Kỷ Cambri Trở Lại

Chương 164

“Dù có mệt đến thế nào hay gặp phải trở ngại gì, anh đều phải tập trung tinh lực, một lần không thành công thì có muôn vàn thay đổi, một khi đã bắt đầu, anh tuyệt đối không thể buông tay trên đường.”


Tùng Hạ tiếc nuối nói: “Khả năng mạnh như vậy, nếu do người đó chủ đạo thì tốt rồi.”


Trang Nghiêu lắc đầu: “Không thể, vào thời điểm họ dị chủng, Thông Ma đã siêu việt hơn con người gấp trăm lần, ý thức của con người không thể chống lại nó. Ý thức của người kia không biến mất đã may mắn lắm rồi, nếu không chúng ta không thể có chuyện lông tóc không chút tổn hao mà đã thoát được khỏi khu rừng, càng không thể có cơ hội dễ dàng lấy được miếng ngọc Con Rối kia.”


Tùng Hạ gật đầu: “Kết quả này đã tốt hơn ngoài dự đoán của mọi người, tôi thật không ngờ lại thuận lợi như vậy, bây giờ chỉ hy vọng căn biệt thự kia vẫn còn.”
Trang Nghiêu nói: “Cho dù không còn thì cũng phải tạo ra nó, đến Vân Nam trước xem sao.”


Thành Thiên Bích hỏi: “Từ di vật của người Nga có tra được thứ gì không?”


“Tất cả thiết bị còn lại của họ đều dùng kỹ thuật tiên tiến nhất trước tận thế tiến hành 24 loại mật mã để mã hóa, hiện giờ chúng tôi không có điều kiện để phá giải, phải mang về Bắc Kinh mới được. Nhưng nhật kí của một người trong đó khiến tôi có thể thu hoạch một vài thông tin, anh biết tiếng Nga phải không?”


Thành Thiên Bích lắc đầu: “Tôi từng học rất nhiều ngôn ngữ chiến đấu của các quốc gia, tiếng Nga chỉ giới hạn trong những từ mấu chốt khi chiến đấu mà thôi.”


“Không sao, nơi này đã rất gần biên giới Trung – Nga, người biết tiếng Nga nhất định không ít. Người này có thói quen viết nhật kí, quyển nhật kí này được bắt đầu ghi chép từ hai tháng sau tận thế, cho dù không có bất cứ tin mật nào thì cũng trợ giúp chúng ta lý giải tình hình thật trong cảnh nội nước Nga.”


Tùng Hạ hỏi: “Như vậy bây giờ chúng ta về Bắc Kinh ư?”
“Không, chúng tôi đã phái dị nhân lớp chim đưa các thiết bị còn lại về Bắc Kinh, chắc tầm tối nay là có thể đến nơi. Đợi sau khi giải mã phần nội dung được bảo mật thì thương lượng tính toán chuyện tiếp theo.”


Tùng Hạ có chút thất vọng, mấy ngày qua cậu vẫn quan tâm tình hình phía chú mình, luôn lo lắng Từ Ưng sẽ có hành động gì. Cho dù tình thế bây giờ hết sức có lợi với họ, nhưng càng như vậy càng dễ khiến Từ Ưng chó cùng rứt giậu. Tuy chú cậu là dị nhân tiến hóa não bộ, nhưng dù sao cũng không có khả năng tấn công và phòng ngự thật sự, khu 3 còn có một vài gián điệp của khu 2, nếu Từ Ưng thật sự muốn gây bất lợi với chú thì có lẽ cũng không phải chuyện gì khó. Vừa nghĩ đến đây, Tùng Hạ đã hốt hoảng lo sợ.


Trang Nghiêu nhìn cậu một cái: “Anh lo cho giáo sư Tùng à?”
Tùng Hạ gật đầu.


“Yên tâm đi, trình độ tiến hóa não bộ của giáo sư Tùng là số một số hai ở viện khoa học, có lực phòng ngự rất mạnh, nếu toàn lực phóng thích năng lượng thì ít nhất có thể khiến một dị nhân đẳng cấp cao mất đi khả năng hành động từ 3 đến 5 giây. Bên cạnh giáo sư còn có người trường kỳ bảo vệ, sẽ không dễ dàng có chuyện gì đâu.”


Tùng Hạ trầm giọng nói: “Ừm… chỉ hy vọng chuyện bên này mau chấm dứt.”
Lúc này, tư lệnh Trương phái một người lính đến báo cho họ đã tìm được người biết tiếng Nga.
Mọi người đi về hướng một túp lều.


Người tư lệnh Trương tìm đến là một cặp vợ chồng đã sinh sống lâu năm ở biên giới Trung – Nga, buôn bán cỡ nhỏ, thông th