Cái này không phù hợp lẽ thường!
Tư Không Tương trong nội tâm khó có thể tin: một con sâu cái kiến, làm sao có thể có lực lượng cường đại như thế!
Hắn vẫn cho rằng hắn là Thần Tử, cao cao tại thượng, chưa từng đặt phàm nhân vào mắt, lại không để ý đến một chuyện, chính như Huyền Thiên nói, vô luận bối cảnh hắn lớn đến cỡ nào, sinh ra tốt cỡ nào, ở Thần giới hắn là Thần Tử, ở Phàm Giới, bọn họ đều là võ giả Phàm Giới, không có gì khác nhau cả.
Giống như là nhi tử của hoàng đế vậy, ở quốc gia của mình, hắn là hoàng tử, đến một nơi lão tử hắn không quản được nữa, vậy hắn không khác gì người thường cả, nhiều lắm thì trên người có thêm ít bảo vật.
Thần Châu đại địa bị Thiên Địa hạn chế, thực lực võ giả cao nhất là Vương giả đại thành cực hạn, cho nên, Tư Không Tương chỉ có thể phong ấn tu vị ở cảnh giới Vương giả đại thành cực hạn.
Thần khí trên người hắn, hiệu quả duy nhất chính là thay hắn trấn áp tu vị, khiến hắn có thể xuyên qua bình chướng cách trở, nếu hắn vận dụng thần khí, triển lộ ra tu vị chính thức, lập tức sẽ bị hạn chế, có thể sẽ bị gạt bỏ.
Pháp tắc chiến đấu của Thần Hoàng, Minh Đế còn sót lại vạn năm có lẽ ngăn cản không được bước chân Thần Tử, nhưng ý chí của Thần Hoàng, Minh Đế, không người nào có thể khiêu khích.
- Thần Tử! Không gì hơn cái này!
Huyền Thiên hét lớn một tiếng, theo sát lấy một tiếng sấm sét nổ vang, hắn chém ra một kiếm .
XÍU... UU!! XÍU... UU!! XÍU... UU!! XÍU... UU!! XÍU... UU!!
Năm đạo Lôi Đình Kiếm Khí chợt phá không mà ra, theo năm góc độ bất đồng bổ tới Tư Không Tương.
Huyền Thiên triển khai phản kích.
Cùng một thời gian, có sáu đạo ánh sáng kim sắc theo sáu phương hướng lóe lên, đồng thời bắn vào trong cơ thể Huyền Thiên, sáu đạo Bất Diệt Kiếm Khí được thu trở về.
- Làm càn - - - - !
Tư Không Tương gầm lên một tiếng, bị một Phàm nhân chủ động công kích, hắn cảm thấy đây là một loại nhục nhã.
- Thủy Hỏa Vô Tình - - !
Tư Không Tương thủ ấn biến đổi, lực lượng của Âm Chi Áo Nghĩa, Dương Chi Áo Nghĩa biến mất không thấy gì nữa, mà chuyển biến thành lực lượng của Thủy Chi Áo Nghĩa, Hỏa Chi Áo Nghĩa
Áo nghĩa dung hợp là chuyện cực kỳ khó khăn, áo nghĩa mà Tư Không Tương dung hợp lại không chỉ một loại, thực lực chân thật của hắn khẳng định đã đạt đến trình độ tương đối khủng bố rồi.
Theo thủ ấn của Tư Không Tương khẽ động, chung quanh hắn, trống rỗng xuất hiện rất nhiều Thủy, Hỏa, đều là do Thủy Chi Áo Nghĩa, Hỏa Chi Áo Nghĩa tam giai cực hạn ngưng tụ mà thành.
Tục ngữ nói, Thủy Hỏa không dung!
Nhưng Thủy Hỏa ở bốn phía Tư Không Tương lại hoàn toàn dung hợp cùng một chỗ, Thủy Hỏa giao nhau, dung hợp cùng một chỗ, tuy hai mà một, Thủy như đại dương mênh mông, Hỏa như biển cả.
Thủy Hỏa vô tận kia đan vào cùng một chỗ, như sóng biển lao nhanh, ập đến Huyền Thiên.
Năm đạo Lôi Đình Kiếm Khí kia đều bị Thủy Hỏa kinh khủng chôn vùi.
Tuy rằng lực công kích của Lôi Đình Kiếm Khí thập phần khủng bố, ở trong Thủy Hỏa như biển lớn mênh mông bổ ra năm đạo khe hở dài mấy ngàn thước, nhưng cũng không cách nào phá hủy được Thủy Hỏa, Thủy Hỏa trực tiếp vọt tới chỗ Huyền Thiên.
Ân - - - - ?
Huyền Thiên thấy lực công kích thuần túy vô dụng, vậy hắn chỉ có thể dùng áo nghĩa chi lực cường đại để ngăn cản.
Ầm ầm! Ầm ầm - - - - !
Tiếng sấm ầm ầm, Huyền Thiên vận chuyển Lôi Chi Áo Nghĩa tứ giai sơ kỳ tới cực hạn, cả người hắn tản ra Lôi Đình, như Lôi Thần vậy, trên Bảo kiếm Hoàng cấp bắn ra tia tia lôi điện, lao ra điện mang mấy ngàn thước.
- Trảm - - - - !
Huyền Thiên hai tay cầm Bảo kiếm Hoàng cấp, Linh Khu chi lực, Cương Nguyên chi lực đều tăng lên đến đỉnh phong, chém xuống một kiếm.
Chi - - - - !
Tiếng sấm nổ vang, một đạo Lôi Đình Kiếm Cương, chém ra hơn mười dặm phá trời xanh thành hai nữa, lập tức chém xuống.
Kiếm Tông ở phía xa ngoài ngàn dặm, chúng Vương giả xa xa quan sát, nguyên một đám kích động không thôi, thực lực của Huyền Thiên quả thực vượt quá tưởng tượng.
Một kiếm này chém thẳng, có chỉ là lực lượng thuần túy, không chỉ sắc bén mà Lôi Đình Kiếm Cương dài đến hơn mười dặm chém xuống, lập tức chém phiến Thủy Hỏa mênh mông như biển kia thành hai nửa.
Chiêu Thủy Hỏa Vô Tình này còn chưa đánh vào Huyền Thiên đã bị chém thành hai nửa, Tư Không Tương cũng không thèm để ý, chỉ thấy hai tay của hắn kết ấn, hoa thành một cái vòng tròn lớn, quát:
- Thủy Hỏa Dựng Kim Liên!
Hai nửa Thủy Hỏa bỗng nhiên biến hóa, dựng lên, như hai mảnh lá cây Thủy Hỏa, giống hệt lá sen, trong lúc đó bay đến hai bên Huyền Thiên ngoài mười dặm, xoay tròn.
Lá sen Thủy Hỏa kia trong một nửa mất đi Thủy Chi Áo Nghĩa mất đi, biến thành thuần túy do hỏa diễm ngưng tụ mà thành, còn Hỏa Chi Áo Nghĩa trong nửa khác lại mở ra, biến thành thuần túy do Thủy Chi Áo Nghĩa ngưng tụ mà thành, hai mảnh lá sen xoay nhanh, tuy rằng cách xa nhau hai mươi dặm, nhưng nháy mắt, hai mảnh lá sen liền trao đổi vị trí, lại nháy mắt, hai mảnh lá sen lại trao đổi vị trí.
Huyền Thiên ở chính giữa hai mảnh lá sen, hai mảnh lá sen không có khả năng dùng khoảng cách thẳng tắp để di động trao đổi, mà lại dùng Huyền Thiên làm tâm, di động với vòng tròn bán kính ước chừng mười dặm.
Từ bên này vòng tròn đến bên kia, còn xa hơn cả đường kính hai mươi dặm, nhưng nháy mắt hai mảnh lá sen liền thay đổi, có thể nghĩ di động tốc độ thật là nhanh.
Chính là bởi vì tốc độ di động quá nhanh, thoạt nhìn, lá sen kia tựa hồ không phải hai đóa, mà là mấy chục trên trăm đóa, trong mỗi nháy mắt, lá sen Thủy Hỏa cũng sẽ dừng lại một chút, tuy rằng quá trình thập phần ngắn ngủi, nhưng hình ảnh vẫn còn giữ lại.
Ánh mắt nhìn qua, giống như là có vài chục trên trăm đóa lá sen vậy.
Theo lá sen Thủy Hỏa di chuyên, chợt tách ra kim quang, nhìn qua khiến cho nó được bao phủ trong một vầng hào quang thần thánh vậy.
Bởi vì tốc độ di chuyển quá nhanh, mà tốc độ lại đều đều, hình ảnh mỗi một lần lưu lại đều ở một vị trí, dần dần, hình ảnh kia càng ngày càng rõ ràng.
Nhìn từ đàng xa thì cảm giác như lá sen kia không hề di động vậy, mấy chục phiến lá sen màu vàng Thủy Hỏa cách xa nhau tạo thành một vòng tròn, như một đóa kim liên cực lớn vây lấy Huyền Thiên ở trung tâm vậy.
Trong kim liên kia có lực xoay tròn khủng bố đến cực điểm không ngừng giảo sát Huyền Thiên.
Lực xoắn xoay tròn kia quá cường đại, Huyền Thiên lại chém ra một đạo Lôi Đình Kiếm Cương, vốn Lôi Đình Kiếm Cương dài đến hơn mười dặm nhưng trong nháy mắt, đã bị lực xoắn kia gọt bớt một nửa, chỉ còn lại không đến năm dặm, căn bản công kích không đến lá sen ở ngoài mười dặm.
Nhưng lực xoắn xoay tròn kinh khủng kia lại có uy hiếp thật lớn đối với Huyền Thiên, Huyền Thiên không ngừng vung vẩy Bảo kiếm Hoàng cấp trong tay, ngăn cản lực xoắn xoay tròn kia công kích.
Huyền Thiên cảm giác hắn hiện giờ giống như một hạt đậu, tiến nhập vào cái cối xoay tròn kia, không lâu sau sẽ bị mài thành sữa đậu nành mất thôi.