Linh La Giới

Chương 162: Lực phá hoại của Hạ Ngôn

Mê Vụ sơn cốc, là nơi lần đầu tiên Liễu Vân gặp Hạ Ngôn. Khi đó thực lực của Hạ Ngôn là hậu thiên đỉnh phong. Trong kỳ khảo hạch của học viện Tử Diệp gặp Hạ Ngôn lần thứ hai, lúc này Hạ Ngôn đã bước vào cảnh giới tiên thiên. Trong lòng Liễu Vân vẫn không khỏi kinh ngạc, thầm đánh giá Hạ Ngôn, lần gặp mặt trước cho tới lần gặp mặt này khoảng cách thời gian không phải là dài. Mới chỉ cách nhau có hai tháng thời gian. Cho dù Hạ Ngôn có thành công đột phá bình cảnh hậu thiên tiến vào cảnh giới tiên thiên thì cũng không có khả năng chuyển hóa nội lực toàn thân thành linh lực.
 
Liễu Vân mặc dù nhìn ra Hạ Ngôn đã bước vào cảnh giới tiên thiên nhưng không thể cảm ứng được linh lực của Hạ Ngôn! Cho nên vẫn không cho rằng Hạ Ngôn đã chân chính là cường giả linh sư!
 
"Đúng vậy thưa sư phụ!" Hạ Ngôn tự tin hồi đáp.
 
Hai mắt Liễu Vân bỗng sáng ngời, khí thế toàn thân trong nháy mắt phát sinh biến hoá. Trong khi đột phá bình cảnh hậu thiên có lẽ đã gặp kỳ ngộ. Nhưng chỉ với hai tháng thời gian đã đem nội lực toàn bộ chuyển hóa thành linh lực. Quả là một chuyện khó có thể tưởng tượng!
 
Ánh mắt Liễu Vân nhìn Hạ Ngôn một cách chăm chú, rồi đột nhiên hít vào một hơi lánh khí. "Đi, chúng ta ra ngoài sân, ta muốn thấy thực lực của con!"
 
Vừa nói Liễu Vân vừa tiến về phía cửa tiến ra ngoài sân. Hạ Ngôn chợt giật mình, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ, liền đi theo Liễu Vân ra ngoài sân.
 
Khi hai người vừa bước ra khỏi phòng liền thấy ngay Lý Nguyên Xuân, đang đứng gần đó đang xoa xoa nhìn hai người, hắn đã biết Hạ Ngôn đã tiến vào cảnh giới tiên thiên. Khi nãy Hạ Ngôn và viện trưởng Liễu Vân nói chuyện, Lý Nguyên Xuân đứng ở ngoài cũng nghe được đôi chút.
 
Thầm nghĩ tới mà trong lòng thấy hoảng sợ!
 
Hạ Ngôn mới mười lăm tuổi! Vậy mà bây giờ xem ra thực lực có thể đã là Linh sư sơ kỳ! Lý Nguyên Xuân cũng tò mò đi theo viện trưởng Liễu Vân và Hạ Ngôn đi tới một khoảng sân trống trải. Bốn phía nơi này là rừng cây, xung quanh có một ít kiến trúc bộ dáng cổ kính.
 
"Những phòng này chắc là dành cho đệ tử trọng tâm ở. Mỗi một ngôi nhà cách nhau rất xa, cho dù có làm việc gì thì cũng không ảnh hưởng tới người khác. Điều này thật là rất thuận tiện!" Hạ Ngôn trên đường đi tìm hiểu hoàn cảnh xung quanh, trong lòng thầm nghĩ.
 
Trở thành đệ tử trọng tâm, có thể được hưởng những đặc quyền nhất định! Một trong đó là có thể vào kinh các của học viện quan khán thiên cấp bí tịch. Thân phận của đệ tử trọng tâm thì các đệ tử bình thường không thể nào so sánh được.
 
"Chính là nơi này!"
 
Liễu Vân đột nhiên dừng lại quay người nhìn về phía Hạ Ngôn, ánh mắt mang vẻ mong chờ.
 
Hạ Ngôn cũng dừng lại, nhìn xung quanh một chút. Phụ cận khoảng sân trống này có một số cây rất cao lớn, khoảng sân trống trải này nằm lọt thỏm trong đó. Khoảng đất trống này hình tròn chu vi khoảng mười thước.
 
"Hạ Ngôn, hãy dùng vũ khí của con toàn lực đánh ra một kích. Để ta xem con có thể đánh ra vũ kỹ có bao nhiêu độ uy lực!" Liễu Vân ánh mắt mong chờ xen chút hưng phấn nhìn Hạ Ngôn nói.
 
Một Linh sư sơ cấp có thể đánh ra vũ kỹ ba trăm độ uy lực. Nếu như có bí tịch tốt để tập luyện, có thể chém ra bốn trăm độ uy lực.
 
Còn Linh sư trung kỳ, trong linh hải lúc này đã xuát hiện tử vân. Mà khi đã hình thành tử vân thì có thể hấp thu thiên địa linh lực, làm cho thực lực bản thân tăng lên gấp nhiều lần so với cường giả sơ kỳ. Nói cách khác linh sư trung kỳ vũ kỹ có thể phát ra sáu trăm độ uy lực, nếu có bí tịch mạnh mẽ thì vũ kỹ của linh sư trung kỳ có thể phát ra tới tám trăm độ uy lực.
 
" Hạ Ngôn, cố lên!"
 
Lý Nguyên Xuân đứng cách đó không xa, giơ một nắm tay lên kích dộng nói.
 
Hạ Ngôn mỉm cười, rồi sau đó trở nên ngưng trọng, trường kiếm chậm rãi được rút ra! Khí thế toàn thân tăng lên mạnh mẽ.
 
Liễu Vân nhìn Hạ Ngôn, ánh mắt tỏ vẻ hài lòng, bất quá trong lòng vẫn có chút nghi ngờ. Phải biết rằng cảnh giới của Liễu Vân đã là Linh tông. Đừng nói là Linh sư, cho dù là Linh sư đỉnh phong, cũng có thể dễ dàng nhìn thấu thực lực của đối phương. Nhưng Liễu Vân lại không phát hiện ra Hạ Ngôn đã là một Linh sư thật sự. Nếu Hạ Ngôn không nói ra, Liễu Vân vẫn tưởng rằng Hạ Ngôn chỉ mới bước vào cảnh giới tiên thiên mà thôi!
 

Sự nghi ngờ này, làm cho trong lòng Liễu Vân có chút rối rắm. Bất quá đây cũng không phải chuyện trọng yếu, điều trọng yếu nhất là Hạ Ngôn mới mười lăm tuổi đã là một Linh sư sơ cấp.
 
"Toàn bộ thành Tử Diệp có khoảng ba mươi lăm người trở thành Linh sư sơ cấp khi hơn mười lăm tuổi. Nhưng cũng không có người nào ở độ tuổi dưới mười lăm mà trở thành Linh sư cả! Chỉ sợ ngay cả ba siêu cấp học viện của đại lục cũng không tìm được người nào mới mười lăm tuổi đã là linh sư sơ kỳ!" Liễu Vân trong lòng thầm nghĩ.
 
Khí thế trên người Hạ Ngôn vẫn không ngừng tăng lên, rồi bộc phát ra cả xung quanh. Lúc này ánh mắt Hạ Ngôn ngưng trọng nhìn về phía trước mặt, trướng kiếm trong tay được quán chú một lượng linh lực khổng lồ, ầm ầm chém về phía trước một chém.
 
Một tiếng nổ cực lớn, trên trường kiếm hàn quang chớp động rất nhanh vượt qua khoảng cách mười thước, trực tiếp đâm lên một cây đại thụ to lớn ba bốn người ôm mới xuể.
 
"Ầm.!"
 
Sau một tiếng nổ lớn, cây đại thụ ầm ầm ngã xuống. Mà lấy gốc cây đại thụ trước kia làm trung tâm giờ đây đã hình thành một cái hố sâu có đường kính tới năm thước!
 
Kiếm khí của Hạ Ngôn khi trước chém ra có thể dễ dàng liên tiếp chém đứt mười mấy cây đại thụ. Mà lúc này một kiếm toàn lực, trực tiếp va chạm cũng có thể dễ dàng chặt đứt một cây đại thụ to lớn, lực công phá thật khó có thể tưởng tượng.
 
Ngay cả cường giả hậu thiên có thể chém ra vũ kỹ có một trăm độ uy lực thì lực phá hoại đã là rất mạnh rồi. Nếu có thể chém ra vũ kỹ một ngàn độ uy lực, thì lực phá hoại có thể tưởng tượng nổi! Cho dù là một tấm cương thiết dày cũng không chịu được uy lực của một kiếm này! Vậy nếu là thân thể con người thì sao?
 
Sau một tiếng nổ lớn, cây đại thụ ngã xuống, Hạ Ngôn liền quay mặt lại nhìn Liễu Vân.
 
Ngay sau khi nghe thấy tiếng nổ lớn, các đệ tử trọng tâm đều nhanh chóng hướng về nơi này chạy tới.
 
"Đây.!" Lý Nguyên Xuân hai tròng mắt trừng lớn, lúc lắc đầu miệng lắp bắp không ngừng.
 
" Hảo! Hảo! Hảo!" Liễu Vân nói liên tiếp ba từ "Hảo!", chòm râu không ngừng lay động, "Hạ Ngôn, một kiếm này của con, có thể vượt qua một ngàn độ uy lực. Ha ha. Trong cảnh giới linh sư cũng là đứng đầu a! Thật không nghĩ tới! Thật không nghĩ tới!"
 
Liễu Vân giọng nói có chút run rẩy, hiển nhiên là phi thường kích động.
 
"Ha ha, bây giờ học viện Tử Diệp của chúng ta.!" Nói đến đây viện trưởng Liễu Vân chợt dừng lại không tiếp tục nói nữa, vì lúc này mấy tên đệ tử trọng tâm đã chạy tới nơi này.
 
"Viện trưởng, có chuyện gì vậy?"
 
Mấy tên đệ tử này thấy một góc sân bị phá hư, không khỏi nghi hoặc mở miệng hỏi.
 
"Oh, không có gì!" Liễu Vân ha ha cười nói, "Vừa rồi đệ tử của ta Hạ Ngôn, mới thử uy lực vũ kỹ của mình!"
 
"Đệ tử?"
 
Vài tên đệ tử trọng tâm này, thoáng đưa ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn đang đứng ở giữa sân. Sự tàn phá này, là do đệ tử của viện trưởng làm ra sao? Vài tên đệ tử này trong lòng kịch liệt rúng động.
 
"Hạ Ngôn, một tuần sau, con chuẩn bị tham gia khảo hạch đệ tử trọng tâm của học viện! Đến lúc đó ta sẽ cho Lý Nguyên Xuân thông báo cho con biết!" Liễu Vân lại nói tiếp, "Bất quá, trước khi tham gia khảo hạch con vẫn chưa thể tiến vào kinh các được. Quy củ của học viện, ta không thể là người đầu tiên phá hỏng!"
 
Chờ khi con chính thức trở thành đệ tử trọng tâm, ta sẽ cho phép con tới đó quan khán thiên cấp bí tịch. Nhưng, với thực lực bây giờ của con thì cũng chỉ quan khán đã là tốt rồi, không nên gượng ép tu luyện"
 

Liễu Vân nếu biết điểm đặc biệt của Linh La tâm pháp chắc là sẽ không khuyên Hạ Ngôn như vậy! Có sự hỗ trợ của Linh La tâm pháp thì đừng nói là thiên cấp bí tịch cho dù là thần cấp bí tịch thì chỉ cần tinh thần của Hạ Ngôn đủ cứng cỏi, mạnh mẽ thì cũng có thể hoàn toàn dung hợp!
 
Hạ Ngôn vội vàng nói:" Con biết rồi thưa sư phụ!"
 
"Uh, bây giờ theo ta trở về ta còn chút chuyện cần nói với con!" Liễu Vân vừa nói xong liền xoay người trở về tiểu viện của mình.
 
Hạ Ngôn quan sát những đệ tử trọng tâm đứng gần đó, niên kỷ của bọn họ cũng không nhỏ.
 
Thậm chí Hạ Ngôn còn thấy một trung niên nhân cũng ở trong số đó, người này mặc trang phục của đệ tử. Xem ra, xem ra đã ở học viện này hơn mười năm rồi!
 
"Lão đệ ngươi ẩn tàng cũng thật giỏi a!" Lý Nguyên Xuân trở về cùng Hạ Ngôn, bộ giáng ra vẻ giận dữ.
 
Nếu không chứng kiến sự việc hôm nay thì hắn cũng không biết Hạ Ngôn bước vào cảnh giới tiên thiên.
 
"Ha ha, lão ca tại huynh không hỏi ta đấy thôi!" Hạ Ngôn lắc đầu nói.
 
"Không trách được, lão bà Thái Kim Hoa kia lại bại dưới tay đệ. Ha ha, nghĩ tới tràng cảnh đó thật khiến người ta khoan khoái!" Lý Nguyên Xuân vừa rồi cố tình xị mặt ra, rồi thoáng cái đã lại ha ha cười nói.
 
Khi nãy Hạ Ngôn kể lại sự tình khi luận bàn với Thái Kim Hoa, Lý Nguyên Xuân đều nghe được.
 
"Nàng ta rất ngông cuồng ngạo mạn, còn giáo sư Đái Kỳ thì lạ quá tốt!" Hạ Ngôn bất đắc dĩ nói.
 
Nếu không phải Thái Kim Hoa khinh người quá đáng, thì Hạ Ngôn cũng không ở trước mặt nhiều người như vậy làm nàng mất mặt. Chuyện này cho dù là một thời gian dài sắp tới cũng khó có thể làm cho nàng ta nguôi ngoai!
 
Trước mặt tất cả các giáo sư sơ cấp, lại bị Hạ Ngôn một đệ tử sơ cấp mới tiến vào học viện nhẹ nhàng đánh bại, Thái Kim Hoa quả là đã mất hết cả mặt mũi! Hơn nữa sau này khi thấy Đái Kỳ và Hạ Ngôn thì phải tìm đường vòng mà đi.
 
Đối với thân phận của một giáo sư, sự tình này quả là một sự vũ nhục lớn lao!
 
Tới phòng của viện trưởng, Liễu Vân cũng cẩn thận hỏi một chút sự tình luyện tập của Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cũng thật thật giả giả trả lời. Sự tồn tại của Linh La giới chỉ hắn không thể tiết lộ được, việc này còn quan hệ tới Thánh Hoàng gia gia.
 
Sau khi hỏi han qua sự tình một lượt, Liễu Vân lại nói: "Hạ Ngôn, vũ khí con đang dùng, quả thật quá tệ!"
 
Liễu Vân nhìn trường kiếm trong tay Hạ Ngôn, lắc đầu nói.
 
"Bích Thuỷ Chi tâm đâu rồi?" Liễu Vân thanh âm chậm rãi hỏi.
 
Hạ Ngôn liền nói: "Đệ tử cũng mang tới đây, chỉ là chưa có thời gian đi tìm thợ rèn để đoán tạo vũ khí thích hợp!"
 
Liễu Vân gật đầu nói, " Những thợ rèn bình thường không có năng lực đoán tạo Bích Thuỷ Chi Tâm. Như vậy đi, ta giới thiệu cho con một người, đó là một lão bằng hữu của ta, con tới tìm ông ta và nói rằng là đệ tử của ta, nhờ hắn đoán tạo cho con một thanh binh khí!"
 
Vừa dứt lời, Liễu Vân lấy một tờ giấy, viết lên đó một dòng địa chỉ.
 
"Nhớ kỹ, khi gặp người này phải vạn phần cung kính!" Lúc đưa tờ giấy ghi địa chỉ cho Hạ Ngôn liền đặc biệt dặn dò, " Lão bằng hữu của ta tính tình rất cổ quái. Con nếu không cung kính với ông ta thì sợ rằng ông ta cũng chẳng thèm nể mặt ta đâu!"
 
Toàn thân Hạ Ngôn chấn động, Liễu Vân là cường giả Linh tông, vậy người thợ rèn sư phụ hắn nói thì thế nào?
 
Mặc dù trong lòng thắc mắc nhưng Hạ Ngôn cũng không dám hỏi nhiều, cung kính nhận lấy tờ giấy, " Đa tạ sư phụ!"
 
"Bây giờ, rốt cuộc cũng sắp có một thanh thần binh!" Binh khí đoán tạo từ Bích Thủy Chi Tâm, Hạ Ngôn cũng rất mong chờ không biết uy lực của thanh binh khi này sẽ như thế nào?
 
"Hạ Ngôn, đối với người tu luyện một binh khí tốt là rất trọng yếu. Con bây giờ có thể chém ra vũ kỹ một ngàn độ uy lực. Nếu có một thanh vũ khí lợi hại. " Lông mày Liễu Vân khẽ nhướng, cười hắc hắc rồi nói, " Hắc hắc, mặc dù uy lực của vũ kỹ không thể trực tiếp tăng lên nhờ binh khí, nhưng lực sát thương của vũ kỹ của con sẽ tăng lên trên diện rộng!"
 
Hạ Ngôn gật gật đầu, đã không ít lần giao thủ cùng người khác, hắn cũng biết vũ khí là rất trọng yếu! Khó trách rất nhiều người tu luyện không tiếc kim tệ công sức để tìm cho mình một thanh binh khí tốt!