La Phù

Chương 517: Pháp bảo bị thu

- Nếu như đem mấy cái cây này trồng trong giới Niết Bàn hoặc là Nam Thiên môn thì chắc chắn rất hữu dụng.

Chân Linh Bảo điển do hoa linh Trữ Song sáng tạo ra. Trong đó không chỉ có nhiều pháp thuật với uy lực không tầm thường mà còn có thuật hồn phách ảnh hưởng tới tinh nguyên. Mức độ huyền diệu của chúng không hề kém Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu. Hiện tại thấy pháp thuật trong Chân Linh bảo điển có tác dụng cả với thực vật trong không gian loạn lưu, Lạc Bắc lập tức nghĩ như vậy.

Những cây gỗ sinh trưởng ở trên ngọn núi đầy nguyên khí hệ Hỏa và những chất dịch ăn mòn cũng phải tới cả vạn cây. Mà khoảng cách công kích của chúng xa tới cả ba trăm trượng. Lạc Bắc sử dụng pháp thuật trong Chân Linh bảo điển khống chế cái cây kia có thể cảm giác được rằng khi thứ chất lỏng trong nó được tích súc đầy đủ thì ít nhất có thể bắn ra được hai, ba mươi lần tấn công.

Cả vạn cái cây màu đỏ cùng đồng thời tấn công thì uy lực chẳng hề thua gì một cái kiếm trận khổng lồ. Đối với người tu đạo Nguyên Anh kỳ không có pháp bảo phòng ngự trong tay có sự uy hiếp rất mạnh. Nhất là trong trận đấu phép với quy mô lớn nó lại càng có lực sát thương mạnh hơn.

Nhưng Lạc Bắc lập tức gạt bỏ cái suy nghĩ đó. Bởi vì không gian bên trong động phủ của Thần Kiêu vương mặc dù không phải là nhỏ, có thể chứ được rất nhiều nhưng cửa ra vào của nó cũng không lớn. Cho dù là mấy tảng Tử Tiêu Lôi thạch Lạc Bắc mới lấy được cũng phải cắt đi mới có thể cho vào. Mấy cái cây này to như vậy, trừ khi cắt thành từng đoạn mới thì mới có thể đưa vào trong không gian đó. Cho dù có thể mang đi, cái loại gỗ này chắc chắn chỉ có thể sinh sống được trên ngọn núi này, đưa tới nơi khác khó mà sống được.

Trải qua mấy ngàn năm bị đóng cửa, hiện tại Tử Kim hư không đối với người tu đạo chính là một cái kho báu khổng lồ. Lạc Bắc biết những gì mà mình nhìn thấy từ khi vào đây tới giờ cho dù là Thiên phong và Chân Từ xạ tuyến cũng đều có thể là vật liệu luyện khí nhưng không có pháp bảo và phương pháp thu thập mà cái gì hắn cũng muốn thì đúng là vọng tưởng.

Tử Tiêu Lôi thạch chỉ cần nóng tới một mức độ nhất định sẽ nổ tung. Nhìn những cơn địa chấn rung rung dưới chân, Lạc Bắc cũng không dám đặt Tử Tiêu Lôi thạch xuống đó. Hắn đi dọc theo sườn núi chừng nửa canh giờ mới dừng lại.

Cách trước mặt hắn không xa có một cái hố sâu rộng tới mấy trăm trượng.

Cái hố đó sâu chừng hơn năm mươi trượng, bốn mặt bóng loáng không giống như do tự nhiên hình thành.

Sau khi nhảy xuống cái hố đó, ánh mắt của Lạc Bắc có chút khiếp sợ. Bởi vì từ dưới đáy hố nhìn lên trên có rất nhiều dấu vết bùng nổ. Hơn nữa trong phạm vi mấy trăm trượng xung quanh cái hố rất mát, không hề có lấy một chút hơi nóng. Cái hố này rõ ràng không phải do thiên thạch va chạm tạo thành mà là do pháp thuật đánh trúng sinh ra. Khí hệ Hỏa trong phạm vi mấy trăm trượng xung quanh bị lực lượng pháp thuật làm cho hoàn toàn biến mất.


Nhìn dấu vết bị thời gian bào mòn dưới hố thì ít nhất nó cũng phải tới một ngàn năm. Chắc chắn là do người tu đạo thượng cổ thi pháp tạo ra. Nhìn hiệu quả của nó đủ khiến cho Lạc Bắc phải run sợ đồng thời cảm nhận được pháp thuật và pháp bảo ngày trước có uy lực tới mức nào. Cảm nhận nơi này đặt Tử Tiêu Hỏa thạch rất tốt, Lạc Bắc liền thả chúng xuống cái hố.

Nhưng vào lúc này, cái áo cà sa do Thần Kiêu pháp giới hóa ra trên người Lạc Bắc chợt rung động.

Ở một nơi vô cùng nguy hiểm như Tử Kim hư không, Lạc Bắc làm sao dám coi thường. Hắn lập tức để cho Thúc Anh hắc vân nang hóa thành đám mây đen bao quanh mình. Trong nháy mắt khi đám mây đen vừa mới bao phủ Lạc Bắc, bên trái cái hố sâu chợt bốc lên những làn sương mù màu xám đồng thời mặt đất có những tiếng nứt vỡ.

Theo những tiếng nứt vang lên, Lạc Bắc đột nhiên nhìn thấy ở bên trái có ngân quang xuất hiện. Hắn còn chưa kịp có động tác gì Thúc Anh hắc vân nang đang bao phủ quanh người chợt rung mạnh rồi lập tức bị thứ ánh sáng bạc đó hút đi.

Chỉ một tiếng động vang lên, toàn bộ Thúc Anh hắc vân nang lập tức biến mất trong làn sương mù màu xám.

Một vầng sáng màu vàng sẫm cũng từ trong làn sương mù màu xám phun ra về phía Lạc Bắc.

Từ khi phải đối đầu với kẻ địch cho tới nay, Lạc Bắc chưa bao giờ mới gặp mặt đã bị đối thủ lấy mất pháp bảo. Hắn biến sắc lập tức bay vút lên trên sườn núi đồng thời xung quanh người cũng lập tức ngưng tụ thành một cái thuẫn bằng lôi điện.

- Cái gì vậy?

Lạc Bắc bay vọt lên trên, chỉ thấy trong làn sương màu xám có vô số những tảng đá đỏ bay lượn tạo thành một cái bóng khổng lồ. Lạc Bắc hơi cảm giác được thể hình và pháp lực dao động của cái bóng đó rất mạnh, chắc chắn không phải là một người tu đạo. Nhưng nếu là dị thú thì tại sao một chút khí huyết cũng không có khiến cho những cây gỗ xung quanh không phát hiện ra mà tấn công nó.


Oành!

Cái vầng sáng màu vàng sẫm kia bay qua người Lạc Bắc đánh cho mấy cái cây đổ gục. Rồi một làn tinh khí hệ Thổ tràn ngập trong phạm vi mấy trăm trượng. Hiển nhiên thứ ánh sáng màu vàng đó cũng là do khí tức hệ Thổ ngưng tụ thành.

Vừa tránh thứ ánh sáng màu vàng đó, một đám Diệt Tuyệt Lôi vân lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu lạc bắc. Vô số những tia chớp từ trong đám may bay ra lao thẳng về phía cái bóng khổng lồ đó.

Lôi quang lướt qua khiến cho làn sương mù màu xám tản sang hai bên. Những tảng đá to màu đỏ xung quanh cái bóng đó cũng bị đánh thành bột phấn. Tuy nhiên xung quanh lại có những tảng đá khác bay lên khiến cho Diệt tuyệt lôi vân mặc dù có uy lực kinh người vẫn không phá hết được chúng.

Lạc Bắc thấy Diệt Tuyệt Lôi vân không tạo được sự uy hiếp với đối phương liền lập tức bay vọt lên cao. Bởi vì vẫn còn đang trong phạm vi ngọn núi cho nên Lạc Bắc lúc nào cũng phải sử dụng pháp thuật trong Chân Linh bảo điển để cho khí tức trên người biến thành hệ Mộc tránh để cho mấy cái cây kia tấn công. Vì vậy mà Lạc Bắc thi triển pháp thuật cũng bị bó chân bó, tay không phát huy được hết thực lực.

Nhưng Lạc Bắc vừa mới cử động, từ trong cái bóng màu đỏ đột nhiên bắn ra một tia sáng bạc. Tia sáng đó xuyên qua vô số những tia chớp mà không hề gặp chút cản trở. Nhìn thấy uy thế của nó như vậy, Lạc Bắc lập tức dừng lại khiến cho tia sáng bạc đó xẹt qua đỉnh đầu. Cùng lúc đó, cái bóng cao lớn cũng ngẩng đầu lên nhìn Lạc Bắc.

Lạc Bắc cảm thấy ớn lạnh phóng ra chín đạo kiếm cương Phá Thiên Liệt trong suốt tấn công. Chỉ thấy cái bóng mảu đỏ đó không ngăn cản được bị kiếm cương xuyên thủng thành năm sáu cái lỗ rộng tới một trượng.

Lạc Bắc có thể nhìn thấy rõ ràng từ trong cái bóng bụi khí phun ra rất mạnh. Bóng dáng của nó có bốn cái trảo cao tới sáu bảy trượng, nhìn hơi giống giao long nhưng trên người phủ kín một lớp vảy màu xám. Trên lưng nó còn có một đôi cánh bằng thịt. Trên mặt cái miệng rộng chiếm tới hơn nửa để lộ những cái răng nanh sắc bén nhưng không thấy đầu lưỡi. Cổ họng của nó như một cái động đen cực sâu. Hai mắt của nó có màu vàng đất. Theo từng làn pháp lực dao động màu xám tản ra, chỗ Kiếm cương Phá Thiên Liệt đánh trúng cũng xuất hiện những đám mây bụi khiến cho chín đạo kiếm cương Phá Thiên Liệt chạm phải thân thể của nó chỉ để lại một vết thương mờ nhạt mà không bị nhiều tổn thương.

Nhìn thấy chín đạo Kiếm cương Phá Thiên Liệt của mình không gây được tổn thương mạnh, Lạc Bắc như con chim sợ cành cong lập tức lướt đi. Trong nháy mắt khi hắn mới dịch chuyển, một cột sáng màu vàng sẫm cũng xoẹt qua chỗ vừa mới đứng đánh thẳng lên mặt đất khiến cho đất đá trong phạm vi trăm trượng bắn lên tung tóe.

Gần như đồng thời, một hạt châu màu bạc to bằng nắm tay cũng xuất hiện trong miệng con dị thú. Lần này, hạt châu màu bạc tản ra ánh sáng rực rỡ bao phủ phạm vi mấy trăm trượng, ngay cả Lạc Bắc cũng ở bên trong.

Lần này Lạc Bắc chỉ cảm thấy thân mình trầm xuống thì hết sức hoảng sợ. Bản thân hắn dường như bị ngân quang vô hình bao bọc khiến cho ngoại trừ việc thân thể cảm thấy nóng bỏng ra không còn cảm giác nào khác nhưng tốc độ suy nghĩ và phản ứng của hắn cũng chậm đi nhiều.

Bất cứ người tu đạo theo tu vi tăng lên thì thần thức cũng mạnh theo, suy nghĩ và phản ứng sẽ tăng nhanh. Nhất là người tu đạo tới Nguyên Anh kỳ thì cảm ứng đối với nguyên khí trong trời đất lại càng nhạy bén, tốc độ thi triển pháp thuật so với người tu đạo Kim đan kỳ nhanh hơn mấy lần. Đó cũng chính là nguyên nhân bình thường một người tu đạo nguyên anh kỳ có thể đối đầu được với mấy người tu đạo Kim đan kỳ.