Huyền Hồng lại nói:
- Có thể được phong danh xưng công tử này cũng không dễ gì đâu, có một quy cũ là chỉ có thiên tài bước vào Thiên giai cảnh trước mười tám tuổi mới có thể sánh được với Đệ Nhất công tử, đạt được danh xưng công tử, không biết thiên hạ khi nào mới có thể xuất hiện vị công tử thứ tư đây, Thiên Nhi, con phải cố gắng lên.
- Phụ thân, con nhất định sẽ cố gắng!
Huyền Thiên nói.
Lần đầu tiên nghe được tin tức về tam đại công tử, Huyền Thiên biết rõ, thiên tài của cả Thần Châu lẫn hải ngoại đến tột cùng là yêu nghiệt tới cỡ nào, chút thành tựu của mình bây giờ ở trước mặt mấy thiên tài yêu nghiệt đỉnh cấp này cũng chẳng là gì hết, cần phải tiếp tục cố gắng.
Nhưng hắn cũng không giận, tuy rằng so với tam đại công tử thì độ chênh lệch vô cùng lớn, nhưng đã có tiền lệ của Tần Hoàng cổ đế ở kia, vương giả thật sự không nhất định la phải vượt hẳn lên trên ngay từ đầu, mà phải phát lực ở hậu kỳ, không ngừng siêu việt.
- Siêu việt! ta nhất định phải vượt qua mọi người, cho tới lúc bước lên đỉnh phong kiếm đạo! Trong lòng Huyền Thiên rất mong chờ, hắn có thể siêu việt hơn từng tên thiên tài ở bên cạnh, một ngàu nào đó, hắn cũng sẽ đạt tới trình độ của tam đại công tử.
Hoàng gia tuy là ẩn cư ở Bắc Mạc huyện, thế nhưng vẫn rất chú ý đối với tin tức trong cả Thần Châu đại địa, đây chuyện mà một đại gia tộc nên làm.
Trước kia Huyền Hồng một mực không nhắc tới thiên hạ tân tú với Huyền Thiên, thế nhưng, Huyền Thiên bây giờ đã có chân long chi thế, Thần Đao vương triều hầu như không có ai có thể so được với hắn cho nên mới nói ra, tới lúc nên cho Huyền Thiên một chút áp lực, để tránh cho hắn sinh ra tự cao tự đại.
Vật cực tất phản, Huyền Hồng biết rõ đạo lý này, chuyện về tam đại công tử nói qua một lần là cũng đủ cho trong lòng Huyền Thiên sinh ra động lực rồi.
Nếu cứ trắng trợn cảm khái tâng bốc tốc độ tu luyện của tam đại công tử trước mặt Huyền Thiên thì như vậy không phải để cho Huyền Thiên sinh ra động lực nữa mà là gia tăng áp lực, hơn nữa, một người phụ thân suốt ngày ở trước mặt con mình tán dương con nhà người ta tốt cỡ nào chỉ có thể nhận lấy sự chán ghét từ hậu bối mà thôi.
Trong mắt của Huyền Hồng, Huyền Thiên cũng không phải là không được, ngược lại, Huyền Hồng rất hài lòng, tuy rằng Huyền Thiên khai khiếu muộn một chút.
Chuyện của tam đại công tử đã ghi khắc trong nội tâm của Huyền Thiên, Huyền Hồng không nhắc tới nữa, Huyền Thiên tự nhiên cũng sẽ không đả động tới, bỏ qua vấn đề của tam đại công tử, Huyền Thiên tiếp tục hỏi:
- Phụ thân, có loại kiếm gì có thể trực tiếp thu vào trong cơ thể hay không?
- Linh Kiếm!
Thanh âm của Huyền Hồng khẽ ngừng, rồi lại hỏi:
- Thiên Nhi, con thấy qua Linh Kiếm rồi sao?
- Linh Kiếm? chính là cái này sao?
Huyền Thiên vừa nhấc tay một cái, Linh Kiếm Địa cấp liền vươn ra từ lòng bản tay của hắn.
Linh Kiếm Địa cấp chỉ có thân kiếm, không có chuôi kiếm, tuy cũng phát sáng một chút, nhưng không mãnh liệt lắm, mục quang nhìn lên liền có thể cảm giác được từng trận khí sắc bén.
Giờ phút này, trong phòng ngoại trừ Huyền Thiên ra, chỉ có hai người Huyền Hồng và Hoàng Nguyệt cùng với yêu thú Tiểu Hổ, trước mặt cha mẹ, Huyền Thiên hoàn toàn không có ý định che dấu bí mật về Linh Kiếm Địa cấp.
Cái gì cũng đều che dấu, trong nội tâm chôn dấu quá nhiều bí mật, cuộc sống cũng sẽ rất mệt mỏi. Nếu có thể nói cho cha mẹ biết, Huyền Thiên sẽ không giấu diếm làm gì.
Ánh mắt của Huyền Hồng đột nhiên cả kinh:
- Cái này…. Thật sự là Linh Kiếm, còn là một thanh Linh Kiếm Địa cấp, kiếm này vô cùng sắc bén, cho dù là cường giả địa giai cảnh cũng không đỡ nổi trảm sát của kiếm này, nếu rơi vào trong tay của cường giả địa giai cảnh thì uy lực càng tăng lên gấp bội, cái này… thiên nhi, làm sao con có được nó?
Huyền Thiên nói:
- Là do tổ sư sáng lập Thiên Kiếm Tông, Thiên Kiếm Khách lưu lại ở tầng thứ bảy của Kiếm Các, con là đệ tử có tu vi Tiên thiên cảnh tứ đoạn đầu tiên của Thiên Kiếm Tông từ trước tới nay vượt qua tầng thứ bảy của Kiếm Các. Liền lấy được di vật của Thiên Kiếm Khách, chính là thanh Linh Kiếm Địa cấp này đây.
Huyền Hồng nói một cái trịnh trọng:
- Còn có ai biết được chuyện này không?
Huyền Thiên nói:
- Thiên Kiếm Khách từng nhắc qua là không thể tiết lộ chuyện về kiếm này nên ta không có nói cho bất kỳ ai biết, người trong Thiên Kiếm Tông không ai biết cả.
- Tốt lắm!
Huyền Hồng gật gật đầu, thở hắt ra một hơi, nói:
- Thiên nhi, kiếm này phi thường lợi hại, cho dù là cường giả địa giai cạnh, dưới tình huống người ở bên cạnh đột nhiên tấn công không thể đề phong kịp cũng có thể bị con dùng một kiếm chém thành hai khúc.
Sâu trong nội tâm của Huyền Thiên biết rất rõ, ở tầng bốn trong Lôi Cung bảo khố, hắn liền dùng Linh Kiếm Địa cấp, dễ dàng bổ chín bộ lôi thi, mỗi bộ lôi thi đều cứng rắn hơn so với bảo khí huyền giai rất nhiều, trình độ ít nhất cũng phải tương đương với cường giả địa giai sử dụng chân nguyên hộ thể.
Huyền Hồng nói tiếp:
- Nguyên nhân chính là vì kiếm này cực kỳ lợi hại, chính là vật chí bảo, cho nên cũng là một đại hung vật, không có võ giả nào không muốn nó, thứ có thể khiến cho thực lực của võ giả tăng mạnh, võ giả tiên thiên cảnh cho dù là có được kiếm này, có thể đánh chết cường giả địa giai đi nữa, cũng chỉ có thể dưới tình huống đột nhiên ra tay khiến đối phương không kịp đề phong thôi, nếu như cường giả địa giai có chuẩn bị mà tới thì võ giả tiên thiên cảnh thân mang Linh Kiếm Địa cấp cũng không phải đối thủ của kẻ kia, tuyệt đối không thể giữ được kiếm, lại còn mất mạng nữa.
Về mức độ nghiêm trọng của Linh Kiếm Địa cấp, Thiên Kiếm Khách cũng đã nhắn lại, nên trong lòng Huyền Thiên tự nhiên tin tưởng, hói tiếp:
- Phụ thân, Linh Kiếm này rốt cuộc là từ đâu mà ra?
Huyền Hồng nói:
- Đương nhiên là do Luyện Khí sư rèn ra!
Thần sắc của Huyền Thiên chợt động, nói:
- Con cũng là Luyện Khí sư, cho dù là trong địa cấp Luyện Khí sư cũng không có lưu lại bất kỳ thông tin gì về cách rèn Linh Kiếm cả!
Huyền Hồng nói:
- Đây cũng là kiệt tác của Tần Hoàng cổ đế, Luyện Khí sư ngàn năm trước biết cách rèn ra Linh Kiếm, đó là một nghề nghiệp cực kỳ tôn quý, hơn nữa, bởi vì thân mang Linh Kiếm, thực lực vượt xa hơn hẳn mấy võ giả cùng cảnh giới, thế nhưng, bởi vì thể chất của Tần Hoàng cổ đế không phù hợp với yêu cầu của Luyện Khí sư, không cách nào luyện chế ra Linh Kiếm của mình, trong lúc giận dữ, liền tiến hành thanh lý tất cả Luyện Khí sư của cả Thần Châu, cấm không cho bọn họ rèn Linh Kiếm, hủy diệt toàn bộ những tài liệu ghi chép lại phương pháp rèn Linh Kiếm, trừ phi có được sách cổ luyện khí của ngàn năm trước, nếu không thì không thể tìm ra cách rèn Linh Kiếm được.
Thân là Luyện Khí sư, Huyền Thiên nghe được tin tức như vậy, trong lòng nhịn không được mà nổi giận, nói:
- Tần Hoàng cổ đế muốn có Linh Kiếm thì nhờ Luyện Khí sư khác giúp hắn rèn một thanh là được rồi, hắn vì sao lại nổi giận tới mức tiêu hủy toàn bộ phương pháp rèn Linh Kiếm như vậy chứ?