Nơi mà Weed đến thông qua Picture Teleportation của Yurin là cao nguyên Bryce.
Đây là một vùng đồng cỏ rộng lớn và bằng phẳng tọa lạc ở một nơi rất cao. Những đàn cừu và quái thú như báo và gấu lửa đang chạy quanh. Không có bất kỳ nơi ẩn nấp nào vì thế người chơi không thấy khó chịu khi đến đây săn.
“Đây là nơi Zahab đã lui về ở ẩn.”
Trong quá khứ, cậu đã gặp Zahab ở Grapass - một trong số 10 vùng cấm địa. Cậu đã lợi dụng ông ấy để đi săn và kiếm điểm đóng góp. Weed biết rõ những kĩ năng chiến đấu của Zahab hơn bất kỳ ai.
‘Ông ấy rất mạnh. Và mình biết cách ông ấy chiến đấu.’
Ông cũng là một bậc thầy điêu khắc và kiếm thuật.
“Ông ấy là một nhân vật mình không thể quên.”
Trong trí nhớ của cậu, Zahab đã từng làm việc như một nô lệ. Dĩ nhiên, sau này cậu sẽ trả lại ân huệ đó.
‘Mình cần phải tận dụng cơ hội này để bắt ông ấy làm việc lần nữa.’
Ký ức hạnh phúc của việc xóa sổ các hầm ngục với Zahab ở Grapass. Zahab sẽ là sự trợ giúp lớn nếu cậu muốn xâm chiếm Lâu đài Hoàng Gia Portu.
Đối với các NPC, nếu như độ thân thiết hoặc điểm đóng góp không được cao thì họ sẽ không dễ dàng tuân theo. Hơn nữa, những NPC cấp cao cần một lượng lớn điểm đóng góp trước khi có thể khiến họ ra tay.
Đó là lý do tại sao Weed phải sử dụng rất nhiều điểm thành tích trong Giáo hội Freya khi cậu muốn lôi Alveron theo trong một nhiệm vụ nguy hiểm. Nhưng Weed có cách riêng để khiến Zahab làm việc.
“Summon Sculpture!”
Weed đã triệu hồi Cerberus.
Được bao phủ trong hào quang màu đen, nó là con chó 3 đầu canh gác địa ngục!
Cerberus gầm lên ngay khi nó đến.
“Kuuuuong!”
“Im mồm, ngửi cái này đi.”
Weed đưa ra một bức điêu khắc cậu đã có được trước đó từ nhà của Zahab cho cái đầu của Cerberus. Cerberus nâng đầu lên và nhìn món đồ. Chủ nhân của nó đã triệu hồi nó vì vậy nó cứ mong đợi một cuộc chiến lớn.
“Ngươi không thể nhận ra nó à?”
“Gâu gâu!”
“Đi thôi, Chó săn!”
Nó được đối xử như một con chó bình thường cho dù có là kẻ gác cổng địa ngục! Cerberus ngửi nó với 3 cái đầu và di chuyển. Weed triệu hồi Yellowy và đi theo đằng sau.
“Ummoooooo. Chủ nhân, ngoại hình của người đã thay đổi.”
“Đã có vài chuyện xảy ra.”
“Nếu người làm quá nhiều điều xấu thì người sẽ phải chịu trừng phạt....”
“Ồn ào quá. Ngươi nên nhìn 3 cái đầu kia kìa.”
Mũi của Cerberus quay ngược quay xuôi khi ngửi mặt đất. Không cần thiết phải lang thang tìm kiếm Zahab như ở Grapass. Không có quái thú nào ở Cao nguyên Bryce dám tấn công vì có Cerberus, vậy nên Weed có thể thản nhiên đi theo sau. Zahab đã dựng một ngôi nhà gỗ ở một nơi có tầm nhìn tốt.
“Xây một ngôi nhà ở vùng tách biệt được bao quanh bởi cây cối để an nhàn hưởng thụ tuổi già.”
Zahab không thích định cư ở nơi đông người người. Việc ông là Bậc thầy kiếm thuật vẫn còn là bí mật! Nếu một người chơi nâng độ thân thiết với ông hoặc hoàn thành một yêu cầu thì họ có thể học Radiant Sword. Nhưng không có người chơi nào thăm hỏi vì thế ông thường điêu khắc ở trước nhà.
‘Tuyệt quá. Gặp được ông ấy thật nhẹ nhõm. Lần này mình chắc chắn sẽ bắt ông ấy làm việc.’
Weed nhảy xuống khỏi Yellowy và di chuyển về phía trước.
“Zahab-nim, tôi đến đây!”
“Một vị khách đã đến.”
Zahab không vui khi thấy cậu. Tình bạn giữa họ đã giảm.
“Cơn gió độc nào mang cậu tới đây vậy?”
Zahab ngay lập tức hỏi cậu. Weed nhìn khuôn mặt của bức tượng mà Zahab đang làm trước khi trả lời. Đó là nữ hoàng Evane - người mà ông ấy vẫn chưa quên được.
‘Mình có một nhiệm vụ liên quan đến nữ hoàng Evane nhưng tên Royal Knight đó đã chết. Nếu mình hoàn thành nó thì mình đã có thể yêu cầu Zahab bảo vệ Vương quốc Rosenheim khỏi Giáo hội Embinyu rồi.’
Tiếc rằng những ngày ấy đã là quá khứ.
Lúc này đây Giáo hội Embinyu đang lan tràn không kiểm soát vì thế có rất nhiều nhiệm vụ tiêu diệt chúng. Có lẽ có những nhiệm vụ liên hoàn đã xuất phát từ giai đoạn sớm như Weed. Nhưng Weed cũng như những người chơi khác không bắt đầu những nhiệm vụ như thế. Khi tình hình an ninh chung xấu đi vì chiến tranh và chế độ độc tài, Giáo hội Embinyu hoạt động tích cực hơn. Hàng đống thứ xảy ra trên Lục địa Versailles có nguyên do là chính bản thân những người chơi.
Weed rũ bỏ cảm giác bất mãn và nói.
“Tôi có một vấn đề nhỏ. Ngài đã dạy tôi Radiant Sword vì vậy tôi nghĩ ngài có thể giúp.”
“Chúng ta đâu thuộc về nhau.”
“Mạng sống của một người phụ thuộc vào điều đó.”
“Hãy đi đi.”
Vị khách ngay lập tức ngoảnh mặt đi! Weed nở nụ cười thỏa mãn.
Cậu không có ý định phàn nàn. Ý chí của cậu không yếu đến mức bị đánh bại bởi mấy lời như thế.
“Tôi có thể khắc một bức tượng trong vùng này một lúc được không?”
“Đó không phải việc của ta. Nhưng ta muốn cậu rời đi khi trời tối. Có vẻ hiện giờ cậu không có bất kỳ khả năng gì nên nếu cậu hạ trại ở đây thì cậu sẽ chết.”
“Tôi sẽ đi khi đến lúc.”
Dĩ nhiên, vào lúc đó Zahab sẽ là nô lệ của cậu! Weed đã quyết định sử dụng đất để tạo hình bức tượng. Cậu là một nhà điêu khắc nhưng ngay lúc này cậu quá yếu để khắc đá hay gỗ.
‘Vấn đề là kĩ năng sử dụng để tạo ra bức tượng chứ không phải vật liệu.’
Yellowy và Cerberus đào bùn đất lên trong khi cậu chế tác. Cơ thể một người phụ nữ với bắp chân nhỏ và đang mặc một chiếc váy!
Cậu cần điêu khắc thứ gì đó thu hút sự chú ý của Zahab.
“Gâu gâu! Thật thất vọng đó, chủ nhân.”
“Ummoooooo. Một thứ như thế này sao! Bắp chân quá dày.”
Yellowy và Cerberus thất vọng. Cậu không chỉ đang làm một bức tượng cho Zahab mà cả một bức của Nữ hoàng Evane. Điểm khác biệt nho nhỏ là bà ấy đang mặc bộ đồ sờn cũ như những cô nông dân.
‘Không mất nhiều thời gian nhưng hình dáng của Nữ hoàng Evane trông khá đẹp...’
Hình dáng đó không phải của một nữ hoàng mà là của Evane khi còn trẻ! Đương nhiên Zahab đang nhìn với đôi mắt lạnh băng. Chỉ tạo ra một bức điêu khắc về Evane sẽ không tăng đáng kể điểm thân thiết. Trong một vài trường hợp, nó có thể sẽ tăng thêm thái độ thù địch. Điều này rõ ràng không đủ để nâng điểm thân thiết của Weed với Zahab.
Một bức tượng bình thường đã hoàn thành!
“Hrmm, nó được làm rất tốt.”
Nhưng Weed hài lòng. Mất của cậu 20 phút trước khi cậu tăng tốc. Điều quan trọng là ngoại hình của Evane vẫn giữ được vẻ ngây thơ. Cậu đã tích lũy được nhiều kinh nghiệm chế tác tượng từ trước tới giờ.
‘Tình thế khá căng thẳng nhưng điều đó là không thể tránh được.’
Một bức tượng có thể tạo ra một phép màu. Weed đã sử dụng kĩ năng mà cậu tự mình tạo ra.
“Sculpture Resurrection!” (Điêu khắc phục sinh)
Sculpture Resurrection đã được sử dụng. |
Độ thành thục kĩ năng Sculpture Resurrection đã tăng. |
Sự biết ơn của bức tượng đất! Bức tượng trẻ và sống động chớp mắt và hít một hơi. Thời gian ngắn hơn một ngày nhưng Evane đã tái sinh lần nữa.
Evane và Zahab sững sờ khi họ nhìn chằm chằm vào mắt nhau.
“Zahab...”
“Evane! Evane, có thật là nàng không?”
“Zahab!”
Zahab và Evane ôm chầm lấy nhau. Mối tình sầu thảm kéo dài giữa hai người.
“Zahab, làm sao mà...?”
“Đừng nói gì cả.”
Họ trao đổi thông điệp qua ánh mắt. Cảnh tượng hai người rơi lệ khi ôm chặt nhau rất cảm động.
“Huhuhu.”
Và Weed đang cười tà ác phía sau! Zahab soái ca lạnh lùng đang khóc trong niềm vui và hạnh phúc.
“Xong rồi. Điều này đảm bảo rằng mình có thể hành hạ tên nô lệ của mình thỏa thích.”
Weed không bỏ qua những dịch vụ sau chuyện này. Cậu đã chuẩn bị nguyên liệu từ trước đó nên cậu có thể nấu món ăn cho Zahab và Evane. Căn nhà gỗ được lấp đầy với những đồ trang trí 3 đồng và lò sưởi tạo cho nó một cảm giác ấm áp.
Trên lục địa Versailles, thành tích kiếm tiền, khả năng tâng bốc, hối lộ của Weed là vô đối.
Jjoruruk.
Weed lấy ra những ly rượu vang tuyệt đẹp và ngưỡng mộ nói.
“Tôi nghe ngài nói điều này nhưng tôi vẫn còn chưa tin... Evane-nim thật là đẹp. Giờ thì tôi biết tại sao Zahab-nim lại yêu bà đến vậy.”
“Omo, thật sao?”
Khi cậu nịnh hót Evane, điểm thân thiết với Zahab cũng tăng.
‘Điều này là cần thiết để sống trong xã hội.’
Sự tâng bốc vụng về không thể tin được. Nhưng nếu cậu chắc chắn rằng sự ngưỡng mộ tự động thoát ra thì điều đó sẽ có ích.
Và buổi chiều của ngày kế tiếp!
Evane chỉ sống được trong vòng một ngày trước khi lại biến mất như những bọt bong bóng. Nhưng Zahab sẽ không bao giờ quên ngày hôm đó với Evane.
Bạn đã hoàn thành ước nguyện yêu thương của Zahab. |
Zahab rút kiếm ra vào khoảnh khắc Evane trở lại thành tượng.
“Cậu nói có yêu cầu nào đó phải không? Mạng sống của một người đang gặp nguy hiểm? Ta sẽ giúp. Cậu không cần phải nói về công lý. Nếu cậu đã yêu cầu thì ta sẽ giúp vô điều kiện.”
“Đa tạ.”
Quá trình biến Zahab thành nô lệ của cậu đã thành công tốt đẹp.
*****
Chỉ còn 2 ngày nữa vì thế Weed nhanh chóng đưa những đơn hàng cho Mapan.
“Tôi cần vài vật liệu điêu khắc xa xỉ.”
“Gỗ Elf nhé?”
“Không. Tôi cần loại khó tìm như ngà voi cơ.”
Thường thì cậu sử dụng những nguyên liệu rẻ tiền nhưng kể từ khi bí thuật điêu khắc cuối cùng đang trong tình trạng rủi ro, cậu cần những nguyên liệu có chất lượng tốt nhất.
“Mình cần chút thời gian để có được chúng.”
“Cậu phải chuẩn bị trong vòng 2 ngày.”
Mapan thể hiện biểu cảm khó hiểu.
“Cậu đang làm nhiệm vụ hả?”
“Phải. Thành hay bại đều tùy thuộc vào nó.”
“Hrmm, mình không thể đảm bảo rằng mình làm được. Cậu biết đấy, có rất nhiều vật liệu được thu thập cho việc xây dựng Hoàng cung của Đế chế Haven. Mình có thể yêu cầu các Merchant khác giúp đỡ. Mình sẽ cố gắng có nó trước thời hạn.”
Mapan vét sạch mọi thứ từ phương bắc. Đương nhiên, Mapan có khả năng đáp ứng được.
Một Merchant nhận được nhiều lợi ích lớn ở phương Bắc nhờ thuế thấp. Những Merchant chạy khắp nơi để phát triển các thành phố và vương quốc có thể kiếm được khối lượng lớn tài sản.
Vua của Vương quốc Arpen chắc chắn sẽ chú ý tới hoạt động của họ. Tuy nhiên, Weed rất có thiện chí đối với các Merchant. Cái gọi là chính sách ưu đãi Merchant!
‘Nếu các Merchant trở nên giàu có thì sau này mình có thể bòn tiền của họ.’
Yêu cầu nguyên liệu điêu khắc xa xỉ của Mapan đối với những Merchant khác ở phương Bắc. Thường những Merchant bình thường khác sẽ không hợp tác với một yêu cầu như vậy. Nhưng Mapan nổi tiếng là làm việc rất thân thiết với Weed vì thế các Merchant khác nhảy vào công việc này.
“Ở đâu? Nguyên liệu đó ở trên Đảo Helsen à? Nó ở gần đây nhưng không có gió thuận vì thế chúng ta sẽ không thể đáp ứng kịp thời gian. Giương buồm lên!”
“Tôi nghe đồn những vật liệu điêu khắc ấy được chôn ở Sông Ross. Anh có thể giúp tôi đào lên không? Tôi cần có sự giúp đỡ của một Fisherman.”
“Gamong-nim đã vào động ma rồi. Cô ấy làm vậy để khai quật nguyên liệu.”
“Lois-nim đang lang thang khắp vùng đầm lầy. Tôi định kiếm nguyên liệu từ đống tàn tích của Thành phố Hoàng gia thuộc Đế chế Niflheim.”
Tất cả Merchant ở phương Bắc lùng sục để kiếm nguyên liệu điêu khắc cho Weed.
“Chúng ta cần thu được chúng trong vòng 2 ngày.”
Trong khi các Merchant đang ráo riết chạy khắp nơi, Weed quyết định trở lại phương Bắc. Nó giống như việc chơi bời thoải mái trước ngày thi! Cảng Varna đông đúc những người chơi thích phiêu lưu và người dân buôn bán.
“Những khu chợ rất lớn.”
Có chợ Cá Voi, chợ Cá ngừ và chợ Cá thu. Nhiều người chơi đến Cảng Varna để thưởng thức hải sản.
Và nơi tiếp theo cậu đến là Pháo đài Vent!
Đế chế Niflheim đã quy thuận Vương quốc Arpen của Weed và thề trung thành. Mức sống của cư dân rất cao và trang phục của người chơi ra vào nơi đây cũng rất đáng chú ý.
Ngoài các Merchant, những người chơi cao hơn level 200 cũng tụ tập, thỉnh thoảng là những người chơi tầm cấp 300 và 400. Nhiều Guild uy tín đã bị tiêu diệt bởi cuộc chiến ở Lục địa Trung Tâm. Những người chơi của Guild đã tan vỡ thì trở thành những kẻ lang thang. Họ đến phương Bắc, vì thế mà số người chơi cấp cao đã tăng lên.
Weed đi bộ tới cánh cổng. Cửa chính và các cửa phụ chật kín người muốn đi qua. Weed theo bản năng hướng về phía cửa trước!
“Thưa đức vua, quả là một vinh hạnh khi người ghé thăm nơi nhỏ bé này.”
“Ngẩng đầu lên.”
Các Knight ở cổng Pháo đài Vent cúi đầu ngay khi họ trông thấy Weed.
Deng deng deng deng!
Ngay khi họ nghe thấy tiếng chuông rung lên từ cánh cổng, các Knight ở phía trong chạy ra và cúi đầu.
Phẩm giá xứng đáng dành cho một vị vua!
“Đó thật sự là Chiến thần Weed sao?”
“Đây là lần đầu tiên tôi được ở gần như thế này.”
“Ôi? Tôi phải khoe với bạn mới được.”
Những người chơi rất hứng thú bởi sự hiện diện của cậu. Tất cả các NPC Knight của Pháo đài Vent đang cúi đầu trước mặt Weed. Lòng trung thành của họ rất cao và họ chân thành muốn phụng sự nhà vua. Weed gật đầu như lẽ đương nhiên.
“Ta chỉ muốn thoải mái nhìn ngắm nơi này giống như người khác. Vậy nên hãy trở lại với công việc các ngươi đang làm đi. Bảo vệ yên bình và đảm bảo các cư dân của Vương quốc Arpen có thể sống yên ổn.”
Một thái độ nghiêm trang như trong phim! Các quý tộc thường khúm núm trong sợ hãi suốt thời kỳ chiến tranh nhưng Weed có địa vị là Vua của Vương quốc Arpen.
“Tôi sẽ dẫn đường cho người, thưa đức vua.”
“Này, tên ngươi là gì?”
“Salomon.”
“Salomon, đầu tiên ta muốn đến một cửa hàng vũ khí.”
“Thật vinh dự vì người đã đến, thưa đức vua.”
Lý do thật sự cậu ghé thăm Pháo đài Vent là để xem cậu có thể nâng thuế đến bao nhiêu, nhưng cậu cần tỏ vẻ hứng thú với an ninh của pháo đài. Weed có thể ước tính được sức mạnh kinh tế chỉ bằng cách ghé thăm cửa hàng vũ khí. Vũ khí có thể nói lên level của Blacksmith và hàng hóa sẽ cho phép cậu xác định được số lượng người chơi cấp cao và những gì được săn.
‘Ồ, thật tuyệt.’
Pháo đài Vent có những Blacksmith xuất chúng. Các hầm ngục gần đây có level cao vì thế nhiều người chơi Blacksmith đã đến đây. Các Knight, Warrior và tổ đội săn bắn sử dụng Pháo đài Vent như một căn cứ cho nên lượng hàng hóa bán lẻ cực kỳ lớn.
‘Giá cả được duy trì ở mức rất rẻ.’
Bình thường giá sẽ nâng lên cùng với sự gia tăng người chơi nhưng Vương quốc Arpen thì khác. Nhiều người kiếm được những item cơ bản từ săn quái và hầm ngục. Nhu cầu thực phẩm, khoáng sản, vũ khí và giáp tăng lên.
Thậm chí những ngôi làng nhỏ ở Vương quốc Arpen cũng có được số lượng hàng hóa tối thiểu nhờ có các Merchant giao hàng đến cho họ. Sự phân phối thực phẩm hiệu quả dẫn tới bùng nổ phát triển dân số của Vương quốc Arpen.
‘Giá cả phải tăng thêm...’
Weed rời khỏi cửa hàng vũ khí và tiến về phía lâu đài. Một lâu đài của Knight!
Đó là lâu đài lớn nhất được xây dựng bởi Đế chế Niflheim. Lối vào lâu đài và phòng ốc được trải loại thảm tốt nhất khiến cho Morata so với nó thật tồi tàn. Tác phẩm nghệ thuật và vũ khí Knight từ đế chế Niflheim được bảo tồn.
‘Nhiều trang bị ngon lành quá.’
Weed có thể lấy trang bị sử dụng để trang trí và bán nó.
Đương nhiên, những tin đồn về việc cậu là kẻ đào mỏ sẽ lan rộng trong các Knight, Infamy (Ô danh) sẽ tăng và có thể sẽ có một cuộc bạo loạn. Có thể cướp bóc khi một vương quốc thù địch xâm chiếm nhưng việc bán báu vật của Vương quốc Arpen là quá nhiều.
Weed cũng không muốn sử dụng những biện pháp tiêu cực như vậy. Mất nhiều hơn được. Cậu không thể bất cẩn trong cách tăng tiền thuế!
“Cửa sổ thông tin địa phương!”
Pháo đài Vent |
“Đây hoàn toàn là một pháo đài quân sự.”
Morata là một thành phố thương mại vì vậy Weed hài lòng vì nó khác với thành phố cảng Varna và Pháo đài Vent.
Điều này là cần thiết để đảm bảo sức mạnh quân sự của cậu.
“Pháo đài Vent có dân số thấp và sự phát triển chậm chạp. Nếu dân số tăng lên và dân di cư chuyển đến đây....”
Số lượng Kinght và Soldier được đào tạo tham gia vào hàng ngũ quân đội sẽ nhân lên ngay tức khắc. Dĩ nhiên điều đó sẽ ngốn tiền nhưng sẽ không khiến cho một vương quốc bị thâm hụt ngân sách.
Tàn sát quái vật và dọn dẹp hầm ngục có thể bảo đảm một vùng an toàn và mở rộng biên giới. Những người chơi có thể kiếm được thành tích khi ngao du với các Knight và pháo đài sẽ từ từ thay đổi giống như Morata.
“Cần đầu tư thêm một chút. Mình phải dựng những tòa nhà như thời chiến.”
Weed xây dựng những tòa nhà trong Pháo đài Vent.
Cậu có thể tạo ra các tòa nhà vì cậu là vua cai trị lâu đài. Nếu cậu bỏ nó một mình thì nó sẽ mở rộng nhưng cậu cần can thiệp nếu muốn những tòa nhà nhất định ở đúng chỗ của nó.
Trong khi hoàn thành nhiệm vụ ở Keltun và Vương quốc Mapon, cậu đã thấy một pháo đài quân sự hoàn chỉnh. Các Architect trong thị trấn và thành phố đã tạo ra những lối đi xoắn ốc làm vẻ đẹp của các tòa nhà lên đến level max.
Weed thích phong cách mạng lưới hơn.
“Đất rất đắt đỏ nhưng các Architect và Merchant có thể xử nó!”
Lãnh thổ của Pháo đài Vent và các làng của nó rất rộng nhờ có quân đội.
“Việc gia tăng số lượng nhà cần phải chuẩn bị trước.”
Những căn lều được dựng nên ở chân mỗi ngọn núi trong vùng.
*****
Lee Hyun nướng thịt và đun sôi súp tương đậu.
“Mình cần phải lấp đầy dạ dày trước khi tiến hành đại sự.”
Cậu dọn dẹp và làm việc nhà trước khi thực hiện nhiệm vụ. Nếu cậu phải giữ lấy một thứ thì đó chính là Seoyoon. Cô đã mạo hiểm mạng sống khi giúp đỡ trong các nhiệm vụ và ở bên cạnh cậu một thời gian dài. Tuy nhiên, giờ cô đang bị giam giữ và có nguy cơ bị giết bởi Vua Portu.
“À ừm, mình cảm thấy có lỗi. Giống như khi mình 19 tuổi và thấy một bé gái trong trường mẫu giáo đang uống sữa dâu...”
Lúc đó, cậu rất đói và bị cảm lạnh cho nên sức khỏe không được tốt. Cô bé rất dễ thương đó đang uống sữa dâu thì Lee Hyun nói.
“Bé ơi.”
Cô bé mở tròn mắt và đáp lại.
“Sao vậy anh? A không, sao vậy chú.”
“Bán cho anh hộp sữa dâu đó đi.”
“Ứ ừ đâu.”
“Anh sẽ đưa cho em 200 won.”
“Hộp sữa này 600 won. Anh không biết giá hiện giờ à?”
Lee Hyun hơi sốc. Cậu nghĩ một đứa con nít trong nhà trẻ sẽ ngây thơ hoặc dễ dụ cho nên cậu bực bội với việc thế giới thông minh hơn mình. Hơn nữa, phép lịch sự và tôn trọng đối với người lớn dường như đã biến mất.
“Vậy thì em sẽ đưa nó cho anh với giá 1000 won bởi vì em đang uống nó.”
“Ngủ đi rồi mơ nha cưng!”
“Kyah, ngon quá.”
Cậu rời đi trong khi cô bé uống món sữa dâu ngon lành! Cậu nguyền rủa con bé đó khi nhớ lại ký ức. Đó là một kỷ niệm buồn mà cậu không muốn nhớ lại nữa. Cậu không thể kiềm được cảm giác có lỗi khi Seoyoon nhận sát thương vì giúp cậu.
‘Mình cần phải tặng cô ấy một món quà. Một chiếc vòng cổ hoặc bông tai... Không, mấy thứ đó đắt quá. Mình cần nó phải tối thiểu là 100 won.’
Lee Hyun mua hạt giống hoa và gieo trong sân vườn nhà mình.
‘Mình sẽ nuôi dưỡng chúng và làm một bó hoa.’
Nhưng một bó hoa không to tát gì vì thế nó có vẻ hơi yếu đuối.
‘Thay vì một món quà, mình có nên tặng một con gà không nhỉ? Không, lần trước sau vụ ở Las Phalanx mình đã cho cô ấy rồi.’
Cậu đã sử dụng Half Sauce và Half Fried nhiều lần rồi. Chúng vẫn chưa bắt đầu nhảy ổ nhưng cậu không keo kiệt đến nỗi tặng một con gà chưa nở.
“Ừm, mình đoán là mình phải mua một cái túi xách. Một cái túi xách là món quà tốt nhất cho một phụ nữ.”
Lee Huyn bắt đầu tìm kiếm thông tin.
“Để xem nào, một cái túi xách thích hợp....”
Cậu search mạng để tìm nhãn hiệu túi xách mà Seoyoon sử dụng. Cơ thể cậu sau đó đã nhận một cú sốc mạnh. Nhịp tim cậu dường như ngừng lại, cơ thể cứng nhắc của cậu sau đó thả lỏng.
Lee Hyun lặng lẽ tắt máy tính.
“Mình sẽ muối một ít kimchi.”
Seoyoon thường ăn kimchi gọi ở ngoài. Lee Hyun quyết định cảm ơn cô bằng kimchi mà cậu đã cẩn thận muối.
*****
“Các công ty xây dựng ở Trung đông vẫn tiếp tục nợ lương, thưa Chủ tịch.”
“Cái đó... Đợi một chút. Có thể xem xét chuyện đó sau.”
Cha của Seoyoon, Jeong Deuk-soo là chủ tịch của một tập đoàn mấy ngày nay phải đi làm sớm. Có những bản báo cáo với nội dung nghiêm trọng mỗi lần hội đồng quản trị được triệu tập.
“Công nghiệp xây dựng trong nước thì sao?”
“Ngành xây dựng đang ngày càng xấu đi. Công ty của chúng ta có hơn 10,000 căn hộ chưa bán được. Kinh doanh đang xấu đi vì thế việc chúng ta bán đất định cư ở những vùng thủ đô không khả dụng nữa.”
“Vậy thì làm sao chúng ta tăng được vốn?”
“Những căn hộ... Nhà cửa chưa bán được nên có giá thấp hơn giá của đối thủ cạnh tranh. Và cần có quỹ tiết kiệm dành cho các khoản trả nợ. Tuy nhiên, khoản trả nợ là bất khả thi vì tình hình gây vốn của công ty Xây dựng Hosung.”
“Trái phiếu của công ty hết hạn vào ngày nào?”
“Đầu năm sau, thưa chủ tịch.”
Mảng xây dựng đã bị rơi vào khủng hoảng vì thiếu vốn mới. Tình hình chi nhánh lớn nhất của họ, công ty Điện tử Hosung đang gặp nguy hiểm.
“Vì Tập đoàn Unicorn đang cho ra mắt những mẫu mới, các sản phẩm của chúng ta đang sụt giảm nhanh chóng. Ti vi màn hình phẳng bán không chạy vì thế các nhà máy bị thâm hụt nặng. Lợi nhuận giảm xuống 79% kể từ quý 2 năm ngoái.”
“Điện gia dụng thì sao?”
“Có sự suy thoái vì vậy chúng ta chưa đạt được mức giá sản xuất. Khối lượng xuất khẩu đã giảm và đơn hàng từ những khách hàng cố định của chúng ta không còn đến nữa.”
“Tôi nghe nói doanh thu bán lẻ điện thoại di động đã tụt dốc dù cho một diễn viên hạng nhất đã được thuê để quảng cáo nó đúng không?”
“Nhãn hiệu của chúng ta đang mất dần vị thế cạnh tranh... Phần mềm của chúng ta đứng sau so với rất nhiều nghành kinh doanh khác.”
Chủ tịch Jeong Deuk-soo thở dài buồn bã.
Tình hình quản trị đã tệ hơn trong 2~3 năm trở lại đây. Tập đoàn Hosung đang trong thời kỳ suy thoái. Địa vị trên thương trường đã bị yếu thế và trái phiếu đã được phát hành. Doanh thu bán lẻ rất tệ vì vậy các khoản tài chính cũng tệ theo.
“Chủ tịch, ngài nên xem xét đóng cửa một vài nhà máy sản xuất ở nước ngoài.”
“Nếu thị trường đồng thời giảm đi vì sản phẩm giảm, anh có biết sẽ khó thế nào để có lại được thị trường nữa không hả?”
“Nhưng nếu sự thâm hụt này tiếp tục thì chúng ta sẽ không thể chống đỡ được.”
“Chúng ta không thể từ bỏ bất kỳ ngành điện tử nào. Chúng ta cần tăng đầu tư vào việc thúc đẩy và hồi phục tính cạnh tranh của ngành điện tử.”
“Có rất nhiều áp lực để có thể cải thiện kết cấu tài chính của chúng ta cho nên việc nhận được sự đồng thuận từ các công ty tín dụng sẽ rất khó.”
Tập đoàn Hosung thực hiện một sự đầu tư lớn vào nghành điện tử để vượt qua khủng hoảng. Tuy nhiên, mọi nỗ lực đều thất bại.
“Yêu cầu của họ là gì?”
“Chúng ta bị yêu cầu bán công ty Hóa chất Hosung, công ty xây dựng Hosung và khách sạn Hosung.”
“Có phải bên phía xây dựng là công ty duy nhất có thể sản sinh tiền mặt không? Đó là một yêu cầu vô lý.”
Họ có 24 chi nhánh ở Hàn Quốc với tên Hosung nhưng khủng hoảng vốn đầu tư đã ảnh hưởng lên tất cả các công ty.
“Tôi sẽ gặp Giám đốc Ngân hàng.”
Chủ tịch Jeong Deuk-soo quyết định đàm phán với các công ty tín dụng và ngân hàng chính một cách trực tiếp.
*****
Team dịch: Đéo cần tên
Translator: Cáo
Editor: ireNigma