Làm Cách Nào Thu Được Một Tiểu Đệ Trung Thành Và Tận Tâm

Chương 2

Tôi ngồi trong một cái quán nhỏ.

Thật sự cái quán này vô cùng nhỏ, chỗ ngồi chật chội, tôi cảm thấy hai cái chân mình không cách nào duỗi thẳng ra được. Theo lý thuyết tôi không nên tới mấy chỗ như thế này chịu tội, nhưng không có cách nào tôi cần phải tiến vào.

Cái quán này có một tên nhân viên phục vụ hơi hơi đẹp trai, được rồi, là rất đẹp trai. Điều này làm cho tôi có chút không thoải mái, dựa theo định luật truyện ngôn tình Mary Sue, tôi làm nam phụ, nói như thế nào cũng nên là người đẹp trai thứ hai trong thế giới này. Nam chính tuy rằng đẹp trai hơn tôi nhưng tuổi của hắn vẫn còn nhỏ, so với loại người trải qua năm tháng lắng đọng tinh anh trong chốn thương trường như tôi hoàn toàn không thể nào sánh bằng.

Nhưng tên nhân viên tầm thường này lại không giống.

Tôi đem chồng tư liệu về nam chính do mấy trăm tên đàn em thu thập được lấy ra, cẩn thận so sánh một hồi vẫn cảm thấy tên nhân viên này đẹp trai hơn cả nam chính, quả thực là nghịch thiên rồi.

Riêng tư mà nói, tôi ghen ghét loại tồn tại này; rộng rãi mà nói, người này đối với tôi hay với nam chính, đều là mầm tai họa. Càng có khả năng chính là, hắn là một nam chính ẩn hình, sẽ khiến quyền tranh đoạt của tôi đối với nữ chính còn chưa lên sân khấu rớt xuống hàng thứ ba.

Quá không ổn rồi……

Tôi nhét chồng tư liệu qua loa vào cặp công văn, quyết định triển khai hành động một chút, “Phục vụ đâu.”

“Chào anh.” Một nữ nhân viên dung mạo xinh đẹp đi tới, “Xin hỏi anh cần giúp gì?”

Tôi có chút bực bội, tên nam chính ẩn hình kia không thèm để ý đến tôi. “Chào cô, có thể giúp tôi kêu anh nhân viên phục vụ kia tới đây được không?” Tôi đưa tay chỉ chỉ vào nam chính ẩn hình nói với nữ nhân viên.

Nữ nhân viên có chút khó xử lại có chút kinh ngạc mà liếc mắt nhìn tôi một cái, cứ như đã từng gặp qua rất nhiều vị khách giống như tôi vậy.

Tôi đẩy đẩy mắt kính trên sống mũi, lấy từ trong ví ra một tấm chi phiếu, quyết định thật nhanh mà ký một tấm chi phiếu trị giá một vạn cho cô ta, “Đủ sao?” Tôi cười khẽ nhìn cô ta, hy vọng cô ta có thể nhận thức rõ tình hình.

Nét mặt của cô ta đầu tiên là không hiểu, rồi kinh ngạc, rồi tới phẫn nộ……

Được rồi, tôi cũng không hiểu vì sao sẽ có loại cảm xúc phẫn nộ ở đây, tiếp theo tôi cảm thấy hoa mắt —— tôi bị quăng cho một cái bạt tay.

Lúc tôi biết được chuyện gì đã xảy ra tôi cực kỳ phẫn nộ, nhưng tôi được giáo dục là không được phép có bất cứ hành động nào đối với loại phụ nữ đanh đá không nói lý như cô ta. Tôi vô cùng hối hận tại sao lúc đi ra khỏi cửa lại không mang theo vệ sĩ, bằng không loại nữ nhân đáng ghét này sớm đã biến mất trước mắt tôi.

“Anh cho rằng có tiền là có thể mua được tất cả sao? Xin đừng lấy tiền ra vũ nhục tôi!” Cô ta còn tỏ vẻ giống như cô ta vô cùng ủy khuất, tôi giận sôi máu, nhưng không có cách nào, mắt kính của tôi vừa mới bị đánh rớt, hiện tại trước mắt một mảnh mơ hồ, cái gì cũng nhìn không rõ.

Âm thanh ồn ào khắp bốn phía ngày một lớn, một đám người đang chỉ trỏ vào tôi…… Thật không thể tưởng tượng nổi, đám người này đều đi theo nữ nhân không có đầu óc này cùng điên một chỗ sao? Rốt cuộc tôi vừa mới làm chuyện thiên lý bất dung gì chứ? Tôi cần phải bình tĩnh lại. Không có mắt kính khiến tôi rất không quen, tôi cố gắng phân biệt ra vị trí của nhân viên phục vụ kia, “Yêu cầu cô không được ngậm máu phun người, tôi vừa rồi  không hề có ý muốn vũ nhục cô. Hành động lỗ mãng của cô khiến tôi vô cùng phẫn nộ, yêu cầu cô ngay lập tức xin lỗi tôi.”

“Tôi sẽ không xin lỗi.” Trời ạ, ở đâu ra một nữ nhân không có giáo dục thế này, thật không biết chui ra từ cái xó xỉnh nào. Cô ta thấy tôi không có phản ứng liền tiếp tục nói “Mới vừa rồi anh đưa tiền cho tôi muốn làm chuyện dơ bẩn thì giải thích thế nào đây? Anh……”

“Hai người đang làm gì vậy?” Một giọng nam êm ái dễ nghe đột ngột chen vào, thân thể tôi không chịu khống chế chợt trở nên cứng đờ. Nếu như không có đoán sai, nhất định là giọng của tên nam chính ẩn hình kia.

“Lâm Dật……” Giọng nữ nhân viên lập tức hạ xuống, tôi đem cái tên này ném vào trong miệng nhai nhai, quá phổ thông…… Hoàn toàn không có loại vận khí con rùa* mà vai chính nên có, nhất thời hoài nghi hắn là vai chính giảm đi ba phần.

“Ngại quá, chắc là có hiểu lầm gì đó, làm phiền mọi người giải tán dùm.” Lâm Dật đầu tiên là khuyên đám người vây xem giải tán, bên người ít đi rất nhiều người khiến không khí thông thoáng không ít, tôi đối với người tên Lâm Dật này liền tăng thêm mấy phần hảo cảm.

Tiếp theo đó, hắn quay qua nói chuyện với nữ nhân viên khiến người chán ghét kia, “Hứa An An, em đi vào trước đi, đừng có gây thêm chuyện coi chừng lại bị trừ tiền lương.”

……

……

Nội tâm của tôi giờ phút này đang sụp đổ.

Bởi vì Hứa An An là tên của nữ chính.

FM: Nguyên văn là Vương bát chi khí 王八之气 tức loại vận khí mà nam chính giàu có, bá đạo các kiểu thường thấy trong truyện ngôn tình hay có í =)))