La Phù

Chương 191: Huyết tủy luyện thi

Lạc Bắc nghĩ vậy đồng thời lưu chuyển một chút chân nguyên trong người thì phát hiện bản thân mặc dù chưa vận chuyển pháp quyết để luyện hóa linh khí trời đất thì chân nguyên đã hồi phục một phần.

Mặc dù chỉ có một thành nhưng hiện tại Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh của Lạc Bắc đã đạt tới tầng thứ bảy, tu vi chân nguyên của Lạc Bắc đã xấp xỉ tám, chín phần Hắc Phong lão tổ. Thậm chí còn vượt qua tu vi của Thiên Huyễn Tiên tử Ảo Băng Vân. Với tu vi như vậy, nếu tu luyện nội đan đạo pháp thì đã có thể bước đầu sinh ra Nguyên Anh.

Tu vi như vậy so với nhiều vị tông chủ của các môn phái. Ngày đó trong Thất tông ngũ phái cũng chỉ có Thích Như Ý là có tu vi có thể sánh được với Lạc Bắc. Vì vậy mà một giọt Thạch Nhũ quỳnh dịch có thể khiến cho chân nguyên của Lạc Bắc hồi phục một phần mười thì có thể hình dung được sự kinh khủng của nó.

Hơn nữa, đan dược mặc dù thần diệu nhưng dược lực trong đó rất mãnh liệt, thậm chí có hại, cần phải nhờ mấy thứ dược vật khác trung hòa. Vì vậy mà khi luyện hóa cần phải hết sức cẩn thận. Nhưng Thạch Nhũ quỳnh dịch được ngưng tụ từ linh khí tinh khiết, không hề có lấy một chút tạp chất. Nhờ đó mà khi luyện hóa nó có thể nói là rất nhanh, không hề có lấy một chút nguy hiểm.

- Mỗi một giọt Thạch Nhũ quỳnh dịch có thể tương đương với một viên linh đan thượng phẩm.

Lạc Bắc nhỏ hai giọt Thạch Nhũ quỳnh dịch vào trong miệng thì cảm thấy chân nguyên nhanh chóng tăng lên mà chỉ biết cười khổ.

Ở La Phù mặc dù có vô số linh dược nhưng lại là nơi vô cùng hoang dã. Khắp nơi đầu là độc trùng, khí độc, linh khí đầy tạp chất. Có thể nói La phù và Côn Luân là hai nơi hoàn toàn đối lập nhau.

- Làm sao mà chậm như vậy? Uống liền ba giọt mà vẫn chưa đủ?

Bích Căn sơn nhân rất khó chịu. Có điều lần này lão không dám mắng Lạc Bắc chỉ nói thầm với bản thân. Đối với Bích Căn sơn nhân thì lão chỉ cần một, hai giọt là chân nguyên nhanh chóng được bổ sung. Bích Căn sơn nhân có thể thấy tu vi của Lạc Bắc cao hơn mình không chỉ tới một phần. Hơn nữa, lão có thể cảm nhận Lạc Bắc rất có uy thế lại có cả sát khí. Người như vậy tốt nhất là ít chọc thôi, nếu không hắn giết mình thì làm sao có thể luyện khí tiếp được.

Có điều mặc dù Bích Căn sơn nhân im lặng nhưng hai mắt vẫn mở trừng trừng quan sát.

Vì vào lúc này, Lạc Bắc đã đưa bình Thạch Nhũ quỳnh dịch cho Thái Thúc sau đó hút từng miếng chì, thích, Bạch lân, lưu hoàng... Tới trước mặt.

Sau khi uống xong ba giọt Thạch Nhũ quỳnh dịch, Lạc Bắc phát hiện chân nguyên của bản thân đã hồi phục được một nửa, muốn luyện Thi vương không còn vấn đề gì nữa. Hơn nữa, Lạc Bắc cảm nhận được chỉ cần luyện hóa linh khí thiên địa thẩm thấu toàn thân là có thể bổ sung hoàn toàn chân nguyên, tiếp tục uống Thạch nhũ quỳnh dịch quả thật là lãng phí.

Vừa nhìn thấy động tác của Lạc Bắc, đám người Ly Nghiêu Ly đều giữ im lặng vì biết hắn bắt đầu luyện lại Thi vương. Chỉ thấy Lạc Bắc đưa tay chộp một cái hút những vật liệu tới trước mặt rồi sau đó để cho chân nguyên ép chúng thành bột phấn, trộn lẫn với nhau.

Hỗn hợp được trộn lại với nhau tản ra một mùi gay mũi khó thở. Ngay sau đó Lạc Bắc sử dụng chân nguyên bao phủ đống bột rồi cho vào trong một cái vạc.


Trong cái vạc đó đầy thủy ngân. Bình thường, chì và thủy ngân là hai thứ thường dùng trong các tông phái luyện khí bởi chúng có thể hòa tan dễ dàng, ngưng kết, phát huy tài liệu. Mà thủy ngân có tính thẩm thấu mạnh, nếu chỉ cần một vết xước trên da mà nhỏ lên đó một giọt thủy ngân thì sẽ thấm thẳng vào máu.

- Ngươi định trộn chúng với thủy ngân?

Nhìn thấy Lạc Bắc sử dụng chân nguyên bao phủ lấy bột phấn rồi cho vào trong thủy ngân, rồi sau đó lại sử dụng chân nguyên quấy nó lên, Bích Căn sơn nhân liền lên tiếng hỏi.

Lạc Bắc gật đầu. Dựa thi pháp quyết ghi lại trong Thi thần kinh quyết thì những tài liệu này chỉ để che đậy âm khí trong cơ thể Thi vương, không để cho chúng thất lạc. Nếu không cho dù có luyện lại thành công thì con Thi vương cũng có thể bị hỏng, biến thành một Đồng Giáp thi bình thường.

- Để ta giúp ngươi.

Vừa thấy Lạc Bắc gật đầu, Bích Căn sơn nhân liền phóng ra một vầng ánh sáng màu xanh. Ngay lập tức một cái hạnh đạo màu xanh xuất hiện trên bề mặt thủy ngân. Bích Căn sơn nhân phất tay một cái từ trong cây hạnh đào xuất hiện những luồng gió quấy cả cái vạc thủy ngân.

- Xem ra cái pháp bảo này là thứ lão thường dùng để luyện pháp bảo.

Đám người Ly Nghiêu Ly vừa mới thấy thứ đồ đó của Bích Căn sơn nhân liền cảm thấy rất hữu dụng. Nhưng Bích Căn sơn nhân lại hơi khinh miệt đối với sự thô thiển của phương pháp luyện thi, chẳng khác nào đứa trẻ đang chơi đùa, không hề có lấy một chút tinh túy như thuật Luyện kim.

- Được rồi.

Đợi cho tới khi Lạc Bắc lên tiếng cho lão bỏ cái pháp bảo đó đi thì cặp mắt của Bích Căn sơn nhân lại mở thật to.

Trong nháy mắt, Lạc Bắc lại bắt mấy đạo pháp quyết. Một làn pháp lực dao động tản ra. Chỉ thấy lớp thủy ngân giống như một vật sống dâng lên, trong nháy mắt tạo thành một quả trứng to, lơ lửng trên đầu Thi Vương.

Cảnh tượng này hoàn toàn khác với phương pháp luyện khí. Nó nhắc cho Bích Căn sơn nhân nhớ được, pháp thuật có thể hóa ra đủ mọi thứ để đối địch. Đây là thứ mà lão nghĩ mãi cũng không ra. Pháp bảo và pháp thuật mỗi thứ có một mặt riêng biệt của nó.

Vào lúc này, ánh mắt của Lạc Bắc trở nên sắc bén vì đã tới giai đoạn quan trọng để luyện chế Thi vương.


- Phá!

Chỉ thấy Lạc Bắc nhướng mày, Khuất Đạo Tử đang đứng sau lưng hắn liền búng tay một cái, giải phóng phong ấn trên người Thi vương.

Sau khi thuật phong ấn được giải, Thi vương liền ngẩng phắt đầu lên khiến cho đám người Ly Nghiêu Ly đều rùng mình. Nhưng không để cho Thi Vương kịp cử động, Lạc Bắc đã vung tay lên, sử dụng chân nguyên ép toàn bộ Thất Sắc Đăng Tâm thảo, Hoàn Hồn hoa thành nước. Đúng vào lúc, Thi vương mới ngẩng đầu lên, hắn liền nhét vào trong thất khiếu của nó. Gần như đồng thời, Huyết Tủy thạch cũng rời tay Lạc Bắc bay thẳng vào ấn đường của Thi vương.

Toàn thân Thi Vương rắn như kim cương, ngay cả Tân Thiên Trạm Lô của Thái Thúc cũng không chém đứt. Nhưng khi hai thứ nước thuốc kia chui vào, ấn đường của Thi vường liền lõm xuống. Làm cho, Huyết Tủy thạch mới chạm phải liền đâm thẳng vào trong tới một nửa.

Con cương thi toàn thân đen xì, bây giờ trên trán lại có dính nửa viên bảo thạch khiến cho nó lại càng thêm quái dị.

Nhưng điều quái dị hơn nữa đó là khi Huyết Tủy thạch cắm vào trán, lập tức Thi vương như biến thành vật chết, đứng yên không động đậy. Mà Huyết Tủy thạch sau khi cắm vào trán nó thì dường như bắt đầu mềm đi, tan vào trong cơ thể của nó. Ngay cả nửa thanh Huyết Tủy thạch còn bên ngoài cũng từ từ chui vào bên trong.

Cảnh tượng chẳng khác nào trên trán Cương thi xuất hiện một cái miệng, từ từ ăn từng miếng Huyết Tủy thạch.

Sau khi Huyết Tủy thạch xuyên vào trong trán của Thi vương, để lại nơi trán nó một vết thương hình lục lăng. Thân thể của Thi vương cũng như mềm đi. Một tia khói đen từ miệng vết thương và thất khiếu của nó bốc ra ngoài.

Nhìn thấy khí và chất lỏng màu đen chảy ra, Lạc Bắc liền bắt mấy đạo pháp quyết khiến cho cái kén thủy ngân chợt rơi xuống bọc lấy toàn bộ thân thể của Thi vương.

Trên người Thi Vương tản ra từng làn khí đen đập vào lớp thủy ngân. Từ bên ngoài nhìn vào giống như có vô số con ác quỷ đang dùng tay đẩy quả cầu thủy ngân đó để chui ra ngoài. Nhất thời trong quả cầu thủy ngân xuất hiện vô số quả bong bóng.

- Lúc trước, chủ nhân của Thi vương để lại trong cơ thể nó tâm niệm vào máu huyết. Bây giờ, tinh khí trên người nó bị phá khiến cho vô số khí Âm Lệ liền bị tản ra. Hắn làm thế này là để bọc lấy số khí đó lại.

Bích Căn sơn nhân nheo mắt liền nhìn ra nguyên nhân.

Chỉ thấy Lạc Bắc liên tiếp phóng ra những lá bùa màu đen dính lên trên lớp thủy ngân bên ngoài cơ thể Thi vương. Bị lực lượng của những lá bùa đó áp chế, âm khí liền bị đẩy lại cơ thể của Thi vương. Mà lớp thủy ngân dày cũng từ từ càng lúc càng bó sát vào người Thi vương. Toàn bộ chì, thiếc ngưng kết lại khiến cho Thi vương như được bọc trong một lớp vỏ cứng.

- Đốt.

Lạc Bắc hơi cắn đầu lưỡi rồi phun máu ra khỏi miệng. Trong nháy mắt, ngón tay của hắn vẽ liên tục rồi để cho máu huyết bắn lên người Thi vương chẳng khác nào một cơn mưa to khiến cho toàn thân nó biến thành màu đỏ.

- Luyện pháp thế này ta không thể làm được.

Bích Căn sơn nhân nhìn thấy mà sắc mặt trắng bệch. Với khí huyết và thân thể của lão mà luyện pháp thế này chắc chắn sẽ không thể chịu nổi.