Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1546: Ta thấy ngươi như bệnh tâm thần (1)

Cũng không lâu lắm, Lục Tuyệt Trần liền đi tới trước một lồng khí trận pháp cực đại, trán của hắn chợt mở ra một con mắt dọc, bắn ra một mảnh hào quang màu vàng đất, nhìn thấy Huyền Thiên ở ngoài hơn hai mươi dặm một cách rõ ràng.

Trong lồng khí trận pháp, Huyền Thiên lập tức cảm ứng được một ánh mắt đang nhìn mình.

Hắn lập tức giương mắt, lại chỉ thấy phía trước là hỏa diễm vô tận.

Ân?

Giữa trán Huyền Thiên cũng mở ra một con mắt dọc, hào quang màu vàng đất bắn ra, lập tức trông thấy bên ngoài hơn hai mươi dặm, một vị nam tử trẻ tuổi đang ở bên ngoài lồng khí trận pháp nhìn mình.

Nam tử trẻ tuổi kia nhìn qua cũng không lớn hơn Huyền Thiên nhiều lắm, cũng chỉ chừng hai mươi, phi thường trẻ tuổi, nhưng đã là Hoàng giả tứ cấp rồi, hơn nữa, trán của hắn cũng mở ra một con mắt dọc.

Trong Đằng gia cổ địa, thế lửa hung mãnh, dùng mắt thường của Hoàng giả đại khái có thể nhìn ra hơn mười dặm, rất khó nhìn ra ngoài hai mươi dặm, Huyền Thiên và nam tử trẻ tuổi này đều có thể cách xa nhau hơn hai mươi dặm trông thấy đối phương, cũng là vì mi tâm có con mắt thứ ba.

- Ah! Có ý tứ, ngươi cũng có Hoàng Đạo Thiên Nhãn, ha ha... !

Lục Tuyệt Trần nhẹ nhàng thở dài:

- Trên người chúng ta thật là có không ít thứ giống nhau, đáng tiếc, ta sống lâu hơn ngươi vài năm, tu vị cao hơn ngươi hai cảnh giới, ngươi không phải đối thủ của ta... !

- Lục Tuyệt Trần?

Huyền Thiên nhìn nam tử như gió kia chậm rãi nói.

Bốn phía Lục Tuyệt Trần là một vòng xoáy vòi rồng, hơn nữa, phạm vi hơn mười dặm đều có cuồng phong gào thét, lửa nóng hung mãnh, chỉ có bên trong lồng khí trận pháp mới gió êm sóng lặng.

Về phần ngũ đại yêu nghiệt biến thái, Huyền Thiên đối với đặc điểm của bọn hắn tự nhiên rất rõ ràng, Hoàng giả tứ cấp trẻ tuổi như vậy, Phong Chi Áo Nghĩa xuất thần nhập hóa, tự nhiên là Lục Tuyệt Trần nổi tiếng nhất trong ngũ đại yêu nghiệt biến thái hiện giờ rồi.

Bất quá, Huyền Thiên biết Lục Tuyệt Trần đối với Phong Chi Áo Nghĩa lĩnh ngộ thập phần sâu sắc, nhưng lại không biết, đối phương vậy mà cũng biết được Hoàng Đạo Thiên Nhãn.

Lục Tuyệt Trần quần áo và tóc đen bay múa, trong Hoàng Đạo Thiên Nhãn, hào quang màu vàng đất một hồi một hồi phát ra, lớn tiếng nói:

- Huyền Thiên, sứ mạng của ngươi đã xong!

"Sứ mạng? " Huyền Thiên nhướng mày.

Lục Tuyệt Trần gật gật đầu, nói:

- Sứ mạng của ngươi, là được tìm được Thánh Đỉnh, sau đó... Lại giao Thánh Đỉnh cho ta. Giao Hỗn Độn Thánh Đỉnh, Lôi Chi Thánh Đỉnh tới đây đi, ta xem số mệnh ngươi cũng không kém, về sau có thể tiếp tục giúp ta tìm kiếm Thánh Đỉnh.

Huyền Thiên mỉm cười, nói:

- Lục Tuyệt Trần, ngươi đang nói đùa sao!

- Nha... !

Trên mặt Lục Tuyệt Trần lộ ra tia cười nghiền ngẫm, nói:

- Ngươi thấy ta giống hay nói giỡn sao!

- Ta tháy ngươi không giống như hay nói giỡn!

Huyền Thiên lắc đầu, Lục Tuyệt Trần thần sắc giương lên, Huyền Thiên nói tiếp

- Ta thấy ngươi như là bệnh tâm thần vậy!

-- Biểu lộ trên mặt Lục Tuyệt Trần ngẩn ngơ, cuồng phong bốn phía cũng dừng lại, trong chốc lát giống như Thời Gian Tĩnh Chỉ vậy, nhưng sắc mặt hắn lại nhanh chóng biến hóa, hóa thành màu xanh, thần sắc vui vẻ trên mặt lập tức biến mất không thấy gì nữa.

- Lá gan của ngươi không nhỏ!

Thanh âm Lục Tuyệt Trần lạnh lại, cuồng phong bốn phía tiếp tục gào thét...:

- Ngươi cho rằng bằng vào trận pháp rách này là có thể ngăn trở ta sao?

Hoàng Đạo Thiên Nhãn là khắc tinh của bất luận trận pháp Hoàng cấp nào.

Lúc ở Vân Châu Thanh Vân kiếm phái lúc, Hoàng Đạo Thiên Nhãn của Huyền Thiên đã khám phá ra hư thật trận pháp mà Cảnh Vũ Thanh bố trí xuống, phá trận rất dễ dàng.

Lục Tuyệt Trần cũng có Hoàng Đạo Thiên Nhãn, phá vỡ lồng khí trận pháp này cũng không khó lắm, hắn chỉ cần phá hư một cây trận kỳ, lồng khí trận pháp này liền sẽ tan rã.

Trận kỳ chính là trận cơ, một cái trận pháp đã không có trận cơ, sẽ có khuyết điểm, trận cơ cũng bị phá mất, trận pháp càng sẽ không sót lại chút gì rồi.

Huyền Thiên mỉm cười, nói:

- Trận pháp quả thật ngăn không được ngươi, nhưng ta chưa bao giờ nghĩ tới cần nhờ trận pháp này để ngăn cản bất cứ người nào, chỉ lúc ta tìm hiểu áo nghĩa lúc không muốn bị người quấy rầy thôi, Lục Tuyệt Trần, lúc trước hướng của ngươi có một cổ khí tức Hoàng giả thất cấp chấn động, nhưng rất nhanh khí tức liền tản đi xa, có lẽ bởi vì quan hệ đên ngươi, nếu ngươi đủ tự tin với thực lực của mình, chờ ta nửa canh giờ, ta rút lui trận pháp, nếu ngươi có thực lực lấy được Thánh Đỉnh từ trên tay ta thì cứ việc.

Trong mắt Lục Tuyệt Trần lóe lên tinh mang, bàn tay nâng lên, hư không sờ sờ, nói:

- Tốt, ta sẽ chờ ngươi nửa canh giờ, xem ngươi đối với Hỏa Chi Áo Nghĩa có thể lĩnh ngộ tới trình độ nào, dù sao ngươi trốn cũng không thoát khỏi lòng bàn tay ta được.

Lĩnh ngộ nửa canh giờ, mặc dù Huyền Thiên có thể đột phá Hỏa Chi Áo Nghĩa đến một tầng cảnh giới mới, vậy thì Lục Tuyệt Trần cũng không đặt vào mắt.

Khóe miệng Huyền Thiên miệng nhếch lên, nhắm mắt lại, tiếp tục luyện hóa hấp thu Hỏa Nguyên Hoa, chỉ nửa canh giờ nữa là có thể triệt để hấp thu, Hỏa Chi Áo Nghĩa có lẽ sẽ đột phá đến ngũ giai cực hạn được rồi.

Đến lúc đó, một bước trăm vạn dặm, Thiên Địa mặc ta đi, Phong Chi Áo Nghĩa của Lục Tuyệt Trần có tinh thâm, tốc độ có mau nữa, vậy cũng thúc ngựa cũng đuổi không kịp.

Huyền Thiên cũng không sợ Lục Tuyệt Trần ra tay sớm, nhân vật như hắn, hoặc là vừa rồi liền trực tiếp động thủ, hoặc là sẽ nói là làm, đó là đạo tâ, cho nên, Huyền Thiên rất là an tâm sáp nhập vào tìm hiểu ý cảnh trong Hỏa Chi Áo Nghĩa.

Lui một vạn bước nói, cho dù Lục Tuyệt Trần sớm ra tay, một đối với trận pháp tạo thành ảnh hưởng, hắn sẽ biết được, tùy thời cũng có thể đi.

Rất nhanh, nửa canh giờ qua đi, một mảnh Hỏa Nguyên Hoa Biện trong cơ thể Huyền Thiên đã được triệt để luyện hóa hấp thu, lĩnh ngộ Hỏa Chi Áo Nghĩa nâng cao một bước, đạt tới ngũ giai cực hạn.

Hỗn Độn Áo Nghĩa, Lôi Chi Áo Nghĩa, Thổ Chi Áo Nghĩa, Hỏa Chi Áo Nghĩa, tứ đại áo nghĩa đều đạt đến ngũ giai cực hạn, có thể tu luyện được Tứ Chuyển Kiếm Đan rồi.

Huyền Thiên đứng lên, khóe miệng mang theo vui vẻ, nên đến lúc quay lại Tịch Dương Lâu rồi.

Bên ngoài lồng khí trận pháp, Lục Tuyệt Trần đã chờ đợi nửa canh giờ đột nhiên mở ra Hoàng Đạo Thiên Nhãn, nhìn về phía Huyền Thiên.

Chỉ thấy ở bên ngoài hơn hai mươi dặm, Huyền Thiên hướng Lục Tuyệt Trần phất phất tay, nói:

- Đa tạ huynh đài nãy giờ làm bạn ta nửa canh giờ, Huyền mỗ còn có chuyện quan trọng, đi trước một bước, cáo từ, ha ha ha... !

Trong lúc cười to, Huyền Thiên vung tay lên, tám cán trận kỳ kia lập tức bay lên, hóa thành tám đạo lưu quang bay vào trong tay Huyền Thiên, lồng khí trận pháp kia liền tiêu tán.

- Dám đùa ta? Muốn chết --!

Lục Tuyệt Trần gầm lên một tiếng, trong đôi mắt bắn ra sát ý đầm đặc như ánh sao, thân thể như gió phóng ra một bước, hai tay vung lên, lưỡng đạo phong nhận trong chốc lát bổ qua hư không hơn mười dặm chém tới Huyền Thiên.