La Phù

Chương 446: Ngân châm vỡ!

- Đây là tiểu Trà đã nuốt Huyết Xá lợi rồi diệt Đại Tự Tại cung?

- Lạc Bắc định hóa giải ma huyết giúp nàng trở lại bình thường?

Nhan Thọ Sơn và Vũ Mạc Thạch còn có Thiết Cừu đều là tán tu. Hon nữa, trước kia ba người chỉ ở tầng lớp thấp nhất của Nam Thiên môn, sau đó nhờ may mắn, nhìn thấy một vị Tán tu Nguyên Anh kỳ giao đấu với người khác tại Nam Thiên môn rồi trọng thương. Ba người mạo hiểm ra tay giết chết vị Tán tu đó nên được rất nhiều thứ. Bọn họ âm thầm kinh doanh ở Nam Thiên môn trong mấy chục năm mở được Trân Bảo các. Hôm nay có được tu vi như vậy và rất nhiều pháp bảo. Nhưng khác với người tu đạo của huyền môn chính đạo, nhưng người tu đạo bị Nhan Thọ Sơn và Vũ Mạc Thạch phục kích trước đây nhiều lắm chẳng qua là Nguyên Anh sơ kỳ, cơ bản không gặp người nào cao hơn. Có thể nói, bọn họ gặp không biết bao nhiêu là những kẻ tu đạo ở Nam Thiên môn nhưng đối với sự hiểu biết về những nhân vật đứng đầu trong Huyền Môn chính đạo thì kém hơn đám đệ tử chính phái nhiều.

Hơn nữa, những pháp quyết mà họ lấy được ở Nam Thiên môn nhiều lắm chỉ là pháp quyết hạng hai, cơ bản không thể sánh với những pháp quyết như Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu, Thất Xảo Di thiên đại pháp hay Tĩnh Niệm Thông Minh quyết. Cho nên mặc dù tu vi của Nhan Thọ Sơn tới Nguyên Anh sơ kỳ nhưng pháp thuật của y không thể sánh được với những pháp thuật hàng đầu.

Cho nên vào lúc này, chứng kiến tình cảnh trước mặt, Nhan Thọ Sơn và Vũ Mạc Thạch thật sự không thể tưởng tưởng nổi. Đứng sau đám người Đông Nhan và Lạc Bắc, cả hai chẳng khác nào hai con kiến nhỏ bé.

- Trước tiên rút hết U Minh ma huyết trong Huyết Trì trước.

Vào lúc này, sau khi bao phủ toàn bộ tiểu Trà bằng một lớp bạc, cơ bản không thể nhìn thấy rõ tình cảnh của nàng.

Do hiện giờ, nước thuốc chỉ còn nửa canh giờ sẽ mất đi hiệu lực cho nên Na cổ Tát Mãn không dám lãng phí thời gian. Nàng vung tay vẽ một cái, mười hai cột sáng trong trận pháp lập tức trồi lên thả ra mười hai cây Thiên thần ngân châm.

Mười hai cây Thiên thần ngân châm xuất hiện, dưới sự điều khiển của nàng, chúng lập tức tạo thành trận thế, lơ lửng trên quả cầu màu bạc.

Một sợi chỉ bạc được hút ra khỏi quả cầu, xuyên thấu mười hai cây ngân châm nhìn như đang rút một sợi tơ tằm từ cái kén.

Hiện tại Huyết Trị đã bị Thiên Ngân hoàn toàn thẩm thấu. Na cổ Tát Mãn muốn rút sợi, trước tiên loại bỏ Huyết Trì để quan sát tiểu Trà cho rõ.

............

- Thời gian có lẽ là đủ.

Lần trước hút U minh ma huyết trong cơ thể Thất Hải Yêu vương thú ước chừng nửa canh giờ. Nhưng mặc dù Ma huyết trong Huyết Trì ngưng đọng hơn trong cơ thể Thất Hải Yêu vương thú nhưng thể tích lại không nhiều bằng. Vì vậy mà chỉ trong mấy tuần hương, cái kén màu bạc bao quanh tiểu Trà đã được rút hết.

Chỉ thấy mười hai cây Thiên thần ngân châm tản ra ánh sáng màu hồng, còn tiểu Trà và tiểu Ô Cầu thì bám đầy Thiên ngân. Bắt đầu có chất lỏng Thiên ngân chảy ra từ cả hai.

Có Thiên ngân thẩm thấu chứng tỏ cơ thể của cả hai đã bị Thiên ngân bao phủ hoàn toàn. Toàn bộ khí huyết và U Minh ma huyết đã bị Thiên ngân đóng băng. Bây giờ có thể dùng thiên thần ngân châm để hút U Minh ma huyết.

Na cổ Tát Mãn không để lãng phí một chút thời gian nào.

Một sợi chỉ bạc còn nhỏ hơn cả sợi tơ từ người tiểu Trà chay ra, xuyên thấu đỉnh của mười hai cây ngân châm. Từng giọt thiên ngân lại theo mười hai cây ngân châm rơi xuống những cái rãnh ở trong trận.


Lạc Bắc nhìn tiểu Trà không chớp mắt.

Trước kia cho dù gặp phải lúc đấu phép sống chết, Lạc Bắc vẫn luôn luôn bình tĩnh. Nhưng vào lúc này, sợi tơ trên người tiểu Trà chạy ra lại khiến cho hắn lo lắng. Bàn tay Lạc Bắc liên tục chảy mồ hôi, ngay cả hơi thở cũng như dừng lại.

- Được rồi! Na Cổ Tát Mãn! Thời gian có lẽ là đủ.

Trong toàn bộ cái động hoàn toàn yên lặng. Thời gian cũng như dừng lại... Bất ngờ, Đông Nhan đang nhìn nước thuốc trong Tham Mộc thần đỉnh chợt kêu lên.

Lúc này, trên người tiểu Trà đã không còn những sợi tơ bạc chảy ra. U Minh ma huyết trong người nàng đã được hút ra hết.

Khoảng cách tới lúc nước thuốc mất đi hiệu lực chỉ còn khoảng một cây hương. Thời gian như vậy có lẽ là đủ.

- Trong cơ thể của cô ấy không còn khí huyết của mình.

Nhưng vào lúc này, trong mắt của Na cổ Tát Mãn lại như tỏa ra ánh sáng. Lúc trước, sau khi U Minh ma huyết trong cơ thể của Thất Hải Yêu Vương thú bị hút ra vẫn còn có ánh sáng màu bạc. Đó là do vẫn còn khí huyết đọng lại với thiên ngân. Nhưng vào lúc này, trên người tiểu Trà không hề có lấy một chút ánh sáng nào, chứng tỏ rằng trong người nàng không còn có khí huyết chưa bị U Minh ma huyết xâm nhập.

Hiện tại, mỗi lần U Minh ma huyết bị hút ra, Na cổ Tát Mãn có thể cảm nhận được sức sống trên người tiểu Trà đang trôi đi với một tốc độ kinh người.

Hiện tại, Na cổ Tát Mãn khẩn trương hơn bất cứ lúc nào.

- Hãy cố chịu đựng.

Na cổ Tát Mãn thầm kêu lên. Nàng vung cây pháp trượng màu lục khiến cho toàn bộ nước thuốc trong Sâm mộc thần đỉnh tràn lên, bao phủ lấy thân thể của tiểu Trà.

- Na cổ Tát Mãn! Ta đã nói rồi. Nước thuốc của ngươi cho dù người ta bị hút hết khí huyết vẫn có thể cứu được.

Trong nháy mắt khi nước thuốc thấm vào trong thân thể của tiểu Trà, Đông Nhan lập tức kêu lên đầy vui mừng.

Bởi vì trong nháy mắt khi nước thuốc thấm vào trong thân thể của tiểu Trà, Đông Nhan cũng cảm nhận được sức sống của tiểu Trà đang trôi đi lập tức dừng lại, đồng thời xuất hiện dòng khí huyết lưu động. Nó mang tới cho nàng một cái cảm giác giống như trong dòng sông khô cạn bắt đầu có dòng nước chảy xuôi.

- A! Sao lại thế này?

Ngoại trừ Nhan Thọ Sơn và Vũ Mạc Thạch ra tất cả mọi người đều có sự vui mừng khi thấy tiểu Trà có thể cứu được. Nhưng đúng vào lúc này, sắc mặt mọi người lập tức thay đổi do mười hai cây thiên thần ngân châm đột nhiên run rẩy tản ra vô số những tia sáng.


- Không hay.

Vô số những tiếng động vang lên, Na cổ Tát mãn cũng hét lên một tiếng chói tai rồi phun ra một ngụm máu. Mười hai cây Thiên thần ngân châm hoàn toàn vỡ nát.

Chỗ U Minh ma huyết bị hút ra giống như một con vật còn sống lập tức chui lại vào trong cơ thể của tiểu Trà.

- tiểu Trà!

Lạc Bắc không ngờ lại có biến hóa như vậy nên không còn giữ được bình tĩnh. Đầu óc hoàn toàn trống rỗng.

- Lạc Bắc! Nhanh chóng phong ấn cô ấy lại.

Sau khi phun ra một ngụm máu tươi, Na cổ Tát Mãn cũng lập tức hét lên.

Trong tiếng hét chói tai của Na Cổ tát mãn, Lạc Bắc tỉnh táo lại. Lập tức bảy vầng sáng đỏ như máu bao phủ lấy toàn thân tiểu Trà.

Trên người tiểu Trà lập tức có một lớp bông tuyết đỏ như máu bao phủ rồi bị phong ấn lại.

Tuy nhiên sắc mặt của Lạc Bắc cũng trở nên trắng bệch, toàn thân run rẩy không nói được tiếng nào.

- Na cổ Tát mãn! Tại sao lại thế này? - Đông Nhan vọt tới bên cạnh Tát Mãn mà nhét vào miệng nàng một viên đan dược. Na cổ Tát Mãn hít một hơi, sau đó khí tức mới ổn định lại.

- Cô ấy bị U minh ma huyết xâm nhập đã lâu, thần hồn bị tổn hao quá nặng gần như không còn thần niệm của mình.

- Cho dù có hút được toàn bộ U Minh ma huyết ra nhưng thần niệm trong người cô ấy cũng giống như là thần niệm của Ma huyết.

- Khi cứu cô ấy, một khi hồi phục ý thức sẽ lại khống chế U minh ma huyết trở lại trong cơ thể mình. Thiên thần ngân châm bị cô ấy điều khiển U Minh ma huyết mà vỡ nát.

- Hiện tại cô ấy có thể nói là hoàn toàn biến thành ma.

- Trừ khi có thứ thần dược nào có thể giúp sau khi hút U minh ma huyết ra mà hồi phục thần niệm của tiểu Trà thì mới có thể giúp cho nàng hồi phục lại. Nhưng cho dù có thần dược đó thì Thiên thần ngân châm cũng đã bị phá hủy. Thiên thần ngân châm được luyện chế từ tinh thạch Thiên thần. Làm sao chúng ta có thể tìm được thứ tinh thạch đó?

Na cổ Tát Mãn chớp mắt nhìn Lạc Bắc mà nói từng câu một.

- Không có cách nào cứu cô ấy sao?

Lạc Bắc nắm chặt hai tay. Sau khi lẩm bẩm như vậy, một nỗi đau thương từ trên người hắn tản ra.

Thất Hải Yêu vương.

Vào lúc này, hắn đã có thể khiến cho nhiều người tu đạo nghe thấy uy danh mà kinh sợ. Một Thất Hải yêu vương nắm trong tay lực lượng cực mạnh.

Cho dù người tu đạo có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ như Nhan Thọ Sơn khi đối diện với hắn cũng chẳng khác nào ngọn cỏ.

Nhưng hắn lại không cứu được nàng...