La Phù

Chương 457: Một phần lễ vật đặc biệt

Cho nên lúc trước, đám người Lạc Bắc vẫn cảm thấy, công hiệu lớn nhất của Thần Kiêu pháp giới tương đương với một cái pháp bảo giữ mạng. Nếu có chuyện nguy hiểm thì có thể để cho phân thân đi làm. Dù sao thì phân thân bị phá hủy cũng tương đương với việc mất đi một cái pháp bảo. Sau khi thôi không điều khiển cái pháp bảo đó có thể d s tu luyện, hồi phục tu vi của mình. Khi tu vi hồi phục tới một trình độ nhất định thì có thể sử dụng Thần Kiêu pháp giới để tạo ra một cái phân thân mới.

Nhưng khi trầm tư trước Linh tuyền, Lạc Bắc cảm thấy cái Thần Kiêu pháp giới còn có nhiều ý nghĩa hơn nữa.

Bởi vì hóa thân của Thần Kiêu pháp giới tạo ra cũng như một cái thân thể có thể tu luyện. Có thể nói, phân thân cũng có thể hấp thu linh khí của trời đất, chuyển hóa thành chân nguyên để giữ trong người.

Mà thân thể bản tôn của Lạc Bắc chẳng khác nào một người tu đạo mất đi rất nhiều chân nguyên. Cho dù không tu luyện thì với sự tuần hoàn chân nguyên trong cơ thể cũng sẽ từ từ hấp thu linh khsi của trời đất chuyển hóa thành chân nguyên. Không đi tu luyện, chân nguyên và khí huyết trong cơ thể của bản tôn cũng sẽ từ từ hồi phục. Chỉ có điều tốc độ hồi phục sẽ chậm hơn nhiều.

Như vậy khi Lạc Bắc sử dụng phân thân hoạt động, có thể cho bản tôn từ từ hồi phục. Chỉ cần thời gian đủ, chân nguyên và khí huyết trong cơ thể của bản tôn sẽ từ từ hồi phục tới mức tạo ra phân thân.

Bản tôn tự nhiên hấp thu linh khí của trời đất. Hơn nữa phân thân tu luyện so với chỉ có một mình bản tôn tu luyện sẽ nhanh hơn một chút.

Hiện tại Lạc Bắc có thể cảm giác được bản thân phải đột phá tới cảnh giới tiếp theo của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh. Một vạn ba nghìn chư thiên trong cơ thể đã trữ đầy chân nguyên. Khi chân nguyên tích trữ trong cơ thể tới lúc không còn thêm được nữa mới có thể có sự thay đổi, phá tan bức tường đạt tới cảnh giới tiếp theo của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh.

Mà hiện tại mỗi một cái chư thiên trong cơ thể của Lạc Bắc cũng giống như THức Hải, vô cùng rộng lớn. Để cho một vạn ba nghìn chư thiên trữ đầy chân nguyên mất một thời gian rất lâu.

Lạc Bắc thầm tính nếu không có sự giúp đỡ của đan dược, chỉ một mình hắn hấp thu linh khí của trời đất tu luyện thì cho dù dưới cây Thông Tiên diệu thụ có đầy linh khí, chẳng khác nào tu luyện ngay tại chỗ linh mạch phun ra mà để lấp đầy một vạn ba nghìn chư thiên cũng phải mất bảy, tám mươi năm.

Cái thời gian đó mặc dù nghe có chút khủng bố nhưng sự thật đúng là như vậy. Bởi vì với tốc độ tăng tu vi của Lạc Bắc tương đương với người tu đạo Nguyên Anh đại thành đạt tới Độ Kiếp kỳ. Có người tu đạo Nguyên Anh đại thành mất mấy trăm năm tới khi tuổi thọ của Nguyên Anh cạn kiệt vẫn không thể đạt tới Độ kiếp kỳ.

Hơn nữa, trong bảy, tám mươi năm đó vẫn có thể chiến đấu với người khác, tiêu hao rất nhiều chân nguyên.

Tu vi càng cao, tiến cấp càng khó.


Mà theo lý thuyết nếu muốn tu vi đột phá thì tốt nhất là bế quan. Nhưng trên thực tế thì phần lớn người tu đạo giống như một thứ ruồi mới nghe tới có thiên tài địa bảo xuất hiện là lập tức bu tới muốn cướp đoạt bất chấp tổn thất chân nguyên. Bởi vì với linh khí ẩn chứa trong thiên tài địa bảo có khi tương đương với cả mấy chục năm khổ tu.

Mà người tu đạo cấp bậc Lạc Bắc khi chân nguyên trong cơ thể kiệt quệ càng nhiều, khi tu luyện hấp thu linh khí trời đất, bổ sung chân nguyên lại càng nhanh. Cái này tương đương với một cái bình tràn ngập thuốc, ngươi muốn cho thêm một viên vào cũng khó. Nhưng nếu một cái bình rỗng, bỏ thuốc vào đó lại là chuyện vô cùng dễ dàng.

Cho nên Lạc Bắc nghĩ sau khi hóa ra phân thân liền mặc kệ nó ở đó rồi sau đó dốc sức tu luyện bản tôn. Như vậy, đợi cho tới khi bản tôn hồi phục liền để cho phân thân tan rã hòa vào trong cơ thể rồi sau đó tạo ra một cái phân thân mới. Cứ như vậy, cơ thể của bản tôn giống như một cái bình, tốc độ tu luyện cực nhanh. Lặp đi lặp lại quá trinh đó, tốc độ tu luyện có lẽ so với khi tu luyện bình thường còn nhanh hơn mấy lần.

Như vậy chẳng khác nào gặp một cái cơ may. Có khả năng chỉ cần chưa tới một, hai chục năm liền có thể tấn công tới cảnh giới tiếp theo của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh.

Có thể nói ý nghĩa của Thần Kiêu pháp giới đối với Lạc Bắc không chỉ là một cái pháp bảo giữ mạng mà còn có thể tăng tốc độ tu luyện.

Hơn nữa, nếu bản tôn hoàn toàn hồi phục, Lạc Bắc cũng có thể lựa chọn không để cho phân thân và bản tôn dung hợp, có thể tiếp tục điều khiển phân thân làm việc. Ví dụ như phân thân hành động cách cả ngàn dặm, bản tôn ở lại trấn thủ Thương lãng cung. Dù sao thì phân thân cũng chẳng khác nào một cái pháp bảo, có thể bỏ đi bất cứ lúc nào.

Như thế cũng không sợ sau khi bản thân ra ngoài, kẻ địch thừ cơ lọt vào. Hơn nữa còn đánh lạc tầm mắt của đối phương khiến cho đối thủ không phát hiện được hành tung thật sự của mình.

Tác dụng của Thần Kiêu pháp giới rất lớn cho nên hiện tại Lạc Bắc không muốn người khác biết mình có cái pháp bảo này.

Cho nên Lạc Bắc đã căn dặn những người biết không được nói với bất cứ ai. Hiện tại cái phân thân của Lạc Bắc được Thần Kiêu pháp giới tạo ra một cái đạo bào màu vàng. Bên ngoài phủ thêm một cái pháp y màu đen.

Cái pháp y đó là một cái pháp bảo Lạc Bắc hỏi mượn Vũ Sư Thanh, tên là Thiên huyền pháp y, có cấp bậc không cao. Tuy nhiên nó lại có công hiệu che giấu khí tức và pháp lực dao động. Hơn nữa, nó còn tản ra một vầng ánh sáng màu đen. Bởi vì kim thân của Lạc Bắc có màu sáng bóng như ngọc nên cho dù Đông Bất Cố và Vũ Sư Thanh cũng không nhận ra giữa bản tôn và phân thân có gì khác biệt.

....


- Chưởng giáo Lạc Bắc!

Trong khoảng khắc, hai tên đệ tử Nga Mi tới trước mặt phân thân của Lạc Bắc. Hai tên đệ tử đó đều là những kẻ được Vũ Sư Thanh tự tay truyền thụ, hơn nữa khi ở Thương Lãng cung cũng đã gặp Lạc Bắc cho nên mới gặp đã nhận ra hắn. Chỉ có điều bọn họ không biết trước mặt là phân thân của hắn. Bình thường người tu đạo và Yêu tộc trong Thất Hải đều quen gọi Lạc Bắc là Yêu vương. Nhưng đám đệ tử Nga Mi lại thích gọi Lạc Bắc với một cái thân ph khác. Bởi vì trong suy nghĩ của họ thì liên minh với chưởng giáo của Từ Hàng Tĩnh Trai so với liên minh một người đứng đầu yêu tộc còn dễ chấp nhận hơn. Sau khi thi lễ với Lạc Bắc, hai tên đệ tử Nga Mi dẫn hắn vào bên trong, đồng thời nói với hắn:

- Hiện tại sư tôn tới một thị trường giao dịch, chắc không có trong sư môn. Có điều sư tôn đã căn dặn nói rằng đồ vật mà lão đầu tử của Trạm Châu Trạch Địa đưa tới đã chuyển về Thương Lãng cung.

- Đây là cái gì?

Trong một cái động bên dưới động phủ ngầm của Bích Căn sơn nhân, Lạc Bắc nhìn mười lăm hạt châu màu đen trong một cái túi tơ màu xanh mà hỏi.

Đừng gần bên cạnh hắn là một bóng người gần như trong suốt, hơi thở và pháp lực dao động được che giấu rất tốt. Người đó chính là Thống lĩnh Ảnh La Sát - Nguyệt Ẩn.

Lạc Bắc vẫn mặc cái pháp y màu đen, rõ ràng là phân thân. Chỉ có điều cho dù với tu vi và con mắt của Nguyệt Ẩn cũng không nhận ra.

Hiện tại mười lăm hạt châu màu đen đó chính là một trong những vật mà lão đầu tử Bán Diện Nhân Ma của Trạm Châu Trạch Địa gửi cho hắn. Những hạt châu đó to bằng quả trứng chim bồ câu, bề mặt sáng bóng, nhìn giống như một thứ trân châu màu đen. Tuy nhiên chúng lại tản ra từng làn hơi thở lạnh lẽo. Hơn nữa Lạc Bắc hiểu rõ, thứ mà lão đầu tử đưa tới chắc chắn không phải là một vật tầm thường.

- Cái này chính là quả Quỷ Kiểm hoa. - Nguyệt Ẩn trả lời Lạc Bắc:

- Quỷ Kiểm hoa là một thứ hoa cỏ độc đáo của Trạm Châu Trạch Địa chúng ta, sinh trưởng ở nơi có khí âm lệ cực nhiều. Cứ trăm năm chúng mới nở hoa, ngàn năm mới kết quả. Những trái của chúng ẩn chứa khí âm lệ kinh người, ngoài ra còn có một thứ dược tính mê hoặc thần hồn cực mạnh. Cho dù người tu đạo có tu vi cực cao trong Ma môn chúng ta cũng không thể nào ngăn cản nổi. Nếu muốn luyện hóa cũng rất dễ tẩu hỏa nhập ma.

- Lão giao cho ta Quỷ Kiểm hoa để dùng vào việc gì? - Lạc Bắc tập trung nhìn hơn mười viên tinh thạch trong suốt màu vàng trên bàn:

- Còn đây là cái gì?

Nguyệt Ẩn nói:

- Thứ này là Thiên Nguyên hoàng tinh.

- Thiên Nguyên hoàng tinh?- Lạc Bắc hơi giật mình.