Số lượng Linh Kiếm của Kinh gia rất nhiều, vượt qua cả tưởng tượng của Huyền Thiên, chỉ mỗi một mình Kinh Hoàng thôi thì đã có ba mươi sáu chuôi, đại kinh thái tử có chín chuôi, nhiêu đó cũng đã hơn bốn mươi chuôi rồi, số lượng kiếm trận sư của Kinh gia tuy là không nhiều lắm, nhưng là có thể chống lại rất nhiều võ giả của hợp chủng liên minh, khẳng định cũng sẽ không quá ít, mỗi người có một vài chuôi Linh Kiếm, mười mấy kiếm trận sư thì đã có trên trăm chuôi, thậm chí là mấy trăm chuôi Linh Kiếm rồi.
Từ trong miệng Huyền Dật Phong, Huyền Thiên mới biết, Linh Kiếm của Kinh gia đều là do lịch đại kiếm trận sư của Kinh gia tích lũy mà có được, từ mấy trăm năm trước tới giờ toàn bộ tài liệu chế tạo Linh Kiếm trên Kinh Huyền đảo đều bị người của Kinh gia lấy hết sạch cả rồi, hơn nữa, bọn họ còn đi tới mấy hòn đảo nhỏ khác ở hải ngoại để thu thập tài liệu chế tạo Linh Kiếm, tốn tới mấy trăm năm mới có thể tích lũy được tới số lượng như bây giờ, sau đó, kiếm trận sư tiền bối trong Kinh gia, lúc tuổi về già, sắp chết tới nơi đều tự tán một thân khí huyết để hư dưỡng Linh Kiếm, để sau khi chết vẫn có thể giữ nguyên được Linh Kiếm, trở thành vật vô chủ.
Cho nên, hiện tại tuy rằng Kinh Huyền đảo cùng với rất nhiều hòn đảo nhỏ khác ở gần đó đều không còn tài liệu chế tạo Linh Kiếm, nhưng số lượng Linh Kiếm của Kinh gia vẫn có thể bảo trì ở mức khoảng hai trăm chuôi.
Tự tán khí huyết để hư dưỡng Linh Kiếm, cần phải thừa nhận tuyệt đại thống khổ kéo dài mấy tháng, thậm chí là cả một năm ròng, cùng với chờ đợi cái chết tới gần từng giây từng phút là một quá trình vô cùng thê lương, Kinh gia vì để thống trị Đại Kinh Thiên Triều, lớp tiền bối cũng phải hao hết tâm huyết.
Hiện tại kiếm trận sư của Kinh gia đã không cần phải làm như vậy nữa, Linh Kiếm mà bọn họ lấy được đều là Linh Kiếm vô chủ, cho nên, bình thường sau khi họ chết đi thì Linh Kiếm vẫn có thể bảo tồn được như cũ, trừ phi là bị người ta đánh gãy, nếu không thì không có chuyện Linh Kiếm bị giảm bớt được.
Một ngày trôi qua, phi hành khôi lỗi cũng đã phi hành được khoảng năm vạn dặm, ngay lúc hoàng hôn, mọi người đặt chân xuống một tòa thành lớn, tìm một khách điếm để nghỉ ngơi.
Sau khi ăn tối xong, Huyền Thiên trở lại gian phòng của mình, mở không gian giới chỉ của đại kinh thái tử ra, bắt đầu kiểm tra lại một cách kỹ càng.
Đồ vật ở bên trong cũng không có gì nhiều lắm, nhưng toàn bộ đều là những thứ quý trọng, có hơn mười chuôi Linh Kiếm địa cấp, một đống linh thạch, chừng hơn trăm cục, hơn mười bản thư tịch, ngoài ra còn có rất nhiều vật phẩm vô dụng với việc tu luyện nhưng lại thập phần quý trọng như tranh chữ, đồ cổ các loại….
Rất nhanh, Huyền Thiên liền tìm ra được trận pháp bí kiếp trong mấy cuốn thư tịch.
Tâm tình của Huyền Thiên lập tức trở nên kích động, hắn bây giờ có mười hai chuôi Linh Kiếm thiên cấp, chỉ cần có được kiếm trận chi pháp, với ngộ tính của hắn, không tới bao lâu sau nhất định sẽ luyện thành kiếm trận, trở thành một vị kiếm khách chung cực - - kiếm trận sư.
Trận pháp bí kiếp này rất dày, Huyền Thiên mở ra xem thử một cái, đầu tiên là mục lục, tổng cộng chia ra làm chín cuốn, mỗi một cuốn giới thiệu một loại kiếm trận, chắc khoảng hơn mười trang, chín cuốn thì cũng được mấy trăm trang, chẳng trách quyển bí kíp này dày gần hơn phân nửa nắm tay của Huyền Thiên.
Trong chín quyển thì có tám quyển chính, còn có một quyển phiên ngoại.
Thứ mà tám quyển chính giới thiệu chính là kiếm trận từ ba kiếm mãi cho tới mười kiếm , quyển phiên ngoại chính là giới thiệu một loại kiếm trận vạn trận đạo nhiều hơn mười kiếm.
Quyển thứ nhất: tam tài quy nguyên kiếm trận!
Loại kiếm trận này chính là loại mà Kiếm công tử đã sử dụng lúc ở trong vạn hóa di tích, thế nhưng đối thủ của hắn là Đệ Nhất công tử lại quá mạnh mẽ, hơn nữa cảnh giới cũng hơn hắn rất nhiều, đây cũng chỉ là tam kiếm kiếm trận cấp thấp nhất, cho nên đã bị đệ nhất công tử phá một cách dễ dàng.
Quyển thứ hai: Tứ Tượng Tứ Cực Kiếm Trận; quyển thứ ba: Ngũ Hành Sinh Khắc Kiếm Trận; quyển thứ tư: Lục Mạch Trùng Cương Kiếm Trận; quyển thứ năm: Thất Tinh Bắc Đẩu Kiếm Trận, quyển thứ sáu: Bát Quái Thái Cực Kiếm Trận, quyển thứ bảy: Cửu Cung Vô Cực kiếm trận; quyển thứ tám: Thập Phương Càn Khôn Kiếm Trận.
Quyển phiên ngoại: Đại Tứ Cực Kiếm Trận!
Đối với kiếm khách bình thường mà nói thì mỗi một loại kiếm trận đều đáng sợ, có lực công kích khủng bố, thế nhưng, đối với kiếm trận sư mà nói thì mấy kiếm trận từ mười kiếm trở xuống đều chỉ là mấy phần nhập môn thôi, mấy loại kiếm trận đó, có thể ở trước cảnh giới Thiên Giai cảnh hậu kỳ mà vượt qua ba cảnh giới để giết địch.
Bất quá, tới Thiên Giai cảnh hậu kỳ, thực lực có thể tăng cường trên phạm vi lớn, cách xa thực lực ở giữa quá lớn, khó mà có thể bù vào được, vượt cấp khiêu chiến trở nên vô cùng khó khăn, kiếm trận từ mười kiếm trở xuống chỉ có thể vô địch trong cùng cảnh giới, chỉ mỗi vượt một cấp khiêu chiến thôi cũng đã khó khăn lắm rồi, nếu muốn vượt hai cấp để khiêu chiến thì ít nhất cũng cần phải có kiếm trận trên mười kiếm mới được.
Huyền Thiên vừa nhìn mục lục một cái liền trực tiếp bị Đại Tứ Cực Kiếm Trận trong quyển phiên ngoại hấp dẫn ngay, đây là một loại kiếm trận duy nhất vượt qua mười kiếm trong quyển bí kiếp này.
Huyền Thiên trực tiếp lật tới phía sau của quyển sách, tìm được lời giới thiệu về Đại Tứ Cực Kiếm Trận.
Đại Tứ Cực Kiếm Trận: do bốn cái tứ tượng tứ cực kiếm trận tạo thành, cần phải có mười sái chuôi Linh Kiếm.
Huyền Thiên cảm thấy vô cùng đáng tiếc, so với với điều kiện của Đại Tứ Cực Kiếm Trận thì hắn vẫn còn thiếu bốn chuôi Linh Kiếm, xem ra, hắn bây giờ nhiều nhất cũng chỉ có thể tu luyện được kiếm trận mười kiếm - - Thập Phương Càn Khôn Kiếm Trận.
Sau khi đọc kỹ Đại Tứ Cực Kiếm Trận một hồi, Huyền Thiên liền bắt đầu cẩn thận đọc kỹ Thập Phương Càn Khôn Kiếm Trận, kiếm trận không phải là có Linh Kiếm là có thể luyện thành được, bên trong đó ẩn chứa rất nhiều ảo diệu của trận pháp, muốn luyện thành kiếm trận thì tất nhiên phải có chút nghiên cứu với trận pháp. Hơn nữa còn cần phải có thành tựu nhất định mới được.
Đương nhiên, nếu so với toàn bộ trận pháp thì kiếm trận đơn giản hơn rất nhiều, tu luyện kiếm trận không nhất định cứ phải tinh thông hết tất cả các loại trận pháp mới được, nhưng có một điều có thể khẳng định chính là người nào có thành tựu trận pháp càng cao thì lại càng dễ tu luyện trận pháp hơn, hơn nữa uy lực phát huy ra được lại càng lớn hơn vài phần nữa.
Huyền Thiên đã từng nghiên cứu thượng cổ bí kíp là Trận Đạo rồi, cho nên thành tựu của hắn với trận pháp cũng có chút tài nghệ, cho nên, có một vài chỗ ảo diệu phức tạp mà người bình thường có thể sẽ không bao giờ nghĩ ra được trong một khoảng thời gian ngắn Thập Phương Càn Khôn Kiếm Trận, nhưng Huyền Thiên hiểu ra cũng không khó lắm, đọc xong chỉ đọc vẻn vẹn có một lúc là đã hiểu, chưa tới một canh giờ thì đã xem hết toàn bộ quyển Thập Phương Càn Khôn Kiếm Trận rồi.