Kỳ Thực Ta Cực Kỳ Có Tiền

Chương 59

"Tôi đột nhiên nhớ ra thời gian này có chút nhiều việc, cho nên có lẽ không thể tới nhà cậu." Nghĩ nghĩ, Lạc Vân Thanh vẫn là quyết định về sau có cơ hội lại tới nhà Leonard.


Nhưng....vừa rồi còn đồng ý với hắn, hiện tại lại muốn đổi ý, cậu có chút lo lắng Leonard có ý kiến, dù sao mình làm cái này thật sự có chút không tốt.
Nhưng Lạc Vân Thanh lo lắng uổng phí rồi, đối với Lạc Vân Thanh đổi ý Leonard tuy cảm thấy thất vọng nhưng cũng tỏ vẻ lý giải.


Dù sao hắn biết Lạc Vân Thanh nói đều là sự thực, theo tình huống mấy ngày nay hắn nhìn thấy cũng có thể phát hiện Lạc Vân Thanh gần đây đúng là rất bận, ngẫu nhiên Leonard ra khỏi phòng một chuyến, đều có thể nhìn thấy đèn trong phòng cậu còn sáng lúc đêm khuya, ngày thường cũng thường xuyên ra ngoài trường xử lý việc.


"Cậu còn nhiều việc quan trọng, nhà tôi lúc nào đến cũng được, không cần vội." Lúc này Leonard muốn chính là nếu có thể đổi một loại thân phận dắt cậu về nhà hắn thì tốt rồi. Còn trấn an cha mẹ? Leonard tỏ vẻ hắn kỳ thực không thèm để ý, hơn nữa đây cũng là không tồn tại, dù sao ngày kia hắn cũng phải đi rồi, đến lúc đó bọn họ tìm không thấy mình!


Hơn nữa lấy hiểu biết của hắn về bọn họ, cho dù tới trường học, bọn họ cũng không có khả năng làm gì khiến hắn khó xử, cùng lắm thì là ngầm nhìn Lạc Vân Thanh một cái mà thôi.


"Nếu không như này, lại qua một thời gian nữa chờ hai chúng ta giải quyết xong việc trong tay, đến lúc đó đi tới nhà cậu một chuyến được chứ?" Không biết xuất phát từ tâm lý gì, Lạc Vân Thanh đột nhiên nói.


Sau này mới suy nghĩ cẩn thận lại lúc ấy nhìn thấy Leonard tâm tình có chút hạ xuống, nhịn không được muốn an ủi hắn thôi.
"Được"
Quả nhiên, nghe thấy những lời này của Lạc Vân Thanh, Leonard khôi phục lại cảm xúc, nhanh đến nỗi khiến Lạc Vân Thanh nhịn không được hoài nghi hắn vừa rồi là đóng kịch.


Nhưng cậu cũng không muốn tiếp tục dây dưa với đề tài này nữa, cho nên hai người cố ý vô tình rời đi đề tài.
Gian nan hàn huyên một hồi, tận đến 10 giờ, tới lúc trở về phòng như mọi ngày, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi chúc lẫn nhau ngủ ngon.
............


Trở lại phòng mình, Lạc Vân Thanh đứng ngồi không yên, không ngừng từ cửa phòng và mép giường qua qua lại lại.
Trong lòng lộn xộn suy nghĩ một đống, kết quả đến cuối cùng đầu óc vẫn là một đoàn hồ nhão.


Đừng nghĩ, đừng nghĩ! Lạc Vân Thanh đáy lòng không ngừng kêu chính mình đừng nghĩ, nhưng suy nghĩ lại không chịu khống chế bay xa.
Tận đến khi một tiếng chuông đặc thù vang lên trong phòng mới kéo lại thần trí cậu —— đó là cậu cố ý đặt tiếng chuông riêng cho luật sư.


"Lạc tiên sinh, chào ngài, thực xin lỗi muộn như vậy còn tới quấy rầy ngài." Vốn dĩ Sĩ Hạo cũng không muốn vào lúc này còn quấy rầy thân chủ của mình, nhưng khi Lạc Vân Thanh ủy thác nhiệm vụ yêu cầu nhanh chóng, cho nên hắn chỉ có thể hiện tại quấy rầy.
"Thiên Vũ bên kia có chuyện gì sao?"


Đúng vậy, Thiên Vũ! Vẫn là câu nói việc chuyên nghiệp giao cho người chuyên nghiệp đi làm, cho nên Lạc Vân Thanh đem việc của Thiên Vũ cũng ủy thác cho vị luật sư này, dù sao cậu cũng không thiếu chút tiền phí trả luật sư này.


Đương nhiên quan trọng nhất chính là cậu không yên tâm về Độ Khúc, dù sao đó cũng là người có thể làm ra việc qua cầu rút ván, hố mình một chút, chơi mình một cái hoa chiêu, chừa hậu chiêu gì đó cũng không kỳ quái đi?


"Đúng vậy, Thiên Vũ bên kia đã tìm xong người mua, bao gồm cả tổng tài của Thiên Vũ, tổng cộng có 4 người mua."


Đối với công ty Thiên Vũ này, Sĩ Hạo cũng không xa lạ,7 tháng nay Liên bang ra một loại game thời trang rất hỏa bạo, bạn gái hắn liền trầm mê trong đó không thể tự kềm chế, khắc kim đều khắc vài lần, hoàn toàn ngăn không được! Mà càng làm cho hắn vô ngữ chính là có một lần bạn gái hắn đi công tác không rảnh, đem tài khoản đưa cho mình, mỹ kỳ danh rằng bồi dưỡng thẩm mỹ cho mình, thực tế là bắt mình đi xoát hoạt động, chỉ vì mấy cái bộ đồ hạn định kia, các loại quần áo kỳ ba phối hợp cùng thẩm mỹ của hệ thống trò chơi đều sắp khiến hắn hoài nghi nhân sinh.


Cho nên khi nhận được cái ủy thác này hắn thật là có chút tò mò người nắm giữ cổ phần lớn nhất của Thiên Vũ rốt cục là người nào, kết quả tiếp xúc với Lạc Vân Thanh mới phát hiện là một học sinh học viện cao đẳng vừa mới thành niên, cũng không phải là cái dáng vẻ chủ tịch khôn khéo giỏi giang như mình tưởng tượng.


"4 người?" Nhân số có chút ngoài dự đoán, nhưng quản nó làm gì, dù sao Thiên Vũ rất nhanh sẽ không còn quan hệ tới mình nữa.
"Đúng vậy, giá cả là 3.7 tỷ lúc trước các vị đã nói, trong đó không tính 150 triệu tiền hoa hồng."


"Chiều này đối phương đã tìm tôi nói chuyện qua, hợp đồng cụ thể tôi cũng đã định ra, nếu ngài hy vọng có thể nhanh chóng bắt được tiền, tốt nhất sáng ngày mai đi tới Thiên Vũ ký hợp đồng."


"Mặt khác đây cũng là kiến nghị của tổng tài Thiên Vũ, hắn hy vọng sáng ngày mai ngài có thể đi trụ sở của Thiên Vũ ký kết hợp đồng, cho nên ngài bên này có vấn đề gì không? Nếu không thành vấn đề tôi liền đi trả lời hắn." Sĩ Hạo tiếp tục nói.


Lạc Vân Thanh đương nhiên không thành vấn đề.
"Tôi còn cần làm cái gì nữa không?" Lạc Vân Thanh hỏi.
"Ngài chỉ cần sáng ngày mai tham dự hội nghị, sau đó ký tên là được, những vấn đề khác bên văn phòng luật sư sẽ giúp ngài xử lý." Sĩ Hạo mỉm cười lắc đầu.


Vì cái gì người ta sẽ chấp nhận dùng nhiều tiền tới văn phòng luật sư? Còn không phải để nhanh gọn thuân lợi? Dựa theo bọn họ tuyên truyền, chỉ cần tiền đúng chỗ, tất cả những việc phiền lòng chúng tôi đều có thể cho thu phục giúp quý khách. ( đương nhiên trái pháp luật thì không được)


Loại giấy tờ đơn giản này bọn họ tiếp nhiều, kinh nghiệm cũng nhiều, chỉ cần chú ý hợp đồng, không cần bị người chui lỗ hổng, thì đều không có vấn đề gì.


Huống chi Lạc Vân Thanh bên kia cũng cơ hồ đem việc phiền toái nhất đều làm xong, dư lại chính là nối tiếp mà thôi, đối với bọn họ mà nói càng là không có một chút khó khăn nào, mối hàng này khiến Sĩ Hạo nghĩ tới có chút ngượng ngùng, cảm thấy công việc của mình thực xin lỗi với phí dụng Lạc Vân Thanh bỏ ra.


"Tốt." Đối với kết quả chỉ cần xuất hiện ký tên như vậy, Lạc Vân Thanh cũng thực vừa lòng.


"Bởi vì ngài quy định thời gian tương đối gấp, cho nên đồng sự chúng tôi tăng ca đem hợp đồng soạn ra, ngài có thể xem một chút, nếu có vấn đề gì có thể đưa ra bất cứ lúc nào, thông tin cho tôi 24/24 đều sẽ không thành vấn đề." Nói xong Sĩ Hạo đem hợp đồng gửi sang cho Lạc Vân Thanh.


Chờ Lạc Vân Thanh tiếp nhận chủ động ngắt thông tin hắn mới coi là hoàn thành công việc ngày hôm nay.


Sau khi nhận được hợp đồng, Lạc Vân Thanh liền đem nó chuyển cho hai vị luật sư mình thuê ở chỗ khác, cho thêm phí bồi dưỡng để bọn họ vất vả thức hỗ trợ nhìn xem, đương nhiên mình cũng xem, nhưng đáng tiếc cậu không học luật, cho nên nhìn những điều khoản này nửa ngày cũng không hiểu gì lắm, cuối cũng không thể không từ bỏ.


Tự nghĩ nếu ba người luật sư quyền uy khác nhau đều không nhìn ra vấn đề gì, vậy hợp đồng liền không thành vấn đề, vì thế vốn dĩ có chút buồn ngủ Lạc Vân Thanh liền yên tâm ngủ.
Sáng sớm hôm sau Lạc Vân Thanh tỉnh ngủ, chuyện thứ nhất chính là mở ra thiết bị đầu cuối xem xét tin tức.


Quả nhiên bên trong có hai tin chưa đọc. Một cái là rạng sáng hơn 4 giờ gửi tới, một cái là hơn 6 giờ sáng gửi tới, nội dung đều nói là hợp đồng không có vấn đề gì.


Nếu không có vấn đề vậy đi ký hợp đồng thôi, sớm một chút ký hợp đồng, tiền còn có thể cùng ngày là có thể tới tay!
..................
Người gặp việc vui tâm tình sảng khoái, mang theo tâm trạng hưng phấn Lạc Vân Thanh thực hào khí gọi taxi đi Thiên Vũ, khi đến nơi phát hiện Sĩ Hạo đã sớm chờ.


Bởi vì Sĩ Hạo ở, Lạc Vân Thanh không cần phải nói gì trong cuộc họp, toàn bộ quyền lên tiếng giao cho Sĩ Hạo, chính mình ngồi nửa ngày, cuối cùng ký mấy phần văn kiện sau đó sự tình đã kết thúc.


"Vân Thanh, hy vọng lần sau chúng ta còn có cơ hội hợp tác." Lúc gần đi, Độ Khúc đối với Lạc Vân Thanh vươn tay, trên mặt là tươi cười thỏa thuê đắc ý.
Chuẩn bị lâu như vậy! Hôm nay rốt cuộc đem những cổ phần đó tới tay, hiện tại hắn đã là cổ đông lớn nhất của Thiên Vũ.


"Tôi cảm thấy hẳn là không có cơ hội hợp tác." Nghĩ nghĩ, Lạc Vân Thanh thực ngay thẳng trả lời. Đạo bất đồng khó lòng hợp tác, cậu thật lòng cảm thấy hai người không có khả năng sẽ có cơ hội tiếp tục hợp tác.


"Không thể nói lời quá vẹn toàn, việc tương lai ai biết được." Hôm nay tâm tình Độ Khúc rất tốt, mặc kệ Lạc Vân Thanh nói cái gì, hắn đều có thể cười tủm tỉm đồng ý.


Đối mặt với cách nói này của hắn, Lạc Vân Thanh cười cười sau cũng không để ý, mang theo Sĩ Hạo liền rời đi, dù sao về sau mọi người cũng không liên quan, hắn thích nói cái gì thì mặc kệ hắn nói.


Đi ra khỏi công ty Thiên Vũ, Lạc Vân Thanh mời Sĩ Hạo đi một nhà hàng xa hoa ăn một bữa cơm, không chỉ vì cậu sắp có một tuyệt bút tiền đến tay, mà còn bởi vì Lạc Vân Thanh khá thích Sĩ Hạo- người không chỉ có khôn khéo còn có khả năng này, hơn nữa làm việc cũng không dong dài.


Đương nhiên cũng là vì việc ở Thiên Vũ tuy rằng kết thúc nhưng hợp tác giữa cậu và Sĩ Hạo còn chưa có kết thúc, cho nên trong lúc hợp tác đánh chút quan hệ là rất cần thiết.
Ăn ăn, tài khoản cá nhân trong thiết bị đầu cuối của Lạc Vân Thanh truyền đến một cái tin tức, vừa thấy, Lạc Vân Thanh cười.


【 Tài khoản của ngài hiện có 3.850.000.000 đồng liên bang, số dư tài khoản là 3.895.632.598 đồng liên bang. 】