Dịch giả: hany
- Các vị đạo hữu.
Đúng lúc này, Vương Dĩnh cầm một cái pháp khí hình dạng la bàn đang đứng trên trận pháp truyền tống, bên cạnh có rất nhiều loại ngọc thạch chợt dừng tay lại. Tâm trạng của y như không giữ được bình tĩnh mà nói hơi run rẩy:
- Bộ phận truyền vật của cái trận pháp truyền tống đã được sửa xong.
Những trận pháp truyền tống thời cổ đều do những trận pháp nhỏ hợp lại thành. Có trận pháp tự mình truyền vật, có trận pháp truyền tống linh khí, chân nguyên. Còn những trận pháp truyền tống người tu đạo và các vật còn sống lại càng phải chú ý làm sao để khi truyền tống, lực trận pháp không làm cho thân thể và tu vi bị tổn thương, cho nên được bố trí thêm nhiều trận pháp khác hỗ trợ. Vì vậy để có thể truyền tống được người tu đạo và các vật còn sống, trận pháp truyền tống thường khổng lồ và khó bố trí.
- Đã sửa xong bộ phận truyền vật?
Nghe thấy Vương Dĩnh nói vậy, đám người Tiên Hồ đạo quân đều giật mình đứng dậy.
- Tu vi của tại hạ ở Thiên Lan hư không mặc dù không cao lắm nhưng nghiên cứu về trận pháp lại hơn rất nhiều người. - Vương Dĩnh hít một hơi thật sâu rồi gật đầu:
- Ta nắm chắc tới chín phần rằng bộ phận truyền vật của cái trận pháp này đã được sửa xong.
- Ngươi khởi động trận pháp đi.
Tiên Hồ đạo quân nhìn Vương Dĩnh chằm chằm:
- Có điều ta cũng nhắc nhở ngươi một câu rằng cứ theo những gì chúng ta đã thỏa thuận mà thực hiện từng bước một, đừng nên có lòng khác. Sau khi khởi động trận pháp thì truyền tống Thiên Lan vạn thọ đan tới đây.
Vương Dĩnh gật đầu:
- Tiền bối cứ yên tâm. Sau khi ta khởi động trận pháp là tiền bối có thể thấy.
- Vậy ngươi khởi động trận pháp đi thôi.
Tiên Hồ đạo quân lạnh lùng nhìn Vương Dĩnh. Lão vừa nói câu đó vừa cử động hai tay nhanh chóng lấy cái pháp bảo như cái phất trần và một cái pháp bảo như cái lồng có chín con rồng.
Trần Thanh Đế cũng không nói lời nào, ánh sáng màu vàng trên đầu y cũng bắt đầu chuyển động rồi Tự Tại Ngọc bia nhanh chóng xuất hiện. Còn đám người Băng Trúc Quân và Thao Sinh Nguyên cũng đều lấy ra pháp bảo của mình.
Cùng với quan sát Vương Dĩnh, đám người Trần Thanh Đế cũng đề phòng Tiên Hồ đạo quân. Điều kiện của Tiên Hồ đạo quân thì ngoài Vạn Thọ đan ra là Thiên lan vạn thọ đan có thể tăng thêm năm trăm tuổi thọ. Hơn nữa trong số họ lão là người có tu vi cao nhất. Trước khi có được Thiên Lạn vạn thọ đan có lẽ lão vẫn bình thường nhưng sau khi có được nó, đám người Trần Thanh Đế cũng không dám bảo đảm lão có suy nghĩ giết hết bọn họ để diệt khẩu đồng thời phá hủy trận pháp. Như vậy lão có thể yên tâm làm nguyên lão của Côn Luân.
Vương Dĩnh cũng không nói gì thêm sau khi hít một hơi thật sâu liền để một viên pháp tinh vào một vị trí trong trận pháp. Sau khi y đưa chân nguyên vào, trận pháp lập tức chấn động rồi tản ra ánh sáng màu trắng chói mắt.
Cơ bản không hề có pháp lực dao động mạnh nhưng sau tiếng động đó, tất cả những người có mặt đều cảm giác được một làn hơi thở từ tinh cầu rất xa lan tới rồi tản ra khỏi trận pháp.
Vương Dĩnh đứng yên ở bên ngoài trận pháp nhưng ánh mắt của y so với ánh sáng tản ra xung quanh còn cuồng nhiệt hơn.
Đám người Tiên Hồ đạo quân và Trần Thanh Đế đều híp mắt nhìn cái trận pháp và Vương Dĩnh. Trong trận pháp còn có một khoảng nhỏ không có ánh sáng lóe lên rõ ràng là một bộ phận của nó còn chưa được sửa xong.
Nhưng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn từ trong vầng sáng màu trắng có một tia sáng đen bay ra rồi nhanh chóng biến thành một bóng người màu đen.
Cái bóng màu đen đó là một người đàn ông mặc áo đen tuổi chừng bốn mươi, trên đầu có đội một cái mũ cao nhìn như vương miện. Nơi hông của y có quấn một cái đai đính ngọc màu vàng đen. Cái bóng đó ở trong ánh sáng trắng mang tới cho người ta một thứ cảm giác vô cùng uy nghiêm và hùng mạnh giống như đang quan sát thiên hạ. Cái cảm giác đó không hề kém gì so với Hoàng Vô Thần. Người đàn ông mặc áo đen đó chính là tông chủ Mật Vân Tông - Huyền Vô Thượng.
- Sư tôn!
Vừa thấy hình ảnh của Huyền Vô Thượng xuất hiện bên trong vầng sáng, Vương Dĩnh lập tức quỳ xuống mà chảy nước mắt.
- Vương Dĩnh! Để cho ngươi phải khổ. - Âm thanh của Huyền Vô Thượng tản ra từ trận pháp:
- Cuối cùng thì ngươi cũng đã làm cho trận pháp nối liền với Thiên Lan hư không. Công lớn của ngươi, cả Thiên Lan hư không đều khắc cốt ghi tâm.
Vào lúc này hai người Tiên Hồ đạo quân và Trần Thanh Đế đều đứng yên chỉ im lặng nhìn Vương Dĩnh và Huyền Vô Thượng. Đối với một cường giả như vậy, bất cứ người tu đạo cũng chỉ có một lòng kính sợ. Huyền Vô Kỳ chỉ lợi dụng trận pháp đưa hình ảnh của mình tới đây nhưng vẫn để một chút thần niệm bám vào hình ảnh đó. Đừng nói là hiện tại cho dù vượt qua được một lần Thiên kiếp, Tiên Hồ đạo quân cũng không dám nhận mình có được thần thông để cho thần niệm đi qua trận pháp mà không bị cắt nát.
- Vương Dĩnh! Ngươi đứng lên đi. Xem ra ngươi hợp tác với họ mới có thể đi vào đây để sửa trận pháp.
Huyền Vô Thượng đảo mắt nhìn quanh lập tức nhận ra tình hình và tu vi của mọi người:
- Các vị đều là những nhân vật có tu vi phi phàm. Không biết giúp đỡ Thiên lan hư không chúng ta có điều kiện gì không?
Vương Dĩnh hít một hơi thật sâu rồi cố nén tinh thần đang kích động rồi gật đầu nhìn Tiên Hồ đạo quân:
- Sư tôn! Vị này chính là tiền bối Tiên Hồ đạo quân của Côn Luân. Con mời tiền bối giúp đỡ với điều kiện là Thiên lan vạn thọ đan của Thiên Lan hư không chúng ta.
- Mặc dù cả Thiên Lan hư không chỉ có một viên Thiên Lan vạn thọ đan nhưng Tiên Hồ đạo quân đạo hữu đã có tu vi gần với một lần thiên kiếp, nếu có được Thiên Lan vạn thọ đan thì cơ hội vượt qua thiên kiếp càng nhiều. Đến lúc đó, Thiên Lan chúng ta lại có thêm một vị Thần Quân với tu vi cao.
Âm thanh của Huyền Vô Thượng vừa dứt, một điểm sáng như thủy tinh được làn gió nhẹ đưa tới từ tinh cầu xa xôi xuất hiện trong trận pháp.
Ánh sáng như thủy tinh đó chính là một viên đan dược trong suốt to bằng quả trứng chim bồ câu, bên trong thấp thoáng hình ảnh của Thọ Tinh. Viên đan dược đó đúng là Thiên Lan vạn thọ đan.
Người tu đạo của Thiên lan hư không được thừa hưởng từ người tu đạo thượng cổ. Mặc dù tu luyện được Nguyên Anh nhưng tuổi thọ so với người tu đạo hiện tại cùng cấp ngắn hơn nhiều. Vì vậy mà đan dược tăng tuổi thọ ở Thiên Lan hư không vô cùng quý. Mà đan dược có thể tăng thêm năm trăm năm tuổi thọ ở Thiên Lan hư không con quý hơn cả mười cái pháp bảo cấp kim tiên.
Nhưng Huyền Vô Thượng lại không hề do dự truyền thẳng viên đan dược kia qua trận pháp tới đây.
Thần thức của Tiên Hồ đạo quân đảo qua liền hút viên đan dược như thủy tinh vào tay rồi nuốt.
Trong nháy mắt khi Huyền Vô Thượng thể hiện một thứ khí phách phi phàm và quyết đoán thì Tiên Hồ đạo quân lại cho thấy một sự cẩn thận và thâm trầm.
Y cũng không muốn viên đan dược kia bị Huyền Vô Thượng hạ cấm chế hoặc sau khi trận pháp hoàn thành người của Thiên Lan hư không tới đây sẽ cướp lại nó. Vì vậy mà trước tiên y thử luyện hóa nó xem. Nếu có gì không ổn sẽ bắt Vương Dĩnh.
- Thấy thế nào?
Trần Thanh Đế và Huyền Vô Thượng cũng hiểu suy nghĩ của Tiên Hồ đạo quân. Chừng nửa nén hương, sau khi Tiên Hồ đạo quân từ từ thở ra một hơi, Trần Thanh Đế liền lên tiếng hỏi.
- Đan dược không có vấn đề. - Tiên Hồ đạo quân liếc nhìn Huyền Vô Thượng:
- Chỉ cần từ nay về sau tông chủ Huyền Vô Thượng không coi ta là người lạ, ta sẽ đứng về phía Thiên Lan Hư không. Tiếp theo sẽ dốc toàn lực bảo đảm sửa chữa trận pháp thành công.
- Có một nhân vật như Tiên Hồ đạu hữu giúp đỡ ta cầu còn chẳng được, làm sao dám coi là người ngoài. Từ hôm nay, ngươi chính là một vị sơn chủ của Thiên Lan hư không có thể chọn một ngọn Linh sơn. Toàn bộ người tu đạo và tài nguyên trên đó do ngươi quản lý. Ta cũng sẽ giúp người độ kiếp. Sau khi ngươi độ kiếp xong cũng chính là một vị Thần quân của Thiên Lan hư không có thể quản lý mười lăm ngọn Linh sơn. - Huyền Vô Thượng mỉm cười quay sang nhìn đám người Trần Thanh Đế:
- Không biết xưng hô thế nào với mấy vị bằng hữu này? Các vị có yêu cầu gì?
- Tại hạ là Trần Thanh Đế! Đây là đạo hữu Băng Trúc Quân, Thao Sinh Nguyên...
Trần Thanh Đế nhìn Huyền Vô Thượng rồi giới thiệu từng người một. Trần Thanh Đế lại liếc nhìn Băng Trúc Quân, Thiên Ngô Hầu và Trần Lê Phù:
- Chúng ta nghe đạo hữu Vương Dĩnh nói với tu vi của tông chủ Huyền Vô Thượng có thể thi triển kỳ thuật chân nguyên quán thể, ít nhất có thể giúp người tu đạo với tu vi Độ Kiếp hậu kỳ trở xuống đột phá một tầng tu vi. Như vậy chúng ta mới đồng ý hợp tác với tông chủ. Nói thật, mấy người đạo hữu Băng Trúc Quân vì đấu phép mới bị đối thủ đánh nát thân thể và Nguyên Anh, nếu không cũng chẳng có tu vi như vậy. Yêu cầu của chúng ta đó là ít nhất giúp đột phá một tầng tu vi. Đạo hữu Thiên Ngô Hầu thì muốn ngưng tụ lại Nguyên Anh. Sau đó chúng ta đều làm sơn chủ của Thiên Lan hư không. Chỉ cần đồng ý với những điều kiện đó, chúng ta sẽ dốc toàn lực vì Thiên Lan hư không?