Liên Hoa Bảo Giám

Chương 429: Tơ tình

Trong chớp mắt, Đỗ Trần cơ hồ chìm vào cảnh tuyệt vọng, nhưng hắn ở tuyệt không cam lòng đợi chết, những ý niệm phiền nhiễu phức tạp trong đầu nháy mắt vọt ra!

Bồ Đào đã nói, bốn quẻ đầu kỳ thức là đang cấp cho mình rửa sạch tội nghiệt trăm đời, sau đó trải qua tâm ma lĩnh ngộ thiên đạo, sau khi có được lại pháp bảo quẻ thứ tư mình đã chân chính đi trên đường tu luyện, mà tu luyện sau có được bốn đóa Liên Hoa là... Liên Hoa thiện pháp quyết.

Có thể nói, sau khi nở bốn quẻ tổng cộng 16 đóa Liên Hoa, cộng năm đóa Liên Hoa do quẻ thứ năm tạo thành mới là một khởi điểm chân chính.

Nếu nói trước đó Bồ Đào xếp đặt chướng ngại trùng trùng, là để Đỗ Trần đền bù tội nghiệt tiền thế, vậy bắt đầu từ giờ phút này hắn đã là đệ tử nhập thất chân chính của Bồ Đào rồi, nếu có cái gì cổ quái, Bồ Đào hẳn là gợi ý mới đúng, không thể không chút dấu hiệu chôn sống đồ đệ như vậy a.

Đỗ Trần nghĩ trăm lần không có lời giải, linh quang lóe lên, thần niệm vội vàng liên hệ với Đỗ Tư, nhưng không biết sao, mặt Đỗ Tư chẳng ngờ không có hồi ứng, chẳng lẽ mặt kia thành Emerald xảy ra chuyện ngoài ý muốn?

Không có thời gian nghĩ đến chuyện thành Emerald nữa, toàn bộ thần niệm của Đỗ Trần đều vận lên, tìm kiếm khắp ngõ ngách trên thân thể:

- Đáng chết, huynh đệ quẻ thứ năm, lăn ra hết cho ta! 

Bốn phía đều là hỏa diễm của Long Tước và tầng mây liên tục, nào đâu có bóng dáng của Liên Hoa pháp bảo.

Đợi chút! Tầng mây?

Đỗ Trần trong lòng rung như điên, ý thức được cái gì?

Snoopy cũng phát hiện chỗ kỳ quái:

- Tôn nhi, mây màu xung quanh này mau lẹ mạnh mẽ! Gia đời này lần đầu tiên phát hiện, không ngờ mây màu ở trong hỏa diễm thập nhị cấp có thể bảo trì hình thái! 

Chẳng lẽ...

Thần niệm của Đỗ Trần điên cuồng vọt ra, lực lượng nguyên thần, nội kình, đấu khí... hết thảy đều khuếch tán ra, thẩm thấu vào trong tầng mây... Đúng rồi, cảm giác nước sữa hòa trộn, thân mật như một thể đã nói cho hắn. Hắc, không ngu xuẩn tìm kiếm nữa, chính là pháp bảo quẻ thứ năm huynh đệ của ta rồi.

Mẹ nó! Ngẫm lại tốc độ của sư huynh chúng ta khi dưới chân đạp đám mây màu kia. Đám mây màu này hẳn là không chậm a, Đỗ Trần ở trong hỏa diễm thiêu đốt đột nhiên, lớn giọng cười điên cuồng:

- Long Tước, con chim ngu ngốc, lão tử không bối tiếp ngươi chơi đùa nữa! 

Long Tước sửng sốt, Francis chết đến nơi còn có tinh thần chửi ta? Có việc ngoài ý liệu! Nó đột nhiên tăng thêm cường độ hỏa diễm.

Nhưng trước mặt một thứ gì đó giống như khói xanh lướt qua, nhanh tới mức khiến mắt của Long Tước không cánh nào theo kịp chuyển động, vội vàng mở rộng năng lực cảm ứng trong dị năng chủng tộc, chỉ thấy Đỗ Trần cước đạp đám mây xanh, bay đi mất hút.

- Đáng chết! Ta không tin ngươi nhanh hơn so với ta! 

Long Tước giận dữ, vỗ cánh lại lần nữa đuổi theo, nhưng... mắt nó nhìn thấy Đỗ Trần càng ngày càng xa, càng ngày càng xa. Long Tước không cam lòng phun ra một quầng hỏa diễm truy kích - nỗ lực cuối cùng! Nhưng vầng hỏa diễm này và thanh vân phía sau của Đỗ Trần sau khi nuốt trọn mấy làn khói, cũng theo không kịp nữa!

Long Tước lại theo một đoạn đường, chán nản dừng lại:

- Không, không ngờ ngay cả bóng lưng cũng không nhìn thấy... 

Kiếm Nô chỉ chốc lát sau cũng đến, trơ ra nhìn thiên không trống rỗng, bên trời còn có một điểm thanh vân cấp tốc bỏ chạy.

- Đây, đây là cái gì? Thần Margaret của ta có thể đuối theo hắn hay không? 

Long Tước ngây ngốc lắc đầu.

- Không. Không biết… Kiếm Nô. Francis có thứ này hộ thân, chúng ta còn làm sao bắt được hắn a? 

Kiếm Nô suy nghĩ một chút:

- Hừ! Francis chạy nhanh, nhưng hắn không phải còn có con cái, còn có thân nhân sao? Ta không tin hắn có thể mang cả thành Duerkesi đi cùng... Long Tước ngươi mau xem! ả đột nhiên chỉ tay lên trời.

Chỉ thiên không mặt trời treo cao, phương hướng Đỗ Trần đào tẩu không biết lúc nào xuất hiện tia nước nhỏ.

- Thấm Thủy kiếm? 

------------

- Ha ha! Khặc khặc! 

Chạy khỏi cái chết, Đỗ Trần đang cười điên cuồng đột nhiên ho khan kịch liệt, nội phủ của hắn còn có thương thế cực nặng! Liếc mắt nhìn phía sau không có người đuổi theo, Đỗ Trần phịch một cái ngã trên thanh vân.

Snoopy sau khi thoát hiểm tinh thần cũng buông lỏng, nằm bò ra, nhưng trong miệng còn hưng phấn kêu: 

- Gia đời này còn chưa có bay nhanh như vậy, mẹ nó, Francis, ngươi sắp bì được lính trinh sát đệ nhất của Ma tộc - Phi Dực tinh linh chiến đội rồi. 

Đỗ Trần muốn xua tay, nhưng vừa mới giở tay lên đã vô lực rũ xuống:

- Trước tiên chớ nói chuyện, ta kiểm tra một chút. 

Hắn không phải là muốn kiểm tra thân thể của mình, mà là kiểm tra Liên Hoa pháp bảo - dù sao Thủy Minh Thuẫn ở ngay bên mình, chỉ cần không bị đánh chết tại chỗ, Đỗ Trần tự tin có thể khôi phục như cũ một cách nhanh nhất.

Đích xác, là công đức Mickey phục quốc rồi, bất quá quẻ thứ năm tổng cộng có năm đóa Liên Hoa tạo thành cuối cùng chỉ nở nửa đóa thứ tư, pháp bảo có thể dùng cũng chỉ có ba kiện, bất quá Đỗ Trần có thể tiếp thụ kết quả này - cẩn thận nghĩ một chút, đại thiện sự này là kế hoạch toàn diện của hắn, nhưng Arthur, hạm đội Renault, hải quân đại tam giác, thậm chí Sư Tâm vương cũng đều ra sức không ít, như vậy cuối cùng công đức phán định cũng là "thiếu" một chút, không phải là nở hết quẻ thứ năm như kế hoạch dự đoán ban đầu của Đỗ Trần.

Nói cách khác, cũng chính là Thập Thất, Thập Bát, Thập Cửu ba vị huynh đệ này bây giờ đều có thể dùng rồi!

Nguyên thần của Đỗ Trần rất dễ dàng tra ra, Thập Thất chính là thanh vân dưới chân, mà Thập Bát là nguồn gió ẩn hình, giúp hắn có thể bay nhanh như thế!

Chính là năng lực phong vân hợp bích! Bất quá Đỗ Trần lại không phát hiện tung tích của Thập Cửu.

Sư phụ, ngươi không thể cho ta một sách chỉ dẫn sao. 

Đỗ Trần trong lòng oán giận buồn cười, loại tình hình này phát sinh nhiều lần đã làm hắn có chút trơ ra rồi, dù sao một quẻ không phải là mất tích tập thể, vậy cũng không thể là tâm ma gì đó, đợi sau này từ từ nghiên cứu với Đỗ Tư vậy!

Nhớ tới Đỗ Tư, trong lòng Đỗ Trần máy động, vừa rồi khi khẩn cấp liên hệ với Ngũ ca, tên gia hỏa trơ tráo này như thế nào không đáp lại chứ?

- Đỗ Tư, lão Ngũ, Ngũ ca! 

Thần niệm của Đỗ Trần lại kêu gọi mấy lần, nhưng lẽ tất nhiên là Đỗ Tư ở thành Emerald giả mạo Francis không đáp trả.

Đỗ Trần trong lòng mơ hồ cảm thấy sự việc có chút không ổn!

- Ê, Francis ngươi xem, đám mây màu của ngươi còn có năng lực kéo tơ sao? Snoopy vỗ vỗ Đỗ Trần, chỉ vào phương viên ba mét vuông phía sau Thanh Vân hỏi.

Đỗ Trần quay đầu lại nhìn, chỉ thấy trên Thanh Vân vòng quanh mấy tia nước nhỏ, dùng thần niệm cảm ứng, tia nước này không phải là một bộ phận pháp bảo, ngược lại giống như thánh khí ẩn chứa năng lực rất mạnh...

- Không hay! Có người ở phía sau quấn lấy Thanh Vân của ta! 

Đỗ Trần giật này mình, công năng "cưa điện" của lão lục lập tức khai động, hung hăng "cưa" tia nước, nhưng tia nước giống như không chịu lực, mặc cho "cưa điện" sắc bén thế nào, vẫn quấn chắc lấy trên Thanh Vân! 

- Mau, giúp ta tìm đầu dây kiện thánh khí này ở đâu, ta nạy nó lên… 

Snoopy còn chưa kịp đáp lời, phía dưới Thanh Vân truyền đến một thanh âm Đỗ Trần vô vùng quen thuộc:

- Francis, ngươi cắt không đứt được Thấm Thủy thánh kiếm thập tam cấp đâu! 

Nói rồi, Tuyết Cơ xoay người từ dưới Thanh Vân phất phơ đi lên!

Mới vừa rồi Tuyết Cơ rơi lại cuối cùng, vốn là không có khả năng đuổi theo Đỗ Trần, bất quá đôi mắt kia của nàng chính là thứ khiến Phản nghịch cử long Constantine hận thấu xương! Tam đại dự đoán bí pháp của Thấm Thủy Hồ - Thiên Mục!

Mắt thấy một đoàn Thanh Vân hiện lên bên người Đỗ Trần, Tuyết Cơ liền đoán trước từng phần tình hình, Thánh Thủy kiếm thập tam cấp lập tức xuất thủ, trước khi Đỗ Trần thoát đi quấn lấy Thanh Vân, đúng là lúc này Đỗ Trần bay dù nhanh, nhưng Tuyết Cơ lại nắm chặt Thấm Thủy kiếm, cả đường do Đỗ Trần kéo đi đuổi theo.

- Bụp! 

Tuyết Cơ đem tia nước biến thành trường kiếm, đứng ở đầu mây chỉ vào Đỗ Trần, ôn nhu nói:

- Chớ nên kháng cự nữa, ngươi đã thụ trọng thương, tuyệt không phải đối thủ của ta! 

Thời khắc này vẫn tới...

Khuôn mặt ngày đêm nhớ mong ngay ở trước mặt, nhưng mũi kiếm trong tay này lại phảng phất đem hai người tách ta trăm núi ngàn sông. Đỗ Trần trong lòng cười cay đắng, đích xác, thân thể bây giờ của hắn chỉ nhận một kiếm của Tuyết Cơ liền có thể mất đi tính mạng!

- Ta tính sai rồi! 

Đỗ Trần ngẩng đầu nhìn trời, ánh mắt rời xa, cố ý tránh đôi mặt đẹp của Tuyết Cơ - nha đầu ngốc này nhận được mắt của mình! 

- Còn không động thủ giết ta sao? 

Tuyết Cơ ngẩn người ra, nàng đang không biết tiếp theo nên làm gì.

Ta tại sao liều mạng đuổi theo? Chẳng lẽ thật sự là vì giết Francis này sao?

Ánh mắt mê mang, trên khuôn mặt cũng có vài tia cay đắng. Nàng cắn răng rói: 

- Nói, ngươi và Á Lực có quan hệ gì? Vì sao thánh khí của các ngươi giống nhau như đúc? 

Đỗ Trần bất lương nói: 

- Mỹ nữ, ta không biết cái gì Á Lực! Muốn giết ta động thủ nhanh lên! Có phải là muốn gả cho ta hay không, cho nên mới không đánh lòng xuống tay? 

Một mặt nói, một mặt hắn dâm đãng đánh giá Tuyết Cơ. 

Tuyết Cơ sắc mặt phát lạnh, không phải, tuyệt đối không phải! Vừa rồi mình nhìn pháp bảo, vóc dáng, màu tóc, con mắt của Francis... Đều giống người kia cực kỳ, trong lòng hiện ra một cách nghĩ đáng sợ... a, may mắn Francis tuyệt đối không phải là hắn.

Hắn không thể buông thả như thế!

Đỗ Trần tên tiểu hỗn hỗn bĩu môi, nha đầu ngốc, bộ dạng đầu đường của ta ở tiền thế rơi vào trong mặt nàng, nàng còn liên tưởng đến Á Lực sao?

Ta không phải là Á Lực, Margaret chỉ truy sát một kẻ, nếu ta là Á Lực... Margaret ngay cả nàng cũng giết!

Đỗ Trần liếc nhìn mũi kiếm Thầm Thủy, không nói nữa.

Tuyết Cơ đưa trường kiếm tiến về phía trước ba phần, vội nói: 

- Ngươi nói đi! Á Lực… 

Ta đã nói rồi, lão tử căn bản không biết Á Lực gì! Đỗ Trần không chịu bĩu môi.

- Ta không tin! 

Tuyết Cơ tha thiết nói:

- Thánh khí, vóc người, ánh mắt của ngươi đều quá giống A lực! Thứ khác còn được, nhưng thánh khí không làm giả được, Á Lực ở đâu? 

Đỗ Trần nhún vai:

- Nói thừa, ta không muốn nói lần nữa! Tiểu thư, nàng tìm cái tên Á Lực kia làm gì? Á Lực... là tên nam nhân a, chẳng lẽ quy củ Thấm Thủy Hồ các ngươi đổi rồi? 

Sắc mặt Tuyết Cơ đỏ lên:

- Cái này không cần ngươi lo! Ngươi nói hay không nói? Không nói... 

Nàng cắn chặt răng, cổ động dũng khí uy hiếp:

- Không nói ta sẽ giết người! Nếu, nếu ngươi nói cho ta Á Lực ở đâu, ta, ta sẽ thả ngươi!! 

Nàng ngượng ngùng, cơ hồ là nói như cầu khẩn!

Liên Hoa Bảo Giám