Nhìn thấy người máy không động đậy nữa, Huyền Thiên thầm nghĩ khảo nghiệm của đại điện này không phải là phần cao thấp mà là tạo nghệ đối với kiếm trận, một khi vượt qua kiểm tra thì những người máy này sẽ không hề triển khai sát chiêu với kẻ xông vào.
Huyền Thiên đi thẳng về phía trước, dưới vách tường phía trước một trái một phải có hai cửa đá, Huyền Thiên đi đến bên cửa đá bên trái, cẩn thận đi xuyên qua giữa hai người máy, đẩy cửa đá ra, phía trước là một phòng nhỏ dài rộng chỉ khoảng hơn ba thước, ở giữa đặt một cái bàn, trên bàn đặt một hộp gỗ màu đen.
Huyền Thiên cẩn thận quan sát bốn phía, nhìn thấy không có gì nguy hiểm liền chậm rãi tiến vào trong phòng.
Đi đến bên cạnh cái bàn mới phát hiện một hộp gỗ màu đen cũng không có đỉnh, bên trong có một quyển sách - - thiên cơ bảo giám.
“Thiên cơ bảo giám” là một cái tên rất quái lạ, thoạt nhìn không giống như công pháp tu luyện, cũng không giống võ kỹ gì cả, nói tóm lại là không giống như bí kíp võ học.
Huyền Thiên lấy “Thiên cơ bảo giám” trong hộp gỗ ra, mở ra xem xét thoáng qua, lập tức liền cảm thấy mừng rỡ trong lòng. “Thiên cơ bảo giám” là một quyển bí kíp cơ quan thuật, bên trong thậm chí còn có các loại phương pháp dùng để chế tạo cùng với phương pháp khống chế người máy, thú máy.
Huyền Thiên nghĩ tới bảy mươi người máy trong đại điện, nếu như có thể khống chế bọn họ thì….trong lòng Huyền Thiên động đậy, đây sẽ là thực lực cường đại nhường nào chứ?
Mất khoảng một canh giờ thì Huyền Thiên mới xem xong “Thiên cơ bảo giám”, đây quả là một quyển sách quý nói về cơ quan thuật.
Bên trong “Thiên cơ bảo giám” giảng thuật các phương pháp chế tạo cùng các phương pháp khống chế các loại người máy, thú máy cùng với tượng gỗ từ võ đạo cảnh đến thiên giai cảnh, cùng với các cách bố trí các loại cơ quan, bẫy rập.
Điều Huyền Thiên cảm thấy đáng tiếc chính là võ giả chí có thể khống chế máy móc, tượng gỗ đúng với cảnh giới của mình, hiện tại Huyền Thiên còn chưa đột phá địa giai cảnh, vẫn chỉ là võ giả tiên thiên cảnh nên chỉ có thể khống chế máy móc, tượng gỗ tiên thiên cảnh.
Bên trong và ngoài đại điện đều là máy móc, tượng gỗ địa giai cảnh, Huyền Thiên nếu như muốn khống chế bọn chúng thì nhất định phải đạt tới tu vi địa giai cảnh.
Huyền Thiên muốn mang hơn bảy mươi người máy trong đại điện đi, chưa từng có một khắc cũng như hiện tại nghĩ đột phá tu vi địa giai cảnh.
Đem cất “Thiên cơ bảo giám” vào trong “Không gian giới chỉ”, Huyền Thiên rời khỏi gian phòng, đi đến cửa đá bên phải.
Muốn đột phá địa giai cảnh thì không phải là chuyện một sớm một chiều, không bằng trước tiên đi xem phía sau tảng đá này có gì để thu hoạch nữa không.
Huyền Thiên đẩy cửa đá ra, sau lưng cũng không xuất hiện gian phòng như cửa đá đầu tiên mà là một đầu dài lớn lên thông đạo.
Lối đi này rộng năm thước, cao mười mét, vô cùng u dài.
Cửa đá mở ra, bên trong truyền ra một luồng tiếng kêu giống như tiếng cạ thanh sắt.
Chỗ cách cửa đá khoảng 50m có một con bạch sắc khôi lỗi thú đang đứng, nhìn giống như con hổ, dài chừng hơn bốn thước, cao hơn hai thước.
Nhìn từ bên cạnh tượng gỗ bạch hổ trắng này thì đại khái có thể phán đoán chiều dài cái thông đạo này đại khái tầm chừng trăm thước, bạch hổ đang đứng ở vị trí chính giữa của thông đạo.
Huyền Thiên không có cách nào nhìn thấy cuối lối đi có cái gì, đại bộ phận tầm mắt đều bị tượng gỗ bạch hổ ngăn cản.
Nhưng mà Huyền Thiên khẳng định cuối lối đi này chắc chắn có đồ vật gì đó, địa phương càng được thủ hộ nghiêm mật thì sẽ càng có thứ tốt, đây chính là kinh nghiệm từ xưa đến nay rồi.
Huyền Thiên nếu như muốn đi đến cuối thông đạo thì sẽ phải đối mặt với tượng gỗ bạch hổ phía trước.
Huyền Thiên vẫn còn đứng ở bên ngoài thông đạo, cách tượng gỗ bạch hổ tương đối xa, khoảng hơn 50 m nhưng Huyền Thiên có thể cảm giác được thực lực của tượng gỗ bạch hổ rất đáng sợ, có thể còn cường đại hơn so với bất kì một người máy nào trong đại điện.
Huyền Thiên đã xông qua được kiếm trận do bảy người máy tạo rồi nên giờ cũng không sợ tượng gỗ bạch hổ nữa, trực tiếp về phía trước, bước vào trong thông đạo.
Vừa bước vào trong thông đạo thì lại vang lên tiếng kêu thanh sắt cạ vào nhau, đó chính là tiếng kêu của tượng gỗ bạch hổ, Huyền Thiên bước chân vào thông đạo tựa hồ như bước chân vào lãnh địa của nó nên tượng gỗ bạch hổ bất động bắt đầu động đậy.
Ba - - !
Tượng gỗ bạch hổ bước ra một bước, hổ chưởng to như cái vồ rơi trên mặt đất phát ra tiếng vang trừu kích.
Bước chân tượng gỗ bạch hổ vừa động thì khí tức tản mát ra càng cường đại hơn.
Khí tức tượng gỗ bạch hổ lộ ra tương đương với cường giả địa giai cảnh tam trọng, nhưng lại đạt đến đỉnh phong, cảnh giới cực hạn.
Trong tay Huyền Thiên cầm theo hai thanh bảo kiếm địa cấp hạ phẩm, môt bước không ngừng, tiếp tục hướng về phía trước, bước chân càng lúc càng nhanh đón lấy tượng gỗ bạch hổ.
Khoảng cách 50m đối với tốc độ nhanh chóng của Huyền Thiên và tượng gỗ bạch hổ mà nói thì chỉ cần một thời gian thì một người một hổ đã đồng thời đối mặt.
Trong một tích tắc này kiếm quang chợt hiện, bảo kiếm địa cấp hạ phẩm trong tay Huyền Thiên vừa động liền phát ra công kích kinh thiên động địa.
Hư không yên bình trong lúc đó bị đâm thủng trên trăm lỗ, hầu như biến thành một cái sàng.
Kiếm quang đẹp mắt làm cho người khác không dám nhìn gần, kịch liệt nhanh như chớp, trong không khí truyền đến tiếng xe gió bén nhọn, kiếm thuật của Huyền Thiên xuất thần nhập hóa, lực công kích càng đáng sợ đến cực điểm.
Nếu là một vị võ giả, đối với kiếm thuật của Huyền Thiên thì nhất định sẽ lộ ra kinh sắc, nhưng tượng gỗ bạch hổ chỉ là máy móc không có tính mạng nên mặc kệ kiếm thuật của Huyền Thiên đáng sợ như thế nào, huyền diệu như thế nào thì tượng gỗ bạch hổ cũng sẽ không sinh ra bất kì ảnh hưởng gì.
Đối mặt với kiếm thuật kinh thế của Huyền Thiên, hai chân của tượng gỗ bạch hổ liên tục đánh ra giống như thiểm điện, trong nháy mắt đã giao kích với Huyền Thiên hơn mười kiếm, mặt khác còn có hơn mười kiếm khác thì Huyền Thiên đâm vào trên người tượng gỗ bạch hổ.
Bảo kiếm địa cấp hạ phẩm rơi vào trên người tượng gỗ bạch hổ lại không hề để lại chút ấn ký nào, sức lực phản chấn làm cho toàn thân Huyền Thiên run lên, như bị trọng kích nên thân thể lập tức bị đẩy lui về phía sau.
Trọn vẹn rơi về phía sau hơn mười mét mới rơi trên mặt đất, sau đó lại ở trên mặt đất lui về phía sau hơn mười bước thì thân thể của Huyền Thiên mới có thể đứng vững được, ánh mắt kinh hãi, cảm thấy chấn động với thực lực cường đại của tượng gỗ bạch hổ.
Khí tức của tượng gỗ bạch hổ phát ra có cảm giác như là cường giả địa giai cảnh tam trọng đỉnh phong, nhưng thực lực lại vô cùng khủng bố, như là thiên tài siêu cấp khiêu chiến, cường giả địa giai cảnh tứ trọng thì sợ là thực lưc cũng chưa chắc có thể thắng được nó.
Hai tay Huyền Thiên có chút run lên, tượng gỗ bạch hổ tất nhiên là người máy địa giai cảnh, chỉ dùng vật liệu cấp bảo khí “Hổ Văn Ngân Cương” làm thành, thân thể còn chắc chắn hơn so với yêu thú, sức lực mạnh vô cùng, cho dù Huyền Thiên tu luyện “Cửu Đoán Cồng” khiến thân thể cường độ thì cũng không thể so với tượng gỗ bạch hổ.