Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1218: Bất diệt kiếm khí

Bất quá, Huyền Thiên Ngũ Hành khuyết mộc, áo nghĩa gì hắn cũng đều có thể lĩnh ngộ. Duy chỉ Mộc Chi Áo Nghĩa lĩnh ngộ không được. Nếu có thương tổn gì, năng lực tự lành cực kém, chỉ có dựa vào đan dược trị liệu.

Huyền Thiên nhìn chằm chằm vào Hoàng Phủ Nhất Bảo, bình tĩnh mà nói:

- Mộc Chi Áo Nghĩa sao? Mỗi một lần tự lành, ngươi đều cần tiêu hao đại lượng áo nghĩa chi lực. Ngươi cho là Mộc Chi Áo Nghĩa của ngươi vô cùng vô tận sao? Ngươi có thể tự lành, ta liền giết ngươi không thể tự lành được nữa mới thôi!

Hoàng Phủ Nhất Bảo cười hắc hắc, nói:

- Cường độ Mộc Chi Áo Nghĩa của vượt quá xa tưởng tượng của ngươi. Nhưng thật ra ngươi... Nghe nói ngươi tu luyện Bất Diệt Kim Thân, hắc hắc... Tu luyện loại công pháp này, thân thể tuy rằng kiên cố, thế nhưng thụ thương cũng rất khó trị hết, không bằng chúng ta đến thi đấu thử xem ai ngã xuống trước nhé...!

Hưu....!

Hoàng Phủ Nhất Bảo vừa dứt lời, một đạo kiếm quang liền đột nhiên hướng phía Huyền Thiên nổ bắn ra, hắn ngay cả người mang kiếm, trực tiếp hướng phía Huyền Thiên đâm đến.

Tốc độ nhanh đến mức tận cùng!

Hầu như là nháy mắt, Hoàng Phủ Nhất Bảo đã đâm tới trước mặt Huyền Thiên.

Thân thể Huyền Thiên nhất thời lui nhanh lại, thế nhưng tốc độ của Hoàng Phủ Nhất Bảo lại nhanh hơn. Ở trên lĩnh ngộ Phong Chi Áo Nghĩa, Huyền Thiên và Hoàng Phủ Nhất Bảo so sánh với nhau, có chỗ thua kém không ít.

Mắt thấy Hoàng cấp bảo kiếm kia sẽ đâm vào trong ngực, cánh tay trái Huyền Thiên nhất thời từ bên trái hướng bên phải đâm lên, lập từ bên phải hướng bên trái mạnh mẽ ngăn lại, kích lên trên kiếm phong, đem Hoàng cấp bảo kiếm trong tay Hoàng Phủ Nhất Bảo, nhất thời đánh về phía một bên.

Một cổ đau đớn từ cánh tay truyền đến!

Cánh tay vàng kim chưa từng xuất hiện qua vết thương, ở dưới sự sắc bén của Hoàng cấp bảo kiếm phá ra một đạo vết thương.

Huyền Thiên đón đỡ, đồng thời tay phải cũng là chỉ như kiếm, hướng phía Hoàng Phủ Nhất Bảo hoa một cái, một đạo hỏa diễm hỏa diễm bắn nhanh ra.

Gần gũi như vậy, Hoàng Phủ Nhất Bảo căn bản tránh né không kịp. Hộ thể cương tráo của hắn nhất thời nghiền nát, trên người bị hỏa diễm kiếm khí bổ ra một đạo vết thương thật dài.

Bất quá, vết thương này rất nhanh liền tự lành, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khép lại, tuy rằng không phải trong nháy mắt tự lành, thế nhưng cũng kém không xa lắm.

Hưu....!

Hoàng cấp cấp bảo kiếm gần như trong suốt cắt phá hư không, lại một lần nữa hướng phía Huyền Thiên công tới!

Trong tay Huyền Thiên nhất thời liền xuất hiện thêm một thanh Vương cấp bảo kiếm. Một kiếm chém ngang, hắn không dám lại dùng cánh tay kim loại, trực tiếp cùng Hoàng cấp bảo kiếm đọ sức.

Hoàng Phủ Nhất Bảo nói đúng, sau khi tu luyện Bất Diệt Kim Thân, thân thể kiên cố không gì sánh được, khó có thể thụ thương, thế nhưng sau khi thụ thương lại cũng trị liệu thập phần phiền phức, căn bản không thể tự lành được, phải cần đến thượng phẩm thánh dược liệu thương.

Do đó ở trong chiến đấu, Bất Diệt Kim Thân muốn trị hết vết thương, đó là khả năng rất nhỏ.

Vương cấp bảo kiếm ở dưới Hoàng cấp bảo kiếm công kích trong nháy mắt một phân thành hai, bị cắt thành hai đoạn, mắt thấy Hoàng cấp bảo kiếm muốn bổ trúng thân thể, Huyền Thiên bất đắc dĩ chỉ có thể sử dụng cánh tay kim loại lần thứ hai chống đỡ. Lại một đạo cảm giác đau nhức truyền đến, lại xuất hiện một đạo vết thương.

Bất Diệt Kim Thân đều đã bị tổn thương, Huyền Thiên vẫn là lần đầu tiên gặp phải hiểm cảnh như vậy!

Tốc độ của Hoàng Phủ Nhất Bảo so với Huyền Thiên nhanh hơn, thực lực so với Huyền Thiên càng mạnh hơn. Chỗ dựa lớn nhất của Huyền Thiên chính là Lôi Đình, hỏa diễm hai đại kiếm khí. Thế nhưng, hai đại kiếm khí này bổ vào trên người Hoàng Phủ Nhất Bảo, Hoàng Phủ Nhất Bảo rất nhanh đã tự lành lại, hầu như mất đi hiệu quả.

So sánh với Huyền Thiên thụ thương không thể tự lành lại, mà Hoàng Phủ Nhất Bảo lại vẫn bảo trì thân thể hoàn hảo. Nếu kéo dài quá lâu, chênh lệch thực lực giữa Huyền Thiên và Hoàng Phủ Nhất Bảo đang không ngừng mở rộng ra.

- Tiểu tử, sử dụng thánh đỉnh, đừng làm cho Bất Diệt Thần Huyết của ngươi bị Thiên Địa này hấp thu!

Thanh âm của Kiếm Si lại đột nhiên vang lên ở trong đầu Huyền Thiên.

Huyền Thiên lập tức phóng xuất Hỗn Độn Thánh Đỉnh, thân thể chợt lóe, liền tiến vào đó.

Vừa mới tiến nhập hỗn độn thánh đỉnh, một giọt kim sắc Bất Diệt Thần Huyết liền từ trong vết thương chảy ra.

Bất Diệt Thần Huyết cùng với huyết dịch phổ thông khác nhau, niêm độ cực lớn, cái này cùng với Bất Diệt Kim Thân kiên cố không gì sánh được có quan hệ trọng đại, Bất Diệt Thần Huyết giống như nước sắt, đồng thời độ cứng còn muốn vượt qua rất xa.

Thiên Huyền Kiếm Tháp tuy rằng tự thành không gian nhưng ở vào Trung Châu đại địa, hiển nhiên thuộc về một bộ phận không gian của Trung Châu đại địa.

Mà hỗn độn thánh đỉnh hiển nhiên không phải Thiên Huyền Kiếm Tháp có thể sánh bằng, nó tự thành không gian, thuộc về bất cứ một giới nào, Bất Diệt Thần Huyết của Huyền Thiên tích ra, bị hỗn độn thánh đỉnh trấn áp, cũng không có tiêu tán ở trên hư không.

Ngay khi Huyền Thiên phóng xuất hỗn độn thánh đỉnh, chui vào thánh đỉnh, một khắc kia, toàn bộ cường giả ở ngoài Kiếm Tháp đều sôi trào.

- Đó là cái gì? Là thánh đỉnh theo như lời Thần Tử sao?

- Tuyệt đối là thánh đỉnh, Trung Châu không có Tam Túc Đỉnh, cùng Thần Tử miêu tả giống nhau như đúc, đây tuyệt đối là một tòa thánh đỉnh.

- Trời ạ! Trên người Huyền Thiên không ngờ lại có một tòa thánh đỉnh, đây chính là thần vật mà ngay cả Thần Tử đều đang tìm kiếm.

- Không biết Thần Tử hiện tại ở đâu trên phiến đại lục này tìm kiếm thánh đỉnh, chúng ta mau chóng thông tri cho Thần Tử, để hắn đến Trung Châu lấy thánh đỉnh.

- Thần Tử nói, ai giúp đỡ hắn tìm được thánh đỉnh, hắn liền trợ giúp kẻ đó thành Đế, dẫn người đó phi thăng thành thần, ha ha... Dĩ nhiên có một tòa thánh đỉnh ở trên người Huyền Thiên, đây đúng là cơ duyên lớn của chúng ta, cơ duyên lớn, ha ha....!

... Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

...

Cường giả cường giả đều hưng phấn hô to.

Kiếm Tháp tầng thứ bảy!

Hoàng Phủ Nhất Bảo nhìn tiền phương đột nhiên xuất hiện Tam Túc Đỉnh, ánh mắt nhất thời sáng ngời:

- Đây là....thánh đỉnh? Trời ban cho Hoàng Phủ thế gia ta!

Trong lúc kinh hỉ, Hoàng Phủ Nhất Bảo nhất thời liền đi theo Huyền Thiên, chui vào trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh.

- Huyền Thiên, để mạng lại!

Hoàng Phủ Nhất Bảo rất nhanh liền phát hiện chỗ đứng của Huyền Thiên, một kiếm liền đã đâm tới, tốc độ như điện.

Ở trong Thiên Huyền Kiếm Tháp tử vong, sẽ ở ngoài Kiếm Tháp sống lại, vật phẩm trên thân thể sẽ theo thân thể võ giả xuất hiện ở ngoài Kiếm Tháp. Mà vật phẩm thoát ly thân thể võ giả sẽ ở trong Kiếm Tháp lưu lại.

Hiện tại Hỗn Độn Thánh Đỉnh hiển nhiên đã thoát ly thân thể Huyền Thiên!

Hoàng Phủ Nhất Bảo thập phần hưng phấn, hắn biết, có thể thu được một tòa thánh đỉnh, sẽ thu hoạch được chỗ tốt ra sao, đó đúng là đồ vật mà ngay cả Thần Tử Thần giới hạ phàm hạ lệnh muốn tìm kiếm.

Ba...!

Cánh tay kim loại của Huyền Thiên lần thứ hai xuất hiện xuất hiện vết thương, Hoàng Phủ Nhất Bảo tâm tình hưng phấn, chiến lực càng tăng trưởng thêm hai thành, Huyền Thiên càng khó chống đối.