Legendary Moonlight Sculptor - Con Đường Đế Vương

Quyển 46 - Chương 3: Công viên nước – Con gà đẻ trứng vàng

Tin tức Vương quốc Arpen tiến hành mở rộng lãnh thổ cùng việc Đế chế Haven đột ngột giảm thuế đang lan rộng ra toàn lục địa.

“Hooray!”

“Miễn thuế. Hết khó khăn khổ sở rồi.”

“Hoang đường. Guild Hermes mà lại ngoan ngoãn rút lui…”

“Hơi đáng lo tí. Nhưng dù sao thì đây vẫn là tin vui.”

Người chơi lập tức hưởng ứng thông tin này, tỉ lệ kết nối tới Royal Road tăng gấp 4 lần. Tất cả những người chơi trên Lục địa Trung tâm đều hết sức tán thưởng.

“Từ giờ trở đi sẽ rất vui đây.”

“Phải. Tớ sẽ làm một Merchant. Tớ chắc chắn sẽ đi buôn, và sau khi bỏ ra 1 chút để bôi trơn, hầu hết lợi nhuận sẽ chỉ là của riêng tớ.”

Các thành phố và cửa hiệu nhộn nhịp bởi sự hiện diện của các người chơi. Nhờ việc thuế giảm, hàng hóa được bán với giá thấp hơn.

“Thanh kiếm của Gallikos đi mà. Đã được mua rồi ư? Thế thì tôi lấy thanh Kiếm bán nguyệt của Nerdal vậy!”

“Tôi đặt món đồ này           . Phiền ông trưng ra hết mấy bộ giáp hữu dụng đi.”

“Ngựa. Tôi đang kiếm một con ngựa. Mấy năm rồi tôi chưa được cưỡi một con nào tốt cả.”

Các cửa hàng chật ních người chơi tới mức chẳng còn chỗ mà di chuyển.

Người chơi muốn mua hàng hóa với giá rẻ hơn.

“Tớ muốn mua thêm.”

“Nhưng mà chẳng còn bao nhiêu tiền nữa…”

“Vậy thì đi kiếm. Thu thập trang bị từ các bãi săn. Nhanh chóng kiếm lại tiền nào.”

“Tớ chẳng còn tiền để tới các bãi đi săn ở phương nam nữa.”

“Cậu không biết à? Các hầm ngục đang mở cửa miễn phí đó.”

“Heeok!”

Chính sách miễn phí vào cửa khiến rất nhiều người chơi đã chuyển sang đi săn.

Sau khi chính sách sưu cao thuế nặng và việc giới hạn hoạt động săn quái trong các hầm ngục của Guild Hermes được thay đổi, tình hình đã được cải thiện một cách đáng kể.

Mọi người đợi tại cửa hầm ngục để tìm tổ đội.

“Tôi là một Priest chiến với khả năng chữa trị cấp độ 2. Tôi có thể giúp đỡ mọi người một cách đáng kể.”

“Chúng tôi đang lập tổ đội để đi săn con boss Batoto. Liên lạc với tôi nếu bạn có level lớn hơn 400 và muốn tham gia.”

“Tìm người đi săn tới tối. Chúng tôi là tổ đội cỡ trung bình đang tìm thêm hơn chục người nữa để dọn sạch cả hầm ngục.”

Các thành phố cùng các bãi săn đều đông đúc tấp nập, cũng như các con đường nối những địa điểm này với nhau.

Lục địa Trung Tâm vốn tuyệt vọng nay đã biến thành một vùng đất rộng lớn sôi nổi.

Thậm chí còn có cả sự thay đổi trong nhóm quân nổi dậy.

“Tôi muốn về nhà. Giờ tôi có thể quay trở lại với trang trại của mình tại Đế chế Haven.”

“Hoàng đế đã thoát khỏi tất cả những lỗi lầm trong quá khứ… Tôi sẽ từ bỏ và trở về với nghề nghiệp của mình. Giờ tôi cần chăm lo cho gia đình tôi.”

“Đưa đất đai tới cho Famer, ngựa kéo xe tới cho các Merchant và công việc cho các Blacksmith? Vậy thì tôi phải tới thành phố. Giờ tôi có thể sống và ăn chơi rồi.”

Sức phản kháng đã giảm xuống ít nhất một nửa.

Theo sau việc miễn giảm thuế, Guild Hermes thực hiện các biện pháp kinh tế khác nhau và sự phát triển đã bắt đầu nhen nhóm.

- Đế chế Haven sẽ theo đuổi các dự án xây dựng với quy mô hoàn chỉnh để thúc đẩy sự ổn định và tiện lợi trên Lục địa Versailles.

Những lời tuyên bố về 30 Đại công trình đồng loạt hiện lên cùng với tên của Hoàng đế Bardray đính kèm.

Tất nhiên, những Architect lành nghề là rất cần thiết cho việc xây dựng các Đại công trình nên họ cần chủ động hợp tác cùng các người chơi.

Mặc dù sẽ tốn nhiều thời gian trước khi những thay đổi này được áp dụng, các Đại công trình được thông báo nhằm tăng độ thiện cảm của công chúng.

Phản ứng nóng sốt tới việc giảm thuế của Guild Hermes đã chôn vùi kết quả của cuộc chiến xảy ra tại Pháo đài Puhol.

****

Lee Huyn cảm thấy buồn bã vô cùng dù đã chiến thắng trận đánh tại Pháo đài Puhol.

Đó là bởi buổi tối hôm đó, cậu xem TV trong khi ăn cơm cùng món hầm kimchi cùng cô em gái.

“Thuế cắt giảm mạnh tại Đế chế Haven. Các cửa hàng cùng các khu chợ tại Lục địa Trung tâm đang chật ních người chơi. Jae-ho ssi, không phải bầu không khí tại Đế chế Haven đã thay đổi sao?”

“Vâng đúng rồi. Số lượng người tại các thành phố đã tăng lên và vật phẩm tại các kho hàng đang được bán với tốc độ chóng mặt.

“Vậy các thành phố sẽ nhanh chóng ổn định chứ?”

“Vẫn có sự phản đối tới từ người dân trong các khu vực bị xâm chiếm bởi Đế chế Haven, nhưng rõ ràng là có những thay đổi lớn đang diễn ra.”

Tất cả các kênh truyền hình liên quan tới Royal Road đều có tin tức về việc cắt giảm thuế. Lee Huyn ngạc nhiên tới nỗi đánh rơi cả chiếc thìa đầy thịt.

“Đế chế Haven giảm thuế chẳng khác nào chặt rìu vào chân mình. – Lee Hyun thổn thức.

Xét về quy mô quân sự cùng kinh tế của Đế chế Haven, có rất nhiều hành động mà chúng không thể thực hiện.

Chúng có thể hình thành 3 đến 4 nhóm thám hiểm phương bắc hoặc hơn nhưng vẫn sẽ không thể phá hủy Vương quốc Arpen.

Tuy nhiên, việc giảm thuế sẽ bắt đầu ổn định Đế chế.

Các đài phát sóng cũng chiếu lời tuyên bố chính thức của Guild Hermes.

“Guild Hermes đã thống nhất Lục địa Trung tâm sau những cuộc chiến bất tận và giờ đây đang tìm cách ổn định lục địa.

Chúng tôi đã có rất nhiều những người bạn cũng như kẻ thù trên con đường này, nhưng không hề hối tiếc.

Đây không phải là một cái cớ, nhưng chúng tôi biết rằng rồi sẽ có một người khác cũng sẽ chọn con đường “nhất thống thiên hạ” này để đi.

Chúng tôi muốn nhanh chóng kết thúc chiến tranh. Tuy nhiên, Guild Hermes đã nhận ra những sai lầm trong quá trình này đã khiến một số cư dân cảm thấy khó chịu.

Để ổn định Lục địa Versailles, Đế chế Haven sẽ giảm thuế cho các người chơi tại vùng đất này và tham gia vào việc phát triển kinh tế.

Những thay đổi đó không phải chỉ là lời nói xuông và chúng tôi sẽ cho mọi người thấy trực tiếp.

Hãy theo dõi những sự phát triển trong tương lai trên lục địa.”

Lee Huyn tuôn ra một loạt những lời phàn nàn.

“Guild Hermes không có tinh thần cộng tác

Để chinh phục lục địa, chúng sẽ tiếp tục tấn công Vương quốc Arpen.

Về lâu dài, Đế chế Haven sẽ sử dụng Vương quốc Arpen như một cái cớ để tăng thuế.

Mình sẽ không còn có thể tăng thuế trong tương lai…”

Nỗi đau quá lớn khiến cậu gần như rơi lệ.

Vương quốc của cậu có tính toàn vẹn cao nhưng lại nghèo. Cậu không quan tâm tới những điều như vậy

Sau khi “đấm vào mặt” Đế chế Haven một cái và tiếp tục phát triển nền kinh tế, cậu đã có kế hoạch tăng thuế tại Vương quốc Arpen.

Mục tiêu của cậu là cai trị Vương quốc Arpen với chế độ độc tài và khai thác triệt để các cư dân.

“Một người đàn ông nên có tham vọng như vậy.”

Tuy nhiên Guild Hermes đã thay đổi chính sách của chúng bởi cuộc khủng hoảng.

“Thật khó để trở thành một nhà độc tài.”

Lee Hyun và Lee Hayan xem TV cùng nhau.

Những người chơi lang thang tới các cửa hàng tại Lục địa Trung tâm với biểu cảm vui vẻ.

Lee Hayan và Lee Hyun cùng lên tiếng.

“Những bộ quần áo xinh xắn.”

“Thực lãng phí. Họ nên được mang tới Vương quốc Arpen để bị bóc lột…”

Các điểm tham quan trên Lục địa Trung tâm đã được đặt chỗ kín lịch tới cả tháng cũng xuất hiện.

“Wah! Nơi đây thật đẹp.”

“Chúng chỉ là cái cớ để bóc lột người khác thôi.”

Các biện pháp phát triển kinh tế cùng hoạt động xây dựng các Đại Công trình tại Đế chế Haven cũng đã được công bố.

“Em cũng muốn sống tại Lục địa Trung tâm Oppa à.”

“Giá nhà sẽ tăng.”

Dù lớn lên cùng nhau, nhưng hai anh em lại có suy nghĩ hoàn toàn khác nhau.

***

Lee Hyun tốn 2s để chọn lấy một bộ từ tủ quần áo để tới cuộc hẹn với Seo-yoon.

Mặc dù hầu hết thời gian hàng ngày dành cho đại học và chơi Royal Road, cậu vẫn đi chơi với cô xung quanh khu phố.

“Quần Jean à… Mình sẽ mặc chiếc áo phông này.”

Đó là thứ thời trang đơn giản cho việc đi chơi.

Quần Jean có thể mặc quanh năm suốt tháng và một chiếc Jumper có thể mặc ngoài áo phông nếu trời lạnh. Tất nhiên, cậu mặc quần dày, to sợi vào những buổi sáng mùa đông. Thứ thời trang giống như của mấy ông bán cá trung niên ngoài chợ.

Thứ thời trang đơn giản của cậu không hề thay đổi dù có đi hẹn hò cùng Seo-yoon.

“Bộ quần áo này mặc thoải mái thật.”

Đôi khi cậu cũng muốn mặc đẹp một chút.

Đó là bởi Seo-yoon quá xinh đẹp. Cậu muốn mọi người nói rằng cả hai là một cặp xứng đôi dù chỉ một lần.

“Phải, vậy thì mặc chiếc áo phông mới mình vẫn cất tủ.”

Lee Hyun lôi ra chiếc áo phông mà cậu đã mua từ vài tháng trước với giá khuyến mãi 12,000 won.

Chất vải mềm, vừa vặn và thoải mái cùng với những đường khâu tỉ mỉ.

“Ây zà … Quần áo ngoài chợ đúng là khác hẳn.”

Lee Hyun hài lòng khi nhìn vào gương.

Cậu rời khỏi nhà với chiếc áo có hình con gà thêu trước ngực.

Seo-yoon đang chơi với Dogmeat và cô cũng đang mặc jean cùng với một chiếc áo phông trắng. Dù quần áo có phần đơn giản, nhưng vẻ đẹp của cô vẫn rạng ngời và cực kỳ chói lóa. Đấy là còn chưa kể tới gương mặt cùng thân hình với tỉ lệ hoàn hảo.

Nếu Seo-yoon được sinh ra vài trăm năm trước, vẻ đẹp đó là quá đủ để gây nên một cuộc chiến tranh giành người đẹp giữa các quốc gia.

Tất nhiên, các nghệ sĩ sẽ cố gắng vẽ hoặc tạc tượng điêu khắc về cô.

“Em đợi lâu chưa?”

“Không, em mới chơi với Dogmeat được một lúc thôi.”

Seo-yoon nhẹ nhàng vuốt ve Dogmeat.

Grow!

Dogmeat gầm gừ ngay khi nhìn thấy Lee Hyun. Năm chú cún mà Dogmeat đã sinh cũng cứng đuôi nhìn.

Động vật không ngu ngốc. Chủ mới của chúng, Lee Hyun và Seo-yoon đang có mối quan hệ tốt!

‘Có điều gì đó đáng nghi ngờ. Cậu ta là người chủ độc ác nhăn nheo.’

Mấy con chó không tin tưởng Lee Hyun.

Sau khi đưa Dogmeat cho Seo-yoon, con Dogmeat thứ hai ngày nào cũng trốn tới nhà cô. Mặc dù ở ngay bên cạnh, Dogmeat 2 thậm chí còn không thèm đi tiểu tại nhà của Lee Hyun.

Đôi mắt của Lee Hyun quắc lại.

“Nằm xuống.”

Cheolpudeok.

Sự sợ hãi khắc sâu trong tâm trí khiến Dogmeat tuân lệnh theo bản năng.

Nó sợ Lee Hyun mở nắp chiếc nồi chỉ để chứa nó cùng 5 con chó con.

“Bơi.”

Houjeok houjeok.

Dogmeat không ngoan cùng mấy chú chó con tuân theo.

“Thế chứ lại.”

Sau khi giải quyết nhẹ nhàng lũ chó, cậu bắt đầu đi dạo cùng Seo-yoon.

Cả hai đi qua một nhóm côn đồ cấp ba đang lang thang trên đường.

“Chào anh chị ạ!”

Mấy ngày nay, lũ học sinh chào cậu với thái độ lịch sự. Có một truyền thuyết về cả hai được lan truyền khắp giới giang hồ.

“Lee Hyun… Cẩn thận khi ở xung quanh hắn. Và cũng đừng động vào em gái hắn nữa.”

“Tại sao?”

“Chú có biết đại ca Chan-hwi không?”

“Có. Lão đó không thích có người lạ lảng vảng quanh khu vực của lão.”

“Trước đó, lão phát hiện ra Lee Hyun đang lang thang trước nhà.”

“Chắc lại đánh nhau hả? Đại ca Chan-hwi sẽ không thể chịu đựng được điều đó”

“Lão ấy quyết định đánh bại kẻ địch. Thế nên là tối hôm đó, lão ra ngoài cùng với một cái tuýp sắt. Còn kéo thêm cả một đám đàn em nữa.”

“Thế cơ á? Có ai gọi cảnh sát không?”

“Tao sẽ rất vui nếu có người gọi cảnh sát. Lee Hyun xuất hiện trước cửa với lưỡi hái trong tay”

“…”

“Ổng còn nắm trong tay một con gà vừa mới bị cắt tiết, máu me be bét. Ba mươi người tới đánh nhau với ổng…không ai dám vào. Và thế là từ ngày hôm đó, Đại ca Chan-hwi không còn bước tới khu phố này nữa.

Hiếm có tên côn đồ nào chưa nghe về truyền thuyết này.

Những tin đồn về Lee Hyun và Ahn Hyun-do đã lan truyền và được phóng đại lên rất nhiều lần.

“Hắn luyện tập bằng một thanh kiếm thật.”

“Cái võ đường đó…Cậu đã nhìn kĩ năng của họ với thanh kiếm chưa? Thật chẳng bất ngờ nếu tay của kẻ nào đó dám chạm vào em gái hắn bị chặt đứt. Hắn có thừa khả năng để làm điều đó.”

“Có nhiều người lạ tới khu vực đó là vì nghe tin danh hắn.”

“Chú có thấy những người tham gia võ đường không? Ngay cả đại ca nhà mình cũng không dám động vào họ.”

Lee Hyun và gia đình của cậu là sự hiện diện không thể động vào trong khu vực này.

Seo-yoon thì quá đẹp tới mức ngay cả những tên gangster và lũ người xấu cũng để ý tới cô. Nhưng chúng bị chặn lại bởi các vệ sĩ được huấn luyện kĩ càng.

Giờ thì cô có thể thoải mái đi dạo bởi đã có vệ sĩ bí mật bám theo.

Yoo Byung-jin đã phát hiện ra sự hiện diện của Seo-yoon khi quan sát Lee Hyun.

“Cô nàng này là bạn gái của Lee Hyun. Xinh đẹp. Đẹp tới mức có thể trở thành mục tiêu phạm tội…”

Khả năng gây ra tội ác là 94,7282%.

“Không phải an ninh ở Hàn Quốc đã đủ rồi sao? Tốt hơn rất nhiều so với các nước khác.”

Với vẻ ngoài của cô ấy, tỉ lệ phạm tội sẽ là 98% ở các quốc gia khác.

Ngay cả cảnh sát và lực lượng an ninh quốc gia cũng sẽ bị thu hút bởi ngọai hình của cô.

Khi cô đi bộ loanh quanh, mọi người cũng như giao thông bị tê liệt bởi họ bận nhìn chằm chằm vào cô.

Không quá cường điệu khi nói rằng cô đẹp nghiêng thùng đổ nước (nhầm, nghiêng nước nghiêng thành)

“Thật không tốt nếu cứ để tình trạng này tiếp diễn. Mình không muốn cô bé đó buồn.”

Ngay cả Yoo Byung-jin cũng không muốn thấy Seo-yoon khóc.

Trong khi quan sát những cuộc phiêu lưu của Weed trong Royal Road, ông đã thấy Seo-yoon khóc vì trái tim cô tan chảy.

Những giọt nước mắt trong suốt rơi xuống từ khuôn mặt của Seo-yoon là một khoảnh khắc tuyệt vời.

Nếu Yoo Byung-jin trẻ hơn thì hẳn ông đã cống hiến hết mình cho cô. Royal Road hay sự giàu sang có thể làm thế giới rung chuyển sẽ không còn quan trọng nữa.

Khi quan sát Seo-yoon một lúc, ông nhận ra rằng cô còn đẹp cả nết.

“Lee Hyun có thể xấu nhưng cậu ta được ban phước lành với một người phụ nữ như vậy. Ta muốn được thấy con cái của cả hai.”

Ngài có muốn thuê một vài vệ sĩ không?

“Vệ sĩ cấp A hoặc cao hơn.”

Cùng với vệ sĩ cấp A, các vệ tinh cùng hệ thống giám sát được sử dụng để ngăn chặn bất cứ điều gì nguy hiểm có thể xảy ra.

Tất nhiên, đã có hơn 10 thiết bị android được huy động tới khu vực để cải thiện tình trạng an ninh.

Tất cả những dấu hiệu tội phạm trong vòng bán kính 50km đã được kiểm tra. Sẽ mất 1 tuần để cảnh sát dọn dẹp tất cả.

Sau khi khu vực được dọn dẹp sạch sẽ, Yoo Byung-jin yêu cầu tất cả thiết bị android bí mật giám sát tình hình.

Lee Hyun tới bên đường và hỏi.

“Em muốn đi đâu? Xem phim hay tới trung tâm mua sắm? Em có muốn mua đồ đông không?”

“Em không muốn xem phim hay mua quần áo… Em muốn tới chợ.”

“Em muốn ăn thứ gì đó à?”

“Cua!”

“Um. Cua hơi đắt một chút… À không, giá cả không thành vấn đề. Dạo này anh kiếm được rất nhiều tiền từ các đài truyền hình.”

Seo-yoon và Lee Hyun không dành được nhiều thời gian cùng nhau như thế này bởi những sự kiện quan trọng đang xảy ra trong Royal Road.

Trong ngày hôm nay, cả hai quyết định mua cua ngoài chợ và làm món hầm tại nhà.

Lee Hyun tới cửa hàng hải sản nơi cậu đã mua suốt 5 năm qua và người đàn ông trung niên bán hàng nói với Seo-yoon.

“Một cô gái tuyệt vời như cháu không phù hợp với cậu ta… Cô gái à, có rất nhiều đàn ông trên thế giới rộng lớn này.”

“Không. Vậy là được rồi.”

“Chú hơi lo ngại 1 chút… Nếu cậu ta nắm được điểm yếu nào của cháu thì chú sẽ báo cảnh sát.”

Đây là lần thứ 297 mà Seo-yoon nhận được lời đề nghị này.

Hầu hết mọi người trong khu phố đều đã khuyến khích cô báo công an ít nhất một lần.

****

Lee Hyun kết nối vào Royal Road nơi lễ hội tại Pháo đài Puhol vẫn đang diễn ra.

“1, 2, 3 dzô … 2,3 dzô …. 2,3 uống … Uống bao nhiêu.

“Hếtttttttttt. Tôi thích nhắm rượu với cháo hành. Nhưng mà bụng tôi không thể ních thêm được nữa. Có lẽ nên để cháo hành tiêu bớt đi đã?”

“Cậu không phải lo lắng nghiêm trọng về mấy cái hầm ngục đâu. Đó là một nơi tối tăm và cô đơn nhưng… Nó cũng mang lại cảm giác ấm áp. Cậu nên thử đi một lần.”

Mặc dù giờ là ban ngày, những người chơi phương bắc vẫn đang ăn mừng.

Theo giờ Royal Road, đã 3 ngày kể từ khi trận chiến kết thúc nhưng mọi người vẫn ở lại khu vực chiến đấu.

Các bức tường đổ vỡ còn mặt đất thì nứt nẻ.

Không khí ăn uống tràn ngập khắp mọi nơi.

Weed nở nụ cười xấu xa.

“Tốt.”

Một cuộc chiến khó nhằn đã kết thúc cùng chiến thắng nên những người chơi phương bắc xứng đáng được quẩy.

Một vài người chơi chết trong cuộc chiến cũng đã quay lại và chia sẻ tâm trạng cùng những người khác. Buổi lễ hội hai ngày đã được lên kế hoạch sau khi họ hồi sinh.

“Mình sẽ kiếm được kha khá đây.”

Tất nhiên, rượu và thức ăn cho lễ hội được bán bởi các Merchant nên Mapan cũng đút túi được không ít.

Các Merchant là những người bận rộn nhất trước và sau cuộc chiến.

Weed dựa vào Mapan nhưng cậu vẫn có mốt quan hệ nhỏ với cácMerchant khác. Công ty Mỏ Tiền, Công ty Vận chuyển Vua của các loài Cua, Công ty Giao Dịch Rùa,.v.v.

Weed biết cách kiếm nhiều tiền hơn nhờ kinh nghiệm cuộc sống của mình.

Cậu duy trì mức thuế thấp nhưng cũng tìm các Merchant nơi cậu có thể kiếm lời.

“Bố già” của chợ đen!

Tuy nhiên, không phải tất cả người chơi tại Pháo đài Puhol đang quẫy.

“Tìm một Priest thích buff đi săn cùng!”

“Tôi là một Shield Warrior, xin hãy nhận tôi vào tổ đội. Level 256. Tôi đã  tập trung vào việc nâng cao khả năng phục hồi của cơ thể.”

Những người chơi level cao hoặc siêng năng rời đi săn hoặc đi thám hiểm khu vực.

“Nào, một cuộc thám hiểm dưới lòng đất. Chúng ta lên đường thôi!”

Có thể trông thấy 10-20 người chơi đang chơi trong các đường hầm mà Squashy Wriggler đã đào.

“Đẩy mạnh nhất có thể.”

“Kkung!”

Một vài người chơi đã nghịch ngợm bằng cách lăn các viên đá dọc theo bức tường.

Cần rất nhiều tiền và nỗ lực để có thể phục hồi lại những bức tường đổ vỡ, tháp phòng thủ và những con đường nội bộ của Pháo đài Puhol.

Weed thiếu kinh nghiệm của một Architect nhưng cậu vẫn có thể đoán được tình trạng của Pháo đài Puhol.

“Sẽ tốn hàng triệu vàng để khôi phục nơi này. Tất nhiên, không có lý do gì để tốn tiền cho một pháo đài khi không có chiến tranh cả.”

Một pháo đài quân sự sẽ tăng cường đào tạo binh lính cũng như sĩ khí của họ. Duy trì các cơ sở quân sự lớn là rất cần thiết để ngăn chặn các cuộc xâm lăng.

Weed lắc đầu.

“Việc phục chế quá tốn kém. Và việc phòng thủ Vương quốc Arpen tại đây cũng không khả thi.”

Kể cả nếu Pháo đài Puhol được giữ, Đế chế Haven có thể sử dụng những con đường khác để phá hủy vương quốc.

“Việc sửa chữa không khả thi nên mình cần đổi hướng… Mình có nên giữ nó như một phế tích và bán đồ lưu niệm không nhỉ?”

Weed muốn thay đổi mục đích sử dụng của pháo đài.

Một đài tưởng niệm chiến tranh sẽ chỉ mang lại một chút tiền. Một đống đá chẳng khác nào đồ bỏ đi, trừ khi thời gian quay về hàng chục hay hàng trăm năm trước.

Tạo nên những điểm du lịch tẻ nhạt sẽ chỉ mang đến lỗ.

Weed nghĩ rằng đó là một khoản đầu tư sai lầm.

“Nếu nền móng không được sờ đến … Nó có thể được biến thành một cái hang động đầy quái vật.

Quái vật sinh sống trong các phế tích hoặc những công trình bị bỏ hoang.

Với quy mô của Pháo đài Puhol, thế thì nơi đây sẽ có hàng trăm con quái vật.

Một bãi săn quái ngon lành sẽ được tạo ra nhưng đó cũng có thể là thuốc độc. Những quái vật được thả tới Pháo đài Puhol sẽ không chỉ đứng yên một chỗ. Những con quái cấp độ boss sẽ lang thang tới vương quốc, làm tồi tệ thêm tình trạng an ninh.

“Chi phí phá dỡ cũng rất cao. Mình lại không thể tính phí cho Guild Hermes.”

Weed đang quan sát những người chơi thả đá hay phá dỡ các tòa nhà.

‘Sửa chữa mọi thứ sẽ tốn tiền. Chủ nhà cũng sẽ không muốn những ngôi nhà bừa bộn như vậy.’

Rồi cậu bất ngờ có một suy nghĩ.

“Mình có thể tận dụng việc điêu khắc ở đây không? Mình có thể sử dụng chúng làm nguyên liệu điêu khắc thô và bán các bức tượng với giá cắt cổ.”

Đắm chìm trong điêu khắc!

Khắc một vài khối gỗ chỉ mang tới cho cậu một chút vàng.

‘Số tiền biến mất ngay khi rời khỏi tay mình. Nhưng chắc chắn sẽ có cách để kiếm tiền từ pháo đài. Tập trung, suy nghĩ. Có một số cách có thể sử dụng. Cần phải tự mình tìm thấy thành công hay thất bại trong cuộc sống.’

Cậu nhìn Pháo đài Puhol một lần nữa dưới góc độ một Sculptor.

Cậu còn 1% nữa trước khi trở thành bậc thầy điêu khắc vốn đợi đã lâu. Đây là bước cuối cùng nhưng không dễ dàng chút nào nếu muốn nâng bằng việc chế tác những tác phẩm nửa vời.

Sau khi hoàn thiện Swordmanship tại sa mạc, sát thương cơ bản của Weed đã tăng tới 500%. Sức mạnh của các kĩ năng tấn công được cải thiện và phạm vi cũng được nâng lên. Hiệu ứng tới từ Swordmanship cũng như phòng thủ của cậu tăng lên khi cậu đã hoàn thiện nó.

Chuỗi nhiệm vụ Bậc thầy tiêu tốn mất một quãng thời gian dài nên cần có phần thưởng đáng kể.

“Vấn đề là có khả năng Bardray cũng trở thành bậc thầy kiếm thuật. Hắn có lẽ vẫn đang dẫn trước khi nhắc tới kĩ năng.”

Weed đã quan sát những trận chiến của Bardray tại Hall of Fame cũng như tin tức về hắn trên các chương trình truyền hình.

Bardray dẫn quân quét sạch nhóm phiến quân tại Đế chế Haven. Tất nhiên, hắn cũng không bỏ lỡ việc đi săn tại các hầm ngục hay đi tiên phong tới những nơi mới.

Những người chơi khác ngưỡng mộ hiệu năng của hắn nhưng Weed đã nắm được qua về các kĩ năng của Bardray.

“Level của hắn hẳn đang ở giữa 500. Và kiếm thuật thì thấp hơn một chút so với mình nghĩ. Hắn có khả năng xuất sắc khi sử dụng vài kĩ năng cùng lúc để mang tới hiệu suất tuyệt vời.”

Sword Awakening, Power of Birth, Black Knights strike và Summon Another Sword. Những kĩ năng của Bardray  rất tuyệt vời những vẫn yếu hơn của Weed khi cậu vẫn là người thống trị sa mạc.

“Trung bình, nó hẳn phải ở Cao cấp level 4.”

Độ thông thạo kĩ năng của Bardray tương đối thấp nhưng đó không phải vấn đề quan trọng với cậu.

Độ thông thạo sẽ tiếp tục tăng lên và hắn có thể nhận được các phần thưởng cũng như tích lũy chỉ số từ việc đi săn và hoàn thành nhiệm vụ.

“Mình cần trở thành một Bậc thầy Điêu khắc. Việc điêu khắc này sẽ giúp mình kiếm tiền cũng như hoàn thiện kỹ năng.

Cậu cần vượt qua bước cuối cùng này.

Kĩ thuật điêu khắc bí truyền cuối cùng Time Sculpting đã đạt tới level trung cấp. Cậu có thể tạo ra Bảo tàng Thời gian một lần.

Cậu cũng có một ít helium từ nhiệm vụ rồng. Không thực sự tốt để sử dụng cho việc điêu khắc nhưng sẽ là lãng phí nếu cứ để đó mà không sử dụng.

Nếu Weed hoàn thiện cấp độ bậc thầy thì sẽ nhận được rất nhiều lợi ích cũng như cải thiện được các kĩ năng liên quan.

“Mình nên đầu tư mọi thứ.”

Đôi mắt của Weed một lần nữa hướng tới Pháo đài Puhol.

Ngay giờ đây, Pháo đài Puhol chỉ là một khu phế tích tốn rất nhiều tiền.

Tuy nhiên, chẳng có lí do gì để khôi phục nó cả.

“Có thể không giống như một pháo đài quân sự nhưng nó là một nơi với giao thông thuận tiện cùng rất nhiều người biết tới… Mình có nên đi vào lĩnh vực văn hóa và thương mại không nhỉ?”

Cậu quyết định biến Pháo đài Puhol thành một tác phẩm điêu khắc. Nơi này sẽ thay đổi sau khi thoát khỏi dân chúng.

“Vấn đề với một tác phẩm tạo bởi các tàn tích là giá trị sẽ giảm nếu một mảnh đá rơi xuống. Sao mình lại có thể vứt tiền đi như vậy?”

Weed  nhớ lại cơ hội kiếm tiền mà cậu đã bỏ lỡ.

“Trước trận chiến tại Pháo đài Puhol… Mình đã cố gắng phát triển khu biệt thự cao cấp ven sông. Thời gian quá ngắn ngủi nên mình đã phải từ bỏ kế hoạch đó. Nếu mình kéo được nước qua đây thì mình có thể bán biệt thự.”

Cậu đã lên kế hoạch đưa nước tới một nửa Pháo đài Puhol rồi sau đó bán các căn biện thự sang trọng trong khu vực.

Khung cảnh độc đáo của Pháo đài Puhol sẽ thu hút khách du lịch và tạo ra doanh thu.

“C-có lẽ…”

Một khung cảnh xuất hiện trong đầu Weed.

Tác phẩm điêu khắc tự nhiên hùng vĩ phục vụ cho hoạt động giải trí. Nếu cậu biến Pháo đài Puhol thành một cái hồ thì sẽ có thể tạo rất nhiều khu vui chơi cho người chơi.

Có thể bơi trên đất liền!

“M-một công viên nước trong mơ của mình!”

Vào mùa hè ở Hàn Quốc, rất nhiều người tới các bãi biển và công viên nước.

Các gia đình hay các cặp đôi đi thành từng đoàn và đó là một nơi chặt chém mọi người.

“Có thể bán vé vào cửa đắt 1 chút, thêm vào các cửa hàng dịch vụ và phí gửi xe”

Sẽ có phí vào cửa cho mỗi người cũng như bãi đỗ xe và các loại hình vận chuyển khác.

Dịch vụ ăn uống và nhà nghỉ sẽ được cung cấp đầy đủ. Oh yeah, những dịch vụ hái ra tiền!

Tại phương bắc của Lục địa Versailles, có một vài khu du lịch nổi tiếng. Người chơi thường mua sắm những vật dụng cần thiết hoặc cả một ngôi nhà.

Nếu cậu xây một công viên nước ở đây, hàng triệu người sẽ đổ xô tới.

“Toàn bộ khu vực sẽ ngập trong nước và hàng trăm nghìn người có thể tham gia!”

Một dự án tái phát triển công viên nước vượt ngoài các giới hạn!

Nếu 200,000 người tới hàng ngày và trả 10 vàng thì đó sẽ là lợi nhuận hàng triệu vàng.

Pháo đài Puhol sẽ được biến thành một công viên nước tự nhiên nên chi phí duy trì sẽ không quá cao.

“Một khi nó được tạo nên, các hoạt động thương mại sẽ diễn ra hết sức sôi động. Quần áo, thực phẩm, đồ lưu niệm,… Tất cả sẽ được bán sạch.”

Weed nghĩ rằng mình thật ngu ngốc.

Trong thế giới ngày nay, cậu chưa bao giờ kiếm tiền như một người giàu.

“Mình đã tập trung vào việc tăng thuế cổ lỗ sĩ. Mình toàn tiêu tiền một cách thiếu thận trọng.”

Cậu cần một thứ gì đó đẻ ra tiền thật nhanh, thật liên tục.

Những người chơi phương bắc có thể mang tiền tới cho cậu bằng cách ăn uống, vui chơi hoặc mua quần áo.

Vương quốc Arpen nhận được 2-30 triệu vàng từ thuế. Nếu hoạt động kinh doanh công viên nước này diễn ra tốt, số vàng đó có thể tăng lên vài lần.

Phí vào cửa cao, biệt thự và thuế từ các cơ sở kinh doanh.

Một khoản doanh thu trên cả tuyệt vời!

“Mình không thể chậm trễ. Mình cần bắt đầu ngay lập tức. Việc này quan trọng hơn cuộc chiến với Đế chế Haven.”

Sự hứng khởi chảy khắp cơ thể Weed.

Kế hoạch tái phát triển để biến Pháo đài Puhol thành một khu vui chơi giải trí đã bắt đầu.

“Summon Sculpture!”

Cậu lập tức triệu hồi lũ tượng sống.

Chúng là những sinh vật có thể phát huy sức mạnh trên mặt đất như Yellowy, King Hydra và Cerberus!

Một tia sáng lóe lên khi chúng bị triệu tập.

*****

Team dịch: Đéo Cần Tên
Trans: Nemchua
Edit: Lord Maco