La Phù

Chương 635-1: Mỗi người có suy nghĩ. Cố chấp rơi tuyệt cảnh

Dịch giả: hany

Đạo nhân trung niên nhìn Hoa Bạch Linh nói:

- Binh quý ở chỗ thần tốc. Nếu chờ Thục Sơn tới, người Thiên Lan hư không đứng vững thì chúng ta cũng không có được lợi thế.

- Nhưng chúng ta đông người như vậy chỉ sợ vẫn chưa đủ. - Hoa Bạch Linh nói một cách thận trọng.

- Hoa Bạch Linh đạo hữu. Ngươi cũng đừng vì Côn Luân bị diệt mà bị chúng làm cho sợ vỡ mật chứ. Nếu chúng dẹp xong Côn Luân sẽ phải để lại một nhóm người để phòng thủ. Hơn nữa lúc này chúng còn đang định tấn công núi Chiêu Diêu, người nơi này chắc chắn không thể bằng khi tấn công Côn Luân. - Đạo nhân trung niên liếc mắt nhìn Hoa Bạch Linh:

- Chẳng lẽ chúng ta nhiều người thế này lại không đối phó được với một bộ phận nhỏ của Thiên Lan hư không?

- Sợ vỡ mật? - Hoa Bạch Linh giận quá hóa cười:

- Mộ Cửu Tần! Chỉ sợ chính người nghĩ Côn Luân mất, Không Động các ngươi lại có cơ hội phát triển an toàn. Tới lúc đó, tất cả các tông môn sẽ lại được Không Động ngươi sai đâu đánh đó đúng không?

- Hoa Bạch Linh! Ngươi đừng có nói bậy.

Hóa ra vị đạo nhân đó chính mà tông chủ Mộ Cửu Tần của Không Động. Nghe thấy Hoa Bạch Linh nói vậy y cũng nổi giận quát:

- Ngươi quên là trong Nam Thiên môn còn có mấy trăm người của các tông môn, không chừng bây giờ chúng đã tấn công vào đó mà họ thì không có nhiều năng lực chống cực. Bây giờ chúng ta tấn công tới nói không chừng còn có cơ hội. Nếu ở đây chờ, khi chúng ta tới đó chẳng biết bao nhiêu đạo hữu đã bị người Thiên Lan hư không giết. Tới lúc đó thì trận chiến của chúng ta còn có ý nghĩa gì nữa?

Hoa Bách Linh cứng miệng. Mặc dù y cảm thấy việc Mộ Cửu Tần muốn tới đó thật nhanh hoàn toàn không phải vì các tông môn khác như lời y nói. Nhưng liên quan tới tính mạng nhiều người như vậy khiến cho y lại hơi khó phản bác.

- Hiểu Thiền chân nhân tiền bối. Lần này làm phiền ngài phải xuất quan xin tiền bối thứ lỗi.

Vừa thấy quầng sáng màu vàng đó, Mộ Cửu Tần lập tức vui mừng.

- Hiểu Thiện chân nhân của Dân sơn tông? Không ngờ tu vi của lão đã vượt qua một lần thiên kiếp.


Đám người Hoa Bách Linh thấy rõ quầng sáng màu vàng đó là một cái đài sen với bảy mươi hai cánh. Một lão già có gương mặt kiêu căng đang ngồi bên trên. Sau khi dùng thuật vọng khí đảo qua, Chung nam nhị lão đều hơi biến sắc.

Hiểu Thiện chân nhân là nguyên lão của Dân Sơn tông. Nhưng bốn trăm năm trước, Dân Sơn tông bị U Minh huyết ma diệt gần như chết sạch, chỉ còn lại vài người. Còn Hiểu Thiện chân nhân mặc dù bế quan trăm năm nhưng tu vi lúc trước cũng chỉ cao hơn Chung Nam nhị lão một, hai tầng tới Độ Kiếp kỳ. Có điều hiện tại khi Hoa Bạch Linh và Chung Yếu Ly quan sát thì phát hiện trên người lão tản ra khí tức độc đáo, rõ ràng đã vượt qua một lần thiên kiếp.

Trong trăm năm qua, ngoại trừ mấy phái lớn như Thục Sơn, Côn Luân, các tông môn khác không hề có nhân vật vượt qua được một lần thiên kiếp.

- Mộ Cửu Tần nhờ Hiểu Thiện chân nhân xuất quan? Chẳng trách được y lại tỏ ra kiêu ngạo như vậy. - Hoa Bạch Linh và Chung Yếu Ly liếc mắt nhìn nhau.

Trong làn ánh sáng tản ra từ cái đài sen khiến cho người ta không thể tới gần, Hiểu Thiện chân nhân đảo mắt rồi một âm thanh như tiếng sấm cuồn cuộn vọng ra:

- Hoa Bạch Linh! Nếu ngươi sợ chết có thể ở lại đây chờ người Thục Sơn tới.

Hiểu Thiện chân nhân chỉ vừa mới tới nhưng những lời Hoa Bạch Linh và Mộ Cửu Tần cãi nhau thì y đã nghe thấy.

- Hiểu Thiện chân nhân! Ngươi không cần phải kích ta. Nếu các ngươi đã muốn đi trước thì cho dù chết ta cũng sẽ cùng các ngươi liều mạng. - Hoa Bạc Linh tức giận.

- Nếu vậy thì mọi người hãy nghe theo lệnh của Mộ tông chủ đánh tới Nam Thiên môn. - Hiểu Thiện chân nhân lạnh đạm:

- Nếu không khi đối đầu với kẻ địch mà mỗi người còn có ý kiến riêng, tranh chấp với nhau sẽ làm cho mọi người bị chia rẽ.

- Hiểu Thiện chân nhân tiền bối. Mộ tông chủ.

Hoa Bạch Linh thấy mọi người không nói gì, mặc dù không cam lòng nhưng cũng thôi không lên tiếng. Đúng lúc này, một tên đệ tử Thục Sơn chợt cao giọng:

- Lúc trước Lạc Bắc cũng ở gần đây, hắn mới từ Nam Thiên môn ra đã thông báo với chúng ta, bảo chúng ta chờ hắn một lát. Tốt nhất là chúng ta nên chờ hắn tới rồi mới ra tay, có vậy thực lực chúng ta mới tăng lên nhiều.

Tên đệ tử Thục Sơn đó chính là Lâm Phong ý mà trước đó đã gặp Lạc Bắc.

- Lạc Bắc? Chẳng lẽ huyền môn chính đạo chúng ta lại làm bạn với yêu ma? Mất một người như hắn, chúng ta không đối đầu được với Thiên Lan hư không hay sao? - Hiểu Thiện chân nhân hết sức kiêu căng:


- Ai muốn đợi hắn thì ở lại đây, người còn lại theo ta tới Nam Thiên môn.

Còn chưa dứt lời cái đài sen dưới chân Hiểu Thiện chân nhân đã bắt đầu chuyển động rồi hóa thành một vầng sáng lao về phía Nam Thiên môn.

- Các vị đạo hữu! Nam Thiên môn ở ngay trước mặt. Chúng ta tiêu diệt một bộ phận nhỏ của Thiên Lan hư không rồi sau đó tiêu diệt sạch bọn chúng đoạt lại Côn Luân.

Mộ Cửu Tần liếc nhìn đám người Hoa Bạch Linh. Y vừa mới dứt lời, gần như tất cả người tu đạo đều hét lên lao theo Hiểu Thiện chân nhân và Mộ cửu Tần.

Nhìn thấy cảnh đó, Hoa Bạch Linh và Chung Yếu Ly cũng cắn răng lao theo.

Trong tầm mắt của mấy ngàn người tu đạo huyền môn xuất hiện một trận bão cát vàng đang bao vây Nam Thiên môn.

Hiểu Thiện chân nhân híp mắt lại nhìn trận bão cát như có vô số con rồng quay cuồng mà cảm thán:

- Chẳng trách nào mà Côn Luân cũng bị người Thiên Lan hư không tiêu diệt. Những người này thừa hưởng pháp thuật và pháp bảo từ giới tu đạo thượng cổ so với pháp thuật và pháp bảo của các tông môn chúng ta bây giờ, không được phép coi thường.

- Đám người Thiên Lan hư không có một chút thủ đoạn nhưng tu vi của Hiểu Thiện chân nhân tiền bối vang dội cổ kim. Có tiền bối ra tay chắc chắn sẽ dậy cho đám người Thiên Lan hư không một bài học. - Mộ Cửu Tần đứng bên cạnh cười nói.

Lời nói của Mộ Cửu Tần khiến cho Hiểu Thiện chân nhân vui vẻ, sắc mặt lại thêm kiêu căng.

- Nhìn qua thì chúng cũng chưa phá Nam Thiên môn. Nếu chúng bao vây Nam Thiên môn thì chúng ta không cần phải phân tán, tập trung tấn công một chỗ là được.

Hiểu Thiện chân nhân ung dung nghiêng đầu nhìn nam tử áo đen:

- Mân chưởng giáo! Phái Đông Hải các ngươi có Minh Hỏa pháp tiễn uy lực không tầm thường sử dụng trong vòng năm mươi dặm uy lực không giảm. Các ngươi hãy cho đám người Thiên Lan hư không biết một chút về thứ pháp khí của phái Đông Minh. Lúc này, hy vọng chưởng giáo cũng đừng giấu diếm, có bao nhiêu Minh Hỏa pháp tiễn nên sử dụng hết. Mọi người đều biết nếu diệt được người Thiên Lan hư không sẽ không để cho phái Đông Minh chịu thiệt.

- Tiền bối khách khí rồi. Chúng ta đã mang thứ pháp khí đó tới đây thì sẽ dùng đối với chúng. - Nam tử áo đen chính là chưởng giáo Mân Hàn Phong của phái Đông Hải.

Phái Đông Hải cũng là một phái lớn có đông người. Hơn nữa ngoại trừ công pháp uy lực không tầm thường ra thì phái Đông Hải còn biết luyện khí. Trong mấy năm nay, thực lực của họ đã vượt qua Thanh Thành. Hiện tại trong liên quân mấy ngàn người tu đạo, Không Động, Đông Hải, Cửu Hoa, Vu Sơn là những phái có số người nhiều nhất. Mà trong số đệ tử của các phái thì tu vi trung bình của Không Động là cao nhất. Tuy nhiên đệ tử của phái Đông Minh đều có rất nhiều pháp bảo và pháp khí, nếu giao chiến với nhau chỉ sợ đệ tử của Không Động cũng không phải là đối thủ.

Chưởng giáo Mân Hàn Phong của phái Đông Hải nói xong liền hơi quay đầu giơ tay. Một bầu không khí trang nghiêm lục tấp tức trong mấy ngàn người tu đạo tản ra.

Trong đôi tay cả tất cả đệ tử Đông Hải đều xuất hiện một cái nỏ. Hình dạng của thứ nỏ đó rất lạ tựa như một cái hộp sắt, phía trước có hơn hai mươi lỗ thủng, nửa còn lại cắm đấy những mũi tên lạ màu đen.

Từ những mũi tên màu đen cho tới bản thân thứ nó đó đều có những dải chữ nhất nhỏ màu đen. Nhìn động tác của đệ tử Đông Hải sử dụng thì có thể thấy trong nháy mắt sẵn sàng bắn ra rất nhiều mũi Minh Hỏa pháp tiễn

Minh Hỏa pháp tiễn được luyện chế từ một thứ Âm hỏa. Nó giống như Âm lân và cốt hỏa...có thể đốt cháy chân nguyên, thiêu đốt bản thể pháp bảo rồi phá pháp bảo của đối phương. Trong lúc bay trên không trung, uy lực của Minh hỏa cũng không giảm đi, phạm vi tấn công vượt qua năm mươi dặm. Đối với thứ pháp bảo này, toàn bộ mọi người của phái Đông Hải hết sức tự tin.