Làm Vợ Bác Sĩ

Chương 193: Khinh người quá đáng

Hai người, chưa từng có bất kỳ quan hệ gì, giữa bọn họ, chẳng qua chỉ là... Người không liên quan gì mà thôi!!

“Rõ!”

Lý Nam Vũ đổ mồ hôi lạnh, lần nữa mời Đại phật Khuất Mỹ Hoa này: “Cô Khuất, xin mời.”

Khuất Mỹ Hoa mặt cắt không còn giọt máu. Cô ta không biết nên làm thế nào cho phải. Tất nhiên trong lòng cô ta hiểu rõ bản thân đã không thể nào ra tay với Cao Dương Thành nữa, có lẽ cô ta nên trở về tìm ba mẹ mình hỗ trợ, may ra còn có hi vọng.

Nhưng cũng vì vậy, cô ta càng hận Đỗ Hoàng Ngân!

Rốt cuộc, người phụ nữ đó dựa vào cái gì có thể dành được trái tim của người đàn ông này? Bàn xinh đẹp, cô ta không bằng mình! Bàn dáng người, ngực mình còn lớn hơn cô ta mấy size! Bàn khí chất, mình thậm chí không thèm so với cô ta! Nhưng tại sao, người đàn ông kiêu ngạo này, lại chỉ bằng lòng khuất phục trước cô ta!

Khuất Mỹ Hoa không cam tâm!

Khuất Mỹ Hoa tuyệt đối sẽ không để người phụ nữ đó sống dễ chịu! Nếu như con của cô ta không thể lưu lại thế giới này, thì cô ta cũng nhất định phải kéo Đỗ Hoàng Ngân cùng xuống Địa ngục!

Nhưng không lâu sau đó, cô ta mới biết mình sai thật rồi

Bởi vì căn bản cô ta không đắc tội người, mà là ác ma!! Là Satan không hề có tình cảm, thủ đoạn lại cực kỳ tàn nhẫn!

—— —— —— —— —— ——

Lúc Hoàng Ngân nhận chỉ thị gọi về của tổng công ty ở Pháp, cô quả thật hơi không dám tin tưởng.

Cô dùng tiếng Pháp trực tiếp cãi cọ với Tổng giám đốc điều hành bộ phận thiết kế trong điện thoại, thái độ cũng hết sức không tốt.

“Trước khi các anh truyền đạt quyết định này, sao không hỏi nguyện vọng của tôi trước? Thật xin lỗi, Tổng giám đốc! Tôi nhận dự án này trước, tha lỗi tôi không thể rời đi lúc đã làm được một nửa! Hơn nữa, tôi khá tin tưởng tổ của tôi, tôi không thể lại bỏ dở nửa chừng!”

Thái độ của Hoàng Ngân vô cùng cương quyết.

Cô giơ điện thoại, đứng trước cửa sổ sát đất, ngắm nhìn những công trình kiến trúc san sát nối tiếp nhau trước mắt, trong lòng lại vô cùng phiền muộn.

“Hoàng Ngân, đây không đơn giản chỉ là ý của tổng công ty chúng ta. Đây còn là ý kiến phản hồi về tổng công ty của đích thân Tổng giám đốc công ty SSE! Cô biết đấy, SSE là khách hàng lớn chúng ta. Chúng ta không thể có bất kỳ bất đồng gì với họ ở dự án lớn như thế.”

Nghe xong lời này, Hoàng Ngân lập tức nổi giận: “Đây là ý kiến phản hồi của đích thân Tổng giám đốc SSE à?”

Cô căn bản không tin!

“Đúng! Tôi nghĩ cô sẽ nhanh chóng nhận được văn bản thông báo tạm rời cương vị công tác của SSE!”

“Khinh người quá đáng!”

Hoàng Ngân gầm lên giận dữ, cũng không đợi cấp trên trong điện thoại nói gì nữa, lập tức cúp điện thoại.

Lần này, ngay cả văn kiện cô cũng chẳng thèm cầm, trực tiếp mở cửa xông thẳng tới văn phòng của Cao Dương Thành, cũng không còn nhẹ nhàng gõ cửa.

“Tổng giám đốc Cao, rốt cuộc anh có ý gì?”

Vừa vào cửa, Hoàng Ngân liền phi thẳng tới trước bàn làm việc Cao Dương Thành.

Cao Dương Thành thấy dáng vẻ hấp tấp của cô, nhíu mày lại, thuận tay rút một phần văn kiện từ cặp văn kiện trong tay ra, không hề khách khí ném trước mặt Hoàng Ngân: “Đây là văn bản thông báo, cô ký tên đi.”

Hoàng Ngân bắt lấy, lật qua lật lại, nhìn từng chữ trước mắt, cô cảm giác nhiệt lượng không ngừng tuôn ra trên trán.

“Cho tôi lý do!”

Sắc mặt cô lúc trắng lúc xanh: “Tổng giám đốc Cao, anh là lãnh đạo cao nhất công ty, anh không cảm thấy anh ra quyết định như thế là quá độc đoán sao? Anh dựa vào cái gì không có bất kỳ lý do gì đã định lọa bỏ tôi!! Anh không hài lòng với biểu hiện mấy ngày nay của tôi như vậy ư?”

Đối mặt với cơn giận của Hoàng Ngân, Cao Dương Thành hoàn toàn làm như không thấy, thậm chí ngay cả mí mắt cũng không thèm nâng lên một chút, chỉ hờ hững nói: “Tôi thích rút ai thì rút người đó! Nếu bàn về lý do, một tổng thanh tra nhỏ bé như cô - còn chưa đủ tư cách!”

Hoàng Ngân giận dữ, nhưng vẫn ép lửa giận trong lòng xuống, đúng mực nói với Cao Dương Thành: “Tổng giám đốc Cao, tôi thừa nhận, mặc dù dự án này, giai đoạn trước chúng tôi có chút sai sót, nhưng tôi không cảm thấy cái này có thể trực tiếp phủ nhận năng lực của chúng tôi! Anh cho tôi thêm chút thời gian và cơ hội, tôi nhất định sẽ cố gắng làm cho cả tổ trở nên càng xuất sắc! Chắc chắn sẽ không khiến anh thất vọng chút nào!”

Cao Dương Thành cười thê lương: “Cô cảm thấy công ty tôi lớn như thế, dự án lớn như thế, là chỗ để cô thí điểm sao? Thời gian? Cơ hội? Cô Đỗ, thứ cô muốn thế nhưng là thứ xa xỉ nhất trên thế giới này! Thật có lỗi, công ty chúng tôi không cấp nổi!!”

Hoàng Ngân nhắm mắt, đè nén lửa giận trong lòng, hít sâu một hơi, điều chỉnh hô hấp một chút, rồi mới mở mắt ra: “Tổng giám đốc Cao, tôi không đồng ý quyết định mà anh và tổng công ty đã bàn bạc!”

“Cô Đỗ, bây giờ cô không có quyền lựa chọn! Ký tên và ra ngoài!!”

“Anh hãy cho tôi lý do!”

Rốt cuộc Hoàng Ngân không thể nhịn được nữa rống lên.

Thanh âm của cô nhọn đến chói tai, hốc mắt đỏ lên, đáy mắt không hề che giấu sự tức giận: “Cao Dương Thành, anh dựa vào cái gì mà đối với tôi độc đoán như thế? Hôm nay nếu như đổi lại là người khác, anh có thể cũng đối xử như thế hay không? Trước kia tôi có làm ra bất kỳ việc gì có lỗi với anh không? Tôi và anh có thù không đội trời chung, hay tôi đã từng đào mộ tổ tiên nhà anh? Nói trắng ra, hai chúng ta không phải đã từng yêu đương không có kết quả sao!! Anh gây khó dễ cho tôi đến mức như thế? Anh muốn đuổi tôi đi, cũng không sao! Nhưng ít ra anh phải cho tôi lý do chính đáng! Bây giờ anh thế này, là không tôn trọng tôi, không tôn trọng công việc của tôi! Tôi không thể nào cứ như vậy cúi đầu trước anh!”

Cao Dương Thành ngẩng đầu, lạnh lùng, trực tiếp nhìn chằm chằm Hoàng Ngân cố chấp.

Trong ánh mắt sắc bén, lạnh lẽo đến mức không có bất kỳ nhiệt độ gì.

Hoàng Ngân bị anh nhìn chằm chằm, có cảm giác bồn chồn, lại nghe thấy anh cười lạnh hỏi cô: “Đỗ Hoàng Ngân, tại sao cô ỳ ở công ty của tôi không chịu đi như vậy? Thế nào? Sẽ không còn nhớ nhung tôi đấy chứ, cũng muốn trở thành một trong số nhân tình của tôi à?”

Hoàng Ngân tức giận, ngực càng ngày càng phập phồng: “Tổng giám đốc Cao, đây là việc công! Xin anh đừng công tư lẫn lộn! Hơn nữa, tôi không có hứng thú với quan hệ như anh nói! Bây giờ tôi sống rất tốt, không có tinh thần, cũng không có ý định xen vào cuộc sống dâm loạn của anh!”

Hoàng Ngân chống hai tay trên bàn làm việc, mạnh mẽ giằng co với anh.

Rõ ràng, cô đã sớm quên sạch việc bản thân say rượu mất khống chế!

Cao Dương Thành nhếch môi, quả nhiên, thỉnh thoảng người phụ nữ này lại bị chứng mất trí nhớ sau khi say rượu!

Như vậy càng tốt!

Cao Dương Thành căn bản không để ý lời Hoàng Ngân, nhấn điện thoại nội bộ gọi phòng bảo vệ: “Cử hai nguời đến đây!”

Mới đầu, Hoàng Ngân còn không biết tình huống gì, đến khi hai nhân viên bảo vệ cường tráng xuất hiện trước mặt, Hoàng Ngân mới lập tức hiểu ra.

“Đuổi cô ta ra khỏi công ty! Nhớ kỹ gương mặt này, chỉ cần cô ta bước vào công ty một bước, tất cả các anh đều bị đuổi việc!”

Cao Dương Thành cứng rắn lạnh lùng ra lệnh.

Hoàng Ngân quả thật không thể tin được, trợn trừng mắt: “Cao Dương Thành, anh là tên khốn! Anh càng như vậy, càng khiến tôi coi thường anh! Rõ ràng anh lấy việc công trả thù riêng! Rốt cuộc tôi có chỗ nào đắc tội anh! Thả tôi ra, thả tôi ra.”

Ngay trước mặt tất cả đồng nghiệp bộ phận thiết kế, Hoàng Ngân bị bảo vệ không nể mặt ném ra khỏi công ty.

Hoàng Ngân đứng ở đó, quay lưng về phía cửa tòa nhà SSE, đối diện với ánh mặt trời chói mắt, cô không cam lòng, hết lần này đến lần khác xiết chặt nắm đấm.

Mũi rất cay, nhưng trước mắt người đàn ông đó, cô tuyệt đối không cho phép mình thảm hại như thế.

Lần đầu tiên, bản thân bị đối xử lạnh nhạt như vậy trong công việc!

Trước kia, có cấp trên nào không tán thưởng cô? Ở Pháp, cô dành được những giải thưởng kia, không phải là kiểm tra và công nhận tốt nhất đối với năng lực của bản thân sao? Nhưng hôm nay, cô vô duyên vô cớ bị Cao Dương Thành đuổi ra như vậy, trong lòng cô rất không cam tâm!!

“Cao Dương Thành, anh là thằng khốn! Muốn tôi cứ như vậy từ bỏ, anh đang nằm mơ à!”

Hoàng Ngân nắm chặt nắm đấm, cố chấp nhìn ánh mặt trời chói mắt đối diện hô to: “Tôi sẽ để anh thấy thực lực của tôi! Sớm muộn cũng có một ngày, anh sẽ biết hôm nay anh đã quyết định ngu xuẩn cỡ nào!”

Cao Dương Thành đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn hình bóng quen thuộc nhỏ bé phía dưới tầng 1, con ngươi đen nhánh càng ngày càng ảm đạm.

Một lớp sương lạnh phủ lên gương mặt nghiêm nghị không cảm xúc, dáng vẻ kiêu ngạo lạnh lẽo khiến người ta không rét mà run.

Lúc này Lý Nam Vũ, càng không dám đến gần anh nửa bước, chỉ sợ bản thân sẽ bị sự lạnh lùng này liên lụy.

Anh ta rất rõ, bây giờ, Tổng giám đốc của anh ta chính là khẩu pháo đã nạp đạn, chỉ cần vừa châm lửa, đã có thể nổ chết anh ta không toàn thây!

Anh ta cũng không dám khiêu chiến mối nguy hiểm này!

Hoàng Ngân ngẩng cao đầu, cố chấp, bước từng bước tự tin nhất ra khỏi SSE.

Đi bước đầu tiên, cô thuận tay tháo cột tóc đuôi ngựa già dặn sau đầu, mái tóc dài óng ả đắm chìm trong ánh mặt trời rực rỡ.

Đi bước thứ hai, cô giật thẻ công tác trước ngực xuống, thoải mái ném ở giữa đường, đầu không cúi, mắt cũng không chớp! Dù sao đường này vẫn là của SSE!

Đi bước thứ ba, cô tháo giày cao gót trên chân cầm lên tay, đi đôi tất cao màu đen, như nữ vương đi đến ven đường.

Lúc xe taxi dừng lại, ngay cả lái xe cũng không nhịn được nhìn cô thêm mấy lần rồi mới đạp chân ga xuống.

Hoàng Ngân ngồi vào trong xe taxi, gọi điện nói với Louis.

“Anh yêu, em bị SSE đuổi rồi.”

Louis không nghe thấy bất kỳ cảm xúc mất mát nào trong lời Hoàng Ngân, dường như còn cảm thấy lời cô mang theo ý chí chiến đấu sục sôi.

“Bé cưng, anh nên an ủi em không?”

Louis không biết nên nói gì cho phải, lúc này, anh cảm thấy mình và Cao Dương Thành đều khốn nạn như nhau.

“Không cần! Em không hề buồn.”

Đúng vậy, cô không hề buồn. Chẳng qua cô chỉ khó chịu một chút, bây giờ, cô không có tinh thần và sức lực dành cho việc buồn bã!

“Vậy em có muốn cùng anh về Pháp không?”

“Không!” Hoàng Ngân không hề nghĩ ngợi, trực tiếp từ chối: “Anh yêu, em vẫn chưa xong việc.”

“Em còn định vào SSE ư?”

“Không thể nào!”

Hoàng Ngân trực tiếp bác bỏ, đáy mắt hơi cô đơn: “Dù bọn họ mời em, em cũng tuyệt đối không thể vào lại! Nhưng, em nhất định phải khiến Cao Dương Thành tôn trọng nhân cách của em, công việc của em! Em sẽ mạnh mẽ dùng năng lực của mình cho anh ta một cái tát!”

Hoàng Ngân chính là người không chịu thua!

“Hoàng Ngân, Em thật quá mạnh mẽ rồi”

Hoàng Ngân không phủ nhận, chỉ cười tán thành: “Em nghĩ hôm nay em sẽ giải quyết anh ta!”

Cao Dương Thành, anh cứ đợi tiếp chiêu đi!

“Anh yêu, em không tán gẫu với anh nữa, em có điện thoại gọi đến.”

Hoàng Ngân biểu hiện báo trên điện thoại di động một chút, là Tiểu Bát.

“Được, em nhận điện trước đi, anh sẽ nhanh chóng về khách sạn với em.”

“Được, tạm biệt.”

Hoàng Ngân ngắt điện thoại của Louis, tiếp tục nhận điện thoại của Tiểu Bát.

“Chị Hoàng Ngân, chị không sao chứ? Rốt cuộc, chị và Tổng giám đốc Cao đã xảy ra chuyện gì?”

“Tiểu Bát, em gọi điện rất đúng lúc, chị vừa định gọi cho em!” Hoàng Ngân không trực tiếp bỏ qua vấn đề của Tiểu Bát.

“Làm sao vậy, có việc gì chứ?”

Tiểu Bát không hiểu chớp mắt mấy cái.