Sau khi ca khúc kết thúc, ca múa hoàn tất, những thiếu nữ này lui ra khỏi sảnh, môn chủ Cự Linh Môn Hô Duyên Báo lập tức nói:
- Những vũ nữ của bổn tông chính là mỹ nữ các nơi chọn về, trong trăm có một, được chuyên gia đào tạo ca múa cho các nàng, cùng với bản lĩnh hầu hạ nam nhân, hắc hắc, mấy vị khách quý, cảm thấy như thế nào?
- Tốt! Tốt!
Vệ Song Lâm khen.
Bặc Hi Trí cười mà không nói, nhưng chỉ nhìn nụ cười hèn mọn bỉ ổi của hắn cũng biết hắn vào lúc này trong lòng đang suy nghĩ chuyện xấu xa.
Ánh mắt Hô Duyên Báo nhìn vào người của Huyền Thiên trên. Nói:
- Hoàng thiếu hiệp cảm thấy thế nào?
Huyền Thiên mỉm cười:
- Không tệ!
- Hắc hắc hắc...
Địch Liệt Viêm cười vang lên, nói:
- Ánh mắt Hoàng thiếu hiệp yên tĩnh, khắc hẳn thường nhân, không bị nữ sắc ảnh hưởng, đúng là hào kiệt.
Huyền Thiên nói:
- Hoàng mỗ đến vương triều Liên Nhạc, người mang trách nhiệm, không dám trầm mê trong nữ sắc. Địch trưởng lão, Hô Duyên môn chủ, chúng ta truy tra tung tích của Luyện Huyết Tà Giáo mà đến. Cự Linh Môn có từng phát hiện chỗ khả nghi trong vương triều Liên Nhạc hay không?
Địch Liệt Viêm sờ sờ râu trắng, cũng không nói chuyện.
Hô Duyên Báo lại cười nói:
- Ha ha ha... Hoàng thiếu hiệp quả nhiên là người làm việc, nhưng mà không cần lo lắng, ta có thể cam đoan trong cảnh nội vương triều Liên Nhạc không có giáo đồ Luyện Huyết Tà Giáo, tuy bên ngoài Luyện Huyết Tà Giáo huyên náo xôn xao, nhưng trong vương triều Liên Nhạc vẫn gió êm sóng lặng, chưa từng có xuất hiện chuyện liên quan tới Luyện Huyết Tà Giáo, cũng không có xuất hiện những chuyện khả nghi nào.
- Quả thật?
Huyền Thiên hỏi lại.
Hô Duyên Báo cười nói:
- Chắc chắn 100%. Trong cảnh nội vương triều Liên Nhạc cho dù là võ giả nào cũng biết, vương triều Liên Nhạc là tịnh thổ khó có được, thế ngoại thiên đường, nơi này địa thế vắng vẻ. Luyện Huyết Tà Giáo cho dù chiếm cứ cũng không có bao nhiêu tác dụng, ha ha, cả vương triều Liên Nhạc gió êm sóng lặng, ca múa mừng cảnh thái bình. Chính là tiên cảnh nhân gian, mấy vị khách quý ở đây, bổn môn tận tình địa chủ, để cho các vị hưởng thụ niềm vui, nếu để mắt tới vũ nữ nào vừa rồi có thể tùy ý chọn lựa, đêm nay tương bồi các vị khách quý.
Huyền Thiên còn muốn hỏi nhiều hơn hai câu, Vệ Song Lâm đã đoạt hỏi:
- Tuyển hai có thể không?
- Ha ha ha ha...
Hô Duyên Báo cười lớn một tiếng, nói:
- Vệ thiếu hiệp tuổi trẻ khỏe mạnh cường tráng, thật sự là hảo tình thú, chỉ cần ngươi có bản lĩnh, đừng nói là hai, ba cũng có thể, năm đều được, mười cũng chưa hẳn không thể.
Vệ Song Lâm ngượng ngùng cười cười, nói:
- Ta tuyển ba người là được rồi.
Hô Duyên Báo nhìn Bặc Hi Trí, nói:
- Bặc đại hiệp thì sao?
Bặc Hi Trí bất động thanh sắc nói:
- Hai là đủ!
- Tốt.
Hô Duyên Báo mỉm cười, ánh mắt nhìn qua Huyền Thiên:
- Hoàng thiếu hiệp...
- Ta thì không cần.
Huyền Thiên từ chối.
Hô Duyên Báo nói:
- Không gần nữ sắc, Hoàng thiếu hiệp đáng quý.
Vệ Song Lâm khẽ cười một tiếng nói:
- Nam nữ hoan ái, âm dương giao hợp, đây chính là thiên địa đại đạo, nam nhân không gần nữ sắc, quả thật là nghịch thiên, có gì đáng ngưỡng mộ? Hắc hắc...
Hô Duyên Báo nói:
- Nếu Vệ thiếu hiệp ưa thích, vậy cho các nàng hiến khúc đi.
Nói xong Hô Duyên Báo lại vỗ tay lần nữa, lại một hồi thanh nhạc vang lên, những thiếu nữ xinh đẹp kia lại tiến vào trong đại sảnh, nhẹ nhàng nhảy múa.
Lúc này nhạc khúc đã khác, kỹ thuật của thiếu nữ xinh đẹp cũng có sở biến hóa, đặc biệt nhất là chỗ mặc quần áo so với vừa rồi còn ít hơn nhiều, phía sau là lụa hơi mỏng, có thể nhìn thấy thân thể tuyết trắng, trừ một ít bộ vị trọng yếu được che chắn, địa phương còn lại không bao được bao nhiêu.
Nhưng loại che che lấp lấp này, thân thể của đám thiếu nữ không ngừng vặn vẹo, như ẩn như hiện, tăng thêm xuân sắc làm máu của người ta muốn phun ra.
Vệ Song Lâm nhìn qua sắp chảy nước miếng.
Khi ca múa dừng lại, yến hội đã qua gần một giờ, đã gần tới hoàng hôn, Vệ Song Lâm cùng Bặc Hi Trí đã chọn thiếu nữ xinh đẹp tương bồi, tiến về chỗ ở do Cự Linh Môn an bài tạm thời.
Chỗ ở của Huyền Thiên cách Vệ Song Lâm, Bặc Hi Trí không xa, đều trong cùng nội viện, vừa đến trong nội viện, Huyền Thiên trực tiếp đi thẳng vào gian phòng của mình, kiểm tra gian phòng một lần, sau đó lên giường của mình điều tức.
Vừa rồi trên yến hội đồ ăn thập phần sung túc, xem như ăn cơm chiều, buổi tối Vệ Song Lâm cùng Bặc Hi Trí muốn giao hoan với thiếu nữ xinh đẹp, tự nhiên bận tối mày tối mặt, Huyền Thiên điều tức qua thì đi tản bộ ở bốn phía, đem phong cảnh ở gần cùng với phân bố cung điện Cự Linh Môn, xem vào trong mắt.
Thẳng đến giờ hợi, Huyền Thiên mới quay về phòng ngủ.
Lúc này đã là trung tuần tháng giêng, trên bầu trời trăng rằm treo trên cao, ánh trăng chiêu sáng, chiếu sáng đại địa khôn cùng.
Ánh trăng trên bầu trời, Huyền Thiên đang nằm ngủ, đột nhiên hai mắt mở ra, hắn cảm giác được trong không gian giới chỉ trước ngực có động tĩnh, ý niệm tiến vào trong đó, lập tức nhìn thấy Tầm Huyết Châu đang sáng lên.
Tầm Huyết Châu chỉ có ở gần Tầm Huyết Châu mới có thể tỏa sáng, hẳn là giờ phút này đang có người mang theo Tầm Huyết Châu đi vào Cự Linh Môn?
Người mang Tầm Huyết Châu, tám chín phần mười chính là người của Luyện Huyết Tà Giáo.
Huyền Thiên suy nghĩ vô cùng nhanh, hơn nửa đêm người của Luyện Huyết Tà Giáo đến Cự Linh Môn, không có gì hơn hai tình huống, một là tới đánh lén Cự Linh Môn, hai là cấu kết với người của Cự Linh Môn, đến đây gặp gỡ.
Thật sự là trời cũng giúp ta, Huyền Thiên thầm nghĩ trong lòng, lập tức nhẹ chân nhẹ tay rời giường, lại lưu Tiểu Hổ trong phòng, chính mình thì từ cửa sổ vụng trộm chuồn đi.
Tu vi của Huyền Thiên đột phá Tiên Thiên cảnh cửu trọng, đã đem Quỷ Ảnh Thần Hành tu luyện tới cảnh giới cao nhất, chênh lệch chỉ là hỏa hầu, nhưng mà tạo nghệ khinh công rất cao, võ giả Tiên Thiên cảnh không thể phát hiện.
Toàn thân của hắn giống như quỷ mị, tuy bầu trơi có trắng sáng trên cao, nhưng mà vẫn tránh thoát được ánh mắt đệ tử Cự Linh Môn đi tuần, lặng yên không một tiếng động dựa theo hướng Tầm Huyết Châu phát sáng mà đi.
Tầm Huyết Châu chỉ có một ít nhân vật trọng yếu của Luyện Huyết Tà Giáo mới có, trên người giáo đồ tà giáo nhìn thấy Tầm Huyết Châu sáng lên, còn tưởng rằng gặp được người trong tà giáo, cũng không có suy nghĩ gì, nhưng Huyền Thiên nhìn thấy Tầm Huyết Châu sáng lên, đã biết ở gần có nhân vật trọng yếu của Luyện Huyết Tà Giáo, một ở ngoài sáng, một ở trong tối rất có lợi cho Huyền Thiên.
Huống chi Huyền Thiên cầm Tầm Huyết Châu trong tay đã làm thí nghiệm rồi, thu Tầm Huyết Châu vào trong không gian giới chỉ, Tầm Huyết Châu khác không còn cảm ứng được, nhưng mà Tầm Huyết Châu trong không gian giới chỉ lại có thể cảm ứng được vị trí của Tầm Huyết Châu khác.
Huyền Thiên sử dụng Phong Huyền Bí Thuật, phong ấn khí tức, toàn thân như quỷ mị u linh, cho dù là cường giả Địa giai cảnh tam trọng cũng không phát hiện được hắn tồn tại, ai cũng không biết hắn đang tiềm hành như bóng ma.