Khi cơn lũ của dòng đời cuốn tôi, sự mỏi mệt chán chường cứ đè lên đôi vai, chờ buông xuôi, nhận chìm!
Trong cơn lũ đất trời, ta thấy sự vượt lên của những sinh linh bất hạnh, những tấm lòng nhân ái, và sự hi sinh cao cả.
Trong cơn lũ cuộc đời, lúc khó khăn tôi thấy được lòng người, nghiệm ra lẽ sống.
Lũ của đất trời rồi cũng sẽ rút đi, chỉ còn đọng lại phù sa, cây cỏ lại xanh tươi, kết trái.
Cơn xoáy cuộc đời rồi cũng qua, lòng ta lại bình yên, thanh thản.
Hãy biết chống chọi với lũ! Ta sẽ có phù sa và sự yên bình tâm hồn, và sẽ thấy nó không phải lúc nào cũng vô ích hoàn toàn.
Nguyễn Đăng Khoa