Đã 3 tháng kể từ khi vụ ăn cắp hồ sơ mật của cô diễn ra, kể từ lúc đó Hạ Phong Diệp vẫn chưa liên lạc lại với Hạ Quyên Quyên, phải chăng điều này có liên quan đến Trần Dương Thần.
Trung tâm mua sắm.
- Được rồi, em sẽ cẩn trọng mà, anh đừng lo cứ tiếp tục họp đi!
Hạ Quyên Quyên cúp máy, sáng giờ hắn đã quấy rối nàng rất nhiều lần rồi. Thực sự rất bực bội như kiểu bị giám sát ấy, làm cô không quen một chút nào.
- Đúng là vợ ông lớn, đi mua sắm mà không cần phải nhìn giá, cuộc sống bây giờ quả là thích thật!
Hạ Quyên Quyên tủm tỉm cười xách một đống đồ hiệu bước ra khỏi cửa hàng, nào là túi xách, áo quần, giày cao gót...đủ thứ.
- Nguyên! Đem giùm tôi cái này cất ra xe với!
- Vâng! Thưa phu nhân.
Trần Dương Thần lo sợ cô có mệnh hệ gì nên đành giao trợ thủ đắc lực là Nguyên đây đi giám sát Hạ Quyên Quyên thay cho hắn, tránh có tên đàn ông nào nhăm nhe cô, chỉ có "một đi không trở lại"...
Nguyên tuân lệnh mang hành lí ra xe. Sáng đến giờ hắn luôn là tâm điểm của mọi sự chú ý, nào là các cô nương xinh đẹp, cho đến các quý bà trung niên hay các bô lão cao tuổi...đều liếc nhìn hắn không chớp mắt. Đúng là sức hút của đàn ông thật ghê gớm, cô tự nhủ lòng mình....chẳng lẽ ai làm xã hội đen cũng đều đẹp trai....???
Cái bầu mới 3 tháng nên cũng chưa gọi là to lắm, vẫn có thể chưng diện những bộ đồ sang chảnh được, đợi thêm mấy tháng nữa vác cái bụng to chình ình là khỏi đi đâu luôn, bởi thế nên hôm nay cô dành nguyên khoảng thời gian này để mua sắm, ước mơ này của cô cuối cùng cũng đã trở thành hiện thực.
Định bụng ghé phòng vệ sinh rửa tay, vừa bước đến cửa phòng, Hạ Quyên Quyên giật mình sửng sốt vì bắt gặp người quen.
- Anh!
Cô hét lên nhưng lại bị bịt miệng lại một cách nhanh chóng, hắn "sụyt" một cái cố ý không muốn gây náo loạn.
Hạ Quyên Quyên nhìn hắn, tức giận hất mạnh cánh tay ra.
Những việc mà hắn làm hắn nghĩ mình còn đủ tư cách đứng trước mặt cô hay sao chứ?
- Anh buông tôi ra! Chúng ta từ nay coi như không quen biết!
Hạ Quyên Quyên nhanh chóng xoay người đi nhưng lại bị một lực mạnh kéo tay lại.
- Quyên Quyên, em nghe anh nói đã.
- Từ lúc anh có ý định cưỡng bức tôi thì khi đó chúng ta đã không còn là anh em nữa rồi.
- Quyên Quyên, là anh sai rồi, là khi đó anh bị mất kiểm soát.
- Anh đừng nói nhiều nữa, mau buông tôi ra!
...
Hạ Phong Diệp nheo mày, hôm nay hắn diện một bộ vest xanh đen, mái tóc vuốt ngược chải chuốt kĩ lưỡng, ánh mắt tha thiết nhìn cô.
- Quyên Quyên, nếu anh nói Trần Dương Thần đang lợi dụng em thì sao?
Hạ Quyên Quyên đứng hình, toàn thân như có một luồng điện kích qua, đôi môi rung rung quay lại, ánh mắt đầy sự nghi ngờ pha chút lo lắng nhìn hắn ta.
- Anh đừng lừa tôi! Anh nghĩ tôi là con ngốc ư?
- Những lời anh nói đều là sự thật, nếu có nửa lời giả dối chết không toàn thây.
Lời thề độc vừa rồi càng làm cô thấy hoang mang vô cùng, hắn liệu có đang lừa cô nữa phải không? Thần yêu cô như vậy mà...
-...
- Em có nhớ số tài liệu mà em đưa anh không?
-...
- Những tài liệu đó đều là giả, nhờ đó mà công ty anh thua lỗ nặng nề, em có biết không?
- Ý anh là sao? Em...vẫn không hiểu?
- Em ngốc quá nên mới bị hắn lợi dụng như vậy đấy, hãy nghe rõ từng lời anh nói đây, Trần Dương Thần đã biết trước kế hoạch của chúng ta, hắn thừa nước đục thả câu, hắn lợi dụng em để dụ anh mắc bẫy, làm công ty anh tổn hại nghiêm trọng, tất cả là do người mà em gọi thân mật hàng ngày gây ra đấy...hắn biết nhưng vẫn cố tình lừa dối em, lợi dụng em để đánh bại anh.
- Anh...em không tin...anh lại đang lừa em đúng không?
- Quyên Quyên à, nếu em không nhận người anh này, không tin người anh này thì hãy nhớ đến những việc thời thơ ấu mà chúng ta đã từng trải qua mà tin tưởng anh thêm một lần nữa được không?
- Anh...có bằng chứng gì mà vu khống cho anh ấy chứ?
- Quyên Quyên, không tin em cứ về trực tiếp hỏi thẳng hắn ta đi. Anh tin nếu đã là một lão đại thì ắt hẳn chuyện này đối với hắn chẳng là gì...hắn sẽ cho em câu trả lời...
-...
- Anh đợi câu trả lời của em.
Hắn vỗ nhẹ vai cô rồi nhắn nhủ lời cuối.
- Gã thuộc hạ kia sắp quay lại rồi, anh không thể ở đây lâu, anh luôn mãi chờ em, anh tin có một ngày em sẽ hiểu được những thứ anh làm bây giờ đều là vì em.
-...
Hạ Phong Diệp nhanh gọn lẹ biến mất, Nguyên đã đến lúc nào không hay.
- Phu nhân nên về rồi, lão đại đang chờ ở nhà.
Hạ Quyên Quyên chân rung, tâm lý hoàn toàn mơ hồ, những điều vừa rồi đều là sự thật ư? Thần làm vậy với cô ư? Thì ra chỉ là lợi dụng...chứ căn bản làm gì tồn tại cái thứ gọi là tình yêu?
Thật nực cười mà!
Ngay từ đầu đã xác định chỉ là quan hệ trên thể xác, chứ làm gì tồn tại định nghĩa tình yêu?
Là tự cô đa tình nữa rồi!
Chắc câu "anh yêu em"...
Chẳng lẽ hắn làm tình với ai cũng đều nói câu đó sao?
Khoé mắt cay rưng rưng hàng lệ dài, sự thật còn chưa rõ ràng nhưng mà lòng cô sao lại đau thế này chứ?
Cô biết anh cô chỉ là lừa cô thôi! Thần...anh ấy thật lòng mà phải không?
Người ta luôn có câu "lòng dạ con người luôn khó đoán" đúng là thâm thật...
Nửa tin nửa ngờ, cô đành phải bước tiếp, chỉ có thể xác nhận chắc chắn mới có thể kết luận được...
...
-----hết chap 32 -----
Thắc mắc chỗ nào thì cứ hỏi nhé ❤️
Dạo này ít sao, ít cmt quá ????