Kỳ Thực Ta Cực Kỳ Có Tiền

Chương 193: Không ai tin

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Sau khi đi ra khỏi Đa Bảo Trai đoàn người không đi đâu nữa trực tiếp về lại khách sạn, sau đó đem hai khối cực phẩm phỉ thạch vừa đổ ra được kia bỏ vào két sắt, Lạc Vân Thanh nội tâm rơi đầy lệ.
Lữ hành của cậu ngâm nước rồi!


Mở ra thiết bị đầu cuối tiến vào Thiên Bác, Lạc Vân Thanh quen cửa quen nẻo click mở vào bảng hot search, quả nhiên phát hiện bên trên là tin tức về cậu và Leonard.


Chỉ thấy 10 hot search trước mắt ít nhất có bốn cái liên quan tới cậu, phân biệt là # Vận khí nghịch thiên của Lạc Vân Thanh trong đổ thạch#, #Thiên đoàn bảo tiêu đẹp trai nhất trong lịch sử#, # Leonard nhặt được bảo#


Chỉ nhìn qua tiêu đề hot search Lạc Vân Thanh không cần click vào cũng biết đám võng hữu này muốn nói gì.
"Sớm biết vậy chúng ta liền không giải thạch ở Đa Bảo Trai." Lạc Vân Thanh gãi gãi đầu, có chút nhụt chí.


Hu hu hu ~ vì sao lại đối xử với cậu như vậy? Còn không phải chỉ là ham một chút bầu không khí tại hiện trường giải thạch sao? Kết quả liền rơi cả ngựa giáp!
Hơn nữa....nói Mang tinh không có thạch liêu phẩm chất tốt đâu rồi? Tất cả đều là lừa đảo!


Lúc ấy khi cậu nghe thấy cái tin tức này còn cảm thấy quá thú vị, cho nên mới không cảnh giác với vận khí của mình, nghĩ với đám phẩm chất thạch liêu ở Mang tinh cho dù giải thạch tại hiện trường cùng lắm chỉ giải ra một viên lục phỉ thúy chứ mấy! Kết quả! Tảng đá cậu tùy tiện lấy mở ra lại là hai khối phỉ thạch giá trên trời?


Ha hả, mấy lời đồn kia chỉ sợ là lừa người đi phải không?


"Không sao, nếu em muốn đi chơi, chúng ta liền cải trang đi ra ngoài chơi." Nhìn người nào đó bộ dáng sống không còn gì luyến tiếc nằm ở trên giường, Leonard mím môi, bất giác cười lên, sau đó nằm xuống, vươn tay ôm lấy Lạc Vân Thanh lăn một vòng trên giường.


"Thật sao?" Nghe vậy, hai mắt Lạc Vân Thanh sáng lên, một tay chống lên ngực hắn, đầy mặt kinh hỉ hỏi.
"Ừ." Leonard ngẩng đầu hôn cậu một cái, gật đầu khẳng định.
"Vậy chúng ta hiện tại đi khu mỹ thực?" Lạc Vân Thanh hứng thú bừng bừng đề nghị.


Vì thế vốn dĩ còn muốn ôn tồn một phen Leonard chỉ có thể bất đắc dĩ đứng dậy, cùng cậu cải trang rời đi.
Khách sạn Lạc Vân Thanh bọn họ ở là khách sạn lớn nhất Mang tinh, đại sảnh vốn là người tới người đi bởi vì tin tức Lạc Vân Thanh và Leonard bị bại lộ lượng người liền trở nên nhiều hết mức.


Trên mạng nói Lạc Vân Thanh và Leonard chỉ cần ở bên nhau thì sẽ không đơn độc xuất phát, cho nên người đổ tới khách sạn liền đem ánh mắt đặt lên những đôi tình lữ nam nam đi cùng nhau.


Một vài blogger và phóng viên giải trí nghỉ phép ở Mang tinh thậm chí còn ẩn nấp ở các khách sạn, bọn họ nằm mơ cũng muốn chụp được Lạc Vân Thanh và Leonard, nếu như vậy nhân khí có, tiền cũng có!


Không thấy phòng phát sóng trực tiếp của "Lòng hiếu kỳ giết chết miêu" sao? Chỉ vì phát sóng trực tiếp có quá trình đổ thạch của Lạc Vân Thanh, số người theo dõi trong phòng phát sóng trực tiếp của nàng trực tiếp tăng lên như điên, sau đó số lượng số lượng fan ít nhất cũng tăng gấp đôi, hơn nữa cùng ngày khen thưởng chính là vượt trăm vạn!


Phá trăm vạn! Điều này không hề dễ dàng! Từ khi phát sóng trực tiếp Vạn Ý có tới nay chủ blog một ngày liền được thưởng trên trăm vạn không nhiều lắm, vì việc này Miêu Miêu liền tấn chức thành người cuối cùng trong ba nữ chủ blog lớn nhất của Vạn ý.


Loại danh lợi song thu này ai không muốn chứ! Nói không cần tuyệt đối là người bên trong muốn mà bên ngoài còn làm ra vẻ.
Bọn họ không phải người thích ra vẻ, bọn họ là người trục lợi, cho nên đối với tin tức về Lạc Vân Thanh và Leonard bọn họ còn quan tâm hơn cả truy tinh bình thường.


Nhưng đáng tiếc chính là, Lạc Vân Thanh cùng Leonard cũng không phải là người thường.


Quản lý khách sạn biết họ muốn rời đi, cho bọn họ thay quần áo đồng phục của nhân viên khách sạn đi qua một cái cửa đặc thù của khách sạn, cuối cùng từ một cái phòng yến hội loại nhỏ không mở ra với người ngoài đi ra ngoài.


Sợ cửa sau có người "mai phục", Lạc Vân Thanh và Leonard suy xét nửa ngày vẫn quyết định từ cửa chính khách sạn đi ra, nhưng không phải ở cửa giữa, mà là cửa hông tương đối nhỏ ở bên cạnh.


Hai người tách ra đi nên mục tiêu liền không dễ nhận ra như vậy nữa, người khác tuy nhìn thấy dáng người bọn họ có chút khả nghi, nhưng cuối cùng vẫn là cảm thấy Lạc Vân Thanh và Leonard chắc chắn không dám xuất hiện ngay lúc này, hơn nữa dựa theo định lý nhất định nếu bọn họ xuất hiện thì chắc chắn phải có đôi có cặp cùng nhau nên nửa tin nửa ngờ buông tha bọn họ.


Ra khỏi cửa chính hai người bình tĩnh lên xe buýt đi tới khu mỹ thực, sau khi lên xe buýt Lạc Vân Thanh mới hội hợp với Leonard, sau đó tìm một chỗ bình thường không nhịn được ha ha cười lên.
Ha ha ha, võng hữu bị lừa rồi!


Nhiều người nhìn chằm chằm bọn họ như vậy, kết quả liền dễ dàng bị bọn họ trốn ra được?
"Em quá xem trọng bọn họ, lúc trước còn nghĩ kế hoạch A, kế hoạch B, kết quả không nghĩ tới liền đơn giản như vậy đã ra được."
Còn Vân Thanh...... chỉ cần phụ trách chơi là được.
......


Trải qua thời gian lên men, bởi vì tin rằng Leonard và Lạc Vân Thanh còn ở khách sạn, cho nên càng ngày càng nhiều người canh giữ ở bên ngoài khách sạn, thậm chí một vài người còn chuyên môn cưỡi phi thuyền vũ trụ từ tinh cầu khác tới Mang tinh, mục đích chính là muốn gặp hai người một lần


Nhưng đáng tiếc chính là, nguyện vọng này chắc chắn sẽ không thực hiện được!
"Ai nha đều đã qua năm tiếng đồng hồ, sao còn không có tin tức của Lạc Vân Thanh và Leonard."


"Đừng nghĩ tin tức, người ta cũng không ngốc, bên ngoài một đống người chờ, ai sẽ đi ra╮( ̄▽ ̄")╭, ta cảm thấy không cần chờ, bọn họ chắc chắn không ra, dù sao nếu đổi thành ta, ta cũng không ra, dù sao khách sạn có ăn có uống, người khác còn không xông vào được nữa."


"Xuy xuy, Lạc Vân Thanh này vận khí là thật trâu bò, khoảng thời gian trước bị thực lực của cậu ấy spam ta đều thiếu chút nữa quên mất đây là con ruột của ông trời! Ngay cả thạch liêu rác rưởi ở Mang tinh cũng có thể giải ra cực phẩm phỉ thạch, ta còn có thể nói cái gì!"


"Châm ngôn có nói, vận khí cũng là một loại thực lực, bởi vậy có thể thấy được thực lực của Lạc Vân Thanh rốt cuộc có bao nhiêu nghịch thiên, Leonard thật đúng là nhặt được bảo rồi, nhặt không được một cái bảo bối như vậy!"


"Bằng không ngươi cho rằng Warren và Alice vì cái gì đối tốt với cậu ấy như vậy, phải biết rằng Horae gia chính là đỉnh cấp hào môn của Liên bang chúng ta, Lạc Vân Thanh một cô nhi có thể được hai người bọn họ chấp nhận chắc chắn là vì thực lực vận khí, hiện tại xem ra vận khí lợi hại hơn một chút."


"Không muốn nghe các ngươi tán gẫu về mấy cái chuyện cũ rỉ cũ rích đó làm gì, ta chỉ muốn biết tình hình của hai khối phỉ thạch kia! A a a, là một nữ nhân, hai khối phỉ thạch kia thật sự đã đem tất cả tâm thiếu nữ đã lâu không gặp của ta lôi ra hết, thật CMN quá là đẹp!! Có ai hiểu biết phổ cập cho ta một chút giá trị của hai thứ kia không?"


Phổ cập giá trị? Ha ha, ngươi mua nổi sao?


Trên mạng không thiếu kẻ nói chuyện quái gở, lấy việc trêu đùa người khác không vui vẻ trở thành nhiệm vụ ngu ngốc của mình, nhằm vào một cái bình luận này, đám ngu ngốc này kích động, sôi nổi bình luận bên dưới, châm chọc mỉa mai, những từ ngữ chỉ cây dâu mắng cây hòe cũng không ít, tận đến khi Lạc Vân Thanh và Leonard xem đến há hốc mồm.


Rõ ràng chính là một bình luận bình thường, bên dưới cư nhiên nháo lên? Logic của các võng hữu ở đâu?


Xem đến cuối cùng Lạc Vân Thanh đều nhịn không được muốn tự mình ra trận giúp nữ sinh kia nói một lời công bằng, dù sao có vài lời nói thật khó nghe, nhìn thấy đã khiến người không thoải mái.


Nhưng nữ sinh kia cũng không phải ăn chay, chỉ thấy nàng im lặng hơn mười phút, cuối cùng mang theo một đám nhân mã giết lại đây, tư thế lấy một địch trăm khiến đám antifan kia bị mắng đến máu chó phun đầy đầu, cuối cùng ngay cả nổi bong bóng cũng không dám, người qua đường đều cảm thấy sướng.


"Tiểu tỷ tỷ này thật trâu bò!" Xem hoàn chỉnh trận mắng chiến, Lạc Vân Thanh cảm thấy phi thường thoải mái.
Đám hắc tử này chính là thiếu đánh, cũng phải dạy cách làm người.
"Ăn cơm." Leonard nhàn nhạt liếc mắt, sau đó gắp một miếng xương sườn cho cậu.


Không muốn cậu ở trước mặt mình khen cô gái khác.
Lạc Vân Thanh không phát hiện tâm tư của vị dấm vương Leonard, ngoan ngoãn há miệng ăn miếng xương sườn Leonard gắp cho.
"Nhà hàng này không bắt mắt mấy không nghĩ tới hương vị cũng không tệ lắm."


Lạc Vân Thanh híp mắt hưởng thụ mỹ thực, cái gì tiểu tỷ tỷ đều sớm bị cậu vứt ra sau đầu.
"Vẫn là em biết chọn chỗ." Leonard thấy cậu ăn vui vẻ, lại gắp cho cậu một miếng xương sườn.


Bọn họ ở lại khu phố mỹ thực mấy tiếng, cuối cùng thật sự dạo đến mệt mới tùy tiện tìm một nhà hàng ăn nhìn tương đối vắng vẻ vào ăn gì đó.
Tất cả đồ ăn đều là Leonard gọi, nhưng chờ tới khi đồ ăn được mang lên Lạc Vân Thanh phát hiện cơ hồ đều là những món mà cậu thích.


"Đợi lát nữa em muốn đi tới chỗ nào chơi?" Thấy Lạc Vân Thanh ăn xong, Leonard rót cho cậu một ly nước ấm, chăm sóc cậu đến là cẩn thận tỉ mỉ.
Cầm lấy ly nước uống lên mấy ngụm, Lạc Vân Thanh nghĩ nghĩ, cuối cùng lắc đầu nói: "Chúng ta trở về đi."


Nếu bọn họ đều đã bại lộ vậy cũng liền không dễ đi chơi nữa!
Tuy ở dưới mí mắt của người khác nơi nơi chơi đùa thật sự rất sung sướng rất kích thích, nhưng thời gian dài...cũng phiền toái.
Nghĩ đến đây, Lạc Vân Thanh không khỏi cảm khái.


"Aiz! Vì sao hai chúng ta lại nhiều fan như vậy chứ!" Nghĩ tới hot search còn treo trên Thiên Bác, Lạc Vân Thanh tỏ vẻ tâm rất mệt.


Nếu cậu là minh tinh chắc chắn cậu sẽ rất cao hứng, nhưng vấn đề là...cậu và Leonard lại không phải minh tinh, cho nên muốn đại lượng chú ý như vậy cũng vô dụng! Đối với bọn họ mà nói lượng chú ý lớn như vậy ngược lại rất phiền toái, phiền toái đến mức nghỉ phép cũng không thể yên tâm chơi, cứ phải cẩn thận đề phòng những quần chúng ăn dưa tùy thời đều có thể xuất hiện đó.


"Nếu không chúng ta xin xét duyệt fan, xóa một chút số lượng fan?" Thấy bộ dạng phiền não của Lạc Vân Thanh, Leonard đưa ra một cái kiến nghị không đáng tin cậy.
Nghe được lời này, Lạc Vân Thanh vô ngữ liếc nhìn hắn một cái: "A, anh cảm thấy hữu dụng?"


Vô dụng, bởi vì không cần làm Lạc Vân Thanh đều có thể nghĩ tới nếu bọn họ thật sự làm như vậy, hai người có khả năng còn muốn leo lên hot search thêm vài lần nữa, sau đó click mở trang đầu tuyệt vọng phát hiện fan của mình so với trước còn nhiều!


Hơn nữa ý tưởng này nếu như bị một đám minh tin luôn tìm mọi cách tăng lên số lượng fan của mình biết được, có lẽ hai người bọn họ sẽ bị chế nhạo được lợi còn làm bộ làm tịch.
"Em thật muốn trở về? Không chơi?"


"Đã chơi đùa, có ở lại nữa cũng không thú vị, nếu không chúng ta đêm nay đi thôi."
"Vậy đợi lát nữa trực tiếp rời đi, đồ đạc ở khách sạn cho người đưa về Thủ Đô Tinh sau."


Đối với điều này Lạc Vân Thanh không có ý kiến, dù sao như vậy vừa an toàn lại vừa nhẹ nhàng, bọn họ chỉ cần phụ trách đem bản thân mang về là được, những thứ khác đều có người nhọc lòng.


Vì thế trong lúc càng ngày càng nhiều người người bởi vì Lạc Vân Thanh và Leonard vọt tới mang tinh, hai đương sự đêm đó liền quần áo nhẹ nhàng trở về Thủ Đô tinh.
Trở lại Thủ Đô tinh, nằm trên chiếc giường quen thuộc của mình, Lạc Vân Thanh bỗng nhiên nhớ tới hot search còn treo trên Thiên Bác.


Mở ra bảng hot search, thấy trong 10 hot search đứng đầu lại thêm một tin tức nói về mình, Lạc Vân Thanh cũng say.
Lật lật qua loa nội dung, nhìn những tài khoản blog doanh tiêu và các phóng viên giải trí lớn liên tiếp phát sóng trực tiếp, Lạc Vân Thanh có chút tò mò click vào.


Kết quả...liền nhìn thấy thân ảnh đám người kia đang khổ sở canh giữ ở Mang tinh.