Bất quá mọi người đã chết, thần binh lợi khí cũng không thể bảo trụ mạng của bọn hắn nên căn bản đều bị tổn hại nên Huyền Thiên liền để bọn người Long Thiên Du thu hồi.
Mỗi một vị hoàng giả đều có một không gian bảo khí, bên trong là linh thạch, đan dược, cái gì cũng đều có, hơn nữa còn có vũ khí công pháp Hoàng cấp, đây chính là chỗ cất giấu của hoàng giả Thiên Châu.
Ầm ầm !
Thanh âm sấm sét khủng bố vang lên ở phía trên vòm trời.
Một lôi đình vô cùng cự đại phát ra, hầu như có thể so với Huyền Thiên khi độ kiếp vượt vương giả đỉnh tiêm.
Là Tam Nhãn phải độ kiếp rồi.
Nó vỗn là chuẩn Yêu hoàng, ăn mười một hoàng giả Vân Châu nên năng lượng cự đại lập tức khiến nó đột phá một bước rất quan trọng, trở thành Yêu trung chi Hoàng, chỉ sợ là yêu thứ nhất trong Thiên Châu trở thành Yêu Hoàng.
Tuy rằng số mệnh Thiên Châu thay đổi nhưng mà chuẩn Yêu Hoàng như hắn nếu muốn dựa vào tu luyện để đột phá một bước này thì phải cần một thời gian rất lâu, có lẽ là chờ đợi cả đời cũng khó có cơ hội.
Toàn thân Tam Nhãn đều lóe hào quang, thần sắc vô cùng hưng phấn.
Trở thành Yêu Hoàng, một bước này đến nhanh như thế, thật sự là vượt qua dự liệu của nó.
Huyền Thiên chỉ một ngón tay vào trong Âm Minh cốc, nói:
- Tam Nhãn, đi vào trong cốc độ kiếp, huyết tẩy Âm Minh cốc.
Âm Minh cốc chính là thế lực của ma đạo, lần trước Huyền Thiên ở núi Kiếm Dương nói với chín đại chuẩn hoàng rằng chỉ cần bọn họ không trốn thì cũng sẽ không gây khó khăn với thế lực phía sau của bọn họ, nói xong thì trong lòng liền có chút hối hận.
Không phải là hối hận với nhóm thế lực Âm La Tông, Ám Nguyệt giáo, Phi Vân tông, Liên gia, làm võ giả nhân loại, bất luận là chính đạo hay là tà phài thì cũng chỉ có lý niệm là bất đồng mà thôi.
Mà ma đạo thì lại hoàn toàn bất đồng, tu luyện công pháp ma tộc, nghe theo hiệu lệnh của ma tộc, đây chính là địch nhân của nhân tộc.
Đi qua Ma giới thì Huyền Thiên biết rõ ý niệm tấn công nhân giới của Ma tộc không bao giờ phai nhạt, bất luận là thế lực nào ở kiếm giới thì ma đạo cũng chính là đại họa.
Oanh !
Ầm ầm !
Ầm ầm ầm ầm !
Trên không của Âm Minh cốc bao phủ mây đen vô tận, mây đen bổ ra lôi điện vô cùng dữ dội.
Thành Hoàng kiếp không phải là chuyện đùa, Tam Nhãn nhảy vào trong Âm Minh cốc nên xung quanh Âm Minh cốc hơn mười dặm đều bị lôi kiếp trên vòm trời phía trên đánh xuống.
Võ giả trong Âm Minh cốc làm sao có thể ngăn cản kiếp lôi điện của ông trời được chứ?
Trên cơ bản, Tam Nhãn đi tới chỗ nào thì Âm Minh cốc liền bị hủy diệt chỗ đó.
Thân thể của Tam Nhãn trở nên lớn đến cực hạn, thân hình yêu thú cường đại, ở lúc độ kiếp có thể lợi dụng lôi kiếp để tôi luyện thân thể, tăng cường thực lực.
Tu vi chuẩn Yêu Hoàng, thân hình Tam Nhãn chỉ có sáu bảy trăm mét, hiện tại trở thành một hoàng giả thì thân thể của nó liền to lên, dài chừng ngàn mét.
Một đầu sư tử mà dài ngàn mét thì khổng lồ biết bao nhiêu chứ?
Một cái đầu liền giống với một tòa núi lớn, một chân sư tử liền giống với một cây trụ trời.
Thân thể khổng lồ đi lại ở trong Âm Minh cốc, không nói tới phải chịu sự ảnh hưởng của lôi kiếp, mà vẻn vẹn là móng vuốt của hắn quét qua thì kiến trúc của Âm Minh cốc cũng nát bấy giống như một miếng đậu hũ vậy.
Miệng to như chậu mãu khẽ mở ra, võ giả trên ngàn năm ở Âm Minh cốc liền bị Tam Nhãn hút vào trong miệng.
…. Tam Nhãn độ kiếp kỳ, ngũ đại hoàng giả Long Thiên Du, Khúc Thanh Tiểu…. liền chia ra cáo từ mà đi.
Huyền Thiên bắt thủ lĩnh hoàng giả Vân Châu bị trấn áp trong hỗn độn thánh đỉnh ra ngoài, bắt đầu khảo vấn về tình huống của Vân Châu.
Võ giả Thiên Châu vẻn vẹn chỉ biết được Vân Châu là một mảnh khu vực rất lớn, hoàng giả như mây, về tin tức của những hoàng giả đó thì hoàn toàn không biết gì cả.
- Nói đại khái về tình huống của Vân Châu đi, cụ thể có bao nhiêu thế lực? Có những thế lực nào mạnh nhất? Phạm vi thế lực của ma môn là ở khu vực nào của Vân Châu?
Huyền Thiên cởi bỏ một ít cấm chế của thủ lĩnh hoàng giả Vân Châu hỏi.
- Vân Châu vô cùng mênh mông, xung quang hơn hàng tỷ dặm, ba phần năm đều thuộc về sự quản lý của ma môn, ma môn khổng lồ như thế nào thì đều vượt qua sự tưởng tượng của ngươi, tùy tiện phái ra một gia tộc hay là một tông môn thì cũng đều đủ để quét ngang cả Thiên Châu. Huyền Thiên, ngươi mà giết ta thì ngươi cũng không thể nào sống được, rất cả mọi người cũng không thể sống được….!
Thủ lĩnh hoàng giả Vân Châu la lớn, tuy rằng hắn bị thương rất nặng, tính mạng hoàn toàn bị Huyền Thiên vê trong tay nhưng mà khẩu khí vẫn cường ngạnh như trước.
- Xem ra Vân Châu rộng rãi không hề thua kém Trung Châu, thế lực của ma môn thật không ngờ lại cường đại như thế, phạm vi bao trùm thậm chí đến ba phần năm Vân Châu, vượt qua một nửa, xem ra thực lực của ma môn thật là mạnh, chỉ sợ nếu so sánh với ngũ đại siêu cấp thế gia Trung Châu thì đích xác là quái vật khổng lồ.
Trong lòng Huyền Thiên suy đoán, nhưng đây chỉ là căn cứ trên lời nói của thủ lĩnh hoàng giả Vân Châu để suy đoán mà thôi, đến tột cùng là có thể hay không thì cũng không thể biết được.
Huyền Thiên nhàn nhạt cười cười nói:
- Ma môn ở Vân Châu thật đúng là cường đại, nhưng mà cho dù có cường đại như thế nào thì cũng không thể cứu mệnh của ngươi được, mạng của ngươi bây giờ đang chết ở trên tay ta, muốn mạng sống thì thông minh lên chút đi, ta hỏi cái gì thì ngươi đáp cái đó, nếu không thì ta lập tức sưu hồn nhà ngươi, hiểu chưa?
Tuy rằng lộ ra mỉm cười nhưng thanh âm của Huyền Thiên lại băng hàn lạnh rét thấu xương khiến cho toàn thân thủ lĩnh hoàng giả Vân Châu đều rét run.
Giọng điệu nhàn nhạt, trong lời nói để lộ ra sát ý bành trướng, ngữ khí của Huyền Thiên chém đinh chặt sắt, hắn sẽ không dài dòng với người này.
- Ngươi sẽ không giết ta, nếu giết ta thì ngươi cũng không thể sống được, thân nhân và bằng hữu của ngươi cũng không thể sống….!
Tuy rằng trái tim của hoàng giả Vân Châu băng giá nhưng khẩu khí vẫn cường ngạnh như trước.
- Ta tự mình đến tìm đáp án vậy!
Hàn quang trong mắt Huyền Thiên liền xuất hiện.
Đột nhiên một lôi đình tiểu nhân từ trong mi tâm chui ra, đó chính là nguyên thần lôi đình.
Nháy mắt một cái thì nguyên thần lôi đình liền xông thẳng vào trong mi tâm của thủ lĩnh hoàng giả Vân Châu, trực tiếp sưu hồn của hắn.
Sưu hồn tựa giống như là soát người, nhưng mà soát người chính là tìm ra vật phẩm, trên người có cái gì thì có thể tìm ra cái đó.
Mà sưu hồn chính là lục soát trong trí nhớ, trong trí nhớ có cái gì thì có thể tìm ra cái đó.
Chỉ cần là thủ lĩnh hoàng giả Vân Châu biết rõ tất cả thì khi vừa sưu hồn thì cơ bản liền tìm được tất cả.
Bất quá sưu hồn nói thì dễ dàng nhưng lại khó khăn hơn so với việc soát người.