp cũng không phải xếp hạng nhất, nhưng từ sau khi vị cường giả này thăng chức thành Linh Hoàng, địa vị của Học Viện Long Đằng nháy mắt được tăng lên thứ nhất, vượt qua Học Viện Không Linh vốn xếp trên mình khi đó.
 
Toàn bộ bên trong đại sảnh, sau khi Lưu tiên sinh cùng những người của Học Viện Hồng Hà xuất hiện, nháy mắt liền yên tĩnh lại.
 
Lưu tiên sinh vẻ mặt tươi cười đi đến cuối bàn, Viện trưởng Học Viện Hồng Hà liền ngồi xuống vị trí ở bên cạnh hắn, mà mấy tên học viên cũng lần lượt ngồi xuống.
 
Tiếp theo, mọi người học viện khác cũng đều ngồi xuồng.
 
Vị trí chỗ ngồi cũng không phải tùy tiện, trước Học Viện Tử Diệp có năm học viện, chỉ có Học Viện Kim Phượng cùng Học Viện Hỏa Lỵ là ngồi ở phía sau Học Viện Tử Diệp.
 
Hiển nhiên, thứ tự chỗ ngồi cũng là căn cứ vào thứ hạng ở Hội giao lưu mà phân định ra.
 
Hạ Ngôn sâu sắc hiểu được vì sao sư phụ Liễu Vân muốn tăng thứ hạng của Học Viện Tử Diệp lên, giống như hiện tại, sư phụ Liễu Vân sẽ có một loại cảm giác bị người đè đầu cười cổ vậy.
 
Hơn nữa, loại tình cảnh này bắt buộc phải tăng thứ hạng học viện mình lên mới có thể thay đổi.
 
Liễu Vân nhìn thoáng qua Hạ Ngôn ở bên cạnh, nháy mắt với Hạ Ngôn một cái.
 
- Các vị Viện trưởng, cùng các vị học viên ưu tú! Hôm nay, tám Học viện nhất lưu của Đại Lục Long Chi chúng ta đều tề tụ đông đủ. Ha ha! Tôn chỉ của Hội giao lưu là để các học viên của các học viện trao đổi luận bàn võ kỹ, tăng lên thực lực bản thân. Hội giao lưu Học viện, từ ngàn năm trước kéo dài đến ngày hôm nay, để cho những học viên ưu tú của chúng ta có thể giao lưu lẫn nhau, nâng cao nội tình học viện mình.
 
- Ta nghĩ, mỗi một Viện trưởng học viện, cũng đều đã báo mục đích của Hội giao lưu cho các ngươi biết, ở trong này ta cũng không nói nhiều nữa. Ha ha! Hôm nay nhân cơ hội này, mọi người làm quen lẫn nhau một chút.
 
Lưu tiên sinh trước tiên nói đôi lời dạo đầu, mọi người tự nhiên phụ họa theo. Bốn học viện xếp trên cùng bốn học viện xếp dưới nghiễm nhiên được tách ra làm hai tốp.
 
Trong khi ăn cơm, bốn học viện xếp trên cùng nhau nói chuyện còn bốn học viện xếp dưới cũng chỉ nói chuyện với nhau. Toàn bộ quá trình ăn cơm, hai tốp gần như không có nói với nhau nhiều lắm.
 
Mặc dù các Viện trưởng quen biết nhau, cũng gần như rất ít khi vượt qua một đường giới hạn này.
 
Một bữa cơm hơn một canh giờ, cuối cùng lúc này mới giải tán.
 
- Mấy người Học Viện Hồng Hà thật sự là ngạo mạn.
 
Sau khi mọi người trở lại Địch Xuân Uyển, Vương Thiên Hà khó chịu nói.
 
Lúc ăn cơm, biểu hiện của mấy người Học Viện Hồng Hà thật giống như đứng ở trên đầu người khác vậy. Cho dù là trong bốn học viện xếp trên, Học Viện Hồng Hà này cũng có chút không hòa hợp. Vị Viện trưởng đó lại càng vênh váo khi người.
 
- Người ta là học viện hạng nhất, đương nhiên là có ngạo khí, ha ha! Không có gì. Liễu Vân cười nói.
 
Tuy rằng Liễu Vân vẻ mặt tươi cười, Hạ Ngôn lại có thể cảm nhận được tâm tình của lão lúc này. Ở sáu trong nội tâm Liễu Vân, chỉ sợ cũng rất không thích điệu bộ của mấy người Học Viện Hồng Hà.
 
Nhưng khó chịu thì có thể làm gì? Người ta là học viện đứng đầu trong những Học viện nhất lưu, mặc dù có thái độ ngạo mạn, người khác cùng không dám nói gì.
 
Ngay cả Lưu tiên sinh đối với Học Viện Hồng Hà cũng coi trọng hơn.
 
- Ba người các ngươi, trong đợt luận bàn ngày mai nhất định phải hết sức. Hy vọng sau đó, Học Viện Tử Diệp chúng ta có thể tiến vào tổ thứ nhất.
 
Ánh mắt Liễu Vân thoáng lóe sáng chốc lát, hít vào một hơi nghiêm trọng nói.
 
- Ngày hôm nay trước hết cứ nghỉ ngơi cho tốt đi. Ngày mai đều tiếp tục tự tu luyện. Ba người Hạ Ngôn cũng đều trở về phòng mình.
 
Mấy ngày nay vẫn luôn ngồi trên xe ngựa, mấy người cũng đều có chút mỏi mệt.
 
"Trong khoảng thời gian này, bộ bí điển Thiên cấp đầu tiên rốt cục sắp dung hợp xong. " Hạ Ngôn ngồi khoanh chân trên giường.
 
Khi ở trên xe ngựa, Hạ Ngôn cũng không có đình chỉ dung hợp bí điển. Mỗi ngày đại khái dung hợp được trên dưới mười phần trăm.
 
"Linh La kiếm của ta nguyên bản cũng đã đạt tới uy lực bí điển Thiên cấp, nếu ta toàn lực công kích, có thể phát ra uy lực võ kỹ trên dưới sáu nghìn độ. Một khi hoàn toàn dung hợp bộ bí điển Thiên cấp thứ nhất, vậy uy lực võ kỹ còn có thể tăng thêm một ngàn độ nữa. Cường giả Đại Linh Sư trung kỳ bình thường, cũng chỉ có thể phát ra uy lực võ kỹ năm nghìn độ. "
 
Hạ Ngôn trong lòng không ngừng suy nghĩ.
 
Đại Linh Sư sơ kỳ đại khái có thể phát ra uy lục võ kỹ hai ngàn năm trăm độ. Đại Linh Sư trung kỳ đại khái có thể phát ra uy lực võ kỹ năm nghìn độ.
 
Hơn nữa, cộng thêm bí tịch võ kỹ còn có chút kỹ năng đặc biệt, Đại Linh Sư trung kỳ cùng có thể phát ra uy lục võ kỹ trong khoảng trên năm nghìn độ đến sáu nghìn độ.
 
Mà Hạ Ngôn hiện tại chỉ là Đại Linh Sư sơ kỳ, cũng có thể phát ra uy lực võ kỹ sáu nghìn độ.
 
Ngày ấy Hạ Ngôn có thể một kiếm giết chết Đại Linh Sư sơ kỳ Trương Kỳ Liên, cũng bởi vì tính đặc thù của Hạ Ngôn.
 
"Có được lực lượng cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ, cộng thêm thân pháp của ta, còn có tính đặc thù của Linh La kiếm, cùng với Tụ Linh Huyệt có thể rất nhanh chữa trị thương thế cùng khôi phục linh lực tiêu hao. Cho dù chống lại cường giả Đại Linh Sư hậu kỳ, ta cùng có thể đánh một trận. "
 
Hạ Ngôn ánh mắt sáng ngời, trong lòng cũng không ngừng kích động.
 
Từ sau khi thực lực đột phá đến Đại Linh Sư, Hạ Ngôn còn chưa từng giao đấu với một đối thủ ngang sức.
 
Thực ra, trải qua chiến đấu sinh tử chân chính mới là con đường tăng lên thực lực nhanh nhất.
 
Một đoạn thời gian này. Hạ Ngôn tuy rằng không chút buông lòng tu luyện, vặn dụng thân pháp cùng Linh La kiếm càng ngày càng thuần thục, nhưng Hạ Ngôn vẫn như trước không có cảm giác được Ảo Ảnh Thân Pháp có dấu hiệu đột phá.
 
Ảo Ảnh Thân Pháp của Hạ Ngôn hiện tại chỉ mới là cảnh giới sơ cấp, cùng chính là cảnh giới tầng đầu tiên.
 
"Ở trong bốn học viện đứng trên, dường như có mấy học viên thực lực đã đạt tới Đại Linh Sư! Nếu có thể cùng bọn họ giao thủ, có lẽ đối với năng lực tăng lên của mình cùng có trợ giúp rất lớn. "
 
Hạ Ngôn nhớ lại những người ở trong đại sảnh khiến hắn cảm thấy ấn tượng sâu sắc "Có ba người dường như đều đột phá tới cảnh giới Đại Linh Sư rồi! Bốn học viện xếp hạng trên quả nhiên mạnh hơn so với bốn học viện xếp dưới không ít. Cũng khó trách, ba học viện đứng đầu cũng chưa từng thay đổi. " Hạ Ngôn ở trong bóng đêm gật gật đầu, lộ ra vẻ mặt chờ mong.
 
Ngoại trừ ngày đầu tiên mới tới đây, mấy người Hạ Ngôn có tiếp xúc với những học viên khác một chút ra, thời gian còn lại ba người Hạ Ngôn vẫn chưa từng rời Địch Xuân Uyển đi ra ngoài.
 
Cho dù là ăn cơm, cũng là do tiểu nhị đưa từ bên ngoài vào trong Địch Xuân Uyển.
 
Tình hình những Học viện khác cùng không sai biệt lắm. Thực sự trước khi Hội giao lưu chính thức bắt đầu, tất cả mọi người không quá nguyện ý đi nói chuyện phiếm với những học viên của học viện khác. Dù sao, hiện tại mọi người đã là đối thủ, hơn nữa trước đó, mọi người cũng đều là người hoàn toàn xa lạ.
 
Thời gian trôi qua cũng thật nhanh, đảo mắt liền tới ngày mùng 9 tháng 11.
 
Sáng sớm, mấy người Hạ Ngôn liền từ trong phòng đi ra. Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết đều có vẻ vô cùng hưng phấn.
 
Hội giao lưu cứ ba năm mới có một lần, đương nhiên mọi người kiềm chế không được kích động trong lòng. Đừng nói ba người Hạ Ngôn, ngay cả Liễu Vân trong lúc lơ đãng cũng để lộ ra thần sắc chờ mong.
 
- Các ngươi đã chuẩn bị tốt cả chưa? Liễu Vân gọi cả ba người vào cười hỏi.
 
- Viện trưởng! Chúng ta đều chuẩn bị tốt rồi. Ba người Hạ Ngôn đồng thanh đáp.
 
- Ừ, vậy chúng ta xuất phát thôi. Tới Trung Tâm Giao Lưu, chúng ta sẽ tiến hành chiến một trận khởi động với Học Viện Vọng Long. Trận chiến khởi động chính là sấm trận. Bên thắng lợi sẽ có tư cách ưu tiên khiêu chiến.
 
Liễu Vân nhìn về hướng cửa phòng Địch Xuân Uyển một chút.
 
- Sấm trận?
 
Ba người Hạ Ngôn đưa mắt nhìn nhau, đều lộ ra biểu tình nghi hoặc.
 
- Chính là một cái cơ quan trận, ba người các ngươi sẽ cùng ba gã học viên Học Viện Vọng Long đồng thời xông vào trong cơ quan trận. Bên nào xông qua trước sẽ có tư cách ưu tiên khiêu chiến đối phương. Nói cách khác, bên qua trận trước, có thể phái ra một học viên đi khiêu chiến ba người bên đối phương.
 
Liễu Vân thoáng giải thích một chút.
 
Nghe Liễu Vân nói như vậy, ba người gật đầu, lập tức hiểu rõ ý nghĩa của sấm trận này.
 
Khi Liễu Vân dẫn theo ba người Hạ Ngôn rời khỏi Tử Nguyệt tửu lâu, người của những học viện khác cùng đều từ trong tửu lâu đi ra.
 
Ánh nắng ban mai chiếu lên thân thể, tuy rằng không khí vẫn có chút lạnh buốt, nhưng đối với những người tu luyện mà nói cũng không có ảnh hường gì.
 
Trên con đường phía ngoài tửu lâu, rất nhiều cư dân cùng một số người tu luyện cũng chú ý tới những người từ trong Tửu lâu Tử Nguyệt đi ra.
 
Trong số những người đó có không ít người đều đặc biệt tới quan sát Hội giao lưu học viện lần này.
 
Thời gian Hội giao lưu Học viện cử hành cùng không phong bế đối với bên ngoài. Cư dân bình thường cùng những người tu luyện đều có thể tiến vào Trung Tâm Giao Lưu để xem giao đấu.