Bởi vì lôi điện tam trọng bổ tới trên người một người -- Huyền Thiên!
Tuy rằng Huyền Thiên có thực lực cường đại, nhưng lôi điện tam trọng có thể uy hiếp cả cường giả Thiên giai, thần sắc cường giả hoảng sợ.
Bất quá, Huyền Thiên bị lôi điện tam trọng bổ trúng cũng không bị hao tổn, hắn vẫn vững vàng đứng thẳng, điện quang trên người nhấp nháy.
Vũ giả quan chiến nhìn đạo lôi điện tam trọng kia và suy nghĩ chỉ là tam trọng hạ phẩm, có lẽ đối với hắn không tạo thành được tổn thương gì.
Rầm rập ầm ầm --
Trong chốc lát lại có một mảng Lôi Điện từ phía trên thương khung bổ xuống dưới.
Chi! Chi! Chi! Chi. . .
Đột nhiên bên trong Lôi Đình rậm rạp chằng chịt có vài chục đạo lôi điện tam trọng thẳng tắp đánh xuống dưới, tam trọng hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm lôi điện đều có, toàn bộ đều đánh lên người Huyền Thiên.
- Trời ơi --!
Không ít cường giả đang xem cuộc chiến đều kinh hô.
Nhiều lôi điện tam trọng như vậy đánh xuống, hơn nữa toàn bộ đều là bổ về phía một người, đủ để đánh chết một vị cường giả cái thế Thiên Giai Cảnh hậu kỳ.
Huyền Thiên là kẻ thương thiên hại lý hay sao mà bị thiên lôi đánh xuống? Ngay cả ông trời đều muốn tiêu diệt hắn? Trong lòng không ít cường giả đang xem cuộc chiến lập tức hiện lên mấy cái ý niệm.
Nhưng mà chờ lôi điện trên không trung mất đi cường giả đang xem cuộc chiến đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Huyền Thiên, hắn không có một chút tổn thương, vững vàng đứng ở chỗ đó.
Chỉ là điện quang trên người hắn càng kịch liệt, toàn thân lập lòe lôi điện phát ra thanh âm xẹt xẹt chi chi, điện quang khủng bố tản ra, mà khí thế của hắn, thực lực. . . Đột nhiên tăng lên một mảng lớn.
Tuy rằng không giống tam trọng thượng phẩm ở trên lôi hải tại Lôi Đình sơn mạch khiến thực lực Huyền Thiên trực tiếp tăng như bão tố nhưng mà giờ phút này thực lực Huyền Thiên thực sự tăng lên tới cấp độ vượt qua cả Thiên giai thập trọng chí cường giả, khí thế kinh khủng kia từ trên người hắn bạo phát đi ra, cơ hồ có thể so sánh với ba vị nửa bước vương giả đang chiến đấu trên không trung.
- Hắn có năng lực hấp thu lôi điện.
Không ít cường giả đang xem cuộc chiến đều kinh hô lên, nguyên một đám rung động vô cùng.
Mà Đệ Nhất Công Tử xa xa thì sắc mặt đột nhiên hoảng hốt, hắn lập tức cảm thấy uy hiếp lớn lao, không hề nghĩ ngợi thân thể tựa như thiểm điện thối lui.
- Tàng Thiên Ca! Hôm nay ngay cả ông trời cũng muốn diệt ngươi, Lôi Đình đánh xuống trợ bản thiếu gia lấy cái mạng chó của ngươi.
Huyền Thiên hét lớn một tiếng, thân thể mang theo điện quang nổ chi chi, bên ngoài cơ thể lơ lửng 360 chuôi linh kiếm đuổi tới Đệ Nhất Công Tử.
Rầm rập ầm ầm. . .
Trên không trung không ngừng có lôi điện tam trọng đánh xuống để cho thực lực của Huyền Thiên thủy chung bảo trì cường đại mà không thoái hóa. . .
Vốn Đệ Nhất Công Tử thừa dịp Kiếm Nhân Xuân xuất hiện, hắn thoát được sự bạo ngược của Huyền Thiên. Lúc ba vị vương giả đại chiến, hắn sợ Huyền Thiên chiến một trận với hắn nên đứng cách Huyền Thiên đặc biệt xa, chừng hơn mười dặm.
Nhưng mà 360 chuôi linh kiếm của Huyền Thiên đột nhiên đâm vào một điểm đồng nhất ở phía trước, một cái không gian rách ra. Huyền Thiên bước đi vào, đại lượng Lôi Đình chi lực bảo hộ lấy thân thể của hắn, hắn dễ dàng xuyên thẳng qua hư không, ngay cả cương nguyên đều không có tiêu hao.
Trong nháy mắt Huyền Thiên liền xuyên thẳng qua hư không hơn mười dặm, từ cách xa nhau Đệ Nhất Công Tử bảy tám ngàn thước, lập tức rút ngắn đến 2000m.
Thuấn di? Thiên giai cảnh lục trọng thuấn di? Lúc này đây, cường giả đang quan chiến thiếu chút nữa chấn kinh đến rớt cả mắt ra ngoài....
Đệ Nhất Công Tử trong chốc lát hồn kinh đảm táng, hắn tu thành Bất Tử Chi Thân chưa từng có sợ hãi, bởi vì hắn biết rõ, hắn không chết được.
Nhưng mà Huyền Thiên trong lúc bất chợt bị Lôi Đình chi lực nhập vào thân, lại xuyên thẳng qua hư không thuấn di khiến sự sợ hãi từ lâu đã biến mất xuất hiện.
- Sư tôn cứu con --!
Đệ Nhất Công Tử ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rống to !
Tàng Vạn Tuyệt đại chiến trên không trung nghe được tiếng kêu của Đệ Nhất Công Tử thì nhìn xuống mà chấn động, chỉ thấy Huyền Thiên đã hóa thành lôi thần chém ra một kiếm, một đạo Lôi Đình kiếm cương khủng bố trảm xuống Đệ Nhất Công Tử bên dưới. Lôi Đình kiếm cương dài đến hơn ba ngàn thước, ngay cả Thiên giai thập trọng chí cường giả bị chém trúng cũng sẽ ngỏm củ tỏi. Uy lực này so với một kiếm lúc trước Huyền Thiên phóng xuất ra lúc trước tăng thêm một bậc.
- Huyền Thiên -- ngươi muốn chết!
Tàng Vạn Tuyệt gầm lên giận dữ, thân thể như là thiểm điện từ phía trên không trung cấp tốc lao xuống.
Đáng tiếc đã chậm, Lôi Đình kiếm cương kinh khủng kia đã bổ trúng Đệ Nhất Công Tử.
Hai tay Đệ Nhất Công Tử lập tức ôm đầu, cả người đều co lại thành một đoàn như vậy có thể khiến cho lực phòng ngự càng mạnh hơn nữa. Dù là một kiếm này của Huyền Thiên kinh khủng như thế nào cũng không cách nào chém hắn thành hai khúc.
Lôi Đình kiếm cương kinh khủng kia chém xuống, thân thể Đệ Nhất Công Tử lập tức xuất hiện vô số đạo khe hở, nhất là vị trí mũi kiếm bổ tới, thân thể bị phá nát.
Đã có kinh nghiệm lần trước, Huyền Thiên không muốn trực tiếp chém Đệ Nhất Công Tử thành hai nửa, bởi vì vì Đệ Nhất Công Tử co người thành một khố. Mà Đệ Nhất Công Tử hai tay ôm lấy đầu, muốn một kiếm trảm đầu, trừ phi trước chém hai cánh tay trước.
Cân nhắc một hai, trong lòng Huyền Thiên lập tức có quyết sách, Lôi Đình kiếm cương kinh khủng kia cũng không bổ vào giữa người Đệ Nhất Công Tử nữa mà trảm lên vai hắn.
Phốc --!
Máu tươi cuồng phun, cánh tay phải của Đệ Nhất Công Tử bị chặt tới tận gốc, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được, toàn bộ cánh tay phải lập tức thoát ly thân thể.
Cánh tay phải mất đi nguồn suối bất tử thần lực rất nhanh liền biến mất, dưới kiếm cương kinh khủng kia biến thành nát bấy.
Ah ------
Đệ Nhất Công Tử phát ra kêu thảm thiết đến cực điểm, máu tươi phun ra, thân thể bị đánh bay mấy ngàn thước.
Bất Tử Chi Thân đệ nhất trọng: huyết nhục tự lành, đả thương nặng đều có thể trị hết nhưng mà cánh tay bị chém đứt thì không thể nào trị nổi.
Để cánh tay dài ra lần nữa sao?
Cho dù là vô thượng vương giả bị chặt đứt tay cũng khó mà dài ra được....
Đệ Nhất Công Tử tuy rằng tu luyện Bất Tử Chi Thân, nhưng mà bị một kiếm Huyền Thiên chặt đứt cánh tay phải trở thành người tàn phế.
Giữa tiếng kêu gào thê thảm, trong nội tâm Đệ Nhất Công Tử bừng lên một cỗ oán hận vô hạn.
Lúc trước lọt vào công kích của Huyền Thiên, tuy rằng chật vật đến cực điểm, mặt mũi mất hết, nhưng mà Đệ Nhất Công Tử vẫn cho là một lần sỉ nhục, ngày sau chém giết Huyền Thiên có thể đòi lại.
Nhưng mà đã mất đi một tay thì coi như căn cơ đã mất, ảnh hưởng cực lớn với thực lực của hắn, ngày sau muốn chém giết Huyền Thiên rửa sạch sỉ nhục thì khó như lên trời.
- Bất tử chi huyết. . .Không ngờ là bất tử chi huyết...