Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1211: Thiên Huyền kiếm tháp mở ra

Thiên Huyền kiếm tháp rất nhanh đã muốn mở ra, hiện tại nếu bị thương thì không tốt cho sau này, cho nên bọn họ cam nguyện nhận thua chứ không nguyện tái chiến với Huyền Thiên.

- Các ngươi nên sơm tỉnh lại thì trong mộng tưởng hão huyền, sớm nhận thua một chút còn hơn!

Huyền Thiên thản nhiên nói, khí tức trên thân lập tức giảm xuống, hư ảnh hỏa diễm sau lưng cũng dần dần hóa thành hư vô, thân thể rơi đến trên quảng trường.

Có chiến tích lấy một địch mười thì chắc hẳn sẽ không còn những hậu bối thiên tài khác tiến đến khiêu chiến với hắn.

- Huyền Thiên, thực lực của ngươi đúng là cường đại, hậu bối vương giả đại thành chúng ta không phải là đối thủ của người, nhưng mà - - ! Ngươi tuyệt đối sẽ không có khả năng ba mươi tuổi trở thành thiên hạ vô địch, thiên tài Trung Châu nhiều như mây, ngoại trừ ngũ đại yêu nghiệt biến thái thì bên ngoài còn có rất nhiều thiên tài kinh tài tuyệt diễm, trong đó có Hoàng Phủ Nhất Bảo của Hoàng Phủ thế gia, hai mươi tám tuổi đã trở thành vương giả đại thành đỉnh phong, là đệ nhất hậu bối thiên tài dưới ba mươi tuổi, ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ của Hoàng Phủ Nhất Bảo.

Một vị thiên tài vương giả đại thành hô to.

Nói đến là Lăng Không Chí, vừa rồi ở trong chiến đấu, hắn bị Huyền Thiên một cước đá bay mấy nghìn nghìn thước.

Tuy rằng hắn đã bại, thừa nhận chính mình không bằng Huyền Thiên, thế nhưng bị Huyền Thiên đè áp ở trên đầu cũng thập phần khó chịu, do đó, gọi ra hậu bối thiên tài càng cường đại hơn, đến áp lên danh tiếng của Huyền Thiên một chút.

Huyền Thiên nhàn nhạt cười cười, nhún nhún vai, có phải là vô địch dưới ba mươi tuổi hay không, hắn căn bản không thèm để ý, cho tới bây giờ đến Trung Châu bắt đầu, Huyền Thiên sẽ không từng có ý niệm tranh cường đấu thắng qua cùng với bất cứ kẻ nào trong đầu.

Vô luận là năm đại yêu nghiệt biến thái cũng tốt, vẫn là còn lại mấy hậu bối thiên tài cũng được, đều là cường giả trung châu chủ động lấy Huyền Thiên ra cùng bọn họ đối lập.

Huyền Thiên không có đáp lời, đi trở về địa phương đứng lúc trước, thiên tài Vương giả còn lại thấy chiến đấu đã kết thúc, toàn bộ cũng đều trở lại trên sân rộng.

Vương giả tu vi tiểu thành, một người chiến mười Vương giả thiên tài đại thành, chiến lực như vậy xác thực nghịch thiên đem tất cả mọi người chấn động thật sâu.

Đệ tử Tịch Dương Lâu nhìn Huyền Thiên, lộ ra ánh mắt sùng bái, Lý Dật Phong và Yến Tịch Tịch thì hướng tới Huyền Thiên giơ ngón tay cái lên.

Lăng Không Chí thấy Huyền Thiên đối với hắn khiêu khích không do thèm đáp lại, cảm giác đó là một quyền đánh vào trên cây bông, khí lực tuy lớn, nhưng không có điểm chịu lực, lực lượng căn bản không có tản mát ra được, tắc nghẽn ở trong cơ thể đến mức khó chịu.

- Người của Hoàng Phủ thế gia đến!

Lúc này, không biết là ai hô to một tiếng.

Không ít người ánh mắt đều nhất tề xoay chuyển về phía một bên trên bầu trời xem qua.

Huyền Thiên cũng nhìn về hướng đó theo, chỉ thấy đoàn người chừng mấy trăm thành viên, đang hướng tới Thiên Huyền Kiếm Tháp bên này bay tới, trên bình địa tại đỉnh núi thế lực khắp nơi chủ động hướng ra bốn phía tản ra, để lộ một mảnh đất trống. Cường giả Hoàng Phủ thế gia liền hạ xuống đấy.

Huyền Thiên nhìn mấy trăm người của Hoàng Phủ thế gia từ trên bầu trời bay qua, rơi vào trên đỉnh núi, hướng về Yến Tịch Tịch ở bên cạnh hỏi:

- Người nhiều như vậy. Toàn bộ đều là của Hoàng Phủ thế gia sao?

Yến Tịch Tịch gật đầu, nói:

- Ngũ Đại Kiếm Đế thế gia, thực lực đều phi thường cường đại, nội tình thập phần thâm hậu, Vương giả dưới ba mươi tuổi cũng có mấy trăm vị, cũng không hề kỳ quái.

- Quả nhiên là đại gia tộc!

Huyền Thiên cảm thán một câu, Hoàng Phủ thế gia cường đại như vậy. Bốn Đại Kiếm Đế thế gia khác, nói vậy cũng không thua kém!

Một vị đại gia tộc muốn trường thịnh không suy, tối trọng yếu chính là bổ sung huyết dịch mới mẻ.

Một vị hoàng giả cũng chỉ có thể sống được năm trăm năm, dù cho thời gian hắn trên đời thực lực có cường đại thế nào, coi như là thiên hạ vô địch, vậy cũng chỉ có thể che chở cho gia tộc mấy trăm năm. Nếu không người nối nghiệp, thế lực có cường đại ra sao cũng phải đi về phía suy bại, xuống dốc.

Từ thiên tài Vương giả hậu bối của Hoàng Phủ thế gia có thể nhìn ra được, Hoàng Phủ thế gia đối với bồi dưỡng đệ tử hậu bối hẳn là thập phần coi trọng.

Mà bốn Đại Kiếm Đế thế gia khác giống như Hoàng Phủ thế gia truyền thừa mấy nghìn vạn năm lại vẫn hưng thịnh như trước, có thể suy đoán ra, thiên tài hậu bối của bọn họ khẳng định sẽ không so với Hoàng Phủ thế gia có chỗ thua kém.

Số lượng thiên tài hậu bối đông đảo, cường giả không dứt, đây là then chốt để năm Đại Kiếm Đế thế gia xa xa vượt qua các gia tộc khác.

Hoàng Phủ thế gia không ngừng cùng với nhất lưu hoàng phẩm thế lực khác thông gia, đệ tử hậu bối không nói ai nấy đều ngọc thụ lâm phong, nhưng cũng trên cơ bản đều là anh tuấn tiêu sái.

Nhất là mấy người xuất chúng càng là lộ vẻ thanh tú. Anh tuấn phi phàm, so với Huyền Thiên cũng không có thua kém bao nhiêu cả.

Mà trong đó càng có một người, bạch y phiêu phiêu, ngọc thụ lâm phong, cho dù là đứng ở trong đám thiên tài hậu bối của Hoàng Phủ thế gia cũng vẫn giống như hạc giữa bầy gà, cùng Huyền Thiên so sánh cũng đều là cân sức ngang tài, hấp thu vô số ánh mắt của chúng cường giả.

Không ít nữ Vương giả, trong đôi mắt nhìn người này đều hiển lộ ra quang mang lóe sáng.

- Là Hoàng Phủ Nhất Bảo nha...!

Có nữ Vương giả hưng phấn càng kích động che miệng thốt ra lời này.

Hoàng Phủ Nhất Bảo, thiên tài hậu bối của Hoàng Phủ thế gia, là gần với một trong mấy người nhất lưu của Hoàng Phủ.

Năm nay Hoàng Phủ Nhất Bảo đã hai mươi chín tuổi, từ lúc năm ngoái hắn cũng đã trở thành Vương giả đại thành đỉnh phong, vô cùng có khả năng vào lúc ba mươi tuổi, trở thành Vương giả đại thành cực hạn.

Không ít cường giả đều cho rằng Hoàng Phủ Nhất Bảo hẳn là Vương giả cường đại nhất dưới ba mươi tuổi, đây là một lần cuối cùng hắn tiến đến Thiên Huyền Kiếm Tháp!

Lăng Không Chí thấy người của Hoàng Phủ thế gia đến, khóe miệng lộ ra mỉm cười, nhất thời hướng lên trời bay vọt, bay lên tới đỉnh núi.

- Nhất Bảo biểu ca!

Lăng Không Chí nhìn Hoàng Phủ Nhất Bảo hô to một tiếng.

Lăng gia và Hoàng Phủ gia tộc quan hệ mật thiết, cô cô của Lăng Không Chí chính là mẫu thân của Hoàng Phủ Nhất Bảo, hai người là biểu huynh đệ cực thân thiết.

- Không Chí biểu đệ ngươi thế nào lại chật vật cùng người động thủ như vậy?

Hoàng Phủ Nhất Bảo nhìn Lăng Không Chí, khẽ nhíu mày.

Trong ngực Lăng Không Chí còn có một cước ấn, là vừa rồi bị Huyền Thiên một cước đá bay mấy nghìn thước, quần áo cũng có chút nghiền nát, tóc càng lộ vẻ hỗn loạn.

Lăng Không Chí rơi vào bên cạnh Hoàng Phủ Nhất Bảo, nói:

- Chúng ta và Huyền Thiên chiến một hồi....

Kết quả chiến đấu hiển nhiên có chút mất mặt, Lăng Không Chí hạ giọng, ở bên tai Hoàng Phủ Nhất Bảo nhẹ giọng nói ra.

Hoàng Phủ Nhất Bảo thần tình khẽ nhúc nhích, nói:

- Xem ra hắn từ sau khi bước vào Vương giả cảnh, năng lực vượt cấp khiêu chiến, hầu như không có yếu bớt!