Nếp nhăn rậm rạp trên mặt già nua của Văn Nhân Thiên Chí giãn ra, hắn mỉm cười, nói:
- Huyền Gia các ngươi có phải thích nói phét không? Mỗi một đời đều to mồm hơn đời trước? Hơn mười năm trước, Huyền Lâm Hàn đã ở cửa ra vào Văn Nhân Gia Tộc đại phóng cuồng ngôn, chàng trai trẻ, ngươi đoán thử coi kết quả như thế nào?
- Huyền Lâm Hàn, bị Thiên Chí lão tổ chém giết 108 kiếm, thi thể đọng treo ở trên cổng cửa Nam Thanh Kim Thành thị chúng suốt một tháng, ha ha ha ha. . . !
- Huyền Thiên, kết quả của ngươi sẽ giống như Huyền Lâm Hàn, táng thân dưới tay Thiên Chí lão tổ thôi. Thi thể ngươi sẽ bị treo ở cửa thành thị chúng. Ha ha ha!!!
...
Không ít cường giả Văn Nhân Gia Tộc đều cười ha hả.
Trong đôi mắt Huyền Thiên lập tức phun ra lửa giận, Huyền Lâm Hàn là ông cố của là hắn, phụ thân của của gia gia Huyền Hùng, lúc tuổi già lúc tu vi bước chân vào Thiên Giai Cảnh bát trọng.
Sau khi truyền lại vị trí gia chủ cho Huyền Hùng, Huyền Lâm Hàn liền một mình vượt biển, đi tới Trục Nhật Đại Lục đòi Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm điển. Kết quả đồng dạng lịch đại gia chủ, một đi không trở về, xa ngút ngàn dặm không tin tức. . .
Kết quả hậu nhân Huyền Gia sớm đã đoán được, Huyền Thiên sớm biết Huyền Lâm Hàn chết ở trong tay Văn Nhân Gia Tộc nhưng mà hôm nay nghe được cường giả Văn Nhân Gia Tộc xác nhận, lửa giận của Huyền Thiên như nước thủy triều dâng lên.
Nhất là biết rõ Huyền Lâm Hàn chết dưới tay lão tổ Thiên Chí của Văn Nhân Gia Tộc, đôi mắt Huyền Thiên lóe lên sát cơ nhìn Văn Nhân Thiên Chí gằn từng chữ:
- Vừa rồi bản thiếu gia chỉ muốn trực tiếp giết ngươi nhưng hiện tại bản thiếu gia đã cải biến chủ ý cho ngươi nếm thử nỗi khổ treo thi thể lên cửa thành thị chúng....
Vừa mới nói xong, BA~ một tiếng, tấm chắn của thánh giáp khôi lỗi đóng lại. Cự long kiếm trong tay lóe lên quang mang, một đạo kiếm cương lập tức nổ bắn ra chém ra hơn 2000 mét, như là một thanh Thiên Kiếm chém xuống Văn Nhân Thiên Chí.
Trong tay Văn Nhân Thiên Chí lập tức xuất hiện một thanh trường kiếm, thân kiếm như ngọc, đây là một thanh Thiên cấp thượng phẩm bảo kiếm.
Hưu --!
Tuổi tác Văn Nhân Thiên Chí mặc dù đã cao, bề ngoài già nua nhưng ánh mắt rất lợi hại, phản ứng cũng cực nhanh, vừa đón kiếm cương của Huyền Thiên đồng thời cũng đâm ra một kiếm.
Khí tức cực nóng trong chốc lát lan tràn bốn phía, phạm vi mấy ngàn thước đều hóa thành một cái hỏa lò.
Mà kiếm cương kia quanh co có chín đạo, Văn Nhân Thiên Chí đã đem Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm điển tu luyện tới đại thành, kiếm cương cửu khúc uy lực khó lường!
Chín đường cong như là lưu vân hành thủy bình thường tự nhiên, nhìn bề ngoài vô cùng hoàn mỹ, cho dù là Huyền Thiên dùng Địa Nhãn Thần Đồng quan sát trong lúc nhất thời cũng không tìm được sơ hở.
Nhưng mà trên đời này đâu có thể nào có võ học cực kỳ hoàn mỹ? Cho dù là Vương cấp thần công, đều có sơ hở, huống chi Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm là võ học Thiên cấp thượng phẩm.
Huyền Thiên Địa Nhãn Thần Đồng từ bên trong cửu khúc hỏa diễm kiếm cương nhìn ra vài chỗ không hài hòa, hắn thay đổi lực thì độ lệch của kiếm cương cũng thay đổi tạo nên những sơ hở.
Một tiếng nổ rung trời vang lên.
Hai đạo kiếm cương lập tức bạo liệt thành phấn vụn, hỏa diễm kiếm cương bạo liệt thành vô số đạo Thiên Cương Chân hỏa vẩy ra tứ phương, tràng diện vô cùng đồ sộ.
Huyền Thiên cảm giác được một cỗ lực lượng khổng lồ phản chấn để cho cánh tay của thánh giáp khôi lỗi chấn động mạnh, thánh giáp khôi lỗi không tự chủ được lùi lại hơn mười bước mới hóa giải được cỗ lực lượng này.
Cường giả Văn Nhân Gia Tộc thấy tình hình này đều hoan hô.
Vũ giả bên trong Thanh Kim Thành cũng sợ hãi thán phục, Thiên Chí lão tổ của Văn Nhân Gia Tộc thật sự là quá cường đại, trừ Văn Nhân Chân Nhất trong gia tộc thì không có địch thủ.
Nhưng mà cảm giác của người trong cuộc thì hoàn toàn khác với người quan chiến.
Ở bên trong Thánh giáp khôi lỗi, khóe miệng Huyền Thiên lộ ra vẻ mỉm cười. Luận lực công kích thánh giáp khôi lỗi Thiên Giai Cảnh bát trọng kém khá xa Văn Nhân Thiên Chí, có thể thấy được qua một lần ngạnh kháng chính diện bị chấn lui hơn mười bước.
Chỉ là tuy rằng lực công kích không bằng nhưng kiếm cương của Văn Nhân Thiên Chí vẫn bị kiếm cương của thánh giáp khôi lỗi đánh nát bấy, điều này nói rõ, công kích của Huyền Thiên đã tìm ra được sơ hở. Điều này có tác dụng vô cùng lớn.
Nếu không đánh trúng nhược điểm thì hẳn là thánh giáp khôi lỗi kiếm cương bạo toái, mà cửu khúc kiếm cương mặc dù có suy yếu, nhưng vẫn sẽ tiếp tục bổ về phía trước, trảm lên người thánh giáp khôi lỗi. Như vậy thánh giáp khôi lỗi thì không chỉ là lui về phía sau hơn mười bước, khả năng trong nháy mắt muốn bị đánh bay vài trăm mét thậm chí là hơn 1000m.
Một kiếm vừa rồi của Văn Nhân Thiên Chí là một kiếm của Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm điển tu luyện tới đại thành, uy lực của một kiếm có thể đánh bại thậm chí là làm trọng thương Thiên Giai Cảnh bát trọng cường giả.
Giờ phút này lông mày của Văn Nhân Thiên Chí cũng nhíu một cái, trong lòng khiếp sợ, bởi vì hắn biết được vừa rồi uy lực của một kiếm kia, cũng từ trên lực lượng phản chấn biết rõ lực công kích kiếm cương của đối phương không bằng hắn nhưng kiếm cương của đối phương có thể hóa giải công kích của hắn, đây không phải là một dấu hiệu tốt.
- Chẳng lẽ Huyền Gia có kiếm pháp phá giải Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm.
Trong lòng Văn Nhân Thiên Chí hiện lên một tia nghi vấn, lập tức dằn lại: Chắc chắn không phải, vì sao cường giả Huyền Gia trước kia đều không có sử dụng qua? Khả năng vừa rồi một kiếm kia là trùng hợp đánh trúng chỗ yếu của kiếm cương ta, kiếm thứ hai này ra thì hắn sẽ không có vận tốt như vậy. . . !
- Tiểu tử! Nên lên đường đi thôi!
Văn Nhân Thiên Chí quát lạnh một tiếng, khí thế của hắn tăng lên tới đỉnh phong, lại một đạo cửu khúc kiếm cương đâm về phía Huyền Thiên. Khí tức cực nóng mạnh hơn vừa nãy rất nhiều.
Bất quá, Huyền Thiên đã biết chi tiết của Văn Nhân Thiên Chí nên đối mặt với một kiếm này không chút hoang mang, cánh tay trái của thánh giáp khôi lỗi thi triển Vạn Hóa Thánh Pháp vẽ một cái, trong chốc lát, đạo quỹ tích lạc ấn xuất hiện, không gian phạm vi hơn 2000m lập tức vặn vẹo. . .
Cửu khúc kiếm cương đâm vào trong không gian vặn vẹo, lực lượng lập tức bị hóa đi mấy thành, uy lực so với mới bắt đầu giảm đi một mảng lớn.
Mà theo lực lượng bị hóa đi, kiếm cương càng thêm sơ hở chống chất trong mắt Địa Nhãn Thần Đồng.
Cự long kiếm trong chốc lát bắn ra quang mang lóng lánh, một kiếm mạnh mẽ đâm về phía trước. Huyền Thiên cũng đâm ra một kiếm với lực lượng đỉnh phong vào sơ hở của đối phương.
Bành--!
Trong tiếng nổ vang, kiếm cương của Văn Nhân Thiên Chí lập tức nát bấy, mà một kiếm này của thánh giáp khôi lỗi thế như chẻ tre, trong chốc lát tiếp tục tiến về phía trước.
Phốc --
Chúng cường giả chỉ cảm thấy ánh mắt hoa lên, thánh giáp khôi lỗi lập tức đến trước mặt Văn Nhân Thiên Chí, cự long kiếm dài đến ba mét lập tức đâm vào lồng ngực của Văn Nhân Thiên Chí, Văn Nhân Thiên Chí phát ra một tiếng kêu thảm thiết.