La Phù

Chương 195: Nại Hà ma cung

Hiện tại, với tu vi của mình, Lạc Bắc đã có một chút gì đó uy nghiêm. Nhưng hiện tại, dù sao thì hắn cũng vẫn còn trẻ nên gương mặt vẫn có sự non nớt. Có điều hiện giờ, hắn đeo cái mặt nạ vào khiến cho sự non nớt bị che kín, chỉ còn sự lạnh lùng, thần bí.

Lúc trước, Lạc Bắc đã có một chút phong độ của một vị tông sư thì hiện tại khi đeo cáo mặt nạ này càng khiến cho hắn tràn ngập một phong thái vương giả.

- Yêu vương.

Đúng vào lúc này, Tịch Tây Nguyên nhanh chóng từ ngoài động chạy vào:

- Cách năm trăm dặm về phía Tây có người đang chạy tới đây. Pháp lực dao động trên người họ rất mạnh.

- Cuối cùng thì cũng đã tới.

Tinh thần Lạc Bắc liền trùng xuống.

Trong những ngày qua, điều Lạc Bắc lo lắng nhất đó là người Côn Luân tiến đến bao vây. Thao Sinh Nguyên bỏ chạy, Lạc Bắc biết hành tung của mình và Thái Thúc nhanh chóng sẽ bị lộ.

Việc Côn Luân chặn giết chỉ còn là vấn đề thời gian.

Mà hiện tại, việc Côn Luân tới vây giết đối với Lạc Bắc là vô cùng bất lợi.

Nếu chậm thêm một chút nữa, Thi vương biến thành Thi thần hay Bích Căn sơn nhân sử dụng Ô Đàm Kim Ma Lang và Sơn Hà Xã tắc chung luyện chế thành một thứ pháp bảo lợi hại thì thực lực của Lạc Bắc sẽ tăng mạnh tới lúc đó, phối hợp với Thái Thúc sẽ tạo ra một sự uy hiếp.

Nhưng Côn Luân cố tình đuổi giết tới đây thì cơ bản hắn không còn sự lựa chọn nào nữa.

Đám người Cầu Thương Dương cũng nhanh chóng chạy tới cái động của Lạc Bắc.

- Tổng cộng có tất cả ba người, còn cách chừng ba trăm dặm. Chính xác là họ đang hướng tới Thương Lãng cung.

Rất nhanh, một nam tử Tịch Tộc lo lắng lướt vào báo tin.

Sau khi nhận được tin đó, người Tịch Tộc cơ bản không hề nhận được tin tức nào của ba người đó nữa. Bởi vì ba người kia có lẽ phát hiện ra Ngân sắc tiễn ngư có tác dụng truyền tin cho nên những con nào tới gần đều bị đánh chết.

Đây đúng là một tin tức đầy sự đối địch.

Bình thường đối với người tu đạo cho dù phát hiện ra người ta đang quan sát cũng không ra tay đánh chết người khác. Bởi vì việc này rất dễ nảy ra đấu pháp sinh tử.

- Chỉ có ba người?


Lạc Bắc nghe thấy tin tức thì cảm thấy bất ngờ.

Hắn hiểu rõ người Côn Luân lợi hại tới mức nào. Uy lực Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu, Lạc Bắc cũng đã được chứng kiến.

Ảo Băng Vân và Hàng Thanh Phong là những đệ tử nổi bật nhất của Côn Luân, tu vi của cả hai đều cùng một đẳng cấp với Thích Như Ý, tương đương với một tông chủ của phái lớn.

Tuy nhiên trải qua mấy trận đại chiến, nhất là sau trận chiến núi Anh Giao, Lạc Bắc biết với tu vi của một người cho dù có cao tới mấy thì đối mặt với mười người tu vi kém hơn cũng không hề có được phần thắng.

Lạc Bắc cảm ấy cho dù là Hắc Phong lão tổ thì cũng không thể đánh lại được bản thân mình, Khuất Đạo Tử và Thi vương liên thủ.

Đương nhiên, Hắc Phong lão tổ cũng thừa nhận trên thế gian có nhiều người tu vi còn cao hơn mình. Mà Thập đại kim tiên của Côn Luân thì lão không thể nào địch nổi. Lạc Bắc cũng biết, càng lên cao tu vi càng khó tăng thêm. Nhưng càng lên cao, uy lực của pháp thuật cũng cao hơn rất nhiều.

Vì vậy mà thập đại kim tiên có khả năng còn cao hơn Hắc Phong lão tổ không chỉ một phần.

Nhưng cho dù là lợi hại gấp đôi gấp hai, trừ khi là cả ba người vừa tới đều là thập đại kim tiên của Côn Luân, nếu không thì Lạc Bắc cũng có thực lực để liều mạng.

Bởi vì ngoại trừ những người từ núi Anh giao đi theo mình thì hiện tại còn rất nhiều người tộc Ly Thủ và Hỏa Kiêu. Mặc dù Hỏa Kiêu không thể biến thành hình người như tộc Ly Thủ hay tộc Đằng Giao nhưng trời sinh đã biết được pháp quyết hệ Hỏa, lại là dị thú cực mạnh ở trong nước. Hơn nữa, hiện tại còn có Thất Hải Yêu Vương thú và rất nhiều dị thú khác giúp đỡ.

Chỉ riêng một mình Thất Hải Yêu Vương thú cũng tương đương với mấy cao thủ như Đinh Ngao và Thích Như ý.

“Chẳng lẽ người tới không phải là người Côn Luân?”

Lạc Bắc chợt nghĩ như vậy.

Nếu không phải là người Côn Luân, biết hắn có năng lực tiêu diệt người của Thất tông, ngũ phái và đánh bại Thương Lãng cung thì tới đây không thể chỉ có ba người. Còn tập trung nhiều môn phái tạo ra thanh thế thật mạnh để làm vật hy sinh mới chính là phong cách của Côn Luân.

- Cứ để xem người chúng ra có còn những người khác đi theo hay không.

Lạc Bắc lập tức phân công mọi người. Mặc dù Tịch tộc khống chế Ngân tiễn ngư tới gần bọn họ chừng mười trượng là bị đánh chết nhưng những nơi khác thì vẫn có thể được.

- Dường như chỉ có ba người chứ không có nhiều người tới đây.

Sắc mặt người của Tịch tộc tới báo tin đó hết sức khác lạ:

- Ba người đó lao tới theo hướng của Thương Lãng cung. Nhưng khi cách Thương Lãng cung chừng hai trăm dặm thì bọ họ tách ra, bao vây con vật của Tịch Ngân Lân lại.

Tịch Ngân Lân chính là một người trong số mấy cô gái của Tịch tộc. Mà hiện tại, con vật người đó nói chính là Pháp vương thủy chu. Pháp vương thủy chu được Tịch Ngân Lân dùng Tịch Tộc đằng âm gọi tới. Đám người Tịch tộc có thói quen gọi đám dị thú do mình điều khiển bằng một cái tên giống nhau. Vì vậy mà Tịch Ngân Lân cũng gọi Pháp vương thủy chu là tiểu pháp.


- Bọn chúng không tới Thương Lãng cung mà lại bao vây Pháp Vương thủy chu?

Lạc Bắc cũng không hiểu được ý đồ của ba người đó. Sau khi trầm ngâm một lúc, Lạc Bắc liền nói với đám người Tịch Tây Nguyên và Cầu Thương Dương:

- Các ngươi cùng đi với ta xem ba người đó là ai.

Lúc này, trong động vẫn cuồn cuộn dung nham như trước cùng với ánh lửa chói mắt. Còn trên mặt biển đang là đêm khuya.

Một vầng trăng sáng giữa đêm đen tản ra ánh sáng lạnh lẽo.

Rất nhiều ngày chưa ra khỏi hang. Lần đầu tiên vọt lên mặt biển, Lạc Bắc có cảm giác hết sức thoải mái.

Một cái bóng đen đưa Lạc Bắc, Cầu Thương Dương, Ly Nghiêu Ly, Tịch Tây Nguyên lao nhanh về phía vùng biển mà Pháp vương thủy chu ẩn nấp.

Cái bóng đen đó tản ra khí đen cuồn cuộn, trên lưng gồ lên giống như một cái xe vậy. Đó chính là Quỷ Xa Âm Vương Cưu.

Trong làn nước biển bên dưới Quỷ Xa Âm Vương Cưu còn có một bóng đen khổng lồ, trên lưng dường như có hai người đang đứng.

Ẩn nấp dưới làn nước sâu bên dưới Quỷ Xa Âm Vương Cưu chính là Thất Hải Yêu Vương thú. Còn trên lưng của nó chính là Khuất Đạo Tử và Thi vương.

Khi Lạc Bắc giao thủ với người khác chưa bao giờ khinh địch. Nhưng trong tình hình chưa rõ địch thủ là ai thì hắn sẽ không thể hiện hết toàn bộ thực lực của mình trước mặt đối phương.

Khi còn cách vùng biển của Pháp vương thủy chu chừng năm mươi dặm, Lạc Bắc nhìn thấy một vầng ánh sáng màu vàng.

Gần thêm một chút, Lạc Bắc có thể nhìn rõ bên cạnh vầng ánh sáng màu vàng đó còn có hai chấm đen. Bên trong vầng ánh sáng màu vàng đó có một nam tử trung niên mặc trường bào màu đen, đầu đội kim quan, sắc mặt hơi vàng. Hai bên vầng ánh sáng là hai đám mây đen bao phủ hai nam tử trẻ tuổi. Một người hơi ục ịch, cầm trong tay một cái đoản trượng màu xanh. Còn một người thì mặc áo choàng màu trắng, trong tay không cầm thứ gì nhưng lỗ tai lại xỏ một cái khuyên tai cực to.

- Dường như ba người này không phải thuộc huyền môn chính đạo.

Lạc Bắc liếc mắt thì có thể nhận ra qua cách ăn mặc của ba người đó cùng với hơi thở. Đồng thời pháp lực của hai tên thanh niên trẻ tuổi tản ra không hề giống với người trong huyền môn chính đạo.

Hởi thở của họ lạnh như băng, có phần giống với Khuất Đạo Tử và Thích Như Ý.

- Quỷ Xa Âm Vương Cưu.

- Ai? Là đạo hữu ở đâu?

Khi Lạc Bắc nhìn thấy ba người thì bọn họ cũng có thể thấy được bóng dáng khổng lồ của Quỷ Xa Âm Vương Cưu và mấy cái bóng đứng trên nó. Cả ba người đều không nhịn được lên tiếng hỏi.

Âm thanh của cả ban người vọng trên mặt biển khiến cho Lạc Bắc thở phào nhẹ nhõm.

Vào lúc này, Lạc Bắc có thể cảm nhận được tu vi của ba người không hề kém. Tu vi của nam tử trung niên trong vầng sáng màu vàng kia tương đương với Lạc Bắc. Còn hai người còn lại thì mặc dù tu vi không bằng nhưng so với đám người Kỷ Âm Dương của Thất tông ngũ phái thì còn mạnh hơn một chút. Nhưng cả ba người chắc chắn không phải là cao thủ đứng đầu của Côn Luân.

- Ta là Thất Hải Yêu Vương! Các ngươi là người ở đâu? Tới đây có ý định gì?

Lạc Bắc lệnh cho Quỷ Xa Âm Vương Cưu dừng lại rồi nhìn ba người mà lên tiếng.

- Là người Yêu tộc?

Khi ba người nhìn thấy rõ khuôn mặt của Lạc Bắc và đám người Cầu Thương Dương thì lắp bắp kinh hãi. Nhưng khi nghe Lạc Bắc tự xưng là Thất Hải Yêu Vương, hơn nữa do hắn tu luyện Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh khiến cho hơi thở được che giấu, trên mặt lại đeo cái mặt nạ màu bạc làm tăng thêm sự thần bí và uy nghiêm khiến cho cả ba người kinh ngạc