BA~ --!
Đợi Ngạo Thanh Hồng nói xong bỗng vang lên một tiếng nổ, là Ngạo Phi Thành vỗ một chưởng lên mặt bàn, quát:
- Không cần đoán nữa, chuyện chính là như vậy, Vô Song không phải chết trên tay yêu nhân Luyện Huyết Tà Giáo mà là đã bị chết ở trên tay Hoàng Thiên, hắn thật to gan, dám giết đệ tử thiên tài của Ngạo Kiếm Sơn Trang ta. Hoàng Thiên đây là muốn chết, gia tộc của hắn, tông môn của hắn đều muốn vì thế chôn cùng rồi.
Ngạo Cô Tuyệt ngồi trên thủ tọa nói:
- Không nên võ đoán, cũng không nên bị lửa giận xông cho váng đầu mà làm chuyện ngu ngốc, Hoàng Thiên bây giờ không phải là đệ tử của Thiên Kiếm Tông nữa mà là đệ tử Thiên Tinh Các. Cho dù chuyện là thật thì cũng là Vô Song giết người trước, Hoàng Thiên phản kích sau, chân tướng đối với Hoàng Thiên cũng không có gì sai, Phi Thành, ngươi đã quên trưởng lão Thanh Phong cốc trên thi đấu khiếu chiến rồi sao? Thiên Tinh Các há có thể để người khác tùy ý giết hại môn hạ đệ tử?
Ngạo Phi Thành nói:
- Sư phụ, Vô Song cũng là đệ tử Thiên Tinh Các, chẳng lẽ Thiên Tinh các chỉ để ý đến sống chết của Hoàng Thiên mà mặc kệ Vô Song sao?
Ngạo Cô Tuyệt nói:
- Thiên Tinh Các sừng sững ngàn năm, xưng bá Thần Châu mấy trăm năm, trường thịnh không suy, đều có quy củ của nó. Thiên Tinh Các coi trọng tánh mạng mỗi một vị đệ tử, đối với bất luận người nào nguy hại đến an toàn môn hạ đệ tử thì đều phải chịu trừng phạt tàn khốc nhất, dù đối tượng là người trong Thiên Tinh Các cũng không ngoại lệ, Vô Song xếp đặt thiết kế mưu hại Hoàng Thiên, cho dù thành công, chuyện Hoàng Thiên bị giết bị bại lộ thì hắn ở Thiên Tinh Các cũng khó thoát khỏi cái chết, hắn làm việc hoàn toàn không để ý đến hậu quả, đó là một chuyện sai, vô luận thành công hay không thành công, hắn cuối cùng cũng khó tránh khỏi cái chết. Hoàng Thiên đánh chết Quỷ Mị Hành Giả, La Khiếu Dã đối với hắn khẳng định tương đối coi trọng, Phi Thành, ngươi nếu gây bất lợi với Hoàng Thiên, đợi La Khiếu Dã từ Cổ La vương triều trở về, Ngạo Kiếm Sơn Trang ta sẽ gặp phải đại nạn, Vô Song đã chết rồi, hắn tự làm tự chịu, ngươi thân là trang chủ Ngạo Kiếm Sơn Trang cũng không nên hành động theo cảm tình, khiến Ngạo Kiếm Sơn Trang hủy hoại chỉ trong chốc lát như thế.
Mấy vị thái thượng trưởng lão nghe vậy gật đầu nói
- Sư thúc nói rất có lý, Hoàng Thiên bây giờ là đệ tử Thiên Tinh Các, như là eo của lão hổ vậy, không thể động được. Nếu không La Khiếu Dã khẽ động nộ, toàn bộ Ngạo Kiếm Sơn Trang chúng ta cũng không đủ cho hắn hủy đi đâu, trang chủ, đừng rước họa vào thân.
Ngạo Phi Thành hít mấy hơi thật sâu, gật đầu nói:
- Sư phụ nói đúng, ta sẽ lấy Ngạo Kiếm Sơn Trang làm trọng, đối phó Hoàng Thiên, ta sẽ không động đến gia tộc của hắn và Thiên Kiếm Tông, nhưng ta sẽ âm thầm tìm tìm cơ hội, phát động một kích trí mạng với hắn, giết đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang ta, phải dùng mạng đền mạng.
Tin tức Huyền Thiên quay lại, ngày mười chín tháng lăm, Luyện Huyết Công Tử suất lĩnh yêu nhân Luyện Huyết Tà Giáo xâm lấn phía nam Ngạo Châu, nhất cử chiếm cứ vương triều Cổ La.
La Khiếu Dã nhận được tin tức liền lập tức tiến về Cổ La vương triều, phản kích Luyện Huyết Tà Giáo. Đồng hành với hắn còn có ba vị siêu cấp cường giả Thiên giai của Ngạo Kiếm Sơn Trang và hơn mười vị cường giả Địa giai.
Nếu không có việc gì ngoại ý muốn thì ngày hai mươi tháng lăm La Khiếu Dã và các cường giả sẽ mang theo tin tức tốt trở lại Ngạo Kiếm Sơn Trang.
Tối ngày ngày mười chín tháng lăm, vầng trăng trên bầu trời hôm nay cũng không sáng như thường lệ, lộ vẻ tương đối âm u trong đêm tối.
Lúc này Huyền Thiên đang điều tức tu luyện trong phòng thì cửa phòng vang lên vài tiếng rầm rầm.
Huyền THiên thầm nghĩ có lẽ là những người hay đến tìm mình vào buổi tối, liền lên tiếng:
- Vào đi.
Két một cái, cửa phòng mở ra, một vị thiếu nữ xuân sắc đi vào, nàng chừng 18 19 tuổi, mặc một bộ xiêm y hỏa hồng sắc, cánh tay trắng như bạch ngọc lỏa lồ ra ngoài như hai củ sen trắng như tuyết, bắp chân phía dưới cũng lộ ra một đoạn dài, thon dài như bạch ngọc.
Thiếu nữ hất tóc lên, bên trong ẩn ẩn có nước đọng, hẳn là nàng vừa tắm rửa xong, khi nàng vào phòng, một mùi thơm ngát liền tràn ngập.
Nàng là Hoành Phượng Vân, là một mỹ nhân. Tuy không so được với Ngạo Huyên Huyên nhưng so với trước đây thì nàng còn hấp dẫn hơn, lộ ra vẻ thành thục vũ mị, giống như một trái đào chín mọng khiến người nhịn không được chỉ muốn ngắt xuống mà hưởng thụ.
Lúc này Huyền Thiên mới biết bên trong bộ xiêm y kia là một thân thể động lòng người, giờ phút này quần áo nàng nửa kín nửa hở, mùi thơm sâu kín của thiếu nữ ẩn ẩn tỏa ra, vô cùng dụ người.
Hoành Phượng Vân đi vào phòng, cũng không nói chuyện mà chỉ mỉm cười với Huyền Thiên. Sáu đó trực tiếp đi tới bên giường HUyền THiên, thân thể khẽ đảo, nằm nghiêng trên giường.
Mị nhãn nàng như tơ, một tay chống cằm, một tay kia đặt trên bờ mông cao cao, xiêm y hỏa hồng sắc vén cao lên tới bẹn, lộ ra cặp đùi thon dài trắng muốt, một chân nàng duỗi thẳng, một chân cong cong.
Huyền Thiên nhảy dựng trong nội tâm, giờ phút này tuy Hoành Phượng Vân không nói gì nhưng những động tác này của nàng cũng đủ khiến người khác chảy máu mũi, thú tính xông thiên.
Bộ dáng Hoành Phượng Vân lúc này, bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy cũng chỉ có một ý niệm, chính là lao vào, đè nàng xuống, hung hăng chà đạp nàng. Bộ dáng nàng quả thực có thể kích phát những ham muốn kịch liệt, nguyên thủy nhất của nam nhân.
Huyền Thiên hít một hơi thật sâu, ánh mắt cũng không đổi, sắc mặt nhanh chóng trấn định trở lại, nói ra:
- Hoành cô nương, ngươi không nên đi lầm, đây không phải là phòng của Phong Thiếu Quân.
Hoành Phượng Vân cũng không trả lời hắn mà ngọc chưởng đặt trên cặp mông từ từ dời tới cổ áo trước ngực, chậm rãi kéo xuống, lộ ra bộ ngực sữa trắng như tuyết cùng với một khe rãnh sâu vô cùng dụ người.
Nàng nhẹ nhàng vuốt một cái rồi chỉ vào khe rãnh kia, đôi mắt to ngập nước của nàng nháy một cái, nói ra:
- Ngươi muốn biết trong này có gì không?
HUyền Thiên mỉm cười, đáp trả:
- Ta đã từng xem qua rồi, cũng đã từng chạm qua.
Đôi má Hoành Phượng Vân trở nên đỏ ửng, nói:
- Như thế nào?
Huyền Thiên mỉm cười:
- Tuyệt.
Hoành Phượng Vân lại kéo cổ áo xuống thêm một chút, bộ ngực sữa căng mọng ngạo ngễ vươn cao, hai điểm hồng mê người cũng lộ ra, tạo thành một đường cong vô cùng hoàn mỹ. Nàng duỗi duỗi người một cái, thè cái lưỡi thơm tho ra khỏi cặp môi đỏ mọng, khẽ nói:
- Ngươi không muốn thử thêm một lần sao?
Ánh mắt Huyền Thiên lướt một vòng trên thân nàng, xẹt qua đôi chân dài thon dài bóng loáng như ngọc đến bờ mông cao vút, vòng eo như liễu rồi trở về bộ ngực sữa đầy đặn, cuối cùng ánh mắt nhìn vào mặt nàng, nói:
- Hoành cô nương muốn cắm sừng Phong Thiếu Quân sao?
Hoành Phượng Vân nhìn thẳng vào mắt Huyền Thiên, nói:
- Chúng ta vốn vì hôn ước của trưởng bối định ra mà trở thành vợ chồng nhưng không có bao nhiêu tình cảm. Từ sau khi gặp ngươi, ta biết rõ ta đã không còn gì với hắn nữa rồi. Hoàng Thiên, ngươi chính là nam nhân làm ta động tâm, ta muốn làm nữ nhân của ngươi, muốn giao hết thảy của ta cho ngươi tùy ý hưởng dụng.