Linh La Giới

Chương 1020: Thiên Nhãn

Hiện nay Tử Khí Thần Chu đối với Hạ Ngôn mà nói, tuy rằng vẫn còn có tác dụng, nhưng cũng không lớn lắm, thuộc loại có cũng như không. Cho nên đưa cho hai con Thần thú canh giữ Thâm Uyên Vô Tận này, Hạ Ngôn cũng không đau lòng lắm.
 
- Ngươi đã biết điều như vậy, để cho ngươi vào đi thôi! Nhớ kỹ, ở trong Thâm Uyên Vô Tận không được đi loạn bậy, nếu không sơ suất một chút quấy nhiễu Chưởng Khống Giả đại nhân, đến lúc đó dù ngươi có hối tiếc cũng đã muộn.
 
Thần thú đầu rắn híp đôi mắt nhỏ nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn, dặn dò thêm.
 
- Đa tạ Thần thú Đại nhân nhắc nhở.
 
Hạ Ngôn vội vàng khom người đáp, trong lòng lại cười lạnh: "Hôm nay các ngươi cướp trần bảo Tử Khí Thần Chu của ta, ngày sau tất nhiên phải trả lại gấp mười."
 
Hảo hán không đi chấp nhất cái bất lại trước mắt, chờ thực lực bản thân cao hơn hai con Thần thú này, trở lại đòi nợ cũng không muộn.
 
- Vào ngay đi!
 
Thần thú đầu hồ trọn cặp mắt màu đỏ thật lớn nhìn Hạ Ngôn, thanh âm vang dội thúc giục Hạ Ngôn.
 
"Vù!"
 
Thân ảnh Hạ Ngôn nhoáng lên một cái, biến mất ở bên ngoài cửa vào Thâm Uyên Vô Tận, dĩ nhiên đi vào bên trong.
 
- Ha ha ha!
 
Sau khi Hạ Ngôn đi vào Thâm Uyên Vô Tận, con Thần thú đầu hồ kia liền cười ha hả một tràng:
 
- Xà Hình! Tên nhân loại này thật đúng là yếu bóng vía, mới bị chúng ta dọa một chút, liền đưa ra Tử Khí Thần Chu.
 
- Ừ! Tu luyện giả nhân loại này đã là giới chủ đỉnh, cho dù hắn không đưa cho chúng ta trân bảo gì, chúng ta cũng không thể ép buộc ngăn cản hắn tiến vào Thâm Uyên Vô Tận.
 
Thần thú đầu rắn gật đầu.
 
- Chưởng Khống giả đại nhân muốn chúng ta canh giữ Thâm Uyên Vô Tận, sớm đã có ra mệnh lệnh, hễ là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, nếu như không chịu thối lui, đều không cầnmạnh mẽ ngăn cản bọn họ tiến vào Thâm Uyên Vô Tận. Tuy nhiên, xem như Nhân loại phần nhiều là nhát gan, chúng ta canh giữ cửa Thâm Uyên Vô Tận lâu như vậy, thông qua mỗi lần xảo tĩá nhưng thu được bảo bối không ít.
 
Thần thú đầu hồ đắc ý lắc lắc cái đuôi thô to hữu lực. Cái đuôi kia tùy tiện đảo qua, trong không gian liền xuất hiện một vết nứt.
 
- Vừa rồi tên nhân loại kia còn nói chúng ta Thân là kẻ canh cửa, Thâm Uyên Vô Tận trân bảo rất nhiều, vì sao còn muốn trân bảo của hắn. Hắn đâu biết rằng chính bởi vì chúng ta là kẻ canh giữ cửa, càngkhông thể lấy được trần bảo của Thâm Uyên Vô Tận.
 
Nói xong thân hình Thần thú đầu rắn ở trong không gian nhoáng lên một cái, lập tức biến mất không còn hình bóng.
 
Theo sau, Thần thú đầu hổ cũng biến mất ở phía trên lối vào Thâm Uyên Vô Tận.
 
"ồ? Đây là trong Thâm Uyên Vô Tận rồi?" Hạ Ngôn rơi vào trong cửa hang động, sau đó chi cảm thấy trước mắt cảnh tượng biến ảo, lúc sáng lúc tối. Đại khái duy trì thời gian chừng hai ba lần hô hấp, hắn phát hiện mình đang ở trong một cái không gian khổng lồ. Trong Không gian này, các loại năng lượng đanxen vào nhau hình thành lốc xoáy năng lượng lớn nhỏ đủ loại, từ trung tâm lốc xoáy tản phát ra hấp lực cường đại.
 
"Trước tia xét thử xem." Hạ Ngôn phát ra thần thức, rất nhanh bao phủ toàn cảnh ở bốn phía.
 
"Không gian thật lớn, không ngờ thần thức của ta không thể bao tĩùm toàn bộ." Trong lòng Hạ Ngôn bình thần, tuy nhiên trong phạm vi bao trùm của thần thức Hạ Ngôn cũng không có phát hiện phát sinh chuyện gì khác thường.
 
Cũng chỉ là hiện tại Hạ Ngôn cũng không có phát hiện dấu hiệu của tu luyện giả nhân loại nào.
 
"Đi tới trước thử xem."
 
"Vù!"
 
Hạ Ngôn vận chuyển linh lực màu vàng trong thân thè rất nhanh bay đi về phía trước, cẩn thận bay vòng qua một đám lốc xoáy năng lượng lớn nhỏ bất đồng. Hạ Ngôn phát hiện trong Thâm Uyên Vô Tận này, còn có sinh trưởng một ít thực vật đặc biệt.
 
Thực vật có thể sinh sống trong loại môi trường này, nếu muốn không đặc biệt cũng không có khả năng.
 
"ồ? Đây là cái gì?"

 
Rất nhanh, Hạ Ngôn liền phát hiện giống như mình lọt vào bên trong một tấm lưới, là một loại sợi tơ màu xám, hình thành hình tấm lưới ở bốn phía trong không gian bao vây quanh minh, hoa nữa bắt đầu không ngừng ép tới.
 
"Ầm!"
 
Hạ Ngôn không có chần chừ, trực tiếp thúc động một luồng linh lực màu vàng, hướng về một phương hướng tùy ý đánh ra Linh lực màu vàng va chạm phía trên tấm lưới màu xám kia. trong nháy mắt cả tấm lưới đều chấn động mãnh liệt, trong phút chốc liền hóa thành rất nhiều mảnh nhỏ. Tuy nhiên những mảnh nhỏ này cũng không có tiêu tán, mà với tốc độ nhanh hơn ập tới hướng Hạ Ngôn.
 
"Đại Na Di Thuật!"
 
Ánh mắt chợt ngưng trọng, Hạ Ngôn trực tiếp thi triển Đại Na Di Thuật thoát ra ngoài vòng vây của những mảnh nhỏ này. Trước khi chưa biết rõ nguy hại của những thứ này gây ra, Hạ Ngôn đương nhiên sẽ không tùy tiện để những thứ đó tới gần thân thể của mình.
 
"Tu luyện giả dưới cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ căn bản là không thể ở lại bao nhiêu thời gian trong Thâm Uyên Vô Tận này. Năng lượng trong này gây thương tổn quá lớn." Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn tới trước, phát ra thần thức tiếp tục tra xét cảnh vật trong phạm vi mười vạn dặm.
 
"Là khí tức của tu luyện giả nhân loại." Thân hình Hạ Ngôn hơi chấn động, ánh mắt sáng lên, ở trong phạm vi thần thức tra xét của hắn, xuất hiện một tu luyện giả nhân loại.
 
"Tới thử xem!" Lúc này tu luyện giả đó cách Hạ Ngôn chừng mười vạn dặm, liên tục thi triển, hai lần Đại Na Di Thuật, liền tới gần chỗ tu luyện giả kia. Trong tầm mắt, Hạ Ngôn nhìn thấy một gã nhân loại mặc trường bào màu đen, thực lực là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ hậu kỳ. Giờ này Hạ Ngôn thấy hắn đang vung thần khí công kích một cái lốc xoáy năng lượng.
 
Dường như là phát hiện Hạ Ngôn đến gần, tu luyện giả này liền dừng lại động tác của mình, ánh mắt hung hăng nhìn lại đây, mày khẽ nhíu lại.
 
- Xin chào!
 
Hạ Ngôn thấy đối phương phát hiện ra mình, ánh mắt nhìn lại đây, trên mặt liền lộ ra vẻ tươi cười, thân thể nhóaĩig lên một cái tới cách đối phương gần hơn, chủ động lên tiếng chào hỏi.
 
- Ừ!
 
Ánh mắt người này nhìn chằm chằm vảo Hạ Ngôn, trong miệng ừ một tiếng.
 
- Ngươi đang làm gì? Vì sao công kích lốc xoáy năng lượng này vậy?
 
Hạ Ngôn chỉ một cái lốc xoáy năng lượng cũng không lớn lắm ở cách đó không xạ, hỏi.
 
- Đây là Thiên Nhãn của Thâm Uyên Vô Tận!
 
Tu luyện giả mặc áo bào đen nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn hơi có chút kinh ngạc, tuy nhiên vẫn lên tiếng trả lời.
 
- Thiên Nhãn?
 
Hạ Ngôn trố mắt nhìn.
 
- Đúng vậy! Kim Thiên Nhãn này là ta phát hiện trước, ngươi không thể tranh giành với ta.
 
Thanh âm của tu luyện giả áo bảo đen cấp bách, mang theo hàm ý uy hiếp nhắc nhở Hạ Ngôn.
 
- Ồ!
 
- ở gần đây, Thiên Nhãn thật không ít, ta vì sao tranh giành Kim Thiên Nhãn này với ngươi?
 
Hạ Ngôn nhìn quanh bốn phía, ngay ồ gần chỗ hai người, ít nhất có hơn mười Kim Thiên Nhãn.
 
- À! Không có gì! Dù sao Kim Thiên Nhãn này là ta phát hiện trước, là thuộc về ta.
 
Tu luyện giả áo đen tăng mạnh giọng nói.
 
Hạ Ngôn càng thêm nghi hoặc, thầm nghĩ: "Kim Thiên Nhãn này, hay là có cái gì đặc biệt hay sao? Bằng không, hắn sao lại như thế?" Nghĩ vậy, Hạ Ngôn liền cẩn thận quan sát, đồng thời phát ra thần thức bao trùm Kim Thiên Nhãn.
 
"Ồ? Bên trong lốc xoáy năng lượng này có một kiện vật phẩm! Không sai, là khoáng thạch. màu đen! Thì ra là một khối ô Kim thần thạch bằng cỡ nắm tay." Hạ Ngôn nhận ra khoáng thạch màu đen này là ô Kim thần thạch. Nếu đem bán bán đấu giá, đại khái có giá một ức viên Quy Nguyên Đan. Là tài liệu để luyện chế thần khí phòng ngự. nếu dùng ồ Kim khoáng thạch này luyện chế thần khí, rất có thể được dựng dục thành Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm.
 

"Thì ra là có bảo vật ở bên trong khó trách người kia sau khi thấy ta xuất hiện lại khẩn trương như vậy." Hạ Ngôn cười thầm trong lòng, tuy nhiên một viên ô Kim thần thạch, còn không đủ đề làm cho Hạ Ngôn động tâm.
 
- Ha ha! Bằng hữu không cần lo lắng, ta không cần ô Kim thần thạch đó đâu.
 
HạNgờn cười nói.
 
- Hừ!
 
Tu luyện giả áo bào đen nghi ngờ nhìn Hạ Ngôn, hiển nhiên là không tin tưởng lời nói của Hạ Ngôn.
 
- Ngươi nếu không cần, còn không mau mau rời đi, ở chỗ này làm chậm trễ ta lấy Ô Kim thẩn thạch.
 
- Ta chỉ là lần đầu tiên đi vào Thâm Uyên Vô Tận, đối với nơi này không quen thuộc lắm. Ngươi là tu luyện giả đầu tiên ta gặp mặt trong Thâm Uyên Vô Tận, cho nên tự nhiên muốn tâm sự với ngươi, Chúng ta cũng là có duyên phận đây.
 
Hạ Ngôn cũng không có ý rời đi ngay, rề rà nói
 
- Cái gì? Ngươi là lần đầu tiên tiến vào Thâm Uyên Vô Tận? Ngươi tiến vào Thâm Uyên Vô Tận muốn tìm cái gì?
 
Tu luyện giả áo đen ánh mắt lấp lóe, linh lực màu đen chuyển động khắp toàn thân.
 
- Đương nhiên là tìm bảo vật.
 
Hạ Ngôn thản nhiên nói.
 
- Tìm bảo vật? ở tầng thứ nhất Thâm Uyên Vô Tận này, bảo vật tốt nhất cũng chính là Ô Kim thần thạch. Ngươi không có hứng thú với ô Kim thần thạch, sao không xuống phía dưới đi?
 
Người đó trợn to mắt nói
 
- Phía dưới?
 
Hạ Ngôn kinh ngạc.
 
- Đúng vậy! Phá dưới có bảo vật tốt hơn
 
Tu luyện giả áo đen nói.
 
- Như thế nào đi?
 
Hạ Ngôn lập tức hỏi tới:
 
- Nghe nói có rất nhiều tu luyện giả cường đại, đều bị nhốt ở trong Thâm Uyên Vô Tận, hay là cũng đều bị nhốt ở phía dưới?
 
- Ta làm sao biết được? Ta cũng chưa bao giờ đi xuống phía dưới Thâm Uyên Vô Tận!
 
Tu luyện giả áo bào đen nhướng mắt, trong lòng lại thầm nghĩ: "Tiểu tử này là đang giả ngu. hay là muốn dùng phương pháp này để lừa gạt cho ta sơ suất? Xem ra, tựa hồ không giống như giả tạo? Hừ! Ta xúi hắn đi xuống mấy tầng phía dưới, để hắn chết ở bên trong cho xong. Thâm Uyên Vô Tận có vô số tầng, càng đi xuống sâu càng nguy hiểm!"
 
- Mấy tầng phía dưới đó làm thế nào đi xuống?
 
Hạ Ngôn cười hỏi
 
- Tự ngươi đi tìm đi, tìm kỹ một chút, rất nhanh sẽ phát hiện lối đi xuống tầng tiếp theo. Cũng là một cái cửa hang động màu đen, không khác gì cửa hang động ở trài mặt đất ngươi theo vào đây. Tuy nhiên cửa hang động này cũng không cố định ở một vị trí, cho nên phải tự ngươi đi tìm!
 
Tu luyện giả áo bảo đen thấy Hạ Ngôn dường như thật sự muốn đi xuống tầng tiếp theo, ánh mắt sáng lên một cái, nói
 
"Tiểu tử này lần đầu tiên đi vào Thâm Uyên Vô Tận đã chui xuống phía dưới, quả thực là không biết sống chết." Tu luyện giả cười lạnh trong lòng, thầm nghĩ.
 
- Vậy đa tạ! Ngươi tiếp tụcnghĩ biện pháp lẩy khối ô Kim thần thạch kia đi.
 
Hạ Ngôn chắp tay nói lời cảm tạ, khóe miệng hơi nhếch lên mang theo ý cười. Lập tức thân ảnh lóe lên một cái, liền biến mất ở trong Phiến không gian này.
 
Tu luyện giả áo bào đen kia, cẩn thận cảm óng một vòng bốn phía, sau khi xác đỉnh Hạ Ngôn đã rời khỏi, lúc này hắn mới một lần nữa bắt đầu thúc động linh lực công kích Thiên Nhãn. Đánh tan Thiâi Nhãn đương nhiên có thể lấy được ò Kim thần thạch ở bên trong. Nếu không thể đánh tan Thiên Nhãn, mà hắn muốn lấy được ô Kim thần thạch cũng chỉ đành phải mạo hiểm tiến vào trong Thiên Nhẵn.
 
"Lối vào tầng tiếp theo ở nơi nào?" Hạ Ngôn né tránh một cái Kim Thiên Nhãn, chú tâm tìm kiếm.
 
Trong Thâm Uyên Vô Tận. mỗi một tầng không gian tuy rằng rất lớn, nhưng cũng có cực hạn. Đường kính lớn nhất đại khái cũng là một ức dặm. Lối vào tầng dưới Tuy rằng không cố định ở một vị trị nhưng sớm hay muộn cũng có thể tìm ra.
 
Một lúc lâu sau!
 
- Ha ha! Tìm được rồi!
 
Trong thần thức tra xét, Hạ Ngôn phát hiện ở ngoài xa mấy vạn dặm có một cái cửa hang động màu đen, bên trong phát ra dao động năng lượng, hiển nhiên phải mãnh liệt hơn so với dao động năng lượng của tầng thứ nhất Thâm Uyên Vô Tận.
 
Thi triển một cái Đại Na Di Thuật, Hạ Ngôn liền tới gần chỗ cửa hang động kia, đảo ánh mắt nhìn tới, thấy rõ đó là một của hang động màu đen, quả nhiên không khác gì với cửa hang động trên mặt đất.