Linh La Giới

Chương 1026: Lưu Kỳ giật mình kinh sợ

Tuy là Thiên Nhãn nhỏ, nhung nó là một loại tồn tại hình thức năng lượng độc đáo, trong Thiên Nhãn có thể ẩn chứa rât nhiều môi nguy hiểm. Cho nên mặc dù là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh, cũng sẽ không tùy tiện tiên vào trong những Thiên Nhãn đó. Một khi tiến vào, có thể sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở bên trong.
 
"Khó trách!"
 
"Lưu Kỳ này vừa rồi tìm các tu luyện giả khác làm bạn đồng hành, thi ra là vì một cái Thiên Nhân chặn ngay cửa xuống tầng thứ hai Thâm Uyên Vô Tận." Hạ Ngôn chợt hiểu trong lòng, hơi nheo mắt nhìn tới.
 
Đây là một cái Thiên Nhãn đường kỉnh chi chừng bốn năm thước. Tuy rằng rất nhỏ, nhưng vừa khéo nó chặn ngay cửa vào tầng thứ hai Thâm Uyên Vô Tận. Nếu muốn muốn đi vào tang thứ hai Thâm Uyên Vô Tận thì phải tiếp xúc gần với Thiên Nhãn. Lưu Kỳ này rõ ràng là không muốn mạo hiểm, có lẽ hắn đã thử từ bên ngoài mạnh mẽ công kích Thiôi Nhân, nhưng cuối cùng không đủ sức để thành công.
 
- Thiên Nhãn này thật đúng là đáng giận! Vừa lúc ngăn chặn ngay lối vào tầng thứ hai. nếu không đánh tan Thiên Nhân này, vậy phải chờ tới lúc cửa vào này chuyển đời vị trí lân tiếp theo.
 
Lưu Kỳ nhướng mắt nhìn có vẻ bất đắc dĩ nói.
 
Cửa vào của mỗi một tầng Thâm Uyên Vô Tận, chuyển đời đi thời gian cũng không giống nhau. Mỗi một lần nó đổi vị trí, có thể là vài canh giờ, cũng có thể là vài ngày, thậm chí có thể là mấy tháng. Cho nên nếu phải đợi cho cửa vào này tự hành chuyển đổi vị tri, rồi tiếp tục đi tìm, vậy thì phải chuẩn bị sẵn tâm lý chờ đợi một thời gian dài.
 
- Thiên Nhân này thật đúng là biết chọn vị trí mà!
 
Hạ Ngôn cũng nhìn Thiên Nhãiụ cười nói.
 
- Đúng vậy! Chúng ta muốn đi vào tầng thứ hai Thâm Uyên Vô Tận, nhất định phải đánh tan Thiên Nhãn này. Với sức của một người, rất khó đánh tan nó. Cho nên, hai người chúng ta cần liên thủ.
 
Lưu Kỳ nhìn Hạ Ngôn, chỉ vào Thiên Nhãn.
 
- Ừ! Vậy chúng ta đánh tan cái thứ không giữ quy tắc này đi!
 
Linh lực màu vàng trong cơ thể Hạ Ngôn bắt đầu vận chuyển rất nhanh, hào quang màu vàng hình thành một cái lồng năng lượng ở chung quanh thân thể hắn. Năng lượng cuồng bạo tồn tại trong Thâm Uyên Vô Tận này, tựnhiên đều bị cái lồng nàng lượng đó chặn lại ở bên ngoài.
 
Thấy một màn như vậy, Lưu Kỳ lại là cả kinh trong lòng. Thực lực của Hạ Ngôn biểu hiện ra ngoài, dường như mạnh hơn rất nhiều so với phỏng đoán của hắn trước đó.
 
ở trong Thâm Uyên Vô Tận, tu luyện giả chém giết lẫn nhau cũng rất bình thường. Có thể đi vào Thâm Uyên Vô Tận đều là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ thực lực rất mạnh, trên người ai mà không có vài món trân bảo?
 
Tuy nhiên, ở Thâm Uyên Vô Tận ra tay cũng phải cẩn thận, nguyên nhân chính là vì thực lực của mọi người đều rất mạnh, một khi ra tay chém giết nhau kết quả cũng rất nghiêm trọng. Không cẩn thận một cái, giết người không được ngược lại bị giết cũng là chuyện thường tình.
 
Những tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ này, cũng không biết tu luyện đã bao nhiêu vạn năm, ai nấy đều cảm thấy tính mệnh của mình mới là quý báu nhất, sao có thể tủy tiện liều mạng tản sát chém giết nhau?
 
Cho nên, ở Thâm Uyên Vô Tận tu luyện giả chém giết nhau thường thường nhất định đều có nắm chắc mới có thể ngang nhiên ra tay. Đương nhiên, tu luyện giả nào tự nhận thực lực của mình không bằng đối phương, khẳng định là sẽ không chủ động tiến lên vì mối nguy hiểm đó quá lớn.
 
Giờ này, trong lòng Lưu Kỳ cũng đã sinh ra một loại dự cảm không ổn.
 
- Ra tay đi!
 
Hạ Ngôn khẽ quát một tiếng, đột nhiên trong cơ thể bắn ra một luồng kiếm quang màu đỏ, bắn vê hướng Thiên Nhăn phía trên cửa vào tầng thứ hai Mà Lưu Kỳ cũng phản ứng rất nhanh, khẽ vung cánh tay lên, đồng dạng một luồng kiếm khí bay ra.
 
Thiên Nhãn kia ở dưới công kích hợp lực của hai người, trong thời gian ngắn bắt đầu tan
 
rả.
 
Điều này cũng rất bình thường, cho dù là một mình Hạ Ngôn cũng có thể dễ dàng đánh tan Thiên Nhãn loại nhỏ của tầng thứ nhất Thâm Uyên Vô Tận này.
 
- Ồ? Như thế nào phá tan nó dễ dàng như vậy?
 
Lưu Kỳ kinh ngạc nhìn Thiên Nhãn đã tán loạn.
 

vốn hắn nghĩ rằng, cho dù là hai người hợp lực cũng phải tốn thời gian một lúc lâu, không ngờ lại đơn giản như thế Trước đó thời điểm một mình hắn, ngay cả hao phí hết khí lực nhưng cũng không thể thành công!
 
- Ha ha! Thiên Nhãn đã tán loạn, chúng ta xuống tầng thứ hai Thâm Uyên VôTận đi.
 
Hạ Ngôn cười nói, sau đó dẫn đầu đi vào không gian tầng thứ hai Thâm Uyên Vô Tận.
 
"Thực lực của người này dường như mạnh hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của ta. Nhìn bề ngoài hắn còn rất trẻ tuổi, hơn nữa là một gã vương tộc linh lực màu vàng."
 
"Đối với ta đường như cũng không có ác ý, hẳn là sẽ không ra tay đối phó với ta."
 
"Trước cùng đi với hắn, Chỉ cần hắn hơi lộ ra chút địch ý, ta sẽ lập tức lựa chọn chạy trốn."
 
Lưu Kỳ thầm suy nghĩ trong đầu. Sau khi Hạ Ngôn biểu hiện ra thực lực làm cho hắn kinh sợ, tâm tình liền phát sinh biến hóa. ở Thâm Uyên Vô Tận lúc nào cũng phải cẩn thận, cái giá phải trả cho sự sơ suất, rất có thể chính là tính mạng của mình.
 
"Vù vù!"
 
Trong không gian tầng thứ hai Thâm Uyên Vô Tận, Hạ Ngôn cùng Lưu Kỳ Phi hành rất nhanh, đồng thời không ngừng né tránh từng vòng từng vòng thể năng lượng kia Lưu Kỳ cũng không ngừng phát ra ý niệm tra xét từng cái Thiên Nhãn.
 
Hắn tiến vào Thâm Uyên Vô Tận, đương nhiên là muốn tìm kiếm trân bảo ở nơi này, mà trân bảo đều ở bên trong Thiên Nhãn. Trân bảo của tầng thứ hai Thâm Uyển Vô Tận, trên tồng thề mà nói đương nhiên trân bảo phải tốt han so với không gian tầng thứnhât.
 
ở tầng thứ hai này Hạ Ngôn cũng chỉ muốn tìm kiếm lối đi thông tới không gian tầng thứ ba, cũng không tính kết bạn đồng hành lâu đãi cùng Lưu Kỳ này.
 
Cũng chỉ nửa canh giờ sau.
 
"Ồ?"
 
"Cửa đi thông tới tầng thứ ba!"
 
Hạ Ngôn phát hiện ở phía trước ngoài trăm dặm, một cái cửa hang động tối đen. ánh mắt lập tức sáng lên.
 
- Lưu Kỳ! Ta muốn đi xuống tầng thứ ba Thâm Uyên Vô Tận, ngươi có tiếp tục cùng theo ta đi xuống không?
 
Hạ Ngôn nhìn Lưu Kỳ ở bên cạnh hỏi
 
Thời gian nửa canh giờ này, Lưu Kỳ vẫn chua phát hiện trân bảo.
 
Mỗi một tầng Thâm Uyên Vô Tận đều có vô số Thiên Nhãn, mà xác suất phát hiện trân bảo, không có khả năng cao lắm. Có đôi khi, tu luyện giả phài tìm kiếm cả vạn năm, mới có thể tìm được một cái Thiên Nhãn có giấu trân bảo.
 
Đương nhiên, nếu vận khí vô cùng tỗt, phát hiện trong một cái Thiên Nhãn có giấu hai kiện trân bảo, thậm chi mấy kiện trân bảo cũng không phải không có.
 
Tương đối mà nói, càng xuống sâu Thâm Uyên Vô Tận, theo đó nguy hiểm càng gia tăng thì số lượng trân bảo cất giấu tự nhiên cũng sẽ càng nhiều.
 
- Ồ? Nhanh nhự vậy?
 
Lưu Kỳ sửng sốt
 
Trong thời gian nửa canh giờ này, Lưu Kỳ cũng hàn huyên không ít cùng Hạ Ngôn, tuy nhiên cũng chưa thu được tin túc gì nhiều lắm từ miệng Hạ Ngôn. Thậm chí ngay cả tên của Hạ Ngôn hắn còn không biết. Tuy nhiên đần dần Lưu Kỳ bắt đầu yên tân lại, Hạ Ngôn cũng không có ý ra tay đối phó với hắn.
 
Mà đột nhiên hắn nghe Hạ Ngôn nói muốn đi tiếp xuống tầng thứ ba Thâm Uyên Vô Tận, đương nhiên phải ngây người. Bởi vì hắn chưa bao giờ đi tháng một mạch xuống Thâm Uyên Vô Tận kiều như vậy. Không phải hắn chưa đi xuống tầng thứ ba, đừng nói là tầng thứ ba, chính là tầng thứ năm tầng thứ sáu, Lưu Kỳ hắn cũng đều đi xuống rồi. Nhưng mỗi lần hắn tới Thâm Uyên Vô Tận, không phải đi một lèo xuống tới tầng dưới, mà bắt đầu xuống tới mỗi một tầng không gian, sẽ lưu lại thời gian rất lâu đề tìm kiếm vận may của mink
 
Tỷ như nói hiện tại xuống tới tầng thứ hai của Thâm Uyên Vô Tận, nếu Lưu Kỳ đi một mình, tất nhiên sẽ ở tầng thứ hai tìm kiếm vài năm thậm chí mấy chục năm, sau đó mới cân nhắc có tiếp tục đi xuống tầng thứ ba nữa hay không.

 
Dù sao, đi xuống mỗi một tầng này, mức độ nguy hiểm đều sẽ tăng lên trên diện rộng.
 
- Đúng vậy!
 
- Lưu Kỳ ngươi nếu không muốn tiếp tục đi xuống, vậy ta đi tiếp một mình.
 
Hạ Ngôn nhìn cửa hang động tối đen ồ ngoài trăm dặm, khẽ cười nói
 
- Cái này.
 
Lưu Kỳ nhíu mày, trong đầu suy nghĩ rất nhanh, hít một hơi thật dài sau đó mới quyết định nói:
 
- Tiếp tục!
 
Lưu Kỳ mơ hồ có cảm giác thực lực của Hạ Ngôn sâu không lường được. Mà trọng yếu nhât là, Hạ Ngôn không có địch ý gì với minh. Càng xuống sâu Thâm Uyên Vô Tận, bảo vật càng nhiều. Lưu Kỳ không ngốc, đương nhiên hắn biết xuống phía dưới mới càng có cơ hội nhiều hơn.
 
- Vậy đi thôi
 
Hạ Ngôn gật gật đầu, liền Phi hành về hướng chỗ cửa đi thông xuống tầng thứ ba.
 
- Còn muốn đi xuống?
 
Ở gần cửa đi thông xuống tầng thứ tư. sắc mặt Lưu Kỳ đã có hơi trắng bệch.
 
Ở bên trong tầng thứ ba, tìm kiếm mấy canh giờ, Hạ Ngôn mới tìm được cửa thông xuống tầng thứ tư. Mà khi Hạ Ngôn nói ra ý muốn đi tiếp xuống tầng thứ tư, Lưu Kỳ nói như thế
 
Ở trong tầng thứ ba, hắn vẫn như trước không thu hoạch được gì. Không có biện pháp, muốn trong vài canh giờ mà tìm được trân bảo ẩn giấu trong Thiên Nhãn, điều đó quá khó, trừ Phi là vận khí quá tốt còn không thi thật khó xảy ra
 
- Ừ! Phía trên này cho dù có trân bảo, phẩm chất cũng sẽ không tốt lắm. Lưu Kỳ! Ngươi cũng là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh, muốn tìm trân bảo hẳn cũng phải tìm phẩm chất cỡ Tử Khí Thần Chu trò lên chó?
 
Hạ Ngôn cười cười nói.
 
Tử Khí Thần Chu, đối với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh đều xem như trân bảo khá quý báu.
 
Tầng thứ tư.
 
Tầng thứ năm.
 
- Xuống tiếp nữa đó chính là tầng thứ sáu rồi!
 
Lưu Kỳ nhìn cửa đi thông xuổng tầng thứ sáu, sắc mặt đã không còn màu trắng bệch, mà đã biến thành tối đen, nhung ánh mắt của hắn lại lóe ra hào quang nóng cháy đầy hưng phấn.
 
Hiển nhiên, tuy rằng hắn lo lắng cho an toàn của mình, nhưng trong lòng vẫn là rất muốn mạo hiềm đi tiếp.
 
Nhân loại, đều có tâm tình như vậy. ở trên trình độ nhất đỉnh nào đó, chỉ sợ tất cả mọi người đều thích mạo hiểm, tìm kiếm một loại kích thích. Lưu Kỳ hắn trước kia cũng từng xuống tới tâng thử sáu, chính những nguy hiểm trong đó, hắn cũng trải qua kinh sợ từng buớc.
 
- Ừ! Đi tiếp xuống tầng thứ sáu.
 
Hạ Ngôn gật gật đầu thật mạnh, nói ra miệng với vẻ chắc chắn không thể nghi ngờ.
 
Hạ Ngôn sở dĩ mang theo Lưu Kỳ này, đúng là muốn tìm cho hắn một kiện trân bảo. Mặc kệ nói như thế nào, thời điểm ở tầng thứ nhất là Lưu Kỳ đẫn hắn tới cửa vào tầng thứ hai. Tuy rằng nói cho cùng, dù không có Lưu Kỳ, sớm hay muộn Hạ Ngôn cũng có thể tìm được cửa đi xuống tầng thứ hai đó, nhưng dù sao cũng xem như thiếu hắn một mối nhân tình.
 
Hơn nữa, hiện tại cũng chỉ là chuyện tiện thề làm mà thôi! Không có Lưu Kỳ, hắn cũng sẽ tìm được cửa đi thông xuống tầng dưới. Hắn cũng để tùy Lưu Kỳ tự minh lựa chọrụ nếu Lưu Kỳ không muốn đi tiếp xuống, đương nhiên Hạ Ngôn cũng sẽ không miễn cưỡng. Hạ Ngôn dự tính sau khi xuống tới tầng thứ sáu, hắn sề dùng nhiều thời gian một chút tìm một vài trân bảo cho hắn. Nêu thật sự tìm không thấy, vậy thì Hạ Ngôn cũng không có cách nào.
 
- Tầng thứ sáu này là mức độ nguy hiểm lớn nhất Thâm Uyên đệ nhất trọng của Thâm Uyên Vô Tận.
 
Lưu Kỳ trầm giọng nói:
 
- Nghe một số đại nhân vật nói, qua sáu tầng đầu tiên của Thâm Uyên Vô Tận, tầng thứ bảy được xem là Thâm Uyên đệ Nhị Trọng, độ khó sẽ gia tăng mạnh. Cho dù là Chấp sự núi Thủ Vọng, cũng không đám tùy tiện tiến vào tầng thố bảy.
 
Lưu Kỳ nhìn Hạ Ngôn nói.
 
- ồ?
 
Hạ Ngôn hơi ngạc nhiên, hắn từng ổi xuống tầng thứ tám, lúc ấy từ tầng thứ sáu đi xuống tầng thứ bảy, hẳn cũng cảm giác được độ nguy hiểm gia tăng mãnh liệt, chẳng qua lúc ấy cũng không để ý nhiều lắm. Hiện tại nghe Lưu Kỳ này nói, hắn mới chợt nhớ tới.