La Phù

Chương 204: Đội mồ sống lại

Sau đó, ba vị tôn giả của Sắc Lặc tông sử dụng Mạn Đồ La liên hoa sinh pháp vây khốn Bàn Ma Hoàng đánh được hắn chết chín lần nhưng vẫn để cho hắn bỏ chạy.

Bàn Ma Hoàng khiến cho mấy phái lớn của Mật tông bó tay không có biện pháp nào. Tu vi của y cực cao là điều không thể nghi ngờ. Nhưng với sự vây công của ba vị tôn giả mà Bàn Ma Hoàng còn có thể trốn thoát thì đó là vì mỗi lần đánh chết hắn, chân nguyên tốn rất nhiều nên để cho hắn bỏ chạy mất.

Từ hơn trăm năm trước, sau khi bị ba vị tôn giả của Sắc Lặc tông vây công, Bàn Ma Hoàng bỏ chạy không nghe thấy tung tích. Hiện tại y xuất hiện ở đây có thể là do khí đó bị ba vị tôn giả đánh cho trọng thương. Sau đó bị đám người Nại Hà ma cung bắt gặp khống chết, trở thành một Ma vương trong tay chúng.

Hiện tại, Lạc Bắc biết được lai lịch của Bàn Ma Hoàng liền hết sức tỉnh táo. Bởi vì Lạc Bắc hiểu được với thực lực của bản thân và những người bên mình thì Bàn Ma Hoàng chưa hẳn là đối thủ của họ. Thậm chí Lạc Bắc có thể đoán ra được ý của Tiếu Vong Trần và Lâu Dạ Kinh định dùng Bàn Ma Hoàng giảm bớt chân nguyên của đám Lạc Bắc.

Bình thường đối với người tu đạo thì cho dù là Thập đại kim tiên của Côn Luân có thể đánh chết được Bàn Ma Hoàng tới mười bảy lần, chân nguyên cũng gần như cạn kiệt. Tới lúc đó, đám người Tiếu Vong Trần chỉ cần tới thu dọn chiến trường là xong.

Nhưng điều này Lạc Bắc cũng không hề sợ.

Những tiếng vù vù từ phía Bàn Ma Hoàng bắt đầu xuất hiện, hiển nhiên là y đã ra tay.

Từng ngọn lửa màu trắng từ trong hư không xuất hiện bay quanh người y. Những ngọn lửa to bằng ngón tay cái khiến cho không khí ở xung quanh như bị đốt cháy làm cho khung cảnh bị vặn vẹo. Giống như chúng đang hít lấy hít để bầu không khí xung quanh. Bàn Ma Hoàng sau khi thốt lên câu đó cũng chỉ còn lại tiếng hít thở đầy tham lam.

Dường như sự tàn sát sinh mệnh chính là bản năng của y. Cái giờ phút này y đã chờ đợi không biết bao nhiêu năm.

Từng ngọn lửa màu trắng nhanh chóng ngưng kết tạo thành vô số hạt châu trong suốt màu trắng lưu động quanh người y. Trong mỗi hạt châu ẩn chứa hỏa nguyên hết sức mạnh. Tuy nhiên nhìn chúng lại không hề giống hỏa châu mà giống như những giọt sương trong suốt.

Sau khi Bàn Ma Hoàng thốt lên âm thanh không hề có lấy một chút tình cảm, rồi đến quanh thân thể xuất hiện những hạt châu trong suốt. Tất cả chỉ diễn ra trong tích tắc, giống như chỉ lóe lên một ý nghĩ. Nhưng hạt hỏa châu vừa mới được ngưng tụ, Bàn Ma Hoàng cũng di động. Trong nháy mắt y biến mắt lao thẳng vào đám người Lạc Bắc với một tốc độ kinh người.

Bất Tử Dạ xoa vương chỉ biết pháp thuật cận chiến?

Hiển nhiên Bàn Ma Hoàng muốn tiến gần tới mọi người. Nhưng trong đầu Lạc Bắc chợt xuất hiện ý nghĩ đó. Trong điển tịch có ghi lại Niết Bàn dạ xoa vương không có pháp thuật cận chiến. Mà nhìn từ dáng vẻ bệ vệ của Bàn Ma Hoàng thì hắn không chỉ biết sử dụng pháp thuật cận chiến mà là tàn sát diệt sát. Đối với hắn mà nói thì việc tàn sát như là một niềm vui, hưởng thủ cảm giác xé rách cơ thể người khác.


Tốc độ của Bàn Ma Hoàng gần như có thê sánh với Súc Địa thành thốn của Lạc Bắc. Trong nháy mắt, y chỉ còn cách đám người Lạc Bắc chưa tới năm trượng. Hơi thở mãnh liệt từ người y tản ra khiến cho đá núi dưới chân đám người Lạc Bắc vỡ vụn.

Oành!

Nhưng ngay lập tức, Bàn Ma Hoàng chợt giống như một quả bóng văng ngược về phía sau. Bị bay ngược lại sau, hai mắt y mở to như chưa hiểu chuyện gì xảy ra.

Mà đánh cho Bàn Ma Hoàng bay ngược về phía sau chính là một tia chớp có được kình hai thước và vô số sợ tơ màu trắng.

Tộc độ thi triển pháp thuật của Thái Thúc có thể nói là kinh người, cộng với tốc độ của Thi thần đứng sau lưng Lạc Bắc có thể nói là so với Bàn Ma Hoàng còn nhanh hơn.

Huyền Sát Ngân ti của Thi thần lợi hại như vậy, chẳng trách mà đám người Tiếu Vong trần cũng đều e ngại nó.

Hỏa nguyên ẩn chứa trong hỏa châu xung quanh người Bàn Ma Hoàng so với tam muội chân hỏa còn mạnh hơn. Hơn nữa nó còn có tác dụng phòng ngự hết sức lợi hại. Tử Lôi quang chùy của Thái Thúc và Huyết Sát ngân ti của Thi thần đánh lên người y cũng không làm cho chúng bị đánh tan. Ngay cả Lạc Bắc cũng thấy rõ, Huyền Sát ngân ti có thể đâm nát phi kiếm vậy mà mấy viên hỏa châu vẫn nguyên vẹn.

Một làn pháp lực dao động cực mạnh lại từ người Bàn Ma Hoàng tản ra. Dường như y khó chịu vì bị đánh bay nên theo pháp lực dao động, sau lưng Bàn Ma Hoàng phụt lên hai cột lửa cực lớn rooig ngưng kết tạo thành hai cái cánh.

- Cái gì vậy?

Sau khi hình thành hai cái cánh, Bàn Ma Hoàng bay mà dừng lại trong không trung. Miệng y như phát ra một thứ âm thanh gì đó. Mà thứ âm anh đó lại là để nói với Thi thần của Lạc Bắc.

Mặc dù Bàn Ma Hoàng đã hoàn toàn biến thành ma nhưng vẫn còn có kiến thức và sự phán đoán của mình. Hơn nữa, sau khi được Lâu Dạ Kinh giải trừ phong ấn, pháp lực và tâm trí của y như sống lại. Sau khi bị Thi Thần đánh lui, y cũng có thể cảm nhận được Thi thần hoàn toàn khác với những người tu đạo.

Oành! Oành!


Âm thanh lạnh lẽo của y bị một tiếng nổ to át mất. Một cột sét to bằng thùng nước từ trên cao giáng xuống hóa thành một con rồng khổng lồ. Xung quanh thân thể con rồng do sấm sét tạo ra đó còn bốc lên những vầng lửa.

Con Lôi long vừa mới xuất hiện liền lao thẳng xuống đỉnh đầu của Bàn Ma Hoàng, chẳng khác nào một cây cột lớn từ trên cao nện xuống.

Lần này, Bàn Ma Hoàng bị đánh chui thẳng vào trong núi đá. Dưới sự rung chuyển dữ dội, đám người Lạc Bắc liền bay lên. Trong nháy mắt, Lôi Long cũng biến mất. Chỗ đám người Lạc Bắc vừa đứng cũng không còn. Mà ngay cả hai cái cánh Bàn Ma Hoàng vừa mới ngưng tụ cũng bị đánh nát.

Tam Thần Long vương quyết có uy lực thật mạnh.

Cái pháp thuật đó là do Ly Nghiêu Ly phóng ra. Ngày đó, khi Ly Nghiêu Ly gặp Lạc Bắc là muốn sử dụng Tử Ngọc Hỏa thảo để tạo ra Tam Thần Long thể. Mà từ sau khi y được Mộ Hàm Phong giúp đỡ có dược Tam Thần Long thể xong liền tu luyện Tam Thần long vương quyết.

- Các ngươi...

Bàn Ma Hoàng còn chưa kịp cử động thì hai cột sét màu tím nối tiếp nhau giáng lên người Lạc Bắc. Lần này, nó làm cho Hỏa châu trên người y cũng không ngưng tụ được.

Bàn Ma Hoàng tản ra hơi thở điên cuồng. Ánh mắt của y không hề có chút tình cảm nhìn về phía Thái Thúc.

Với tu vi của Bàn Ma hoàng, nếu bình thường mà bị đánh lui thì có thể thi triển một, hai cái pháp thuật. Hắn cũng cảm nhận được mặc dù Lạc Bắc còn chưa ra tay nhưng trong cơ thể có chứa lực lượng rất mạnh. Nhưng tốc độ thi triển pháp thuật của Thái Thúc lại nhanh như vậy, dễ dàng cắt đứt pháp thuật của hắn khiến cho hắn phải luống cuống.

Vì vậy mà trước tiên, Bàn Ma Hoàng đã coi Thái Thúc trở thành mục tiêu đầu tiên phải diệt.

Ngay vào lúc, Thái Thúc phóng ra hai cột sét màu tím vào người Bàn Ma Hoàng, ánh mắt của y nhìn về phía Thái Thúc thì một loạt tiếng Phạn âm như có như không chợt vang lên.

Trong tiếng Phạn âm nỉ non đó, trên người Bàn Ma Hoàng chợt tản ra ánh sáng màu vàng. Đồng thời một cái bóng khổng lồ từ từ hiện ra phía sau lưng y. Trong ánh lửa chói mắt, cái bóng người đó có đầu giống như cái biếu lạc đà, không có tóc, tai nhọn, lại cầm một cái xiên trong tay. Bộ mặt của cái bóng đó chỉ có thể dùng hai chữ đáng sợ để hình dung. Bàn Ma Hoàng tu luyện Niết Bàn Dạ Xoa phục ma kinh cho nên cái bóng đó chính là Dạ xoa trong điển tịch của Mật tông ghi lại.

Cái bóng đó vừa mới xuất hiện, những viên hỏa châu đang di chuyển quanh người Bàn Ma Hoàng chợt bắn đi. Vô số hạt hỏa châu trong suốt bắn lên trời cao rồi giống như mưa châu rơi xuống. Những viên hỏa châu đó cung không lao về phía đám người Lạc Bắc và Thái Thúc mà giống như bức rèm che chắn trước mặt Bàn Ma Hoàng.

Ngay khi tiếng Phạn âm vang lên thì đạo pháp thuật thứ hai của Ly Nghiêu Ly cũng được phóng ra.

Lần này, Ly Nghiêu Ly phóng ra một con thủy long được quấn quanh bởi những tia chớp. Con thủy long có màu xanh đậm, toàn thân trong suốt. Vô số những tia chớp di chuyển trong đó chẳng khác nào kinh mạch và máu huyết của nó.

Nếu lấy tu vi chân nguyên tinh khiết mà nói thì hiện tại cấp bậc của Ly Nghiêu Ly kém hơn Khuất Đạo Tử rất nhiều. Nhưng Tam Thần Long vương quyết của tộc Ly Thủ cũng là một thứ pháp quyết lợi hại giống như Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu. Uy lực mỗi một phát thuật phóng ra đều tương đương với chín tầng ánh sáng của Khuất Đạo Tử.

Những viên hỏa châu rơi xuống như dòng thác đồng loạt phát ra tiếng nổ liên hồi. Những tiếng vang đó là do tốc độ lao xuống của chúng quá nhanh cọ sát với không khí mà phát ra. Những viên hỏa châu ngưng tụ hỏa nguyên tới mức cao nhân lại có tốc độ kinh người khiến cho con thủy long mang theo những tia chớp của Ly Nghiêu Ly không ngờ không thể xuyên qua được dòng thác mà bị đánh tan.