Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 72: Tàn đồ thần bí (2)

Tiên Thiên chân khí trong chốc lát bị ép ra bên ngoài cơ thể.

Huyền Thiên cảm giác được, trong cơ thể có một thanh kiếm sắc bén tựa hồ muốn lao ra bên ngoài cơ thể, muốn chém diệt tất cả những thứ khinh nhờn nó.

Bành!

Thân thể Huyền Thiên bạo lui trên không trung, đập lên một loạt giá sách.

Rầm rập, giá sách sụp đổ, hơn mấy trăm ngàn quyển bí kíp, đều rơi lả tả trên đất, thân thể Huyền Thiên ngã xuống trong giá sách vỡ vụn..

Huyền Thiên giận dữ, sâu trong mắt hắn kiếm ảnh bạch ngọc chợt hiện, tay vỗ lên mặt đất một cái, cả người bắn lên như lò xo, không có chút bị thương.

Đám người đứng ngoài xem khiếp sợ!

Nhìn giá sách nghiền nát chúng đệ tử ngoại môn có thể cảm giác được lực lượng hai chưởng kia của Sở Phong lớn đến mức nào, Huyền Thiên vậy mà không bị thương, thật sự là ngoài dự liệu của mọi người.

Mặt Sở Phong cũng hơi đổi, thầm nghĩ thân thể tiểu tử này chẳng lẽ là làm bằng sắt hay sao?

Tuy rằng Sở Phong mới sử dụng hai ba thành lực lượng, nhưng coi như là cao thủ Tiên Thiên mới vào Tiên Thiên cảnh cũng chưa hẳn có thể tiếp được.

Nhưng hắn đã ra tay một lần, ngay cả Tàng Thư Khung trong Võ Kỹ Các cũng bị đánh nát, đây chính là đại sự kiện, Sở Phong có cuồng, cũng không dám lại ra tay, để tránh tạo thành phá hư lớn hơn nữa.

Hơn nữa, mặc dù không đánh Huyền Thiên thổ huyết, nhưng cũng đã khiến hắn cùng giá sách ngã lên đất, coi như là đổ lên mặt Huyền Thiên, trong nội tâm liền thở một hơi.

Một cổ lực lượng đang chảy xuôi trong cơ thể Huyền Thiên, một thanh bảo kiếm sắc bén như muốn lao ra ngoài cơ thể, trảm phá Thiên Địa, thoáng hiện quang mang, không cách nào ngăn lại.

Hắn hai mắt như kiếm khí tung hoành, đã rơi vào trên mặt Sở Phong quát:

- Sở Phong, làm người chớ nên quá càn rỡ.

Huyền Thiên biết, thực lực của hắn, hiện giờ thua xa Sở Phong, hơn nữa Võ Kỹ Các cũng không phải là nơi đùa giỡn, nhưng phong mang trong nội tâm lại khiến hắn tức giận không cách nào ngăn lại.

Tuy rằng Huyền Thiên rất cố gắng khắc chế bản thân, nhưng ngữ khí lại cường ngạnh.

Nghe xong Huyền Thiên nói... tất cả đệ tử trong tầng một Võ Kỹ Các đều mở to hai mắt nhìn, tất cả đều khiếp sợ: dám nói chuyện với Sở Phong sư huynh như vậy? Chẳng lẽ không muốn sống nữa sao?

Quả nhiên, Sở Phong vừa mới miễn cưỡng nuốt xuống một hơi, nghe được lời của Huyền Thiên trong chốc lát lại sôi trào lên.

Sở Phong nhìn Huyền Thiên, âm thanh lạnh lùng nói:

- Ngươi nói thật hay? Một đệ tử ngoại môn nho nhỏ lại dám nói chuyện như vậy với ta, hôm nay ta sẽ khiến ngươi biết kết cục khi bất kính đối với đệ tử nội môn.

Nói xong, Sở Phong đang muốn động thủ thì Huyền Thiên đã trong một sát na liền tập trung tinh thần, hắn loáng thoáng cảm thấy lực lượng truyền ra từ bạch ngọc tiểu kiếm trong mi tâm, cổ lực lượng này vô cùng cường đại, trảm Thiên diệt Địa.

Chỉ cần Sở Phong có bất kỳ cử động, lực lượng trong cơ thể hắn sẽ triệt để bộc phát, chém giết Huyền Thiên, đến lúc đó, hắn căn bản không cách nào áp chế được.

- Sở sư huynh!

Đúng lúc này, Bạch Linh kéo tay Sở Phong lại nói:

- Sở sư huynh là đệ tử đệ nhất nội môn, danh chấn bổn tông, ai không biết, ai không hiểu? Thân phận, địa vị siêu nhiên thế nào. Hoàng sư đệ chỉ là đệ tử ngoại môn nho nhỏ, so với Sở sư huynh thì như là Thiên Địa, chấp nhặt với hắn chẳng phải sẽ hạ thấp thân phận Sở sư huynh sao? Sở sư huynh ý chí rộng lớn, khiến Hoàng sư đệ nhận thức cái sai, coi như xong đi!

Thủ tọa trưởng lão của Võ Kỹ Các là một vị trưởng lão nội môn địa vị cao cả, thân phận không dưới cha Sở Phong, Sở Phong cũng không muốn huyến náo quá lớn ở Võ Kỹ Các, để tránh không cách nào thu thập, nghe Bạch Linh vừa nói hắn cũng không lập tức động thủ, hắn muốn chính là Huyền Thiên cúi đầu, chỉ cần Huyền Thiên chịu xin lỗi nhận sai thì mục đích coi như đạt được rồi..

Nói xong với Sở Phong, ánh mắt Bạch Linh lại rơi vào trên người Huyền Thiên nói:

- Hoàng sư đệ, ngươi bây giờ tuy rằng là đệ tử đệ nhất ngoại môn, tư chất cũng thiên tài, nhưng tuyệt đối không thể sánh với Sở sư huynh. Đệ tử ngoại môn là đệ tử ngoại môn, cho dù ngươi là đệ nhất, cũng vẫn là đệ tử ngoại môn, ở trước mặt đệ tử nội môn phải cung kính, hôm nay Sở sư huynh xem như cho ngươi một chút giáo huấn nho nhỏ, hi vọng ngươi nhớ kỹ, nhanh nhận lỗi với Sở sư huynh, chuyện ngày hôm nay xem như không tính.

- Bạch sư tỷ, nhìn được quá khứ không nhìn được tương lai, coi như ông lão cũng không nhất định so được với thiếu niên! Không ai coi thường thiếu niên cả, thiếu niên còn có tương lai, tương lai thay đổi liên tục, ai có thể đoán trước, ngươi dựa vào gì lại nói ta không so được với hắn.

Ánh mắt Huyền Thiên vô cùng lăng lệ ác liệt, nhìn chăm chú vào hai mắt Bạch Linh nói:

- Hôm nay là hắn lấn ta trước, vì sao ta phải nói xin lỗi?

Nhìn ánh mắt Huyền Thiên vô cùng kiên định, Bạch Linh thoáng cái nghẹn lời.

- Chỉ với thứ rác rưởi như ngươi cũng dám so sánh với ta sao?

Sở Phong giận dữ, vỗ vỗ lồng ngực nói:

- Ta chín tuổi luyện kiếm, mười ba tuổi bước vào Tiên Thiên, mười lăm tuổi lĩnh ngộ kiếm ý, bước vào Tiên Thiên cảnh tam trọng, đánh khắp nội môn vô địch thủ, lúc này ta mười lăm tuổi rưỡi, tu vị lại đạt đến Tiên Thiên cảnh tam trọng đỉnh phong, tùy thời đều có thể đột phá Tiên Thiên cảnh tứ trọng. Nhìn ngươi xem, nhập môn bốn năm, chỉ nhỏ hơn ta một tuổi, hôm nay đã mười bốn tuổi rưỡi, mới chỉ có tu vị Võ Đạo cảnh cửu trọng, bất quá là một đệ tử ngoại môn, chiếm được đệ nhất ngoại môn liền cho mình là một nhân vật, so với ta, ngươi chỉ là đống rác rưởi, lão tử muốn dẫm ngươi dẹp thì phải dẹp, muốn niết tròn thì niết tròn.

- Ngươi là thá gì, ta cũng là thiếu niên, tiềm lực tương lai của ta mạnh hơn ngươi gấp 10 lần, bất kể là hiện giờ hay tương lai, mặc kệ lúc nào ngươi ở trước mặt ta cũng chỉ là rác rưởi, ta tùy thời đều có thể nghiền chết ngươi như nghiền chết kiến, ngươi tin không?

- Sở Phong, ngươi có gan chi bằng thử xem!

Huyền Thiên hét lớn một tiếng, lực lượng trong cơ thể bành trướng khiến ngữ khí của hắn tràn đầy tự tin và kiên định. Truyện được copy tại Truyện FULL

Sở Phong hai mắt quét ngang, quát:

- Nếu ngươi đã muốn chết, cho dù lão tử phải thừa nhận trừng phạt của tông môn thì hôm nay cũng muốn nghiền chết thứ rác rưởi như ngươi!

BOANG... - - !

Một tiếng giòn vang, kiếm trong tay Sở Phong đã xuất vỏ.

Kiếm quang lập loè, thanh khí đằng đằng, vừa ra khỏi võ đã tản mát ra lực lượng khổng lồ, như một cao thủ Tiên Thiên xuất hiện vậy, là một kiện Bảo Khí.

- Sở sư huynh bớt giận!

Bạch Linh thét một tiếng kinh hãi.

Thấy Sở Phong muốn chém giết Huyền Thiên, tất cả đệ tử tinh anh ngoại môn đều phát ra tiếng kinh hô sợ hãi.

Mọi người kinh hô đều phí công, bảo kiếm của Sở Phong vừa ra liền hóa thành một đạo kiếm quang, nhanh như lưu tinh, đâm về phía Huyền Thiên, muốn nhất kích tất sát Huyền Thiên.

Lực lượng trong cơ thể Huyền Thiên rốt cuộc không cách nào ngăn lại, kiếm quang trong cơ thể muốn nhập vào cơ thể mà ra chém giết Sở Phong.