Đối chiến cự ly xa La Khiếu Dã phải bảo vệ Huyền Thiên ba người, không thể né tránh, chiến đấu với người bịt mặt chắc chắn ăn thiệt thòi, muốn chuyển bại thành thắng chỉ có đột phá trước mặt, tiến tới gần người bịt mặt và dời xa chiến trường, rời xa Huyền Thiên ba người, như vậy La Khiếu Dã mới có thể buông tay chiến một trận, không có điều cố kỵ, đem chiến lực phát huy đầy đủ.
Về phần tên cường giả Thiên giai cảnh nhất trọng ở ngọn núi bên phải, La Khiếu Dã không thể đi đối phó, hắn phải ngăn cản công kích của người bịt mặt này, nếu không dùng thực lực của người bịt mặt thì một chiêu có thể đem Huyền Thiên và hai nữ nhân chém chết.
Huyền Thiên nghe vậy chiến ý phóng đại, một thân tinh lực của hắn quá mạnh mẽ, cầm thiết chùy gõ bản thân hai ngày, cũng không có phát tiết xong, đang muốn chiến với người ta một trận, cường giả Thiên giai cảnh nhất trọng chính là đối thủ tốt nhất, cường đánh không lại, yếu không đủ đánh.
- Vâng, sư phụ!
Huyền Thiên gật đầu nói.
La Khiếu Dã lại ngăn cản vài chiêu Phi Tiên Nhất Kiếm, thần sắc chăm chú nhìn bốn phía, xác nhận không có những người khác tồn tại, thân thể liền phóng lên trời, trực tiếp giết qua người bịt mặt, miệng quát:
- Lão tặc, ta trảm ngươi!
Người bịt mặt thấy La Khiếu Dã giết tới, trong ánh mắt lập tức lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, dẫn dụ La Khiếu Dã chính là mục đích của hắn, lập tức vừa đánh vừa lui, đem khoảng cách La Khiếu Dã cùng bọn người Huyền Thiên kéo xa ra.
Hơn nữa chỉ cần dẫn theo La Khiếu Dã còn phải ngăn La Khiếu Dã một thời gian ngắn, như vậy đệ tử thân truyền của hắn mới có thể giết Huyền Thiên, bắt Ngạo Huyên Huyên cùng La Ngọc Y toàn thân trở ra.
Người bịt mặt vừa đánh vừa lui, dần dần trong ánh mắt kinh hỉ hóa thành khiếp sợ, La Khiếu Dã càng tiên tới gần trong lòng của hắn liền càng trầm trọng một phần, La Khiếu Dã một khi buông tay đánh một trận, thực lực mạnh mẽ cơ hồ vượt qua Thiên giai cảnh thất trọng đỉnh phong.
Tu vị đến Thiên giai cảnh thất trọng, có ai không phải là thiên tài? Có ai không phải là thiên tài nghịch thiên khiêu chiến vượt cấp, cường giả cùng cảnh giới đánh với những người này không ai không ăn thiệt thòi.
Cho nên siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh hậu kỳ ăn bản là khó khiêu chiến vượt cấp.
La Khiếu Dã tới gần, người bịt mặt cũng không phải vừa đánh vừa lui, mà là liên tục bại lui, chiến đấu quyền chủ động đã nằm trong tay của La Khiếu Dã.
Người bịt mặt cũng có tu vi Thiên giai cảnh thất trọng, trước kia cũng là siêu cấp thiên tài, nhưng mà trước mặt La Khiếu Dã cùng cảnh giới, chiến lực lại hoàn toàn không cùng cấp bậc.
Hiện tại người bịt mặt có thể ngăn cản La Khiếu Dã bao lâu, chỉ trông cậy vào đồ đệ của hắn nhanh chóng giết chết Huyền Thiên, nhiệm vụ hoàn thành rồi chạy trốn khỏi chết.
Hai siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh hậu kỳ kịch chiến trên không trung, chỉ thấy được kiếm quang sáng ngời bắn ra, căn bản không nhìn ra tình huống chiến đấu, nhất là hai người càng cách càng xa, lại không thấy được rõ ràng, khó có thể nhìn ra ai thắng ai bại.
Nhưng mà Huyền Thiên vô cùng tin tưởng La Khiếu Dã mười phần, không nói La Khiếu Dã vốn là thiên tài kiếm đạo, chiến lực rất mạnh, hiện tại La Khiếu Dã đang tu luyện Vương cấp công pháp Hóa Lôi Tôn Quyết, còn có Vương cấp vũ kỹ Vạn Hóa Thánh Pháp thắng cường giả cùng cảnh giới còn không phải dễ dàng sao?
Lập tức La Khiếu Dã cùng người bịt mặt càng đánh càng xa, ngọn núi bên phải Huyền Thiên cả ngàn thước có người bịt mặt bay lên, bay nhanh về phía bọn người Huyền Thiên, người trên không trung, lại quát một tiếng:
- Huyền Thiên! Chịu chết đi!
Người tới là cường giả Thiên giai cảnh nhất trọng.
- Ngọc Y tỷ, Huyên Huyên, các ngươi cẩn thận bốn phía, ta đi chém người này.
Huyền Thiên bàn giao một câu, kiếm quang trong cơ thể lóe lên, ngự kiếm phi hành phóng lên trời, bay về phía tên Thiên giai cảnh nhất trọng kia.
Thân thể Huyền Thiên chắc chắn cường tráng, hơn nữa còn có Thập Chỉ Bất Diệt, cận thân chiến đấu chiến lực của hắn phát huy tới cực điểm, chiến đấu càng gần càng có lợi với hắn.
Thấy Huyền Thiên trực tiếp lao về phía hắn, cường giả Thiên giai cảnh nhất trọng quát lạnh một tiếng: Nguồn tại http://Truyện FULL
- Tự tìm đường chết!
Trong âm thanh lộ vẻ khinh thường, với tư cách cường giả Thiên giai cảnh, là tồn tại đỉnh phong của cả Thần Châu đại địa, xem cường giả Địa giai cảnh và Võ Đạo Cảnh cùng Tiên Thiên cảnh là như nhau, không khác gì nhìn phàm nhân cả.
Mặc dù Huyền Thiên có thực lực đả bại nửa bước Thiên giai, nhưng so với cường giả Thiên giai cảnh chân chính lại chưa đủ nhìn.
Quát lạnh xong cường giả Thiên giai cảnh nhất trọng rút kiếm ra khỏi vỏ, tiện tay một kiếm chém về phía Huyền Thiên.
XÍU...UU! - -
Một đạo kiếm cương bắn ra ngoài.
Kiếm cương! Đây mới thật sự là kiếm cương, cũng không phải là cương nguyên của cường giả nửa bước Thiên giai dung nhập vào trong kiếm quang, uy lực của kiếm cương so với kiếm mang còn mạnh hơn gấp trăm lần.
Đối mặt với kiếm cương, Huyền Thiên chỉ có sử dụng đồ vật kiên cố nhất để ngăn cản.
Nó không phải Địa Cấp thượng đẳng bảo kiếm mà bàn tay vàng của hắn.
Ba - - !
Tay phải của Huyền Thiên duỗi về phía trước điểm ra hai ngón, kim quang lóe lên, không khí lập tức bị phá rách phát ra một tiếng vang nhỏ.
Phanh - - !
Sau khi phát ra thanh âm thì ngay sau đó là một tiếng vang thật lớn như là kim loại giao kích vô cùng chói tai.
Bàn tay vàng của Huyền Thiên điểm vào mũi kiếm của kiếm cương, vô tận gợn sóng cấp tốc khuếch tán tứ phương. Vô luận là thân thể của Huyền Thiên hay là người bịt mặt trong lúc đó đều dừng lại.
Trong mắt hai người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Huyền Thiên kinh ngạc là vì bàn tay vàng của hắn bất phôi bất diệt diệt, vô cùng chắc chắn, đâm cái gì cũng phải vỡ nát. Vậy mà kiếm cương kia lại có thể chận được bàn tay vàng của hắn, mức độ cứng rắn của kiếm cương quả thực làm Huyền Thiên kinh hãi.
Mà người bịt mặt kia càng thêm chấn kinh, kiếm cương của hắn chắc chắn như thế nào? Cho dù là thượng đẳng bảo kiếm Địa Cấp đều không chút thua kém, Huyền Thiên chỉ đưa hai ngón tay vàng ra đã có thể chặn lại???
Tuy rằng bàn tay vàng của Huyền Thiên đã dùng trên Ngũ Các Đại Bỉ Vũ, mọi người đều biết bàn tay vàng của hắn phi thường chắc chắn nhưng mà không ngờ được rằng nó sẽ cứng rắn tới loại trình độ này, không hề kém gì kiếm cương.
Không - - ! Đâu chỉ là không kém gì kiếm cương mà còn kiên cố hơn cả kiếm cương.
Ngay tại thời điểm người bịt mặt đang khiếp sợ thì răng rắc răng rắc - - vài tiếng giòn vang, bàn tay vàng của Huyền Thiên đâm xuyên qua kiếm cương khiến nó gẫy đoạn.
Kiếm cương mạnh ra sao có quan hệ với cương nguyên hùng hậu của cường giả Thiên Giai Cảnh, người bịt mặt chỉ là cường giả Thiên Giai Cảnh nhất trọng, cương nguyên yếu kém nhất. Hơn nữa trong lòng của hắn khiếp sợ khiến cương nguyên trong cơ thể sẽ bị ảnh hưởng.
Mà bàn tay vàng của Huyền Thiên thì vô kiên bất tồi, dù là Huyền Thiên không dùng sức chỉ cần vận chuyển Bất Diệt Kim Thân thì mức độ chắc chắn của bàn tay vàng cũng không cải biến. Nó có quan hệ với hỏa hầu Bất Diệt Kim Thân Huyền Thiên tu luyện không liên quan tới những điều gì khác.