Danh bạ điện thoại của hai người Lạc Vân Thanh và Tần Tử Mặc thật sự quá mức khiến người khϊế͙p͙ sợ, chờ tới lượt Tần Bất Ngữ bọn họ đập trứng tiêu điểm thảo luận còn dừng lại ở trên người nhóm lão đại vừa nhìn thấy vừa rồi, hoàn toàn không quan tâm bọn họ đập ra cái gì.
Trừ khi bọn họ có thể tới một cái bạo điểm dời đi lực chú ý của mọi người.
Nhưng đáng tiếc cái gọi là bạo điểm vì sao được gọi là bạo điểm, chính là bởi vì nó hiếm có khó thấy!
Cho nên trong thời gian ngắn muốn kéo lại lực chú ý của bọn họ cũng --khó!
Dính được tí vận khí của Lạc Vân Thanh, Tần Bất Ngữ và Khương Hoa lần này cuối cùng cũng không xui xẻo như vậy nữa, lần lượt cầm được 2 điểm, nhưng cái này căn bản không thể coi là bạo điểm được, ngược lại Phạm Tiểu Tiểu, thét chói tai khi đập phải nhiệm vụ trừng phạt liền kéo lực chú ý của mọi người về phía nàng.
Tất cả khách mời đều thêm điểm, chỉ có bản thân không đập được thêm điểm, thậm chí cuối cùng còn đập phải nhiệm vụ trừng phạt, này đại biểu cho nàng không chỉ phải làm nhiệm vụ trừng phạt này mà còn phải chấp hành nhiệm vụ trừng phạt khi có điểm số thi đấu thấp nhất.
Nhìn "măng nhỏ" giống như bàn chông, Phạm Tiểu Tiểu bị dọa mặt không còn chút máu, dung nhan tái nhợt kia khiến cho nam sinh dưới khán đài vô hạn thương tiếc.
Muốn nhảy từ cầu độ cao 1 mét xuống 5 cái bàn chông? Đáng sợ...ngẫm lại đều khiến người tê cả da đầu, hơn nữa nhìn dáng người nho nhỏ của Phạm Tiểu Tiểu rất nhiều người hoài nghi nàng thật sự có thể làm được sao?
Đừng nói người khác hoài nghi, ngay cả bản thân Phạm Tiểu Tiểu cũng cảm thấy mình có khả năng không làm được, vì thế khi phát hiện có thể tìm người hỗ trợ liền vội vàng dùng ánh mắt cầu xin nhìn hai người đồng đội của mình cùng Vương Ngọc và Hà Diệu trong đội ngũ MC.
Người bị nàng nhìn xấu hổ cười cười, tuy nàng chưa nói ra lời nhưng biểu hiện rõ ràng như vậy, ở đây chỉ cần không phải kẻ ngốc đều có đều có thể nhận ra mục đích của nàng.
Nhưng mà bàn chông? Vẫn là loại bàn chông cường độ biến thái, thật sự phải suy xét cẩn thận một chút, bằng không giúp người không được còn hại thân.
"......"
"Tiểu Tiểu tôi giúp cô, nhưng tôi chỉ giúp cô thực hiện 2 cái, cô cũng biết tôi sợ đau." Khương Hoa trong lòng thở dài một hơi sau đó lộ ra tươi cười sang sảng, dẫn đầu đứng ra trợ giúp Phạm Tiểu Tiểu.
Tuy Khương Hoa không cảm nắng gì Phạm Tiểu Tiểu, nhưng bề ngoài hắn lại khác với hình tượng tinh xảo lạnh nhạt của Tần Bất Ngữ, người của hắn là hình tượng anh trai cường tráng đáng tin cậy, Phạm Tiểu Tiểu đều làm rõ ràng như vậy, hắn còn không đứng ra, khi chương trình phát sóng tuyệt đối sẽ bị nghi ngờ.
"Không không không, mặc kệ nhiều hay ít em đều quá cảm kích, thật sự rất cám ơn anh Khương ca."
Phạm Tiểu Tiểu chắp tay trước ngực, thập phần cảm kích nói, sau khi nói xong khắc chế không được dục vọng trong đáy lòng lặng lẽ nhìn Tần Bất Ngữ một cái.
Nếu Tần Bất Ngữ nguyện ý hỗ trợ gánh vác một trừng phạt thì chờ chương trình phát sóng chắc chắn nàng sẽ lên hot search! Thậm chí nàng còn có thể kêu đoàn đội xã giao đem nàng và Tần Bất Ngữ kéo vào, trường kỳ cọ nhiệt độ của Tần Bất Ngữ.
Đáng tiếc chính là, Tần Bất Ngữ căn bản không quan tâm nàng, tuy trong lòng cũng hiểu sao lại thế, cũng đã làm tốt chuẩn bị, nhưng Phạm Tiểu Tiểu như cũ vẫn là khó chịu.
Nhưng khó chịu thì khó chịu, trong lòng Phạm Tiểu Tiểu cũng biết tốt xấu, Tần Bất Ngữ không phải là người nàng có thể chọc vào, vì thế tiếp tục làm nũng bán manh với những người khác, bức thiết tìm kiếm người "chung hoạn nạn".
Kết quả thật là có!
Bị nàng bám dính không kiên nhẫn Vương Ngọc thấy cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, vì thế chủ động đứng dậy, nhưng hắn không đi tới cạnh Phạm Tiểu Tiểu, ngược lại đi tới cạnh Khương Hoa, đồng tình vỗ vỗ bả vai hắn nói: "Khương Hoa làm tốt lắm, liền giúp Tiểu Tiểu hai cái, nhưng tôi sợ đau, cùng lắm chỉ chia sẻ 1 cái."
Biểu tình đợi lát nữa chúng ta liền phải cùng nhau chung hoạn nạn, không hiểu còn tưởng đây là Khương Hoa đập trúng trừng phạt được Vương Ngọc hỗ trợ.
Khương Hoa cũng không ngốc, Vương Ngọc đều tìm hắn nói chuyện phiếm, chắc chắn phải thể hiện bản thân một chút, bằng không bản thân hi sinh uổng phí sao?
Vì thế ấm áp cười, ôm vai Vương Ngọc nói đùa: "Thân thể Tiểu Tiểu không tốt, chúng ta thân thể tốt hỗ trợ một chút cũng không tồi, nghe nói nhảy nhảy thứ này nhiều có thể cường thân kiện thể."
Sau khi nói xong hai người liếc nhau, sau đó một bên vừa đi vừa kêu Phạm Tiểu Tiểu đi lên đài trừng phạt, bằng không lại để nàng kêu người chia sẻ nhiệm vụ trừng phạt nữa, tiết mục này cũng không cần thu làm gì.
Trò chơi "Trời cao măng nhảy" này rất là thú vị, cho dù ngươi có lợi hại cũng không thể đem bản thân võ trang đến tận gang bàn chân đi? Lại còn nhảy từ trên cầu cao 1 mét làm trợ lực, một giây liền có thể khiến người đau đến mặt biến dạng.
Là chủ nhân trừng phạt, Phạm Tiểu Tiểu là người đầu tiên đi lên tiếp nhận trừng phạt, khi nào từ trên cao nhảy xuống, khoảnh khắc lòng bàn chân cùng "măng nhỏ" thân mật tiếp xúc, huyệt Thái Dương của nàng nổi ra đầy gân xanh.
Chờ hòa hoãn lại một chút Phạm Tiểu Tiểu hít hít cái mũi, ngoài dự đoán của mọi người nàng không còn giả đáng thương cũng không khóc, mà là yên lặng ngẩng đầu lên đem vài giọt nước mắt sắp trào ra nghẹn thu trở lại, sau đó tiếp tục tiến hành lượt trừng phạt thứ hai.
Bộ dáng kiên cường này thật ra khiến người lau mắt mà nhìn.
Cũng không biết cảm giác đau của bản thân có thể rõ ràng thành như vậy, hai lần trừng phạt khiến Phạm Tiểu Tiểu không cả đi được nữa, cuối cùng vẫn là Hạ Lỵ Lỵ và Thích Như Nhất không nhìn nổi đi qua nâng người rời đi, khi đi qua Khương Hoa và Vương Ngọc, nghĩ hai người giúp mình hoàn thành 3/5 lần trừng phạt, Phạm Tiểu Tiểu thật lòng nói một lời cảm ơn.
Thảm dạng của Phạm Tiểu Tiểu khiến Khương Hoa bồn chồn trong lòng, đứng thấy hắn bộ dáng cao lớn, nhưng thực thế hắn rất sợ đau, đã sợ đau lại còn vì mặt mũi mà giúp Phạm Tiểu Tiểu hai lần trừng phạt, nghĩ tới đây tim hắn liền nhỏ máu.
Nhưng lời nếu đã nói ra, vậy cho dù hắn có hối hận cũng phải hoàn thành nhiệm vụ này, cuối cùng Khương Hoa mang theo biểu tình thấy chết không sờn lên cầu nhảy, tiếp theo làm một tiếng trống lên tinh thần đột nhiên nhảy xuống.
Khi lòng bàn chân tiếp xúc với "măng nhỏ" lập tức cả người giật bắn lên, nhảy một cái ra khỏi chỗ không có bàn chông, ngồi xuống, "hô hô" thở ra, toàn bộ đầu óc trống rỗng.
"Không có việc gì đi?" vẻ mặt xanh như rau hẹ của Khương Hoa khiến Vương Ngọc nhịn không được lo lắng.
Làm MC thường trú của tiết mục Giải trí ngày cuối tuần, Vương Ngọc đương nhiên cũng thử qua tư vị nhảy bàn chông, nguyên bản đã chuẩn bị tâm lý, nhưng nhìn bộ dáng Khương Hoa, những tâm lý đã chuẩn bị lúc trước toàn bộ bị ném trôi sông.
"Không có việc gì." Khương Hoa lắc đầu, nhẹ nhàng thở một hơi, sau đó ngoài cười nhưng trong không cười làm bộ bản thân không có việc gì, khập khiễng lại đi lên cầu nhảy.
Lần này hắn biết mùi rồi, không dám ra sức nhảy lên, chỉ dám nhẹ nhàng nhảy xuống, nhưng cho dù động tác có nhẹ, khi rơi xuống vẫn là dị thường đau đến sướng rơn.
Khương Hoa: "..........." Đậu móe, vốn dĩ không nên anh hùng rơm!
"Nào, nói một chút cảm giác của mình." Vương Ngọc lại lần nữa tiến tới, vẻ mặt tò mò nhìn hắn.
Chẳng lẽ bàn chông lần này lại thăng cấp? Trước kia cũng không phải không có khách mời đập trúng trừng phạt nhảy bàn chông này, nhưng bọn họ cũng không đau đến khoa trương như vậy nha! Như thế nào hôm nay một người hai người nhảy lại giống như sống không bằng chết?
"Gân mạch thông suốt, rất thống khoái" Khuôn mặt run rẩy, Khương Hoa nghiêm trang nói hươu nói vượn.
Nếu xem nhẹ biểu tình đau bi mà chỉ nghe ngữ khí kiên định này của hắn, Vương Ngọc tuyệt đối sẽ tin tưởng, nhưng hiện tại...khiến cho hắn rất thấp thỏm.
Mang theo một tia khẩn trương mà bản thân cũng không phát hiện, Vương Ngọc bước lên cầu trợ nhảy, hai mắt nhìn chằm chằm những cây "măng nhỏ" giờ phút này giống như đang trêu ngươi mình, ước chừng chuẩn bị hơn 10 giây hắn mới nhẹ nhàng thả người nhảy xuống.
Lập tức, cảm giác đau nhức quen thuộc thổi quét toàn thân, Vương Ngọc "ngao" một tiếng kêu lên, sau đó lăn lộn một vòng, ở bệnh cạnh nhảy tưng tưng thét chói tai, giống như phát điên.
"......"
"Được rồi, đừng đùa nữa, trở về đi."Hà Diệu cười vươn một bàn tay túm chân Vương Ngọc, dưới trận cười vang của mọi người đem Vương Ngọc đang chơi xấu cứng rắn kéo trở về.
"Tôi nói với anh, đây tuyệt đối là măng nhỏ thăng cấp, trái tim tổ đạo diễn của chúng ta sao có thể đen như vậy? Cái trước kia đã đủ khủng bố, lúc trước không phải tôi còn nói một câu có dám đưa ra cái lợi hại hơn không, không nghĩ tới cư nhiên thật sự có! Bọn họ không biết đó chỉ là nói đùa thôi sao?"
Vì hiệu quả của tiết mục Vương Ngọc cũng là bất chấp, liên tiếp ở trên sân khấu tự bội đen hơn nữa còn bôi đen tổ đạo diễn chương trình.
Nói nói cười cười trêu chọc khiến mọi người vui thành một mảnh, đương nhiên ngoại trừ Phạm Tiểu Tiểu ra.
Nghĩ tới bản thân ăn nhiều khổ như vậy, kết quả tiêu điểm lại bị người cướp đi nàng liền không cao hứng. Một chút chú ý cũng không có nàng tham gia cái chương trình này làm gì? Từng đợt cao trào một đều không có nàng, tiết mục này phát sóng còn ai nhớ tới nàng tuy rằng tới đây mục đích chân chính là tuyên truyền nhưng nàng càng muốn tăng thêm fan.
Vì thế Phạm Tiểu Tiểu đi theo Vương Ngọc bắt đầu biểu diễn, ngược lại Khương Hoa vốn dĩ đau tới mức tận cùng nên biểu hiện ra ngoài thì giờ phút này lại an an tĩnh tĩnh dựa vào giữa Lạc Thanh và Tần Bất Ngữ điều chỉnh bản thân.
Tận tới khi trừng phạt cuối cùng mới bắt đầu chậm rãi trở nên sinh động.
Vì ngay từ đầu tổ tiết mục đã nói trừng phạt cuối cùng tuyệt đối sẽ khiến người hối hận tới lúc chết, cho nên tuy mọi người đều không biết cái gọi là trừng phạt cuối cùng là cái gì nhưng lại phi thường chờ mong.
Nhưng hiện tại nhìn thấy cái trừng phạt cuối cùng này chính là: "Tùy ý bốc thăm một số từ 1-100, sau đó người bị trừng phạt mở ra số thứ tự của danh bạ tương ứng với số bốc phải, sau đó mở ra phần ký lục trò chuyện mới nhất của số liên lạc đó" khán giả dưới sân khấu lập tức "hư" thanh một mảnh, đều cảm thấy mình bị lừa gạt. Chỉ có đương sự Phạm Tiểu Tiểu nhìn thấy cái trừng phạt này vạn phần bất mãn, tuy trên mặt cười tủm tỉm, nhưng khi rũ mắt xuống trong ánh mắt lại mang theo lạnh lẽo đến tận xương tủy.
Mẹ nó ai đưa ra cái loại trừng phạt này, vì sao không thấy nói trước? Lúc trước không phải nói công khai danh bạ thôi sao? Danh bạ của nàng có thể công khai, nhưng nhật ký trò chuyện mới nhất? Ha hả, nghĩ tới vừa rồi trước khi lên sân khấu kim chủ sau lưng nàng còn gọi cho nàng, ký lục chưa kịp xóa đi, nàng liền giận không thể nói!
Tổ tiết mục này chỉ sợ là chuyên môn tìm mình để gây phiền toái, Phạm Tiểu Tiểu cười lạnh tỏ vẻ bản thân sẽ nhớ kỹ chuyện này, hơn nữa tính toán khi kết thúc chương trình sẽ tìm kim chủ nói một chút "ý tốt" về cái tổ tiết mục này đối với nàng.
Nhưng cái này cũng chỉ có thể xong việc mới tính sổ được, hiện tại còn đang trong quá trình thu tiết mục, nàng nếu còn muốn lăn lộn trong giới giải trí thì không thể xằng bậy, Phạm Tiểu Tiểu chỉ có thể giả bộ không có việc gì xảy ra, hơn nữa nhanh chóng tìm kiếm biện pháp giải quyết.
Thật đừng nói, một tích tắc nàng đã tìm ra biện pháp! Phạm Tiểu Tiểu cười đắc ý, vươn ra ngón tay, tập trung trí nhớ bằng cảm giác thao tác thiết bị đầu cuối của mình.
Đáng mừng là sau vài lần thao tác thiết bị đầu cuối, cuối cùng truyền tới cảm giác hơi chấn động một chút, nàng biết tất cả thông tin ký lục mới nhất đã bị mình thanh lý toàn bộ.
Vì thế trong ánh mắt tò mò của người khác, Phạm Tiểu Tiểu bình tĩnh mở ra ký lục trò chuyện của mình, không ngoài dự kiến, bên trong trống rỗng.
Mọi người:
Cảm giác mình bị lừa, CMN này là trò gì vậy? Trống rỗng?
"A? Tiểu Tiểu ký lục trò chuyện của em sao lại trống rỗng? Chẳng lẽ là sợ paparazzi?" Tiếng hô này của Thích Như Nhất coi như là giải vây cho nàng.
Nàng vừa rồi chính là thấy tay của Phạm Tiểu Tiểu sờ tới sờ lui thiết bị đầu cuối, ngón tay khẩn trương tới run rẩy, lúc này trộm nhìn nàng Thích Như Nhất mới bỗng nhiên nghĩ tới một việc -- Phạm Tiểu Tiểu là có kim chủ! Hơn nữa vị kim chủ này của nàng địa vị còn không nhỏ.
Nghĩ tới đây trong lòng Thích Như Nhất lộp bộp một cái, nếu ký lục trò chuyện gần nhất của vị kim chủ kia với Phạm Tiểu Tiểu tuôn ra bị người biết, không chỉ Phạm Tiểu Tiểu phải chết, tổ tiết mục cũng sẽ bị liên lụy theo.
Vì thế nàng hao hết tâm tư lại không dấu vết kéo dài thời gian, tận đến khi nhìn thấy Phạm Tiểu Tiểu dừng lại động tác mới ngừng lại trò chuyện.
Mà giờ phút này nhìn thấy ký lục trống không nàng mới nảy ra ý nghĩ, nghĩ tới lúc trước có vị tiền bối cũng là bị tổ tiết mục cho hấp thụ ánh sáng một cái liên hệ vừa mới quen biết nhưng vì không ghi chú trực tiếp tên họ mà là số liên lạc, khiến cho chủ nhân số điện thoại này không ngừng bị quấy rối.
Chờ Thích Như Nhất nói ra những lời này mọi người đều bừng tỉnh đại ngộ.
Mà Phạm Tiểu Tiểu? Đã có người đưa thang tới, sao có thể không trực tiếp đi xuống.
"Đúng vậy, lúc trước việc của vị tiền bối kia tin là mọi người đều biết đi? Người trong giới giải trí chúng ta, có đôi lúc là mọi người lần đầu hợp tác, khi anh cho tôi số liên lạc tôi không nhất định biết anh là ai, không ghi chú trước là bình thường, nhưng mà...aiz.....từ sau sự kiện kia hiện tại người giới giải trí đa số đều dưỡng thành thói quen định kỳ xóa hết ký lục gần nhất....Đặc biệt là trước khi quay chương trình, vân vân....cho nên như này...giống như em trốn tránh trừng phạt?"
Nói xong Phạm Tiểu Tiểu vỗ vỗ ngực mình, giống như bỗng nhiên nhận ra điều này vậy, sau đó không quan tâm tới hình tượng thục nữ của mình, cao hứng nhảy dựng lên.