Kỳ Thực Ta Cực Kỳ Có Tiền

Chương 101

Trang web thông báo tuyển dụng V: ( ﹁ ﹁) ~→ hắc hắc hắc hắc, ai muốn béo thì đến đây nha, hôm nay đề cử một công ty đang thông báo tuyển dụng không tồi nha, có nguyện ý đi theo tiểu ca ca, tiểu tỷ tỷ không? Ăn ngon uống tốt hầu hạ nha.
"......"


"!!!Ngọa tào, đàng hoàng trịnh trọng mở ra video, kết quả khiến ta bị dọa rơi dưa, đây là quán ăn nhà ai muốn tìm đầu bếp sao?"


"Dọa một người ngồi xổm đánh rắm, mới vừa rồi còn nói trang web thông báo tuyển dụng bây giờ chưa có sáng ý gì, không nghĩ tới không qua bao lâu, web thông báo tuyển dụng vẫn là ra loại tao thao tác này."
"Hu hu hu~tiểu ca ca ngươi không phải muốn đầu gối sao? Cho này, cầm đi orz."


"Một làn sóng 666 lần thứ hai lại kéo tới, video thông báo tuyển dụng trên mạng hình như đều là tuyên truyền hoàn cảnh công ty hoặc là ưu thế của công ty đi! Từ khi nào có thể tuyên truyền đồ ăn ở công ty? Ta thật sự chưa từng thấy qua trang web thông báo tuyển dụng nào lại có người đăng video mỹ thực lên! Chỉ muốn nói - làm rất tốt!"


"Công ty tên Phúc trang này ngươi thắng rồi, còn không phải là muốn tuyển người sao? Chờ ta, ta đi nộp CV."
"Có muốn nhân công ngắn hạn không? Bản nhân đang trong kỳ nghỉ đông, nếu tìm ngắn hạn có thể cung cấp lao động miễn phí cho ngươi, chỉ cần bao ăn ở là được!!"


"Cùng nghỉ đông, ta cũng muốn đi, địa điểm hình như ở Hải thị thì phải? Mới vừa tra xét một chút tình hình giao thông còn rất thuận tiện."
"......"


"Lầu trên đừng quấy rối, người ta sao có thể tuyển dụng người đang nghỉ đông, các chú vẫn là ngoan ngoãn nghỉ đông đi, sau đó nhìn bọn anh cơm ngon rượu say đi, yên tâm, chỉ cần vào được, anh chắc chắn sẽ mỗi ngày đều phát sóng trực tiếp phân đoạn ăn cơm cho các chú xem o(* ̄▽ ̄*)ゞ"


"Ta X, thông báo tuyển dụng này ta lúc trước có xem qua! Nhưng lại thấy làm việc ở nông trang gì đó không có tiền đồ, cho nên không nộp CV, đậu xanh rau má, hiện tại vạn phần hối hận, ta hiện tại lập tức gửi CV còn kịp sao?"


"Lầu trên đừng nản chí, chắc chắn là kịp, chỉ là hiện tại đi nộp CV cũng không nhất định sẽ trúng tuyển, bản nhân nhìn ra không ít lão đại đối với công việc này cảm thấy hứng thú, cạnh tranh rất lớn, ngươi vẫn là tự cầu nhiều phúc đi."
"......"


"Bị hot search hấp dẫn tới đây, lúc trước còn buồn bực vì sao một tin tức thông báo tuyển dụng có thể lên hot search, sau khi xem xong chỉ muốn nói một câu 666, hu hu hu, hiện tại thông báo tuyển dụng đã gian nan như vậy rồi sao? Còn phải xuất động mỹ thực công lược? Thật sự là....thật quá tốt!"


"Giả đi? Nhà ai lại cho công nhân ăn ngon như vậy, sợ không phải là làm bộ để thu hút người thôi."
"Ta cũng không tin, lúc trước đi qua một tiệm ăn gia đình thực nổi tiếng, ăn một bữa cơm liền tốn hết 100.000 đồng Liên bang, nhưng cảm giác còn không ngon bằng vị đầu bếp này làm


╮(╯▽╰)╭, cho nên các ngươi tự mình suy xét thử xem, nếu đúng là cung cấp đồ ăn như này có thể đem lão bản ăn đến phá sản hay không."


"Lầu trên còn đang nói chuyện? Đã nộp CV, nghe nói người nộp CV đầu tiên đã được an bài phỏng vấn, dù sao quản hắn là thật hay giả, khi phỏng vấn hỏi lại là được, giả thì coi như đi du lịch, vừa vặn sau núi Phúc trang này hình như là một điểm du lịch tên là trấn nhỏ Vân Quế, tra trên Thiên Bác nhìn hình ảnh cũng có vẻ không tệ lắm."


"Ý kiến hay + 1, cảm ơn, ta cũng nộp, không được coi như du lịch."
"Ý kiến hay +2"
"Ý kiến hay +3"
"......"
..................
Trải qua một tháng đăng thông báo tuyển dụng cũng không có ma nào thèm ngó, Lạc Vân Thanh chưa từng nghĩ đến có một ngày mình cư nhiên thu CV đến mỏi tay!


Nhìn hòm thư thông báo tuyển dụng chật ních, Lạc Vân Thanh lại lần nữa cảm thán không thôi: "Quả nhiên người chơi nhân dân tệ chính là người chơi nhân dân tệ, người bình thường không có bất cứ cái gì để so sánh cùng được, ai có thể nghĩ đến nhiều hơn một chút tiền liền có thể đổi tới hiệu quả lớn như vậy!!"


Tâm tình tốt có thể lây sang người khác, sau khi Úc Tuyên cảm nhận được tâm tình vui vẻ của Lạc Vân Thanh, nét u buồn trường kỳ trên mặt cũng hiếm khi hơi hơi lộ ra vẻ tươi cười.


Nhưng Leonard ngay thẳng lại có chút khó hiểu nói: "Cậu nghĩ quá nhiều, sẽ đề cử cậu hẳn là vì video cậu làm tốt, trang web thông báo tuyển dụng cũng không ngốc, biết video này sau khi tuôn ra chắc chắn sẽ mang tới một đợt lưu lượng, cho nên mới phát ra, dù sao đây cũng là một mũi tên trúng hai con chim."


Lạc Vân Thanh trừng hắn một cái. Cậu đương nhiên cũng biết này cũng không phải chuyện tiền nong nhỏ bé ấy, nhưng mà...chính là cao hứng nha!!
Nguyên bản còn đang nghĩ có thể tuyển được vài người thì tốt rồi, như bây giờ xem ra có lẽ có thể đem toàn bộ công nhân cần dùng đều tuyển được.


Sàng chọn CV là quá trình buồn tẻ, vì CV quá nhiều, coi như cửa thứ nhất dựa vào trí tuệ nhân tạo sàng lọc, nhưng kỹ càng chọn lọc cuối cùng vẫn tới tay mình, mà CV có thể thông qua bước sàng chọn của hệ thống trí năng cũng không ít, cho nên Lạc Vân Thanh chỉ có thể kêu lên Leoanrd và Úc Tuyên, ba người đọc nhanh như gió sàng chọn.


Cuối cùng tốc độ đọc CV thật sự không bằng tốc độ người khác nộp CV, Lạc Vân Thanh chỉ có thể lại lần nữa đăng nhập vào trang web thông báo tuyển dụng thông báo một tin tức khác.


【 Cảm ơn mọi người nhiệt tình gửi CV, xét thấy số lượng CV quá nhiều, bên này sẽ căn cứ gửi thời gian an bài phỏng vấn, tuyển được đủ người sẽ hủy bỏ trang nhận CV 】


Kết quả vì một câu này, người vốn đang do dự cũng không do dự nữa, trước tiên tất cả đều lựa chọn nộp CV, vì thế lập tức bạo phát CV nộp tới trong nháy mắt.


Phải biết là qua thôn này đã không còn tiệm này nữa, giống như người khác nói, cùng lắm thì coi như đi du lịch là được, hơn nữa quan trọng nhất chính là đi phỏng vấn, bản thân cũng không nhất định phải đi, vẫn có thể suy xét thêm, có việc tốt hơn sẽ không đi nữa, dù sao rộng rãi quăng lưới mà, mọi người đều có thể lý giải.


Dù sao được lựa chọn ai lại không muốn lựa chọn một phần công việc càng tốt hơn chứ, đương nhiên người ta dùng người chắc chắn cũng là nghĩ như thế này.
Nếu được lựa chọn, có vị lão bản nào không muốn lựa chọn được nhân tài càng ưu tú hơn cùng với một mức lương bằng nhau chứ?


Lạc Vân Thanh đương nhiên cũng không ngoại lệ, trừ bỏ ngay từ đầu sợ người từ chối, cho nên tay chân lanh lẹ phát thông báo an bài phỏng vấn cho mấy người nộp CV từ đầu kia, dư lại cậu còn chưa gửi thông báo đâu, chỉ tính toán chậm rãi chọn lựa, sau đó lại tiến hành phỏng vấn mời làm việc.


Nói là chậm rãi chọn, kỳ thực cũng bằng không, vì hot search là có nhiệt độ, sau khi hot search hạ nhiệt người nộp CV liền ít đi.
Nhưng cẩn thận đếm đếm, hai ngày nay CV thu được ít nhất hơn 10.000 bản, trừ đi những bản không thích hợp còn dư lại 3.000 bản, mà 3.000 bản CV này cần ba người bọn họ nghiêm túc sàng chọn.


Nhân sinh lần đầu tiên đọc CV đến phát chán, từ lúc đầu còn nghiêm túc xem, đến cuối cùng tìm trọng điểm để xem cũng đã trải qua ba bốn giờ, cuối cùng, một bản CV thậm chí chỉ cần mấy chục giây Lạc Vân Thanh đã có thể biết có phải là người mình muốn hay không.


Có vài CV thực hệ thống, viết tuy rằng rất cao lớn rộng rãi, nhưng thực tế phi thường có lỗ hổng, mà tốn một chút tâm tư, ngôn ngữ tuy là trắng ra, nhưng cũng không thể che dấu kim lượng trong CV.
Cuối cùng, từ 3.000 bản CV chọn ra được 150 người tiến hành phỏng vấn.


Bởi vì những người này đều là bị mỹ thực dụ dỗ tới, Lạc Vân Thanh nghĩ nghĩ, quyết định cùng ngày phỏng vấn tổ chức một bữa tiệc đứng, chỉ cần là người tới phỏng vấn, mặc kệ là thành công hay là thất bại, đều có thể ở lại hưởng dụng tiệc đứng.


Hiếm khi tổ chức một hoạt động như vậy, Lạc Vân Thanh còn tính toán mời mấy người hàng xóm ở trấn nhỏ Vân Quế, còn có người ở đội xây dựng công trình, cho nên sau khi tính toán phát hiện ít nhất phải làm phân lượng cho 300 người, bằng không sợ không đủ ăn.


Thu được lời mời dùng tiệc đứng, các bạn hàng xóm mỗi người mặt mày hớn hở vỗ vỗ bộ ngực của mình, xung phong nhận việc muốn hỗ trợ cho Lạc Vân Thanh.
Lạc Vân Thanh đương nhiên không từ chối, dù sao chỉ có mình cậu cũng không thể làm đủ phân lượng phục vụ được cho 300 người đâu!


Vì Lạc Vân Thanh muốn tổ chức tiệc đứng, cho nên phỏng vấn chỉ có thể phân thành hai vòng, vòng thứ nhất phỏng vấn tập thể, chịu trách nhiệm phỏng vấn là Leonard và Úc Tuyên, một vòng cuối cùng là phỏng vấn cá nhân, chịu trách nhiệm phỏng vấn chính là Lạc Vân Thanh.


Buổi sáng tiến hành phỏng vấn tập thể, sau khi dùng cơm, buổi chiều Lạc Vân Thanh lại tiến hành phỏng vấn cá nhân.
Trước khi đảm nhiệm chức vụ phỏng vấn viên, cậu liền đảm nhiệm chức vụ đầu bếp ở trong phòng bếp của Phúc trang, trợ thủ chính là hai đứa con của đầu bếp gầy và béo ở nhà Leonard.


Hai người này tuy tay nghề bình thường, nhưng được cái là chịu khó nghe lời, Lạc Vân Thanh chỉ huy thực thoải mái, thậm chí còn nổi lên xúc động muốn giữ bọn họ ở lại làm việc.


Dù sao đám người kia tới phỏng vấn đều là hướng về đồ ăn nơi này mà tới, nếu không làm ăn ngon, Lạc Vân Thanh lo lắng vừa mới khởi công liền có một đống người muối bãi công, nhưng cậu lại không muốn ru rú ở phòng bếp, cho nên bồi dưỡng đầu bếp là việc phi thường quan trọng.


Lạc Vân Thanh cũng chưa từng làm đầu bếp bao giờ, tiệc đứng cho nhiều người như vậy cậu cũng chưa làm qua, nhưng mặc kệ là trước đây hay hiện tại, khách sạn nhà hàng buffet cao cấp cậu cũng đi qua không ít, cho nên vẫn có thể nhìn hình vẽ hồ lô mà làm ra một bữa tiệc đứng.


Lúc tính toán Lạc Vân Thanh cảm thấy thực may mắn hiện tại công nghệ bảo quản phát triển, bằng không nhân thủ không đủ tiệc đứng này sợ là muốn nguội lạnh. Nhưng dù vậy, cậu làm tiệc đứng này chủng loại đúng là không nhiều lắm.


Cháo, mì, cơm mấy món chính là nhất định phải có, sau đó chính là các các loại mì rau trong video, sườn bò chiên, sườn heo chua ngọt, cá rán, cá hầm cải chua, thịt kho tàu, bánh hoa quế thủy tinh, sữa đông hai tầng, gừng pha sữa...vân vân, trong đó điểm tâm và chè liền chiếm một nửa phân lượng.


Không phải Lạc Vân Thanh lười nhác, mà là các loại điểm tâm và chè làm tương đối đơn giản, đặc biệt là chè, nấu một nồi to là được, nhưng đồ ăn thì không thể, nồi to đồ ăn và nồi nhỏ đồ ăn dù sao cũng có sự khác biệt, khác biệt còn không nhỏ!


Vì thế Lạc Vân Thanh cũng rất lưu manh, đem một vài loại bánh đơn giản dễ làm cùng với trứng chưng gì đó dạy cho hai người con của đầu bếp gầy và đầu bếp béo, sau đó liền buông tay cho bọn họ tự làm, dư lại những món khác trong thời gian ngắn căn bản họ không làm được mới tự mình ra tay.
............


An bài xong tất cả mọi việc, ngày phỏng vấn rốt cuộc cũng tới, 150 người lục tục tới trấn nhỏ Vân Quế, sau đó ở "Đăng Vân Thê" bốn mắt nhìn nhau, dồn dập có loại cảm giác đau bi.
1314 bậc thang đá cao ngất trong mây, nhìn thì đẹp đấy, nhưng còn leo? Sợ lại muốn mạng già đi!


Thạch thang như vậy khiến không ít người xem náo nhiệt nảy sinh thối ý.
Đám người cũng bắt đầu lặng lẽ thảo luận, nghe ngữ khí những người đó, có thể nói là có người vui có người sầu.
"Không phải là muốn cho chúng ta leo lên trên đấy chứ? Cao như vậy leo thế nào được đây."


"Hẳn là phải leo, bằng không để chúng ta chờ ở nơi này làm gì?"
"Quá vui, vẫn luôn muốn leo núi mà chưa có cơ hội, hôm nay có thể thỏa mãn nguyện vọng lâu nay rồi."
"Nơi này thật là đẹp, nếu có thể làm việc ở đây cảm giác phi thường không tồi, leo bậc thang gì đó không có vấn đề."


"Đột nhiên cảm thấy ưu sầu, chỉ leo một lần cũng không vấn đề, nhưng nếu thông qua phỏng vấn thì không phải là sẽ ở trấn nhỏ Vân Quế sao? Sau đó mỗi ngày leo cái đăng vân thê này đến Phúc trang đi làm? Nếu như vậy sẽ chết người đó!"
"Chắc là không xỏ lá đến mức như vậy đâu? = ="


"Rất khó nói."
"Trước nhìn tình huống đã, không đúng thì rút lui, có tay có chân còn sợ người khác không cho ngươi đi?"
"Đừng nói nữa, có người tới, mau lại đây đi...."