Lâm Vũ Thiên Hạ

Chương 212: Nhị lão đi theo

Do số lượng dược liệu cần mua quá trời kinh khủng, hầu như là hai lão đã vơ vét cả Luyện Đan Các cùng phía tây thành mới đủ số lượng mong muốn, mà những người bán dược liệu nghe mấy lão gia hỏa này hỏi số lượng thì không khỏi té ngã. 

Mỗi lần phán là mỗi thứ hai ngàn phần, chuyện này làm bọn họ chạy sốt sắng lo tìm đủ mọi nguồn mà cung cấp cho hai lão già kia. 

Mua xong dược liệu thì những người kia đưa dược liệu tới nơi của Hõa Lão, mà nhìn hai xe chở dược liệu hắn cũng tặc lưỡi, đành ôm mỗi thứ hai trăm phần sau đó chui vào trong tháp ngồi luyện. 

* * * 

Hai tháng sau, bên trong phòng luyện đan, một cỗ hương khí nồng đậm bốc lên tận trường. Đan phương lượn lờ trên không, khói tỏa mịt mù, hương khí tràn ngập chung quanh. 

Bên trong trung tâm của dược đỉnh thật lớn, thanh âm đan dược chuyển động không ngừng truyền ra. Bên trong một lò này không biết có bao nhiêu đan dược. 

- Thành đan! 

Một tiếng quát khẽ từ trong miệng Vu Lão phun ra, vô số ánh sáng trực tiếp bay về hư không, ầm ầm nổ vang. Nóc phòng luyện đan lần nữa bị nổ tung, bị dòng khí mênh mông này chấn nát. 

Thanh âm đan dược chuyển động vang lên liên tiếp, Vu Lão liền mở nấp dược đỉnh ra, bên trong có mười hai viên đan dược đang tỏa ra dược lực kinh người. 

- Rốt cuộc cũng luyện xong hết mấy loại đan dược này! 

Huyền Lão cùng Vu Lão âm thầm líu lưỡi, chỉ trong vòng hai tháng mà bọn họ đã luyện gần tám ngàn viên đan dược, bọn họ cũng không ngờ mình có thể làm được như thế. 

Tụ Khí Đan thì đối với bọn họ rất dễ, chỉ cần mất hai phút là có thể ra một lò 100 viên, không đến hai ngày họ đã luyện xong hai ngàn viên. 

Ngưng Dương Đan thì chậm hơn rất nhiều, mỗi một lò chỉ ra được 12 viên nên mất cả tuần làm liên tục mới luyện xong. 


Bạo Nguyên Đan thì họ mất đến ba tuần, có duy nhất Binh Nguyên Đan là mất đến bốn tuần thời gian mới luyện hết được. 

Mà Tiểu Vũ bên trong tháp cũng đã luyện xong đan dược, thời gian của hắn là tốt hơn mọi người, chỉ cần luyện đan một chút là hắn bắt đầu đi tu luyện rồi. 

Tiểu Vũ từ ngoài cửa bước vào, liền thấy nhị lão đang mỉm cười nói chuyện với nhau, hắn nhìn thấy số đan dược trước mắt cũng không khỏi kinh hỉ, nhìn mấy bình đan dược đặt kề nhau, trải dài khắp phòng, nhìn không khác nào một cái tường thành đan dược. 

Tám ngàn viên đan dược đã được luyện chế đầy đủ rồi. Chỉ cần hắn trở lại Nam Lĩnh Thành và U Minh Trấn, thì có thể làm cho thực lực chỉnh thể của rất nhiều người kia bạo tăng. 

Toàn bộ tu vi bay lên một cảnh giới, loại tăng trưởng này là cực kỳ khủng bố. 

Thử nghĩ mà xem, ví như một trăm người tu vi Ngưng Khí Cảnh và một trăm Bạo Khí Cảnh, sẽ sai biệt như thế nào đây. E rằng chỉ một lần công kích thì những người sau đã tuyệt diệt những người trước rồi. 

Đan dược của hắn có thể đem hai ngàn Ngưng Khí Cảnh tăng lên tới Bạo Khí Cảnh. Đây tuyệt đối là chuyện làm cho rất nhiều người điên cuồng. 

Đương nhiên, Tiểu Vũ có thể làm được điều này phải dựa vào hai Luyện Đan Sư hùng mạnh. Trong Việt Triều này, cường giả Vương Cấp vốn đã thiếu, hơn nữa là Luyện Đan Sư thì càng vô cùng hiếm có. 

- Vu Lão, Huyền Lão, cảm ơn hai lão đã giúp đỡ trong những ngày qua!

Tiểu Vũ gật đầu với nhị lão, ánh mắt chân thành tha thiết. 

Tám ngàn viên đan dược bí bảo, điều này quá trân quý, nếu là người khác, cho dù có năng lực luyện đan như vậy cũng sẽ không giúp hắn luyện chế. Đan dược khủng bố như vậy, không biết có thể đổi lấy được bao nhiêu kim tệ. 

Vu Lão lắc đầu cười khổ nói: 

- Tiểu Vũ, nhờ ngươi mà chúng ta được mở mang nhiều loại đan phương mới này, chúng ta phải cảm ơn ngươi mới đúng! Đây chính là cơ duyên với chúng ta! 


Tiểu Vũ có rất nhiều đan phương lợi hại, xem như người khác cũng khó mà lấy ra được, siêu cấp tông môn thì hên xui mà xứng với hắn, nghĩ tới đây hai lão cảm thấy nao nao. 

Tiểu Vũ tiện tay thu tám ngàn viên đan dược vào trong tháp một cách dễ dàng, về sau có cần thì dùng.

Khi đã luyện được đan dược, hắn liền muốn rời đi khỏi Nam Hoang Thành này, đối với chuyện sau khi rời đi, sẽ đi đâu Tiểu Vũ cũng đã định trước, Tiểu Vũ nhìn hai lão nói: 

- Vu Lão, Huyền Lão! Nhị lão trong khoảng thời gian này chiếu cố, luyện nhiều đan dược như vậy Tiểu Vũ thật muốn cảm ơn rất nhiều, tất cả đan phương đó Tiểu Vũ xin tặng hai người! 

Vu Lão cùng Huyền Lão nhìn nhau, lập tức cười cười, nói với Tiểu Vũ: 

- Tiểu Vũ, ta cùng Huyền Lão quỷ đã quyết định, về sau sẽ đi theo ngươi lăn lộn! 

- Đi theo ta! 

Tiểu Vũ thầm mừng trong lòng, xem ra hắn cùng hai người này quả thật là có duyên rồi! 

Vu Lão cùng Huyền Lão, đều là cường giả Vương Cấp, một là Vương Cấp trung kỳ, một là Vương cấp sơ kỳ. Cả hai đều mạnh mẽ như vậy thì đối với hắn là quá tốt rồi. 

- Đúng, đi theo ngươi! Tiểu Vũ ngươi sẽ không ghét bỏ hai lão nhân chúng ta chứ? 

Huyền Lão cười sang sảng nói. 

Tiểu Vũ sửng sốt, lập tức cũng cười cười. 

- Nếu nhị lão đã để mắt tới Tiểu Vũ, Tiểu Vũ đơn nhiên rất vui mừng, về sau chúng ta chúng ta xem như người một nhà rồi. Có nhị lão đi theo ta cũng an tâm nhiều chuyện! 

Tiểu Vũ cười nói, hắn tự nhiên hiểu được ý của nhị lão. Vu Lão cùng Huyền Lão coi trọng tiềm lực của hắn, như vậy, hắn đương nhiên sẽ không cự tuyệt. 

Ít nhất, trước mắt, với thực lực của nhị lão, đối với hắn có trợ giúp rất lớn. Đến ngày nào đó, nếu hắn thực lực cường đại, đương nhiên sẽ không keo kiệt mà kéo Vu Lão cùng Huyền Lão một phen. 

Hắn tuy là người Tu Tiên cường đại, nhưng sẽ không bao giờ kiêu ngạo, đó là tính cách của hắn, rất ôn hòa, hòa đồng cùng người khác, sẽ không gây chuyện trước. 

Huyền Lão cùng Vu Lão cười một tiếng, lập tức ba người thu lại đan phương đi tới phòng khách nói chuyện rôm rã.