- Đồng môn đệ tử nghiêm cấm tàn sát lẫn nhau, Hoàng Thiên lại giết hại hơn năm mươi người, thật sự là tội ác ngập trời, nên lập tức xử tử. Hơn nữa còn phải cử hành xử tử trước mặt mọi người, giết gà dọa khỉ, răn đe người khác. Việc này nếu không dùng thủ đoạn lôi đình nghiêm trị, đệ tử bản các sẽ noi theo, cơ nghiệp của bản các cũng lâm nguy, tình thế đại nguy! Đại nguy!
- Hoàng Thiên là đệ tử thân truyền của các chủ, có lẽ sinh tử của hắn nên hỏi các chủ, ta cảm thấy được tạm thời bắt giữ Huyền Thiên, đợi tới khi các chủ xuất quan lại kết luận.
- Các chủ xuất quan nhanh nhất cũng phải nửa năm một năm, thậm chí phải nhiều năm, Hoàng Thiên tội ác ngập trời như thế, làm sao cho hắn sống lâu như vậy? Mặc dù hắn là đệ tử thân truyền của các chủ. Cũng nhất định lây cái chết chuộc tội, nên dùng lôi đình thủ đoạn diệt sát.
- Các vị nói cũng là muốn giết Hoàng Thiên, nhưng mà hiện giờ chúng ta chỉ nghe ngôn luận của người khác, Hoàng Thiên chính mình còn chưa nói cái gì. Há có thể vọng đoán hư thật? Theo ý kiến của lão phu, nên tìm Hoàng Thiên hỏi cho rõ ràng, hắn là đệ tử thân truyền của các chủ, sao lại có chuyện diệt sát đồng môn lung tung? Chuyện này tất có kỳ quặc!
- Hoàng Thiên ma tính đại phát, ỷ vào bản thân mình là đệ tử thân truyền của các chủ cho nên mới giết người lung tung. Chuyện này còn tra cái gì? Chẳng lẽ đệ tử trong cấm địa thí luyện Địa giai cảnh sơ kỳ toàn bộ đều nói dối hay sao? Phải dùng thủ đoạn lôi đình diệt sát Hoàng Thiên.
...
Mấy vị thái thượng trưởng lão ý kiến không giống nhau, có người cho rằng nên lập tức diệt sát Huyền Thiên, có người cho rằng nên bắt giữ Huyền Thiên đợi La Khiếu Dã sau khi xuất quan nói sau, còn có người cho rằng nên nghe Huyền Thiên nói chuyện này, không thể chỉ nghe một mặt như vậy.
Cuối cùng ánh mắt sáu thái thượng trưởng lão đều nhìn qua ba người có quyền quyết định, ý kiến và quyết sách của bọn họ chính là kết quả cuối cùng.
Tằng Sư Kiệt nhiều tuổi nhất, ba người lấy hắn cầm đầu, hắn sờ sờ chòm râu bạc, trong đôi mắt già nua đột nhiên bắn ra hai đạo tinh quang, nói:
- Lão phu quyết định, dùng lôi đình thủ đoạn diệt sát Huyền Thiên, dẹp loạn tức giận của mọi người.
Thần sắc Thủy Vân Yên lạnh nhạt, không nói gì, Viên Tuệ Tâm thì lắc đầu, nói:
- Thiếp thân cho rằng nên để cho Hoàng Thiên nói rõ việc này, không thể nghe một phía như vậy, mặc dù là thật cũng phải đợi các chủ xuất quan lại làm kết luận.
Tằng Sư Kiệt nhìn Thủy Vân Yên, nói:
- Thủy sư muội ý kiến thế nào?
Ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn qua người Thủy Vân Yên, Tằng Sư Kiệt cùng Viên Tuệ Tâm ý kiến không giống nhau, ý kiến của nàng là mấu chốt.
Thủy Vân Yên trầm mặc một lát, nói:
- Ta đồng ý với nửa câu đầu của Viên sư muội, chuyện của Hoàng Thiên phải nói rõ, nhưng mà nếu là thật thì không cần chờ các chủ xuất quan, giết là được.
- Tốt!
Tằng Sư Kiệt vỗ tay một cái, thống nhất ý kiến của Thủy Vân Yên.
- Dẫn Huyền Thiên tới đây!
Huyền Thiên bị một đám đệ tử Địa giai cảnh trung kỳ, hậu kỳ vây khốn, hắn ngồi trên lưng khôi lỗi Bạch Hổ, bên cạnh có bảy khôi lỗi kiếm sĩ, thực lực đều tương đối cường đại, cũng không có ít khôi lỗi Thiểm Điện Ưng đang bay trên không trung, tuy chúng đệ tử nhìn chằm chằm vào hắn, nhưng mà không ai dám động thủ với hắn.
Huyền Thiên là đệ tử thân truyền của các chủ, trước mặt mọi người không có lệnh của thái thượng trưởng lão, cũng không ai dám động thủ với hắn.
Rất nhanh có một đệ tử Địa giai cảnh thập trọng từ trong đi ra, truyền Huyền Thiên tiến vào đối thoại với thái thượng trưởng lão.
Thần sắc Huyền Thiên bình tĩnh, cũng không có vì địch ý bốn phía mà sầu lo, hắn bảo Lý Cuồng đồng hành, đi tới trước mặt đám thái thượng trưởng lão, Ngạo Huyên Huyên cũng chủ động đi theo.
Đến lúc Huyền Thiên đi vào đã có hơn hai mươi đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ đang đứng trước mặt chín thái thượng trưởng lão, Huyền Thiên nhận ra vài người trong đó, chính là mấy tên đệ tử Địa giai cảnh tam trọng đào thoát.
Những người này thì rất tốt, là bọn chúng đánh giết Huyền Thiên không nói, ngược lại muốn trả đũa trước, đem Huyền Thiên nói thành cố ý giết người.
Nhìn thấy Huyền Thiên thì mấy người này quát to lên.
- Chính là hắn, chính là Hoàng Thiên đại ma đầu này, hắn khát máu thành tánh, giết không ít đệ tử của bản các, nghe nói hắn còn tu luyện tà pháp của Luyện Huyết Tà Giáo, hắn là ác ma, thái thượng trưởng lão, ngươi phải chủ trì công đạo cho chúng đệ tử, giết tên ác ma này.
Huyền Thiên học được khinh công Quỷ Ảnh Thần Hành của Quỷ Mị Hành Giả không phải là bí mật gì, giờ phút này cũng trở thành lý do.
Huyền Thiên giữ im lặng, nhưng mà thần sắc trấn định, bình thản ung dung, không có tranh chấp với bọn chúng, bọn chúng muốn nói như thế nào thì cho chúng nói đủ đi, càng tức giận đi tranh chấp với bọn chúng, thậm chí là động thủ thì bọn chúng càng vui vẻ.
Trước mặt Thiên giai cảnh thái thượng trưởng lão bọn chúng bảo trì không sợ hãi, chỉ cần Huyền Thiên ra tay động thủ, bọn chúng sẽ bình yên vô sự, chết nhất định là Huyền Thiên.
Tằng Sư Kiệt nhìn chằm chằm vào Huyền Thiên, hét lớn một tiếng.
- Hoàng Thiên, tại sao ngươi không nói chuyện, bọn họ nói là sự thật nên ngươi cam chịu?
Huyền Thiên lớn tiếng nói.
- Có ít người chỉ nghe nhìn phiến diện, tự cho là phải, miệng lưỡi quạ đen, chó điên sủa loạn ta còn nói cái gì?
- Hoàng Thiên, ngươi là đại ma đầu, trong cơ thể ngươi có tà huyết, tu luyện là tà pháp, tàn sát đệ tử Bắc Thần Các chung ta, chúng ta nói có gì không đúng, ngươi không nên ngậm máu phun người, thái thượng trưởng lão, lời của đại ma đầu này không thể tin, hắn gia nhập bản các, nhất định có mang...
- Im ngay!
Viên Tuệ Tâm tức giận quát một tiếng, như sấm dậy đất bằng.
- Hoàng Thiên còn chưa nói cái gì, bây giờ không có đệ tử nào được lên tiếng xen vào, nếu không ăn một chưởng của ta!
Chúng đệ tử lập tức co rụt cổ lại, Viên Tuệ Tâm chính là siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh tứ trọng, một chưởng chụp xuống đệ tử Địa giai cảnh sẽ biến thành thịt nát.
Không có người nào dám nói loạn, Huyền Thiên chậm rãi đem chuyện nói ra rõ ràng.
Thấy Huyền Thiên nói ra chân tướng, có chút đệ tử muốn mở miệng quấy rầy, nhưng lại bị ánh mắt Viên Tuệ Tâm nhìn qua, khí thế cường đại quét qua, lập tức co cổ lai, không dám nói gì.
Sau khi Huyền Thiên nói xong, đẩy Lý Cuồng ở sau lưng tới.
- Đệ tử nói những câu này là thật, Lý Cuồng sư đệ cũng là một trong những bọn này, nhưng đã bị đệ tử bắt giữ, quyết định cải tà quy chính, bỏ gian tà theo chính nghĩa, Lý Cuồng, ta vừa nói có câu nào là giả dối hay không?
Lý Cuồng ở thế khó xử, trái tim như băng giá, đệ tử Địa giai cảnh cùng trưởng lão nhìn qua hắn, như lợi kiếm sắc bén, đang nhìn qua hắn, làm cho hắn có cảm giác như bị phanh thây xé xác.
Thậm chí trong mấy ánh mắt cường liệt còn có mấy thái thượng trưởng lão, làm cho nội tâm của hắn lạnh run.