Kinh Thành Tam Thiếu: Ông Xã Gõ Cửa Lúc Nửa Đêm

Chương 167: Gia pháp

Thật muốn dồn ép anh sao?
Anh ngưng mắt nhìn sắc mặt tái xanh của mẹ mình, trong lòng dần lạnh.
Trước mắt không ngừng xuất hiện dáng hình Hạ Vãn Lộ ở trong lòng anh khóc không thành tiếng, còn có từng tiếng khóc lóc nỉ non của cô, em không bao giờ có thể sinh con, không bao giờ có thể nữa rồi……


Từng hàn băng lãnh nhè nhẹ len lỏi vào lòng, cuối cùng làm lòng anh kết thành băng……


Nhưng mà, đồng thời cũng làm đầu óc anh rối rắm, còn có tay anh sau khi phẫu thuật mẹ vẫn ngày đêm chăm sóc anh tận tình, bất kể anh bạo phát bản tính thiếu gia đến cỡ nào, bất kể anh tự hành hạ giận mình đến đâu, Tiêu Hàn vẫn chảy nước mắt kiên trì ở bên cạnh anh……


Mâu thuẫn như vậy làm cho lòng anh đau như xoắn lại, bất kể dứt bỏ bên nào đều làm anh đau đớn nhất!


Nhưng mà, mặt mẹ lạnh như băng còn đang đợi anh lựa chọn, anh kềm chế tâm tình phập phồng cùng nội tâm hỗn loạn, đứng thẳng người, thái độ cứng rắn cùng một dáng với mẹ mình, “Con, sẽ không buông bỏ cô ấy!”
“Chát”! Thanh âm thanh thúy vang lên, trên mặt anh liền hằn một cái dấu tay.


Tiêu Hàn đánh cái tát này, cả người sau khi đánh vẫn còn tức giận đến phát run, chỉ vào Thần An, giọng nói cũng thay đổi, “Được! Được lắm! Đây chính là đứa con trai tôi yêu thương nâng niu trong lòng bàn tay đó! Vì một cô gái không biết rõ, ngay cả cha mẹ tổ tông con trai tôi cũng không cần!”


Nửa bên mặt của Tả Thần An hằn năm dấu ngón tay đỏ bừng, nhưng mặt vẫn cứ đơ ra, không có một dấu hiệu thừa nhận sai lầm.


Tiêu Hàn trách mắng giống như đấm vào đống bông vải, anh không lên tiếng, một chút âm thanh cũng không có, bà giận quá rồi, ngược lại nổi giận với Tả Tư Tuyền, “Ông xem xem con của ông kìa! Ông tự xem đi! Ông hỏi nó, có phải muốn không cần đến nhà họ Tả này luôn rồi!”


Bà nói lớn tiếng như vậy, tự nhiên không cần bà truyền đạt cho Tả Tư Tuyền, anh cũng nghe thấy, anh không khỏi cười lạnh, “Con họ Tả, đây là sự thực không thể thay đổi, cũng không thể lựa chọn. Bạn đang xem tại diễn đàn lê quý đôn.Cho tới bây giờ, không phải là con không nhớ đến gia đình mình, mà chính là mọi người không buông tha cho con! Nếu như con có thể lựa chọn, con thà rằng không phải họ Tả!”


“Họ Tả làm cho con mất mặt sao?” Lần này giận dữ mắng mỏ anh là Tả Tư Tuyền, làm cha, nghe con trai nói như vậy, đã chạm đến sự kiên nhẫn đến cực hạn, Tả Tư Tuyền tức giận vỗ bàn, “Quỳ xuống cho ta! Thần Viễn, lấy gia pháp!”


“Ba……” Tả Thần Viễn khó xử khuyên can, “Thôi đi, lớn như vậy còn bị gia pháp, làm con trẻ chê cười!”


Tả Tư Tuyền nghiêm túc dạy con trước sau như một, Tả gia chịu ảnh hưởng lớn từ ông nội Tả, thi hành tác phong quân nhân, mà thiên chức quân nhân chính là phục tùng, cho nên, ba đứa trẻ Tả gia, như Tả Thần An phản nghịch như vậy, không vâng lời cha mẹ như vậy, Tả Tư Tuyền sao có thể dễ dàng tha thứ? Vì vậy, không chút do dự tiến hành gia pháp, lại không cho phép bất cứ người nào cầu xin cho anh, Tả Thần Viễn vừa nói, không khác nào như châm dầu vào lửa.


“Trưởng thành thì thế nào? Trưởng thành cánh cứng cáp rồi? Có thể thoát khỏi quan hệ cha con với tôi hay sao? Tôi nói cho các người biết, cho dù muốn đoạn tuyệt quan hệ cha con, cũng phải bị tôi đánh rồi muốn gì hẵng nói! Còn không mau tới đây? Con còn muốn không nghe lời như vậy? Cũng muốn đoạn tuyệt quan hệ với tôi hay sao!?”


Buổi nói chuyện này nói sao Tả Thần Viễn cũng không thể phản bác được, đồng tình liếc nhìn em trai, đi lấy gia pháp.


Gia pháp nhà này nghe nói là ông nội dùng để quản giáo ba, được xem như gia bảo, khi còn bé ba người bọn họ cũng từng bị qua, nhưng kể từ khi Thần An vào trung học, cũng chưa từng thấy nó xuất hiện, hôm nay, nó lại tái xuất giang hồ……


Cầm gia pháp, Tả Tư Tuyền giơ lên thật cao, quát lên, “Còn không mau quỳ xuống!”
Tả Thần Viễn và Thần Hi ở một bên không ngừng nháy mắt với anh, ý là muốn anh đừng có chọi cứng, đây là thời điểm thích hợp để nhận tội, anh lại giả vờ như không thấy, thẳng tắp quỳ xuống.


Tả Tư Tuyền hỏi Thần An lần cuối, “Biết sai rồi sao?”
Đầu Tả Thần An ngước lên, “Con trai ngu ngốc!”
“Con……” Tả Tư Tuyền giận kinh khủng, gia pháp nặng nề quất xuống, đánh vào lưng anh.
Anh đau đến cả người run lên, chỉ là lập tức chịu đựng, lần nữa lại quỳ thẳng tắp.


“Biết sai rồi sao?” Tả Tư Tuyền lại hỏi.
Anh lại còn ưỡn ngực, lần này một câu cũng không nói.
Tả Tư Tuyền giận quá, lại một lần đánh xuống, trở tay, quất vào bộ ngực của anh, một trận đau đớn làm cho anh không nhịn được lung la lung lay.


“Còn không biết lỗi sao?” Từng cái từng cái roi của Tả Tư Tuyền không ngừng nghỉ quất lên người anh, cuối cùng ngay cả Tiêu Hàn cũng phải đau lòng, vội vàng nháy mắt với con gái Thần Hi.


Thần Hi sớm bị một màn này dọa sợ, mặc dù lúc nhỏ cũng từng bị cha dụng gia pháp, nhưng chỉ là đánh hai ba cái là xong chuyện, lần này bị đánh như vậy không biết Thần An có bị đánh cho đến chết hay không, trong lòng khẩn trương, lại không dám nhiều chuyện, chỉ sợ chọc ba giận thêm, em trai càng thêm gặp nạn, lúc này nhận được ám chỉ của mẹ, cô lập tức khóc lóc chạy tới, ôm em trai không để cho ba đánh tiếp, “Ba, đủ rồi, em trai nó đã biết lỗi rồi, đánh nữa thật có thể xảy ra chuyện! Em trai chịu không nổi nữa đâu!”


“Chịu không nổi? Lúc nó tuyên bố không còn là người nhà họ Tả sao nó không nghĩ đến chuyện sẽ chịu không nổi?! Hừ! Không chịu nổi! Không chịu nổi thì tốt nhất đánh cho chết luôn! Cũng không cần phải đoạn tuyệt quan hệ cha con với ta!” Cục tức Tả Tư Tuyền còn chưa tiêu hết, nhưng thấy Thần Hi bảo hộ Thần An quá kín kẽ, muốn đánh cũng nhất thời không tìm được khe hở nào, giận dữ ném luôn roi gia pháp, vì vậy cũng kết thúc.


Mặc dù như thế, Tả Thần An vẫn bị đánh rất thảm, trước ngực và sau lưng đều nóng rát. Anh từu từ đứng dậy, khe khẽ mở tay Thần Hi, chậm rãi nói: “Con bất hiếu cũng được, con phản nghịch cũng được, đều là lỗi của con, không có bất cứ quan hệ gì với cô ấy! Lỗi của con, con cam tâm tình nguyện chịu phạt, xem như con tự làm tự chịu! Mọi người ngày nào đó nghĩ tới thấy không vừa mắt, có thể đánh con thêm một lần nữa là được! Nhưng mà, ngàn vạn lần không được tổn thương cô ấy! Nếu như cô ấy mất một cọng tóc, con cũng có bản lãnh nháo loạn cả thành Bắc Kinh!”


“Con……” Tả Tư Tuyền nhất thời bị anh làm tức đến không nói nên lời.


“Ba, nếu ngài nguyện ý nghe con gọi một tiếng ba. Bây giờ mắng cũng mắng xong rồi, đánh cũng đã đánh xong, ngài giữ lại chút thể lực để lần sau đánh tiếp đi! Nếu như hôm nay ngài không có ý định nhốt đứa con trai này, vậy con đi đây! Ba, mẹ ngủ ngon!” Nói xong anh dừng lại một lát, tựa như thật sự đang đợi Tả Tư Tuyền bắt nhốt.


Anh dường như, đợi khoảng mấy giây nhưng không có động tĩnh gì, anh xoay người rời đi.
Tiêu Hàn kéo tay chồng mình, ý bảo ông mở miệng giữ lại, Tả Tư Tuyền lại vung tay lên, “Cút thì cút! Coi như đứa con trai này bị chết non! Lão tử chưa từng sinh đứa con này!”


Tả Thần An rời đi cũng không hề quay đầu lại, kết quả thế này anh thật sự không muốn, không có ai đau hơn so với anh!


Tả Thần Viễn cũng không nhìn sắc mặt của lão cha mà đuổi theo, thật ra thì cũng không phải không chú ý đến cảm thụ của ba mình, làm con trai lớn, hơn nữa cũng đã làm ba, anh có lẽ hiểu rõ ba hơn so với em trai, em gái. Mặc dù ngoài miệng ba nói chuyện độc mồm độc miệng, thế nhưng chỉ là tức giận nhất thời, máu mủ ruột thịt, sao có thể dễ dàng cắt đứt như vậy? Người làm ba, bản tính chính là luôn luôn muốn chứng minh quyền uy của mình……


“Thần An!” Lúc anh đuổi theo tới nơi, Tả Thần An đã chuẩn bị lên xe, vội vàng gọi em trai lại, “Thần An, hôm nay em thật là hồ đồ!?”


Tả Thần An tung hứng chìa khóa xe trong tay, tâm tình vẫn chưa bình ổn, “Anh cũng nói em hồ đồ? Anh cả, kính xin anh nghĩ tới tình yêu dành cho Loan Loan mà hiểu cho lòng em, nếu có người muốn ép anh ly hôn với Loan Loan, anh sẽ làm thế nào?”


Tả Thần Viễn vỗ vỗ vai anh, “Anh không phải có ý này, mọi việc phải lưu một con đường sống, cùng chơi cứng với ba mẹ thật không tốt chút nào, em hoàn toàn có thể lùi một bước, co được dãn được,banj ddang xem taij dieenx ddan lee quy ddoon, ngoài mặt có thể đồng ý nghe theo, sau này lại tính toán tiếp không tốt sao? Không nên huyên náo đến người ngã ngựa đổ (làm lớn chuyện đến cả hai bên đều không được gì), chính em cũng bị thiệt!”


Ngoài mặt đồng ý nghe theo?
Anh suy nghĩ, vẫn kiên định lắc đầu. “Không!”
Chỉ một chữ, cũng không muốn nói gì thêm nữa.


Anh không cần phải làm cái việc giả vờ này. Anh và Hạ Vãn Lộ yêu nhau, vốn đã nhiều gian nan chông gai, cho tới bây giờ Hạ Vãn Lộ còn lo được lo mất, anh đây đều phải tự khuyến khích mình, quyết không buông tha, tuyệt không dao động, nếu như ở chỗ mấu chốt này, anh còn giả vờ nghe theo, không nghi ngờ sẽ có người cố tình đưa tin cho Hạ Vãn Lộ luôn ấy chứ, không nghi ngờ sẽ làm cho hôn nhân bọn họ gia tăng thêm nhân tố không ổn định, cần gì phải thế?


Có lẽ, ở trên thương trường anh có thể nói một đằng làm một nẻo, thủ đoạn ngươi lừa ta gạt, nhưng trên phương diện tình yêu và hôn nhân, anh muốn tuyệt đối nói lời giữ lời. Anh yêu cô, anh muốn cô, từ trong ra ngoài, không thể nghi ngờ! Chủ yếu nhất, anh biết, bất kể anh chọn lựa cách nào, mẹ cũng sẽ không đồng ý cho Hạ Vãn Lộ vào cửa, cho nên, có dùng sách lược gì cũng đều vô dụng!


Tả Thần Viễn thấy anh như thế, cũng không nói nhiều, chỉ khuyên nhủ, “ Thần An, ba mẹ chỉ là nhất thời nói lẫy, em cũng đừng có để trong lòng. Chờ một thời gian nữa, chờ cho bọn họ hết giận rồi, chúng ta lại cùng nhau tác động.”


Lúc tứ phía đều phản bác, có thể được anh trai ủng hộ, trong lòng anh cảm thấy ấm áp gấp bội, cũng vỗ vỗ vai anh trai, “Em cũng chỉ nói lẫy vậy thôi, cơ thể em chảy dòng máu Tả gia, đây là sự thực không thể thay đổi, yên tâm đi, em hiểu mà!”


“Hiểu là tốt rồi!” Tả Thần Viễn thở phào nhẹ nhõm, anh thật đúng là đang lo chuyện này không biết phải xử lý thế nào……


“Vậy em về trước đây. Đúng rồi, Thần Hi, chị lại đây!” Anh phát hiện Thần Hi đứng cách sau lưng Thần Viễn không xa ngẩn người nhìn mình, cũng không biết chị ấy đang suy nghĩ cái gì.
“À....... Đến ngay!” Cô giống như vừa tỉnh lại từ trong mộng, chạy chầm chậm đến trước mặt anh.


“Thần Hi, gần đây công ty ba có vấn đề gì không?” Anh suýt chút nữa đã quên sứ mạng hôm nay đến đây của mình.
Thần Hi hơi suy tư, “ Không có…… Tất cả đều yên ổn bình thường…… Sao vậy?”


“Không sao cả! Chị là người quản lý bộ phận tài vụ, bình thường phải chú ý nhiều thêm một chút, có thời gian rảnh thì chỉnh lý lại một số hồ sơ, kiểm tra tỉ mỉ, có vấn đề gì chúng ta bàn bạc thêm!”


“Thần An, em muốn quản lý chuyện công ty?” Thần Hi cảm thấy kỳ quái khi anh đột nhiên ham thích quản chuyện công ty gia đình, chỉ là, cũng âm thầm vui vẻ, nếu như em trai chịu về công ty làm việc thật là tốt biết bao.


“Không, em chỉ là nhắc chị chú ý nhiều chút thôi, được rồi, em đi đây, anh cả nếu có rảnh cũng chú ý đến công ty một chút đi!” Anh lên xe, Tả Thần Viễn và Thần Hi nhìn dõi theo anh rời khỏi Tả gia, ánh mắt của Thần Hi, có vẻ cực kỳ lo lắng…...