- Thiên Xà Bàn Long.
Lực lượng một kiếm này thập phần quái dị, không phải lực lượng toàn bộ bắn ra ngoài, cũng không phải đứt quãng không ngớt, lại càng không phải phân ra công kích vài nơi, mà là xuất hiện một đạo kình đọa xoay tròn, giống như vòi rồng.
Một đầu xà ảnh cực lớn vặn và vặn vẹo, thân thể xoắn Tiểu Hổ.
Bốn phía của xà ảnh bởi vì hình thành kình đạo xoay tròn, đều hình thành một cơn gió lốc cực mạnh, Huyền Thiên cách xa ngoài năm mươi mét đều có thể cảm giác được gió lốc như lưỡi đao, thân ở trong gió lốc Tiểu Hổ gặp phải công kích có thể nghĩ.
Nhất là xà ảnh cực lớn kia, như bị quấn lên, Huyền Thiên có thể khẳng định, mặc dù là bản thân hắn cũng bị xoắn thành mảnh nhỏ.
Tuy thể chất Tiểu Hổ không kém gì hắn, nhưng Huyền Thiên cũng cảm giác được trong mắt Tiểu Hổ hiện ra một tia kinh hãi, Tiểu Hổ tuy lợi hại, nhưng dù sao chỉ là yêu thú tứ cấp trung giai, còn không có trưởng thành.
Huyền Thiên hét lớn một tiếng, cả thân thể như mũi tên, trong chốc lát đánh về phía Hoành Phượng Vân.
Hoành Phượng Vân dường như đã sớm đoán được nước cờ này của Huyền Thiên, bay lên một cước đạp vào hắn.
Một cước này thẳng tắp, phóng lên trời, tốc độ cực nhanh, mặc dù Huyền Thiên cũng né tránh không kịp, thân thể vọt tới như chủ động đưa cằm vào chân của nàng.
Nhưng mà ngay một khắc này, đột nhiên thân ảnh của Huyền Thiên một phân thành mười sáu.
Một cước của Hoành Phượng Vân đạp đầu của Huyền Thiên nổ thành phấn vụn, nhưng chỉ là ảo ảnh, Hoành Phượng Vân chấn động, nhưng một kiếm bổ về phía Tiểu Hổ không có dừng lại, có thể thấy được tuy kinh ngạc, nhưng đối với Huyền Thiên cũng không đặt trong lòng.
Đột nhiên kiếm quang bốn phía lóe lên, hướng Hoành Phượng Vân đâm tới, Hoành Phượng Vân hừ lạnh một tiếng, vỏ kiếm trong tay nhanh như ảo ảnh, trong chốc lát đã diệt hơn mười hư ảnh của Huyền Thiên lao tới.
Nhưng mà đó chỉ là ảo ảnh, thân thể Hoành Phượng Vân đột nhiên xiết chặt, cũng bị Huyền Thiên ôm lấy thân thể, toàn bộ bóng kiếm vừa rồi là giả, thân thể chính thức lại cho kiếm vào vỏ, trực tiếp dùng tay không ôm lấy nàng.
Hoành Phượng Vân bị bóng kiếm mê hoặc, lập tức bị ôm lấy, nằm trên mặt đất.
Chân dài của nàng phóng lên trời, giữa hai chân cơ hồ hình thành đường cong, nâng lên chân kia, cùng nàng hai tay thân thể mềm mại, trực tiếp ôm Huyền Thiên vào trong ngực, kiếm thế tấn công Tiểu Hổ bị phá.
Biết rõ thực lực Hoành Phượng Vân cường đại, Huyền Thiên cơ hồ dùng toàn bộ khí lực bú sữa mẹ ra, lực lượng thân thể đơn thuần của Hoành Phượng Vân so với Huyền Thiên không bằng, thoáng cái bị ngã xuống đất, thân thể không cách nào nhúc nhích.
Hiển nhiên Hoành Phượng Vân không ngờ, Huyền Thiên với tư cách một danh kiếm khách lại bỏ kiếm ôm lấy nàng, cũng vượt qua ngoài dự kiến của nàng, cho nên mới bị Huyền Thiên đắc thủ, đè xuống đất.
Giờ phút này bị Huyền Thiên ôm vào trong người, áp dưới thân thể, nhất là hai chân của nàng đụng thẳng xuống dưới, hai cái đùi hoàn toàn bị áp thành một đường, hai chân dang ngang, cùng thân thể Huyền Thiên dán cùng một chỗ.
Chuyện này làm nàng vừa thẹn vừa giận.
Nàng là thiên chi kiêu nữ của Tiêu Diêu Kiếm Tông, cháu gái đệ nhất cao thủ Hoành Chính Dương, con gái tông chủ, càng là hôn thê thiếu chủ Thanh Phong cốc, không xuất giá trước, thân thể một mực bảo trì băng thanh ngọc khiết, ngay cả nam nhân nào cũng không đụng vào người của nàng, huống chi là bị ôm thế này.
Nhất là hai chân rộng mở, bị một nam nhân áp dưới thân thể, đây quả thật làm nàng xấu hổ muốn chết.
- Buông ta ra!
Hoành Phượng Vân kêu to một tiếng.
Huyền Thiên mới biết Hoành Phượng Vân đã thật sự giận dữ, lúc trước nếu như chỉ muốn đoạt kiếm, thì hiện tại tâm tư giết hắn cũng có rồi, nào dám buông nàng ra, lại càng ôm nàng thật chặt:
- Ngươi nói buông ra thì buông ra sao? Sớm nói qua cho ngươi biết một khi lộn xộn, sẽ sinh ra hậu quả nghiêm trọng, chân ngươi vừa tròn lại thẳng, thân thể lại nhanh như đạn, cơ ngực vừa mềm lại săn chắc, khuôn mặt vừa non vừa trắng, ôm vào rất thoải mái, ta ngược lại không đến mức chịu thiệt.
Huyền Thiên vốn có tâm tính lãng tử, ôm thật chặt Hoành Phượng Vân, gương mặt hai người cơ hồ dán vào cùng một chỗ, khi đang nói chuyện, thổi vào vành tai Hoành Phượng Vân một hơi, thổi trúng vào thân thể mềm mại của nàng run lên, lập tức nóng lên, phát nhiệt.
Nghe Huyền Thiên nói như vậy, vành tai của Hoành Phượng Vân hồng lên, nghe được một câu cuối cùng "không đến mức có hại chịu thiệt", hai mắt trừng to, lập tức giận dữ, trong lúc đó một cổ khí thế từ trên người của nàng phát ra, phía sau nàng dường như có hư ảnh Hỏa Diễm Phượng Hoàng.
Thân thể nàng nóng lên, phát nhiệt, hơn nữa không phải nóng bình thường, mà là cực nóng. Xem ra Tiên Thiên chân khí bắt đầu chuyển hóa làm Tiên Thiên Chân Hỏa, muốn thiêu đốt Huyền Thiên.
- Hỏa công? Ta không sợ nhất chính là hỏa công, ngươi thề ta thả ngươi ra thì chúng ta đường ai nấy đi. Không được làm gì ta, ta cũng tha cho ngươi một mạng, nếu không ta sẽ ôm ngươi mãi mãi.
Hai bàn tay của Huyền Thiên như kìm sắt, ôm thật chặc thân thể Hoành Phượng Vân, hai chân cùng khép lấy hai chân của nàng, làm cho nàng không cách nào nhúc nhích được.
- Dâm tặc. Ngươi đi chết đi!
Trong mắt Hoành Phượng Vân đột nhiên xuất hiện lửa giận, nàng há miệng nhổ, một đạo màu đỏ hỏa diễm bắn ra ngoài, hỏa diễm giống như Phượng Hoàng. Trong chốc lát đã nhào vào mặt của Huyền Thiên, lan tràn toàn thân.
- Ai nha --
Huyền Thiên lập tức kêu đau đớn, trên mặt lập tức truyền đến cảm giác đau đớn nóng bỏng, lập tức lan tràn toàn thân.
Huyền Thiên trên người mang thiên hỏa Huyền cấp "Thất Diễm Hồng Liên", bất cứ hỏa diễm nào dưới "Thất Diễm Hồng Liên" đều không tổn thương được hắn, nhưng mà hỏa diễm của Hoành Phượng Vân phun ra lại làm cho hắn đau đớn như vậy, tuy hiện tại không bị thương, nhưng qua thật lâu sẽ chết cháy.
Trong ngọn lửa Huyền cấp có thể làm cho Huyền Thiên bị thương, trừ thiên hỏa Huyền cấp "Phượng Vũ Chân Diễm" đứng hàng thứ nhất. Không còn hỏa diễm nào khác, nhìn thấy hư ảnh Phượng Hoàng sau lưng Hoành Phượng Vân, nhìn hỏa diễm này dường như là dục hỏa của Phượng Hoàng, trong nội tâm lập tức hiểu rõ.
Trên người Hoành Phượng Vân đang có thiên hỏa Huyền cấp "Phượng Vũ Chân Diễm", vừa vặn có thể khắc chế "Thất Diễm Hồng Liên".
Nếu không phải trên người Huyền Thiên có "Thất Diễm Hồng Liên", chỉ sợ đã bị "Phượng Vũ Chân Diễm" đốt thành tro bụi, chết ngay lập tức.
Tuy đau đớn kịch liệt truyền ra khắp toàn thân, nhưng ý niệm tinh thần của Huyền Thiên vô cùng thanh tỉnh, cường độ kiếm ý của hắn là tam giai, có thể làm cho hắn bỏ qua đau đớn thân thể.
Trên người của Hoành Phượng Vân có "Phượng Vũ Chân Diễm", Huyền Thiên không thể ôm nàng, nếu không sớm muộn gì cũng chết cháy, nhưng lại không thể buông ra, một khi để cho Hoành Phượng Vân tự do hoạt động, Huyền Thiên chết còn nhanh hơn.
Trong đầu của Huyền Thiên lập tức nghĩ lại, bên cạnh có mạch nước ngầm, nước có thể khắc hỏa, tuy nước bình thường khó có thể khắc chế thiên hỏa Huyền cấp, nhưng mà phía dưới nhiều nước và tốc độ chảy mạnh, tất nhiên có thể suy yếu không ít lực lượng hỏa diễm, chỉ cần suy yếu một bộ phận, Huyền Thiên có thể chịu được.
Hơn nữa mạch nước ngầm lúc này hình thành vòng xoáy, vào trong nước lại nghĩ biện pháp thoát thân.