- Giết --
Sát ý Huyền Thiên bộc phát, mi tâm lại xuất hiện hai thanh Địa Cấp Linh Kiếm.
Kiếm quang lóe lên, đầu của Trử Hạo Bác rơi xuống đất, đi đời nhà ma, trong nháy mắt hai thanh Địa Cấp Linh Kiếm lại quay vào mi tâm của Huyền Thiên.
Chúng cường giả sợ Huyền Thiên giận dữ hạ sát thủ với bọn họ, đã sớm trốn ra xa rồi.
Huyền Thiên đem thi thể Trử Hạo Bác ném qua một bên, ánh mắt nhìn xuống dưới đất, tức giận trên mặt biến mất, mà biến thành vẻ mặt kinh hãi.
Dưới đáy động sảnh có một cái miệng rồng, cái đầu đưa lên trời, dài đến trăm mét, long thân dài hơn trăm mét, Huyền Thiên không nhín thấy đuôi ở đâu.
Đây cũng không phải là rồng chân chính, mà là một cổ khí lưu khổng lồ tạo thành.
Cho dù là thiên mạch hay là địa mạch, đã hình thành hình rồng, cho nên gọi là long mạch.
Động sảnh dưới đáy là một đầu đại địa long mạch, Huyền Thiên nhìn thấy chỉ là đầu rồng mà thôi cũng đã dài cả trăm mét, cả đầu và thân dài bao nhiêu thật khó tính ra.
Mà so với Huyền Thiên nhìn thấy long mạch di chuyển nhanh lúc trước, long mạch dưới đáy không chút sứt mẻ, ngay cả khí lưu cũng hoàn toàn bất động.
Trong đại sảnh này, dưới mặt đất mười mét chính là miệng rộng, ở đó có một tảng đá cao nửa mét dài rộng một mét, Huyền Thiên nhìn xuyên qua đất đá, từ khôi đá tư phương này nhìn thấy ba chữ Phong Long Ấn.
Đại địa long mạch dưới đáy không có chút sứt mẻ nào, hiển nhiên là bị khối Phong Long Ấn này trấn trụ, Huyền Thiên âm thầm ngạc nhiên, long mạch vô hình vô chất giống như khí lưu, nhưng lại vô cùng khổng lồ và kho năm được, khó có thể khống chế, nhưng mà Phong Long Ấn lại có thể trấn trụ một đầu đại địa long mạch, thật sự là không bình thường.
- Cái Phong Long Ấn này nhất định là bảo bối.
Huyền Thiên thầm nghĩ.
Căn cứ vào hàng chữ giấu diếm trên hư không, mở Phong Long Ấn là có thể theo đại địa long mạch rời khỏi nơi này.
Trừ phương pháp kia ra chắc hẳn không có những biện pháp khác, nơi này cách mặt đất vô cùng xa xôi, có nhiều khả năng là dưới mặt đất cả vạn mét, nếu không không có khả năng có nhiều đại địa long mạch như vậy, Huyền Thiên trợn mắt đã nhìn thấy một đầu.
Muốn từ vạn mét dưới đất đi lên, nếu không có thông đạo cho dù là siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh cũng khó làm được.
Huyền Thiên lập tức đi vào trong động sảnh, mi tâm xuất hiện hai đạo kiếm quang, hai thanh Địa Cấp Linh Kiếm vô cùng sắc bén chém sắt như chém bùn, chém mạnh vào mặt đất.
Rất nhanh hắn đã đào được cái động mười mét, Huyền Thiên nhảy vào trong. Phong Long Ấn xuất hiện dưới chân của Huyền Thiên.
Nếu không phải có con mắt thứ ba, cho dù biết bên dưới độn sảnh có một khối Phong Long Ấn " chỉ sợ khó tìm được. Động sảnh phạm vi trăm trượng, nêu như đào động sảnh xuống mười mét, cũng không phải là chuyện hoàn thành một sớm một chiều.
Huyền Thiên đứng ở một bên. Giơ cao Phong Long Ấn, Phong Long Ấn động nhẹ một cái.
Dùng lực một cánh tay vượt qua hai mươi vạn cân của Huyền Thiên thì tùy tiện giơ lên chỉ sợ cũng sử dụng trên mười vạn cân lực lượng, mà Phong Long Ấn chỉ lắc lắc, có thể thấy được khối Phong Long Ấn này sức nặng cực kỳ kinh người, trên mười vạn cân.
- Lên!
Huyền Thiên hai tay ôm Phong Long Ấn, một thân lực lượng bộc phát, kéo lên trên.
Huyền Thiên vừa ôm thì có cảm giác như ôm ngọn núi, Phong Long Ấn lập tức bị hắn ôm lên.
Oanh --
Huyền Thiên cảm giác được mặt đất dưới chân chấn động, loáng thoáng giống như trong đất có tiếng long ngâm truyền tơi.
Huyền Thiên nhìn xuống dưới đất. Chỉ thấy địa mạch bên dưới động đậy, dường như đang giãy dụa, khí lưu không sứt mẻ gì bắt đầu chậm chạp lưu động lại.
Đầu đại địa long mạch này quả nhiên là bị Phong Long Ấn trấn áp, Phong Long Ấn không còn thì đại địa long mạch muốn rời đi.
Tuy Phong Long Ấn bị Huyền Thiên ôm, nhưng vẫn còn ở phía trên long mạch, tuy long mạch giãy dụa nhưng khó có thể hoạt động.
Vị trí của Phong Long Ấn đúng vào miệng của đại địa long mạch, hôm nay Phong Long Ấn bị Huyền Thiên ôm, vị trí miệng rồng bị Huyền Thiên đứng vào, đây là vị trí có thể rời đi.
Dựa theo Địa Linh Vương lưu lại chỉ thị, chỉ cần dời Phong Long Ấn đi thì long mạch phía dưới có lẽ triệt để thoát thân.
- Thu!
Huyền Thiên đem không gian giới chỉ lấy ra ngoài, thu Phong Long Ấn vào trong.
Phong Long Ấn lập tức biến mất không thấy gì nữa, xuất hiện trong không gian giới chỉ, nhưng mà trong sát na đó Huyền Thiên cảm thấy tinh thần bị áp bách cực lớn.
Ầm ầm --
Phong Long Ấn vừa biến mất, long mạch phía dưới mất đi gông xiềng, mặt đất dưới chân Huyền Thiên chấn động mạnh mẽ, ngay tiếp theo cả động sảnh đều chân động, đỉnh động bắt đầu xuất hiện khe hở, một ít hòn đá liên tục rơi xuống.
Động sảnh như thế, sơn động bên cạnh cũng như thê, đám cường giả vừa rồi bị Huyền Thiên làm hoảng sợ trốn qua bên kia, bị đá trên đỉnh động làm sợ hãi bỏ chạy.
Giờ phút này chỗ dựa của mạch khoáng này mất đi điểm tựa.
Huyền Thiên có Địa Linh Vương lưu lại chỉ thị, giờ phút này đứng ở vị trí miệng rồng, tuy đỉnh động có đá không ngừng rơi xuống, nhưng nơi này không có khối đá nào lọt vào, xem ra vị trí này quả nhiên an toàn.
Rất nhanh long mạch dươi đất đã triệt để khôi phục tự do, bắt đầu du động, nó bắt đầu phóng lên trời, Huyền Thiên bị long mạch vô hình ngậm trong miệng mang đi.
Giờ phút này chúng cường giả trong động đang né tranh đá rơi, có vận khí không tốt bị đá mấy chục vạn cân đè chết, còn sống, thì nhìn Huyền Thiên lăng không bay lên.
Nhưng mà trông thấy Huyền Thiên càng bay càng cao, chúng cường giả bừng tỉnh đại ngộ, Huyền Thiên cũng không có ngự kiếm phi hành, cũng không có sử dụng chân nguyên hóa cánh, là bị một cổ vô hình lực lượng nâng bay lên, khẳng định là quan hệ tới việc rời khỏi nơi này:
- Huyền Thiên sư huynh, mang chúng ta ra ngoài a...
- Huyền Thiên đại hiệp, ngươi không thể mặc kệ chúng ta được...
...
Huyền Thiên không để ý đến những người này, long mạch bay lên tốc độ càng lúc càng nhanh, rất nhanh Huyền Thiên đã theo long mạch xuyên qua đỉnh động, bắt đầu xuyên qua lòng đất. Text được lấy tại Truyện FULL
Trong miệng rồng đất đá không cách nào ngăn cản Huyền Thiên, thật là kỳ lạ, nhưng mà chuyện này cũng chứng minh Địa Linh Vương xác thực lưu lại phương pháp tìm mạch khoáng.
Địa Linh Vương lúc trước đi vào lòng đất vạn mét, cũng không cần bất cứ thông đạo nào, hẳn là mượn nhờ long mạch xuyên qua lòng đất.
Không biết bao lâu có thể đi lên mặt đất, Huyền Thiên nhớ lại chuyện vừa rồi, cũng không có tốn thời gian bao lâu.
Nhưng mà lần này bay lên không có xuyên qua mặt đất, nửa khắc đồng hồ qua đi, gần nửa canh giờ qua đi, nửa thời thần trôi qua... Tốc độ của đại địa long mạch càng nhanh, nhưng mà Huyền Thiên vẫn xuyên qua mặt đất, không có đến mặt đất.
- Kỳ quái, tốc độ nhanh như vậy, thời gian lâu như vậy, cho dù là cách mười vạn mét cũng phải đi lên rồi, chẳng lẽ, long mạch cải biến phương hướng di động? Không có trở về mặt đất?
Bỗng nhiên nội tâm Huyền Thiên cả kinh.