La Phù

Chương 80: Kiếm quyết. phá thiên liệt

” Hả?” Lạn Hàng vừa nghe đã hết hồn, vội lấy miếng ngọc bài trong tay cho Tịnh Tư xem lại. Chỉ sợ ngộ nhỡ Tịnh Tư chỉ xem qua loa, dẫn đến nhầm hang thì không phải y sẽ trở thành đệ tử mới nhập môn chết oan ức nhất sao.

“ Được rồi, ta xem xong rồi, tất cả đi theo ta. Ngọc bài này các ngươi phải giữ cho cẩn thận, nếu mà làm rơi thì sẽ không vào được nữa đâu. Cái này do các vị trưởng lão liên thủ ngày đêm đúc luyện mới làm ra được, mất đến công phu vài tháng đấy.” Tịnh Tư nhìn ngọc bài của bốn người xong liền quay người đi, vừa đi vừa vẫy tay để bốn người Lạc Bắc đi theo.

“ Í? Kia là ai?”

Con đường men theo bìa rừng, uốn quanh khu rừng trên hang Thiên Nhược dẫn đến một số hang chứa kinh. Nhìn từ xa thì thấy hang động san sát nhau, nhưng khi lên đến hang Thiên Nhược rồi mới thấy mỗi hang động phải cách nhau ít nhất hai ba mươi trượng. Đi đến lưng chừng núi, ở chỗ ngoặt của sơn đạo, Lạc Bắc nhìn thấy trên một tảng đá lớn ở phía xa kia có một bóng người mặc áo trắng đang ngồi, dường như người đó đang ngắm mây.

Vì mải đi theo Tịnh Tư, đến lúc rẽ sang một bên rồi thì không thấy người đó đâu nữa, trong lúc vội vã chỉ kịp nhìn thấy bóng lưng người đó, không rõ là tướng mạo thế nào.

“ Ồ, chính là chỗ này.” Đi tiếp chưa đến một tuần nhang, Tịnh Tư đứng lại trước cửa một hang động, “ Thái Thúc sư muội, đây là nơi muội cần đến.”

Thái Thúc ngạc nhiên một chút, không ngờ mình là người đầu tiên trong bốn người phải vào hang luyện tập pháp quyết.

“ Ai da!”

Đúng lúc Thái Thúc gật đầu với bọn Lạc Bắc, chuẩn bị đi vào hang, đột nhiên Tịnh Tư lại tự vỗ vào trán mình, kêu lên một tiếng.

Thái Thúc lập tức dừng lại, sững sờ nhìn Tịnh Tư, “ Tịnh Tư sư huynh, có chuyện gì thế? Lẽ nào huynh dẫn sai đường rồi, không phải là hang này?”

Tịnh Tư lắc đầu, “ Cái này ta làm sao mà dẫn sai được, nếu dẫn sai đường, ta sẽ bị úp mặt vào tường mười năm.”

“ Vậy huynh...”

“ Chỉ là ta tự nhiên nhớ ra trong hang này cất kiếm quyết gì thôi.” Tịnh Tư thận trọng đưa mắt nhìn Thái Thúc một lượt.

“ Minh Hạo sư thúc nói huynh chỉ có nhiệm vụ dẫn đường, những hang động ở đây huynh đều không được vào, làm sao mà huynh biết được bên trong có kiếm quyết gì?” Thái Thúc không tin.

“ Ta chưa từng vào đây.” Tịnh Tư nhìn Thái Thúc nói, “ nhưng ta biết rằng năm đó sư thúc tổ Hồ Bất Quy đã từng vào hang này. Đây là do một vị sư thúc làm nhiệm vụ dẫn đường nói cho ta, chắc chắn chính xác.”

“ Sư thúc tổ Hồ Bất Quy?”

Lúc đó nghe đến cái tên này, cả bốn người đã đọc thuộc rất nhiều kinh quyển lập tức hít vào một hơi thật sâu.


Hồ Bất Quy là một nhân vật có tu vi tuyệt thế của Thục Sơn bốn trăm năm trước, hơn nữa con người lại quang minh lỗi lạc, khi hành tẩu trên trần thế, chuyên giải quyết những chuyện bất bình. Nếu gặp chuyện bất bình, cho dù là chuyện của dân chúng bình thường ông cũng xuất đầu lộ diện. Tuy bị đám tu sĩ tà phái của Kì Liên quần phong vây đánh mà chết, nhưng cho đến tận ngày nay, trong dân gian vẫn còn có rất nhiều bức tượng hình ông, hương khói không dứt, phong ông làm cứu khổ cứu nạn Lôi Hóa Tôn Giả.

Hồi đó khi Hồ Bất Quy tung hoành thiên hạ, kiếm quyết được dùng chính là “ Chu Tà”, vậy những thứ được ghi trong hang động mà Thái Thúc phải vào hôm nay, tất nhiên phải là bộ kiếm quyết Chu Tà này rồi.

“ Ồ, Tân Thiên Trạm Lư” Tịnh Tư nhìn thanh trường kiếm của Thái Thúc, gật gật đầu, “ Thanh kiếm này chính khí lạnh thấu xương, vô cùng kiên cố. Phối hợp với kiếm quyết này thì vừa hay. Thái Thúc sư muội! Yến Kinh Tà sư thúc đặt rất nhiều kì vọng vào muội đấy. Muội mau vào đi, rồi dốc sức mà lĩnh hội kiếm quyết.”

Thái Thúc gật đầu, không nói nhiều nữa rồi tiến về phía cái hang, một luồng ánh sáng lóe lên, Thái Thúc đã biến mất vào trong hang.

“ Lạc Bắc, hang của đệ ở đây.”

“ Ai da!” Lần này đến phiên Lạc Bắc vào hang, nhưng khi dừng ở trước cửa hang, Tịnh Tư lại tự vỗ vào trán mình, kêu lên một tiếng.

“ Tịnh Tư sư huynh, lần này huynh lại biết là ai đã từng vào đây, bên trong là kiếm pháp gì, chứ không phải là tiện mồm kêu lên để trêu bọn đệ đó chứ?” Huyền Vô Kỳ thấy bộ dạng của Tịnh Tư như vậy, không nhịn được nên thốt ra những lời này.

“ Cái hang vừa rồi Thái Thúc vào còn có thể là do lâu quá rồi, các thế hệ dẫn đường trước có thể nhớ sai, nhưng cái này thì tuyệt đối không thể sai được.” Tịnh Tư cười khổ nói,” Đây chính là hang động nơi mà sư tôn của chúng ta,Yến Kinh Tà tu luyện kiếm quyết.”

Hang động mà Yến Kinh Tà đã từng vào.

Trong ngoài Thục Sơn ai ai cũng biết, kiếm quyết mà Yến Kinh Tà tu luyện tên là “ Phá Thiên Liệt”, là một trong những kiếm quyết vô địch của Thục Sơn.

Ông ta đã luyện Phá Thiên Liệt kiếm quyết, lại cũng cho Lạc Bắc luyện tập Phá Thiên Liệt.

“ Kì vọng của sư tôn với Lạc Bắc sư đệ, e là còn cao hơn cả với Thái Thúc sư muội.”

Lạn Hàng và Huyền Vô Kỳ bất giác đều rất kinh ngạc, trong đầu hiện lên suy nghĩ này.

......

Thì ra trong mỗi hang động này đều ẩn tàng một bộ kiếm quyết.”

“ Đoạn Thiên Nhai sư huynh và Yến Kinh Tà thủ tọa đều đối xử với ta rất tốt. Ta là đệ tử của La Phù, nhưng cũng là đệ tử của Thục Sơn, sau này có trở về La Phù thì cũng không được tùy tiện phụ bạc Thục Sơn.”


Trong khi từ từ đi trên thông đạo của hang động, Lạc Bắc bất giác có suy nghĩ này.

Thế nhưng trong đầu Lạc Bắc thì nghĩ, mình chung quy cũng là đệ tử của La Phù, sư tôn của mình chính là Nguyên Thiên Y, vì thế tuy y đối với Yến Kinh Tà một lòng tôn kính như người khác tôn kính sư tôn nhưng cứ như bị nghẹn ở cổ, không thể thốt lên một tiếng sư tôn, vì thế đành phải gọi là thủ tọa.

Khắp hang động này không hề thấy có chỗ thông gió, cũng không có khảm nạm châu báu gì nhưng không hề cảm thấy bí bách, tăm tối.

Thông đạo không dài, chỉ cần đi về phía trước hơn chục trượng là sẽ lập tức mở ra.

Lạc Bắc bước vào trong một thạch thất có chu vi mười mấy trượng.

Lạc Bắc vừa bước vào thạch thất này đã cảm thấy choáng ngợp!

Trên bốn bức tường của thạch thất đều trạm khắc những con chữ rất to, Lạc Bắc vừa vào đã như trực tiếp bước vào trong một quyển kinh văn.

“ Phá Thiên Liệt!”

Trên trần nhà là ba chữ lớn Phá Thiên Liệ. Ba chữ này dấu ấn rất đậm, không phải là do đục đẽo, mà là do dùng kiếm khí tạo nên, mỗi nét đều là một vết hằn sâu của kiếm, đứng dưới những chữ này cảm giác như có mười mấy thanh kiếm đang bay lượn trên đầu.

“ Xã lệnh kích phát trảm yêu hung, li dương Hán Bạt giai diệt tung, thủy dũng hỏa liệt phong vũ tòng, lưu linh trích hỏa phi thái không, đào binh dương quang dịch phong long, cửu châu Xã lệnh đồn vân nồng...”

Trên tường, có một đoạn sắc ngữ mở đầu, sau đó là đến một đoạn văn ghi chép tự đơn giản.

Lạc Bắc xem kĩ một lượt thì phát hiện ra đoạn văn ghi chép nói rằng, bộ kiếm quyết này là do một vị dị hiệp thượng cổ sáng tạo ra, đương thời có con Hán Bạt (một con yêu quái cương thi trong truyền thuyết rất khó tiêu diệt) độc ác vô cùng tác quái, khắp nơi tan tác. Vị dị hiệp này đã dùng pháp khí diệt trừ yêu hoạn, sáng tạo ra bộ kiếm quyết này, kể rằng bộ kiếm quyết này ngoài uy lực cực lớn, có thể trảm yêu diệt ma ra thì còn có khả năng tích tụ khí của mây mưa.

“ Yến Kinh Tà thủ tọa ngày đó đã thuận tay ngưng khí tạo thành một thanh cự kiếm khổng lồ, uy lực thậm chí còn kinh hơn cả phi kiếm, đủ thấy sự lợi hại của bộ pháp quyết này.”

Lạc Bắc lại xem tiếp, những điều ghi trên pháp quyết đều là những đạo pháp để làm sao vận chuyển chân nguyên, làm sao tôi luyện được phi kiếm, đạo pháp nô kiếm, ngự kiếm, và và cách tu luyện bản mệnh kiếm nguyên.

“ Hóa vô vị hữu, kinh Khúc Trì, xuất Thương Dương...” (Hóa không thành có, qua huyệt Khúc Trì, đến huyệt Thương Dương...”

Độ sâu sắc huyền ảo của bộ kiếm quyết này vượt xa sự tưởng tượng của Lạc Bắc, từng chữ một đều mang một ý nghĩa riêng, phải mất mấy giờ đồng hồ Lạc Bắc mới từ từ hiểu được quyết pháp nô kiếm là như thế nào.

“ Phương pháp nô kiếm trong “ Phá Thiên Liệt” chính là dùng tâm niệm ép chân nguyên trong người vận hành theo những kinh mạch nhất định, rồi dùng chân nguyên bên ngoài điều khiển phi kiếm.

Lúc bình thường tập trung tâm niệm, toàn tâm khống chế kiếm thì không có gì khó, nhưng khi đối địch, môi trương xung quanh biến hóa khôn lường, phải kịp thời tập trung tinh thần để khống chế chân nguyên thì lại không dễ dàng như thế.

Tâm niệm phân tán, chân nguyên cũng lập tức mât kiểm soát, không những không thể khống kiếm đối địch, mà đến phi kiếm cũng bị đối thủ lấy mất.

“ Chẳng trách trên quyển kinh nói, ít nhất phải luyện Đại Đạo Trực Chỉ Thúy Hư Quyết đến tầng thứ tư mới có thể nô kiếm, nếu không chưa nói đến chuyện chân nguyên chưa đủ mạnh không khống chế nổi phi kiếm, mà đến cả tâm trí cũng bất ổn, ngộ nhỡ hoàn cảnh có thay đổi, nhất thời mất tập trung thì phi kiếm cũng mất luôn kiểm soát.”

Lạc Bắc lại cẩn thận nhìn lại thanh Tam Thiên Phù Đồ mang theo người, trong lòng liền có suy nghĩ muốn luyện thử.